Dục Vọng Chiếm Hữu Của Tiểu Chó Săn

Chương 23.2: Tiểu chó săn ghen đến nổi điên

Edit: DiTi

Beta: Đậu Xanh

Trở lại văn phòng?

Cậu thấy cô đi gặp người đàn ông khác thì đúng hơn!

Một đám nam sinh thấy Văn Sâm cùng Ngôn Hi đối mặt với nhau, không khỏi buồn bực.

" Này, không phải lão sư xinh đẹp lạnh lùng nổi danh của trường học mình sao? Sâm ca của chúng ta làm sao quen biết?".

" Xem ánh mắt kia, giống như không chỉ có quen biết, mà còn vô cùng thân mật nữa!".

" Thật hay giả?".

" Văn Sâm".

Ngôn Hi tim đập nhanh, kêu cậu một tiếng.

Giáo sư Lý hơi quay mặt đi, cũng thấy được Văn Sâm.

Ở đại học A, cái tên " Văn Sâm" không ai không biết, không phải chỉ bởi vì cậu sinh ra quá mức đẹp trai, còn bởi vì cậu là người thừa kế của Văn thị, mà tập đoàn Văn thị cùng đại học A lại có quan hệ sâu xa.

Giáo sư lý:" Hai người quen nhau?".

" Tôi...".

" Đương nhiên, Ngôn Hi là cô giáo dạy môn kinh tế học của em, cô Ngôn, đúng không?".

Ngôn Hi còn chưa kịp nói, đã bị Văn Sâm chen ngang.

Ngôn Hi hơi hơi giương miệng.

Văn Sâm trực tiếp ngồi bên cạnh cô.

" Vừa vặn, chạy xong 3000m có hơi đói bụng, giáo sư Lý có để ý việc nhiều thêm một cái bát đũa không?".

Nam sinh nói cười nhẹ nhàng, nhưng thái độ lại cường ngạnh khiến cho người khác phải thoả hiệp.

Giáo sư Lý kì thật để ý, nhưng khó mà từ chối, chỉ gật gật đầu.

Ngôn Hi hỏi cậu: " Cậu đã chạy xong 3000m?".

" Đúng vậy, nhưng bởi vì không có ai cổ vũ nên chạy được hạng chót".

Văn Sâm cười nhìn cô.

Trong lòng Ngôn Hi càng áy náy, hơi hơi cắn môi, không dám nhìn cậu.

Đám học sinh bên kia thiếu chút nữa phun nước.

Không ai cổ vũ? Chạy được hạng chót? Sâm ca nghiêm túc sao? Vậy tiếng hò hét trên sân thể dục ban nãy là gì?

"Cô giáo Ngôn hôm nay tại sao lại đến nhà ăn?".

" Tôi...".

Giáo sư Lý thấy cô lúc nãy một lời cũng không muốn nói, hiện tại cư nhiên cùng Văn Sâm nói chuyện, hơn nữa còn hỏi gì đáp nấy, trong lòng có điểm hụt hẫng, đoạt lời cô nói, " Là tôi mời cô Ngôn, thông qua lời giới thiệu, cùng nhau ăn một bữa cơm".

" Xem mắt?".

" Không... không đúng!".

Ngôn Hi liên tục xua tay, ngữ khí Văn Sâm lại có chút nghiến răng nghiến lợi, " Ngôn lão sư đừng ngại ngùng, cũng lớn rồi, nên xem mắt, tiếp tục, em giúp cô nhìn xem".

Ngôn Hi nghe được cậu tức giận, đứng dậy muốn đi, " Giáo sư Lý, chúng ta không thích hợp..."

" Đừng đi, không phải vừa rồi rất vui vẻ sao?".

Cô vừa mới đứng lên thân mình đã bị nam sinh đè xuống.

Bên kia truyền đến một trận thanh âm thổn thức, mấy nam sinh trừng lớn đôi mắt nhỏ giọng thảo luận.

" Tớ không nhìn lầm chứ? Đây là lần đầu tiên Sâm ca chủ động chạm vào con gái".

" Lại còn bá đạo như vậy, ánh mắt cùng ngữ khí kia có vấn đề! Mùi dấm quá nồng!".

" Sâm ca sẽ không đem cô Ngôn lừa tới tay chứ?".

" Lợi hại, lợi hại! Quá kích thích, không hổ là Văn thiếu".

" Trách không được Sâm ca chướng mắt mấy người ngoài kia, băng sơn mỹ nhân này nếu là hòa tan trong ngực thì cảm thấy tuyệt hơn mấy mỹ nhân kia nhiều...".

Giáo sư Lý cho rằng Văn Sâm là tới quấy rối, nhưng thấy cậu ngăn Ngôn Hi, trong lúc nhất thời cũng không phân rõ là địch hay bạn, dứt khoát xem nhẹ cậu, tiếp tục cùng Ngôn Hi nói chuyện.

Nhưng trong lòng Ngôn Hi lại dày vò cực kì.

Nam sinh nắm tay cô thật nóng thật chặt, miết cô có chút đau.

Giáo sư Lý: " Tôi nghe người giới thiệu nói, cô Ngôn vẫn luôn độc thân?".

" Tôi, tôi...".

Ngôn Hi vừa định trả lời, bỗng nhiên nói lắp.

Nguyên nhân là...cái tay nắm tay cô kia, đã lặng yên không một tiếng động mà buông lỏng ra, sau đó từ eo cô đưa xuống dưới.

Ngôn Hi không biết cậu muốn làm gì, đưa ánh mắt nhìn cậu.

Tay Văn Sâm cư nhiên sờ đến tiểu huyệt cô.

Tim cô như ngừng đập, may mắn hôm nay cô có mặc áo gió, tay cậu tuy rằng duỗi đi vào, nhưng ở dưới bàn không ai nhìn ra được, bằng không nếu có người khác thấy, cô không dám tưởng tượng...

" Cô giáo Ngôn, trả lời đi?".

Tay Văn Sâm kín đáo kéo khóa quần jean của cô, ngoài mặt lại khẽ nhếch mày, ánh sáng đầy mặt mà thúc giục cô.

" Không, không phải, anh nghe lầm".

" Lầm rồi?". Giáo sư Lý có chút kì quái, " Vậy là cô Ngôn đã có bạn trai?".

Ngôn Hi liếc mắt nhìn Văn Sâm một cái, như là cố tình lấy lòng cậu, gật gật đầu.

" Đúng vậy".

Lại không nghĩ, Văn Sâm như không chấp nhận câu trả lời này, trực tiếp ở trước mắt công chúng kéo khóa quần của cô.

Ngôn Hi sợ hãi suýt nữa kêu ra tiếng, nhưng cô biết là không thể, chuyện này chỉ có hai người bọn họ biết, nếu kêu ra riếng, thanh danh cô đều xong đời.

Giáo sư Lý không chút nào chú ý tới khác thường mà tò mò.

" Thật sự không nghĩ tới".

" Em cũng không nghĩ tới".

Văn Sâm bỗng nhiên lên tiếng, tay đặt ở phía dưới bàn, trực tiếp đưa tay vào bên trong quần cô.

Ngón tay nam sinh nóng bỏng bên trong quần cô, Ngôn Hi sợ hãi cả người đều có chút run rẩy, nỗ lực dùng áo gió dài của mình che khuất tay cậu.

" Người giống như cô giáo Ngôn, cảm tình còn rất phong phú".

Ngôn Hi buông chiếc đũa, lén lút ở dưới bàn vuốt ve mu bàn tay cậu, như là muốn nói.

Văn Sâm, đừng hồ nháo!

Nhưng Văn Sâm tựa hồ như nghe không hiểu, không chỉ không dừng lại, mà còn kéo quần lót của cô qua một bên.

Ngôn Hi đôi mắt mở to, còn chưa kịp phản ứng, ngón tay linh hoạt của cậu lướt qua từng tầng rừng rậm, khiêu khích tiểu âm hộ của cô.

" A ~".

Lúc này, tâm lí cùng sinh lí đều đạt đến độ mẫn cảm cao, Ngôn Hi nhịn không được kêu ra tiếng.

Giáo sư Lý kinh ngạc nhảy dựng:" Làm sao vậy?".

Sờ một chút liền chảy nước, dâm đãng.

Ngón tay Văn Sâm chơi đùa xung quanh, muốn cho cô khó chịu một chút, nhưng không nghĩ tới khi chạm đến tiểu âm hộ ướt dầm dề, cậu liền nổi lên phản ứng.

Thật muốn đem cô ấn ở trên bàn cơm mà thao!.

" Không, không có gì, ăn trúng xương cá".

Khuôn mặt Ngôn Hi đỏ bừng, một bàn tay chặt chẽ nắm chặt tay Văn Sâm, hai tròng mắt đầy nước, giống như muốn khóc đáng thương mà nhìn Văn Sâm, " Văn Sâm, đừng...".

Cậu càng muốn.

Văn Sâm bị ngọn lửa ghen tuông che mờ mắt, mặc kệ nửa người dưới của mình sưng to, bướng bỉnh muốn làm cô.

Ngón tay đang xoa bên ngoài tiểu huyệt theo dâm thủy ướt át mà cắm vào trong.

Bị ngón tay thon dài của cậu bỗng dưng cắm vào, Ngôn Hi bị cắm đến thân mình đều ngã vào trong lòng ngực cậu.

Loại thời khắc có khả năng bị vạch trần này kích thích làm da đầu cô tê dại.

Giáo sư Lý hoảng sợ nhìn cô ngã vào trong lòng ngực Văn Sâm.

Rốt cuộc sao lại thế này?

" Văn Sâm...".

Ngôn Hi ngã vào trong lòng ngực cậu, giống như thú nhỏ bị thương nức nở một tiếng, Văn Sâm rốt cuộc cũng thu tay lại.

" Cô giáo Ngôn cũng thật lợi hại, một ngón tay liền tự mình cao trào?".

Cậu cúi đầu cắn lỗ tai cô mà nỉ non, giọng nói trầm thấp như muốn mạng người.

Ngay sau đó, ngẩng đầu cười khẽ, " Giáo sư Lý, xem ra cô Ngôn đối với thầy không có hứng thú, cô ấy tương đối thích ăn cỏ non".

Nói xong, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người ôm Ngôn Hi rời đi.

Vừa ra khỏi nhà ăn, Văn Sâm liền thu hồi ý cười, từ ôm cô biến thành ngang ngược mà túm lấy cánh tay cô.

" Văn Sâm, thực xin lỗi, tôi vừa rồi....".

" Chị Ngôn Hi cảm thấy một chân đạp hai thuyền rất thoải mái sao?".

" Tôi không phải, cậu ngàn vạn lần đừng hiểu lầm!".

Văn Sâm cắn răng, hung ác mà kéo cô đến sân thể dục.

Ngôn Hi không biết cậu kéo cô đến nơi này là có ý gì, cho đến khi cậu ném cô vào phòng thiết bị, một tay đem tay cô gắt gao giam cầm trên ván cửa.

Chuyện ngoài lề

Thật xin lỗi giáo sư Lý, thầy vừa đẹp trai, phong độ, khá giả nhưng chỉ là na8 thôi, nên chỉ đành cho thầy go out, trong khi còn chưa ăn bữa cơm trọn vẹn với nu9🤣

Lương tâm tui cũng rất cắn rứt😁