Edit by Mon
Tối qua Lâm Kiều Kiều ngủ ngon, nên buổi sáng dậy rất sớm. Vì hôm nay có hẹn đi dạo phố với bạn, cô vội vàng rời giường, sau đó rửa mặt.
Lúc chạy xuống lầu thì thấy bữa sáng đã được dọn trên bàn cơm: Một ly sữa đậu nành, bánh mì trứng và dưa chuột cắt lát, nhưng lại không thấy ba chồng đâu. Lâm Kiều Kiều mang theo tâm trạng kỳ quái đi khắp nhà tìm ông.
Đột nhiên, cô nghe thấy tiếng than nhẹ thống khổ xen lẫn vui sướиɠ từ từ phòng tắm lầu một.
Mặt Lâm Kiều Kiều đỏ lên.
Cô biết ba chồng đang làm gì, kỳ thật cô đã nghe thanh âm này rất nhiều lần, có điều chưa tận mắt nhìn thấy bao giờ. Trong lòng nhịn không được muốn đi xem trộm, thật may là cửa không đóng.
Đêm qua, giấc ngủ của Trương Quốc Dương không được tốt, ông mơ thấy cơ thể trắng nõn mềm mại của con dâu suốt một đêm, cho nên hôm nay dậy trễ hơn mọi ngày.
Nấu xong bữa sáng, ông liền chuẩn bị giặt quần áo, cũng không cho rằng con dâu sẽ thức dậy sớm. Mắt thấy qυầи ɭóŧ đặt trên quần áo, trong đầu chợt nhớ đến bữa cơm tối qua, một mảnh qυầи ɭóŧ mỏng manh bao lấy tiểu huyệt, đồng thời để lộ toàn bộ cặp mông vểnh, ‘ông bạn già’ lại cương cứng.
Trương Quốc Dương nhớ gần đây con dâu không mặc áo ngực, nhưng đồ lót lại đổi tận mấy cái, thầm nghĩ có thể là do thời tiết quá nóng, nên ra nhiều mồ hôi.
Ông cầm lấy gậy thịt đối mắt với qυầи ɭóŧ nhỏ, sau đó cọ qυყ đầυ lên chất lỏng dính lên mặt qυầи ɭóŧ.
Lâm Kiều Kiều mặt đỏ tim đập nhìn ba chồng nắm gậy thịt cọ xát với qυầи ɭóŧ chữ Đinh (丁) của mình. Một lát sau, gậy thịt ngăm đen bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm lên vách tường.
Lâm Kiều Kiều nhanh chân chạy trốn, trong đầu tràn ngập hình ảnh gậy thịt phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, tiểu huyệt dưới thân bỗng chốc ngứa ngáy. Cô đỏ mặt đi đến bàn ăn, chết lặng giải quyết xong bữa sáng, sau đó lên lầu thay quần áo, cởi ra qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm.
Trương Quốc Dương thu xếp mọi thứ ngay ngắn, ngâm quần áo, rồi trở lại phòng bếp, chợt nhớ tới mình quên lấy sữa chua mà con dâu thích, ngày nào ông cũng lấy sẵn sữa chua từ tủ lạnh ra cho đỡ lạnh, không nghĩ con dâu vậy mà lại uống trực tiếp.
Mắt thấy đồ ăn trên bàn đã vơi đi, tự hỏi sao hôm nay con dâu dậy sớm vậy, bỗng nhớ đến vừa nãy ở nhà vệ sinh làm chuyện kia, ông có nghe thấy tiếng con dâu gọi mình. Ông chỉ nghĩ đó là ảo giác.
Trương Quốc Dương không nghĩ nhiều, ăn xong rồi tính tiếp. Trong khi thu dọn chén đũa, ông phát hiện đệm mềm trên ghế có chút ẩm ướt, bèn dùng tay sờ một chút, ngón tay liền dính chất lỏng trong suốt.
Trong lòng chợt nghĩ đến một khả năng, khi nãy ông không đóng cửa, không phải con dâu đã thấy rồi chứ?
Nghĩ vậy, đáy lòng tức khắc trở nên thấp thỏm.
Lâm Kiều Kiều trang điểm nhẹ, cơ thể thanh thoát mặc chiếc váy màu xanh biển, chân mang đôi giày xăng đan. Cả người tỏa ra phong vị tươi mát và xinh đẹp.
Nhìn ba chồng, cô đỏ mặt nói hôm nay cô có thể về trễ một chút.
Trương Quốc Dương thấy gương mặt ửng hồng của con dâu không hiện lên vẻ chán ghét, tâm tình cũng thả lỏng đi.