Con Dâu Thơm Ngọt Mềm Mại

Chương 77: Tình cảm mãnh liệt trên bàn ăn

Chương 77: Tình cảm mãnh liệt trên bàn ăn.

Đã là lần thứ hai cùng người phụ nữ này lên giường, lúc này đây Trương Đào không phẫn nộ như lần trước mà là coi thường, hắn mặc xong quần áo rồi rời đi.

Kim Ngọc Phương cầm điện thoại gọi cho Trần Tĩnh Du:”Mấy ngày nay đi qua chăm sóc anh ta, tăng thêm lượng thuốc vào.”

Trần Tĩnh Du biết Kim Ngọc Phượng đang lợi dụng cô ta, nhưng cô ta không còn sự lựa chọn nào khác. Tuy nhiên cô ta cũng biết rõ liều thuốc đó không nguy hiểm đến tính mạng, nên mới dám chấp thuận.

Cô ta đã thử qua, ngoại trừ việc du͙© vọиɠ tăng cao, thời gian xuất tinh kéo dài hơn thì không có phản ứng gì khác thường.

Nhưng Trần Tĩnh Du vẫn quá non, loại thuốc này không chỉ có tác dụng làm tăng nhu cầu tìиɧ ɖu͙©, nó còn giống hệt như ma túy. Chẳng qua Trương Đào dùng không lâu, lượng thuốc khá ít cho nên mới không có gì.

Kim Ngọc Phượng thông qua Lý tổng cho Trương Đào một đơn hàng lớn. Cô ta cho hắn món hời, từng chút một, không lâu nữa nhược điểm của hắn sẽ ở trong tay mình. Trương Đào sao có thể không nghe lời cô ta nói.

Trương Đào hiện nay đang nóng lòng muốn tự đứng vững trên gót chân của hắn, như vậy tương lai mới có thể không nể nang Lâm gia. Tuy rằng hắn ghê tởm Kim Ngọc Phượng, nhưng đành phải cố gánh kiềm chế cảm giác chán ghét.

“A...Đừng...Ba...Con là con dâu của ba mà…”Một thiếu phụ trẻ tuổi đang bị một ông lão trung niên dáng người cường tráng ấn lên bàn ăn, lão gậy thịt thô dài không ngừng thọc vào tiểu huyệt phấn nộn, d.â.m thủy không ngừng nhỏ giọt từ chỗ giao hợp của hai người.

“Con dâu nhỏ, ba chồng làm con sướиɠ không? Nhìn đi d.â.m thủy đã chảy đầy đất, n.ú.m v.ú cũng cứng lên rồi này. Thật dâʍ đãиɠ.”

Ngón tay lão trung niên mơn trớn đỉnh hồng anh mỹ lệ của thiếu phụ làm cô không khỏi rùng mình, tiểu huyệt tự động kẹp chặt.

Chát

Người đàn ông đánh một cái lên bờ mông trắng nõn.

“Tiểu tao hóa, một kẹp chết ta.”

Côn ŧᏂịŧ càng hung hăng đâm thọc khiến thiếu nữ không ngừng lay động.

“Ba...Chậm chút...Đứa bé…”

“Không sao, tiểu tao hóa đã câu dẫn còn mang thai con của ba chồng.”

Người đàn ông không chút thương tình cắm côn ŧᏂịŧ vào thật sâu chạm đến hoa tâm.

“A….Thoải mái…”Hai khỏa đẫy đà không ngừng nhấp nhô lên xuống, mật dịch chảy ra càng lúc càng nhiều, tầng thịt non ôm lấy gậy thịt càng gắt gao.

“Tiểu huyệt Kiều Kiều càng ngày càng chặt, ba giúp con nới lỏng một chút, bằng không lúc sinh con sẽ rất đau.”

Cô bắt đầu không chịu nổi sự cuồng mãnh của ông: “Lão hư hỏng...Từ bỏ...Không chơi nữa…”

Lâm Kiều Kiều bị ba chồng thao hai mắt có chút đẫm lệ, cái miệng nhỏ liên tục xin tha.

“Tiểu phôi đản, muốn chơi cũng là con, không chơi cũng là con, không thể được.”

Côn ŧᏂịŧ Trương Quốc Dương cắm qua hung mãnh làm huyệt thịt hồng nộn căn bản không kịp thả lỏng, thịt non bị côn ŧᏂịŧ kéo ra một khoảng sau đó lại nhanh chóng bị kéo trở về. Ông cúi đầu nhìn thật kỹ côn ŧᏂịŧ đang ra vào miệng huyệt, giờ phút này lý trí như bị thiêu cháy gần như không còn, chỉ muốn cắm hư cô.

“Kiều Kiều thích ba chồng thao con không?”

“Đừng như vậy...Con chịu không nổi…”

Một cổ mật dịch lại phun ra, Lâm Kiều Kiều suýt chút nữa không mất trọng tâm mà té ngã, nhưng bị Trương Quốc Dương giữ chặt. Sau đó bị ôm lên sofa, côn ŧᏂịŧ tiếp tục đâm thọc, miệng huyệt vừa mới khép lại đã bị ép mở rộng.

Lâm Kiều Kiều bị thao đến đầu óc trống rỗng, sợi chỉ bạc bị mυ'ŧ hôn khẽ rơi xuống bầu ngực, rồi chảy xuống gậy thịt đang thọc vào rút ra. Sau đó bị Trương Quốc Dương thao lộng mà tạo thành chuỗi bọt nước.

Sau cùng người đàn ông truyền ra một tiếng gầm nhẹ, một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn thẳng vào hoa tâm. Lâm Kiều Kiều run run.

Hai người hít thở thật mạnh quấn quýt lấy nhau.