Vĩ Lam

Chương 69: Bị phát hiện (H)

Thiên Vĩ đến gần Hạ Lam, bàn tay hữu lực vươn đến cởi sơ mi cho cô, nhưng vài phút sau trên trán anh đã đầy mồ hôi hột. Anh thề, giải mười đề toán còn dễ hơn mở cúc áo, chúng khá nhỏ, cứ trượt ra khỏi ngón tay anh.

Cuối cùng, đôi mắt anh vô cùng đáng thương ngước lên nhìn cô, môi mỏng nhỏ giọng cầu xin : “Lam, cởi giúp anh.”

Hạ Lam giơ tay tự cởϊ áσ cho mình, nhưng rồi một ý nghĩ xấu xa dần lên men, vì thế cô thả lỏng bàn tay xuống giường, vô tâm nói :

“Không được, chính tay anh cởi.”

Thiên Vĩ chịu thua, đành cắn răng lấy hết sức lực cùng sự nhẫn nại ‘chiến đấu’ với từng cúc áo. Mồ hôi trên trán anh càng lúc càng nhiều, vài giọt rơi trên gương mặt cô. Trái ngược với ý chí quyết tâm của anh, kết quả đem lại vẫn không mấy khả quan.

Hạ Lam bỗng có cảm giác hình như cô đã phạm phải một tội ác khó tha.

Cô không nhìn nổi nữa, liền ngồi dậy nhanh tay cởi chiếc áo sơ mi vướng víu ra, vứt xuống giường.

Đôi mắt Thiên Vĩ sáng ngời nhìn cô đầy cảm kích, lập tức mở miệng nói : “Cảm ơn em.”

“…” Cảm ơn cái quái gì?Bà đây vừa mới bắt nạt anh đó.

Hạ Lam nhào đến, cắn nhẹ lên môi anh.

Thiên Vĩ tràn ngập ủy khuất, ngữ điệu mang theo sự lên án : “Em cắn anh.”

“Do anh quá ngốc, phải phạt.”Hạ Lam ngênh ngang hất cằm, hoàn toàn không có một chút sám hối.

Thiên Vĩ không muốn nghĩ nhiều, anh cúi người xuống gặm cắn một bên ngực cô, đồng thời kéo xuống những chướng ngại còn sót lại trên người cô.

Thay vì nói lý với vợ thì yêu thương cô vẫn tốt hơn.

Anh kịch liệt xoa nắn một bên ngực, hàm răng cắn nhẹ một viên anh đào, lưỡi dây dưa liếʍ láp, hết bên này lại đến bên còn lại.Sau khi hai nụ hoa đã thấm đẫm nước bọt, dưới ánh đèn chiếu xuống càng trở nên sáng óng ánh, từng nụ hôn ôn nhu tiếp tục rơi xuống bụng cô. Hạ Lam cảm nhận được có đôi lúc cái hôn của anh ở lại lâu trên da thịt cô hơn một chút, đó là nơi những vết sẹo xấu xí tồn tại.

Lòng Hạ Lam mềm nhũn. Người này sao lúc nào cũng làm cho cô cảm thấy ấm áp?

Bàn tay cô chạm đến phần cánh tay bị cụt của anh bóp nhẹ như thể đang đáp lại hành động thương yêu anh dành cho cô.

Tay anh trượt xuống, tìm kiếm cánh hoa thần bí, cảm nhận được nơi đó đã ướt đẫm, ngón tay ấn nhẹ lên âm đế.

“Ưm…”

Kɧoáı ©ảʍ ập đến quá bất ngờ làm cô khô nhìn được rêи ɾỉ, cả cơ thể đã phủ một màu hồng phấn.

Ngón tay đẹp đẽ theo dâʍ ŧᏂủy̠ trượt vào, ngón tay đi qua tầng tầng lớp thịt non, xâm nhập vào bên trong.

Nghĩ đến ngón tay anh hằng ngày cầm bút vẽ, giờ phút này lại đùa bỡn tiểu huy*t cô, việc này thật quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Hoa huy*t vốn đã nhiễm sương sớm lại tiếp tục trào ra một luồng dâʍ ŧᏂủy̠.

“Em thật nhiều nước.”

Thiên Vĩ như đứa trẻ tìm được món đồ chơi, tham làm thăm dò nơi riêng tư của bạn gái. Ngón tay càng đi vào sâu, muốn dò xét bên trong. Anh nhận ra ngón tay anh càng ma sát với vách thịt, Hạ Lam càng thoải mái.

Vì thế, anh liên tục chuyển động ngón tay, rồi lại cho thêm một ngón tay vào trong.

“A~..”

Hạ Lam không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ, đầu nghiêng sang một bên, miệng nhỏ phát ra những tiếng rên kiều diễm.

Dưới sự dẫn dắt của Thiên Vĩ, cô rất nhanh liền cao trào, miệng huy*t chảy ra một lượng lớn mật dịch.

“Vĩ, vào nhanh lên.”

Đôi mắt Hạ Lam mê mang nhìn thiếu niên vẫn còn đang quấy phá nơi riêng tư của mình, nhỏ giọng van nài.

Gậy th*t của Thiên Vĩ cũng đã sưng to, căng trướng đến khó chịu. Anh lấy bαo ©αo sυ được đặt trên tủ đầu giường, đeo vào. Sau đưa tiểu Vĩ kề sát cánh hoa, lần mò theo lỗ nhỏ đang chảy nước, cắm vào trong.

Tuy nhiên, anh chỉ đem qυყ đầυ cho vào trong trước rồi mới từ từ đẩy vào, Hạ Lam đang bị du͙© vọиɠ tra tấn, nhận thấy hành động của Thiên Vĩ thì không khỏi cau mày thật chặt.

“Anh làm vậy là sao hả?”

Thiên Vĩ cố kìm nén chính mình, tay gồng lại không cho mình quá mức xúc động, ngữ khí anh ngập tràn nhẫn nại nói một câu.

“Anh sợ em đau.”

Hạ Lam liền ngây ngẩn, hóa ra biểu cảm đau đớn đến xé nát tâm can lần trước của cô đã dọa anh một trận không nhẹ.

“Lần này sẽ không đau.”Ngữ khí cô cũng dịu lại.

“Thật?” Anh hoài nghi nhìn cô.

“Ừ, chắc chắn sẽ không đau.”

Lấy được lời cam đoan của cô, Thiên Vĩ hoàn toàn yên tâm đẩy hông đi vào toàn bộ.

“Ân…”Cảm giác lấp đầy làm cô không nhịn được thỏa mãn mà rêи ɾỉ. Đôi chân thon dài kề sát hông anh, để tiện cho gậy th*t càng đi sâu vào bên trong.

Thiên Vĩ thả lỏng cơ thể,một tay ôm lấy eo cô, bắt đầu luật động đồng thời cảm nhận vách thịt mềm mại  không ngừng cuốn lấy tiểu Vĩ.

“Vĩ, em muốn hôn anh”

Thiên Vĩ vươn người tới cùng cô giao triền môi lưỡi. Hạ Lam mạnh bạo tách hàm răng anh ra, lưỡi đinh hương liếʍ láp hàm trên, rồi lại mυ'ŧ cái lưỡi anh, bộ ngực lớn của ép sát l*иg ngực anh.

Dâʍ ŧᏂủy̠ men theo từng cú nhấp của anh chảy ra, ướt đẫm cả ga giường. Tiểu huyệt không ngừng co rút rồi lại liếʍ mυ'ŧ tiểu Vĩ bên trong.

Thân dưới anh vẫn duy trì tư thế ra vào, cuối cùng gầm nhẹ lên một tiếng, phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng.

Cơ thể hai người dính sát vào nhau, cùng điều chỉnh hô hấp.

Bàn tay Thiên Vĩ xoa gương mặt thấm ướt mồ hôi của bạn gái, ngón tay men theo chiếc mũi cao lướt qua nhân trung, đi xuống đôi môi nhỏ xinh.

Hạ Lam bỗng ngước lên, hôn lên chóp mũi anh, nói : “Đi tắm với em.”

“Tắm?”Thiên Vĩ có chút ngốc lăng.

“Đúng, anh không muốn tắm hả?”

Hạ Lam khó tin, anh vậy mà ở bẩn hay sao?

“Nhà em chỉ có một phòng tắm thôi à?”

“…” Cái bệnh ngại ngùng của tên này lại tái phát nữa rồi.

Thiên Vĩ như bắt được vàng, không thèm nhìn khuôn mặt đã đen như đít nồi của bạn gái, vội cúi xuống nhặt quần áo, sau đó hỏi :

“Phòng tắm thứ hai của em ở đâu?”

“Tại sao phải tắm phòng khác, chúng ta vừa mới làʍ t̠ìиɦ.”

“Không thể được.”

Thiên Vĩ dứt khoác từ chối.

“Tại sao không thể?”

Anh dời mắt khỏi cơ thể vẫn còn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cô, rồi nói :

“Anh sợ mình sẽ hóa thành cầm thú mà muốn em lần nữa mất.”

Hạ Lam bĩu môi, phun ra lời nói hết sức lớn mật.

“Bà đây muốn anh trở thành cầm thú!”

Sau đó, cô bước đến nhất quyết lôi kéo Thiên Vĩ vào phòng tắm trong phòng.

Cuối cùng, dưới sự nhẫn nại đến tuyệt đỉnh của cừu non, anh vẫn không hóa thành cầm thú.



Hạ Lam vừa thay xong quần áo, bước ra khỏi phòng đã thấy người kia ngồi lên bàn học của mình, chăm chú ghi chép gì đó.

Lại học?Đống kiến thức đó có gì hấp dẫn hơn cô à?

Hạ Lam lúc này vô cùng bất mãn.

Thiên Vĩ nghe thấy tiếng mở, liền quay sang nhìn cô, nói một câu khiến cô tức đến phát run.

“Đề toán lần này em sai quá nhiều, đến đây anh giải thích lại cho.”

Cô hậm hực ngồi bên cạnh anh, nghe lời bạn trai chỉ giáo.

Một lát sau, Thiên Vĩ đứng dậy lấy một quyển sách giáo khoa trên kệ.Không may, một chiếc đĩa CD đặt bên dưới cũng trượt xuống theo cuốn sách.Chiếc đĩa rớt xuống ngay ngắn trên đề thi Toán.

Mặt trên của chiếc đĩa có dán một tấm giấy mỏng, Thiên Vĩ nhìn vào, anh liền đen mặt, con ngươi hổ phách trở nên tối tăm.

Hạ Lam đổ mồ hôi lạnh, lần này cô biết mình xong đời rồi.

Anh nhặt chiếc đĩa lên, trầm giọng hỏi.

“Sao em lại xem mấy thứ này?”

“Chúng rất có ích cho môn giáo dục giới tính đấy.”

Hạ Lam nhún vai, vô tội trả lời.

“Không được xem nữa.”

“Tại sao chứ?” Hạ Lam cực kỳ không cam lòng, cô đã đưa ra ký do hợp lý thế còn gì.

Thiên Vĩ mặc kệ cô, anh đặt đĩa CD qua một bên.

Cảm giác bạn gái nhìn thấy thân thể người khác thật không dễ chịu chút nào.

Nhìn bộ dạng anh có vẻ như muốn tịch thu đĩa của cô, cô cũng không phản kháng nữa, chẳng may chọc cho anh giận thì mệt.

Dù sao thì mấy năm qua cái gì không nên xem cô cũng xem hết rồi, còn luyến tiếc làm gì.