Sáng sớm, những tia nắng vươn mình xuyên qua những kẽ lá. Lan Ninh đang mặc một bộ váy liền thân màu kem, cô cúi người xuống mang giầy búp bê cùng màu. Mái tóc dài được buộc hờ phía sau, hôm nay cô vô cùng nữ tính.
-"Cậu đến chưa?!" Cô vừa kê điện thoại bên má, gương mặt tinh tế nghiêng theo màn hình điện thoại.
-"Mình ở dưới nhà cậu đây" Bên kia giọng Quân Tâm cũng vui vẻ
-"Ừm mình xuống ngay"
Lan Ninh đứng dậy, kéo túi xách lên vai rồi xoay người bước ra ngoài. Nhìn xuống bên dưới lầu, Quân Tâm đang đứng dựa lưng bên xe, như đã ngước nhìn chờ cô từ lâu lắm. Thấy cô nhìn xuống, anh vui vẻ vẫy tay cười.
-"Đợi mình có lâu không?!" Lan Ninh tươi cười hỏi
Quân Tâm nhìn cô gái trước mặt, thật muốn chạy lại ôm lấy cô. Cô xinh đẹp thanh tú như thế này, anh làm sao có thể cưỡng lại.
Ánh mắt thêm vài phần mê luyến -"Mình đợi được cậu" Cả đời cũng được! Phần sau đã bị anh nuốt trở lại bụng. Cô gái này, anh biết cô luôn không tin vào tình yêu hoặc nói cô không phải kiểu người có thể dễ dàng mở lòng. Anh biết nên anh không dám quá vội vàng.
-"Lên xe đi" Quân Tâm lịch sự mở cửa xe mời cô, một tay mở cửa, một tay che trên đầu xe, sợ cô vô tình đυ.ng đầu vào sẽ đau.
Lan Ninh cũng không khách sáo vừa vào ghế đã cảm ơn anh.
-"Không biết cậu ăn sáng chưa? Mình đã mua cho cậu ít sữa đậu nành và bánh ngọt" Quân Tâm lấy một túi từ ghế phía sau đưa cho cô, cười cười.
-"Cảm ơn cậu"
Lan Ninh ngạc nhiên cầm túi thức ăn trong tay. Nên trong một phần sữa đậu nành nóng và một phần bánh bông lan sữa. Hai món này là cô rất thích, ngày nhỏ cô vẫn luôn được hai anh mua cho ăn.
-"Cậu ăn đi" Quân Tâm chống tay lên vô lăng, ánh mắt nhìn cô đầy ý cười.
Anh biết cô rất thích hai món này, vì lúc trước cô hay nói với anh là cô đọc được trên mạng, nếu uống sữa đậu nành thường xuyên vυ' sẽ to. Cô sẽ cố gắng để vυ' to, để anh có thể một tay không bóp được.
Đáng ghét! Mới sáng anh đã không đứng đắn. Dù tự trách bản thân nhưng vẫn không thể kiềm nén mà liếc nhìn vυ' cô. Hẳn là có hiệu quả đi, chắc một tay không thể bóp được nhỉ?!
Anh thật muốn luồn tay vào trong lớp áo ấy để bóρ ѵú cô thật thoã mãn.
Lan Ninh vừa hút sữa đậu nành trong ly, vừa khẽ nghiêng đầu nhìn Quân Tâm. Chợt nhìn thấy gương mặt người đối diện phiếm hồng. Cô thắc mắc -"Sao đấy?! Cậu cũng chưa ăn sáng hả?!"
-"À ừm" Quân Tâm lấy lại tinh thần. Cả người trở nên thật khô nóng. Khẽ nuốt nước bọt, yết hầu theo thế mà lượn một đường cong quyến rũ.
Hình ảnh đó thu hết vào mắt Lan Ninh. Cô cũng thấy thật nóng.
-"Mình có hơi khát" Quân Tâm chợt lên tiếng
-"Cậu có muốn uống không?" Lan Ninh cũng ngây người với câu nói ra khỏi miệng. Theo bản năng cô đã bất giác hơi nghiêng người đưa ly sữa đậu nành mà cô vừa uống một phần về phía anh.
Quân Tâm cũng sững người, anh không nghĩ là cô sẽ làm thế.
Anh cũng không chần chừ mà cũng hơi nghiêng về phía cô. Bờ môi khẽ mở ngậm một đầu ống hút có dính một vết son mờ từ môi cô -"Ừm ngọt lắm" Quân Tâm cười nhìn cô.
-"Thế...thế cậu uống hết đi" Lan Ninh không ngờ anh sẽ uống mà còn khen ngợi. Phút chốc, bên trong xe không khí vô cùng ái muội.
Quân Tâm cũng không làm cô khó xử, anh nâng tay cầm cả ly sữa, lại hút một ngụm sâu rồi nuốt xuống. Sẵn tay đặt một bên trên xe.
-"Chúng ta đi nhé" Anh quay đầu sang nhìn cô, gương mặt cô còn phản phất nét hồng.
Cô cũng nhẹ nhàng gật đầu lấy lại bình tĩnh. Chắc cô nghĩ nhiều, có lẽ lúc nãy anh thật sự rất khát.
"A"
Lan Ninh bỗng hét nhỏ khi thấy anh nghiêng hẳn người về phía cô. Hơi thở của anh mạnh mẽ xen kẽ trong mũi cô. Mùi hương nam tính đầy xâm chiếm.
"Cạch" tiếng dây an toàn được gắn chặt. Bên này gương mặt Lan Ninh không còn phiếm hồng mà là đỏ tận mang tai.
Quân Tâm im lặng mím cười không dám nhìn cô. Cô gái này hẳn là đã bị anh doạ sắp hết lên rồi nhỉ?!
Anh đánh tay lái khỏi khu trọ, hướng thẳng đến trường. Bầu không khí bên trong xe im ắng lạ thường, cô và anh hai người với hai dòng suy nghĩ.
Cô khẽ đặt tay lên ngực, cảm giác này chưa từng có. Cô chưa từng vì người con trai nào mà tim đập thình thịch mỗi khi tới gần. Nhưng với anh, cô lại có nhiều cảm giác không thể nói tên.
Vừa xa lạ, nhưng tựa như đã thân thuộc từ kiếp nào.
*
Bên trong hội trường, mọi người đã đến từ sớm, đã chia công việc theo từng tổ phụ trách. Lâm Hiệu đang cùng thầy phụ trách đứng một bên trò chuyện.
-"Lan Ninh và Quân Tâm vẫn chưa đến sao?!" Thầy phụ trách năm nay đã hơn 40 tuổi. Nhưng gương mặt thoạt nhìn rất trẻ và khoẻ.
-"Cậu ấy vừa nhắn tin là trên đường đến ạ" Lâm Hiệu một bên không sủng nịnh đáp
-"Vậy em kêu các tổ chuẩn bị, khi hai em ấy đến thì chúng ta bắt đầu duyệt tiết mục luôn"
-"Vâng ạ!"
Thầy phụ trách nhìn đồng hồ trên tay, sau đó bắt đầu hối thúc tổ trang trí đang làm nốt phần đèn cuối cùng.
-"Đại Hiệu, Ninh Ninh vẫn chưa đến sao?!" My My một thân váy đỏ chạy đến hỏi
-"Cậu ấy sắp đến rồi" Lâm Hiệu gật đầu với Liên Khải phía sau đáp lời
-"Sáng nay bạn cùng trọ của cậu ấy thấy cậu ấy đi cùng với một người con trai từ sớm" My My nhíu đôi mày nói -"Người đó chẳng lẽ là Quân Tâm?!"
-"Có lẽ là cậu ấy!"
-"Hai người đó đã thân thiết đến mức vậy sao?"
-"Có lẽ..." Lâm Hiệu gương mặt không cảm xúc đáp lại những lời nói của My My. Anh không nghĩ Lan Ninh là tuýp người yêu từ cái nhìn đầu tiên. Vì chỉ khi tiếp xúc với cô, anh mới hiểu, cho dù cô tỏ ra hoà đồng có vẻ tuỳ tuỳ tiện tiện nhưng thật ra cô vẫn rất khó tiếp xúc.
My My nhìn Lâm Hiệu lâm vào trầm tư cũng thấy chán nản kéo tay Liên Khải đi sang một hướng khác.
Phía bên này, trong một lối nhỏ bên khu nhà xe của trường. Lan Ninh đang được Quân Tâm ôm trọn vào trong ngực. Anh tham lam hít từng mùi thơm trên cơ thể cô. Phía dưới ©ôи ŧɧịt̠ anh căng cứng, chọc lên phía đùi cô.
-"Ngoan, đừng lên tiếng" Anh thì thầm bên tai cô, giọng nói có chút khàn.
Lan Ninh nghe lời không dám nhúc nhích, trái tim cô không ngừng đập loạn khi nhớ lại cảnh lúc nãy.
Khi xe anh vào đến khu nhà xe của trường, anh an toàn đậu xe vào vị trí. Sau đó kéo cửa giúp cô đi ra ngoài. Hai người đi song song bên cạnh nhau, bỗng phía trước vang lên tiếng động mạnh.
-"Mẹ nó, đập nát chiếc xe này cho ông" Một giọng đàn ông giận dữ ra lệnh
-"Con mẹ nó dám quyến rũ người yêu của anh hai"
-"Mày lấy bút ghi con mẹ nó muốn yên ổn mà dạy ở trường thì cút chân chó xa chị dâu ra"
Người đàn ông giận dữ ra lệnh hai ba tên đàn em không ngừng lấy gậy sắt đập vào kín xe và mui xe vang lên những âm thanh "ầm ầm" đinh tai nhức óc.
Cả hai người, chợt dừng bước chân. Hôm nay là cuối tuần nên học sinh căn bản không ai đến trường nhiều, đây là khu nhà xe của giáo viên và những học sinh có xe riêng. Giờ này ngoài cô, anh và đám người đang gây rối kia. Hẳn là không còn bất cứ ai khác.
Cô nhíu mày nhìn biển số xe kia, là xe của thầy phụ trách. Thầy phụ trách đã làm gì mà bị bọn côn đồ này trả thù sao?!
Anh bên cạnh chợt nắm lấy tay cô, một bàn tay đưa lên miệng khẽ "Suỵt". Đây là bọn côn đồ nhìn là biết đang gây rối, hiện tại hẳn là không nên để chúng phát hiện ra hai người. Không thì anh không chắc sẽ bị như thế nào.
-"Anh ba, bên kia hình như có người" Một tên đàn em bất giác chỉ tay về phía cô và anh.
-"Ai?! Mẹ nó ai?!" tên đại ca hình như càng thêm giận dữ
-"Còn nhìn l*и gì?! Bắt nó lại, kêu nó im miệng bớt nói nhiều"
Một vài tên gật đầu "Vâng" rồi cầm gậy sắt tiến về phía hai người. Quân Tâm nắm chặt lấy tay cô rồi kéo cô chạy nhanh về lối thoát.
-"Đứng lại" Một tên hét lớn phía sau lưng hai người
Quân Tâm lại càng siết tay cô chặt hơn, anh kéo cô về một phía khuất bên nhà xe. Thật ra nơi này chỉ cách bọn kia một bức tường, lúc nãy anh cố tình chạy vòng để đánh lạc hướng rồi kéo cô về bên tường. Anh đè cô lên tường rồi ôm lấy bờ eo cô siết chặt.
Cô hiện tại không những tim đập vì sợ mà còn vì hơi thở của anh quá mạnh mẽ. Nó như xâm chiếm cả linh hồn cô, khiến cô muốn anh nhiều hơn nữa.
-"Không thấy người nào cả đại ca" Một tên đàn em vừa thở hộc hộc vừa nói
-"Mẹ mày, có nhiêu cũng làm đéo xong" Giọng đại ca hình như tăng thêm dữ tợn
-"Giờ sao đại ca?" Một đàn em khác lại lên tiếng
-"Làm l*и gì? Về thôi, cảnh cáo thằng thầy giáo vậy đủ rồi. Nếu nó biết khôn thì tự khắc sẽ ổn" Đại ca lại tiếp -"Nếu nó vẫn không biết, thì tìm thằng nào gϊếŧ quách nó đi"
Nghe câu nói Lan Ninh bỗng rùng mình, Quân Tâm lại siết cô hơn như vỗ về như an ủi. Anh lấy ngón tay cọ cọ bên má cô. Vì góc khuất bị bóng tối che lấp, cơ bản cô không nhìn thấy được gương mặt anh.
Cô cảm nhận được ngón tay anh ấm nóng, cọ bên má cô từng lớp mang theo làn hơi ấm. Cô khẽ tê dại, như mê man mà cũng nhìn lại anh.
Phía bên tường, bọn côn đồ đang lần lượt kéo nhau ra khỏi nhà xe. Mà bên này cô cũng như mất hết sức lực, nếu không nhờ anh đang siết vòng eo thì cô đã khuỵ xuống từ bao giờ.
-"Ngoan, không sao. Bọn chúng đi rồi!" Anh vỗ về sau lưng cô. Sống lưng cô thẳng tấp cứng lại.
Anh như đang vỗ một đứa trẻ con, vừa dịu dàng vừa âu yếm.
-"Mình...mình.." Lan Ninh ngập ngừng không nói nên lời.
-"Đừng động đậy" Giọng anh khàn khàn bên tai cô, cô cảm nhận được phía giữa hai đùi ©ôи ŧɧịt̠ anh đang cứng rắn mà chọc vào váy cô.
Lan Ninh đỏ mặt.
-"Một chút thôi" Giọng anh nỉ non như van xin cô. Anh đang phải kiềm nén cực kì vất vả, bên cạnh cô gái mình thích anh không khống chế được ham muốn chính mình.
-"Cậu..cậu không sao chứ?"
-"Mình cứng"
Cô không ngờ là anh sẽ nói thẳng với cô những lời này. Hai người chỉ mới quen biết nhau ngày thứ hai, nói với nhau những vấn đề nhạy cảm như này hẳn là rất bại hoại đi.
-"Cậu..cậu buông mình ra đi" Lan Ninh giọng cũng hơi khàn ra lệnh. Cô sợ, sợ bản thân mình cũng bị tìиɧ ɖu͙© xâm chiếm sau đó là quăng hết những mặt nạ giả dối mà trầm mê cùng với anh.
-"Khó chịu lắm!" Quân Tâm lại nỉ non -"Ninh Ninh, giúp mình đi" Anh kéo bàn tay cô vào phía bên dưới, ©ôи ŧɧịt̠ anh đã phồng to chọc chọc váy cô.
-"Cậu...làm...làm gì?!"
Cô ngỡ ngàng khi bàn tay chạm vào ©ôи ŧɧịt̠ anh sau lớp quần nhưng vẫn cảm nhận một hơi nóng. Cơn nóng lan từ bàn tay cô đến tận trong cơ thể cô.
-"Sờ nó đi, nó muốn cậu sờ" Quân Tâm khàn giọng bên tai cô. Anh nhẹ thở dốc khi ngón tay cô vô tình lướt ngang đầu khấc.
-"Ninh Ninh, sờ nó đi, được không?!"
-"Ninh Ninh"
Quân Tâm như lạc vào mê man và rên rĩ không ngừng bên tai cô. Anh đang đặt thứ yếu ớt mà ấm nóng của đàn ông vào tay cô. Mặc cô chơi đùa thoã thích.
-"Mình...mình"
-"Mình biết cậu cũng thích nó" Quân Tâm lất át giọng nói ngập ngừng của cô.
Sao anh biết coi cũng muốn? Sao anh lúc nào cũng như nhìn thấu nội tâm cô. Thật lòng cô vẫn chưa từng nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ của đàn ông ngoài đời, cô vẫn luôn tò mò về chúng.
Hiện tại cô vô cùng phân vân, một bên đang kêu gào cô cứ thoả thích mà sục chúng. Dù sao cũng là anh tự đưa chúng vào tay cô. Một bên đang kêu cô tỉnh lại đi. Cô là ai? Cô là con ngoan, là sinh viên ưu tú. Cô không thể dâʍ đãиɠ sờ ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông như thế này được. Cô không thể!
-"Ninh Ninh mình chịu hết nổi rồi" Giọng Quân Tâm vừa dứt thì một bờ môi áp vào bờ môi khẽ mím của cô. Anh nhẹ nhàng đưa lưỡi liếʍ theo vành môi cô.
"Ưm" cô bị anh hôn rên khẽ, phía dưới bàn tay to của anh đang cầm tay cô không ngừng vuốt ve ©ôи ŧɧịt̠.
"Ưm a"
Anh rên đầy thoã mãn, đôi môi không ngừng mυ'ŧ mυ'ŧ bờ môi cô. Chờ đợi coi há miệng anh sẽ trực tiếp mà cắn nuốt lấy lưỡi cô mà chơi đùa.
"Ưmmm" Như chờ đợi mỗi thế, khi cô khẽ rên há miệng anh đã trực tiếp luồn lưỡi vào khoang miệng cô mà tham lam mυ'ŧ.
"Chóc chóc" tiếng môi lưỡi nút nhau vang lên trong nhà xe đầy yên tĩnh.
Phía dưới, bàn tay anh đã không còn nắm tay cô, nhưng tay cô vẫn không ngừng vuốt ve dọc theo thân ©ôи ŧɧịt̠. Anh mĩm cười hài lòng đưa lưỡi sâu vào miệng cô, cô như đứa trẻ vừa cho được viên kẹo ngọt, không ngừng mυ'ŧ lấy lưỡi anh.
"Ưm ưm"
-"Có muốn anh không?" Quân Tâm tách khỏi môi coi, bờ môi bị anh chà đạp đã sưng lên những viền nước bọt ướŧ áŧ. Anh dịu giọng, như đưa cô vào cơn mộng.
-"Ngoan, trả lời anh" Anh thè lưỡi liếʍ vành môi cô kɧıêυ ҡɧí©ɧ
Giờ đây, gương mặt cô vì tìиɧ ɖu͙© mà trở nên mơ hồ. Anh đã khơi gợi được sự dâʍ đãиɠ sâu trong người cô. Hiện tại, cô không còn biết mình là ai, đến từ đâu mà cô chỉ biết cơ thể cô đang gào thét muốn anh. Chỉ muốn anh mà thôi.
-"Muốn" Cô mê man há miệng muốn mυ'ŧ lấy lưỡi anh, nhưng bị anh phát hiện mà thất bại dẫu môi.
-"Thế em phải hứa, sau này mỗi ngày đều cho anh hôn" Anh hôn chụt lên môi cô kɧıêυ ҡɧí©ɧ
-"Được"
Chỉ chờ đáp án, anh siết lấy vòng eo của cô sau đó cúi người quỳ một chân xuống háng cô. Anh đẩy làn váy lên kéo nhẹ qυầи ɭóŧ màu trắng được cô tỉ mỉ chọn sáng nay.
-"Để anh liếʍ l*и em nhé!" Anh hít lấy đáy qυầи ɭóŧ rồi khàn giọng nói. Đây là mùi hương mà trong mơ anh đã bao nhiêu lần tưởng tượng, là cơ thể anh khao khát.
Nghe anh nói, cơ thể cô như được tràn qua một trận kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Cô quá nhạy cảm với những từ ngữ dâʍ ɖu͙©. Đặc biệt, nó phát ra từ một gương mặt cực kì điển trai.
9h40 sáng, trong nhà xe trường, bên ngoài cảnh quang đang dần dần toả sáng, bên trong cảnh xuân sắc chỉ vừa mới bắt đầu.