Người Đẹp Và Quái Vật

Chương 3

Cổ họng Sliver khô khốc, ánh mắt dính chặt vào đóa hoa đỏ bừng ướŧ áŧ kia, hai căn dươиɠ ѵậŧ cứng như sắt thép.

Nhưng hắn không lập tức đâm vào, Sliver âm thầm so sánh kích cỡ của hắn và Bell, nếu hắn lỗ mãng xông vào chắc chắn sẽ làm Bell bị thương mất. Nhưng Sliver rất khó chịu, hắn rối rắm không biết phải làm sao, có chút ủy khuất nhìn Bell.

Bell hiểu ý hắn, có chút buồn cười, càng nhiều hơn là cảm động ngọt ngào.

"Sợ làm em bị thương?"

Sliver gật đầu.

"Lại đây, anh giúp em liếʍ nó đi ~"

Sliver ghé sát đầu lại, hơi thở nóng rực phun lên miệng huyệt mẫn cảm khiến nó co rút, lại hộc ra một chút mật dịch. Mùi hương toát ra khiến Sliver si mê, hắn gấp gáp lè lưỡi liếʍ láp.

"A ~ thật thoải mái..."

Tuy rằng biểu hiện của Bell có vẻ rất nhiều kinh nghiệm, nhưng thực chất đây cũng là lần đầu nơi nhạy cảm của cậu bị người khác thưởng thức như vậy. Hoa huyệt co thắt không ngừng, càng thêm ướŧ áŧ dính nhớp. Từng tiếng rêи ɾỉ tràn ra khiến Sliver hưng phấn không thôi. Chút ngại ngùng chất phác biến mất hoàn toàn.

Đôi mắt Sliver che kín du͙© vọиɠ, đầy say mê với đóa hoa nhỏ xinh đẹp này. Hắn thầm nghĩ muốn càng nhiều hơn nữa, muốn Bell sung sướиɠ nở rộ vì hắn!

Sliver há miệng, ngậm vào một bên cánh hoa, tiếng bú ʍúŧ chùn chụt khiến Bell mặt đỏ tai hồng. Đồng thời ngón trỏ cũng không ngừng ma sát hoa hạch, có chút mạnh tay cấu véo khiến Bell thở hắt ra vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

"A không! chỗ đó...ah ah~"

Bell run rẩy lắc hông lùi lại muốn trốn, nhưng làm sao Sliver lại để mỹ vị thoát khỏi miệng mình. Hắn dùng đôi tay to lớn rắn chắc ghì chặt cậu lại. Đầu lưỡi càng liếʍ láp một cách mạnh bạo như dã thú đói khát đã lâu. Hoa huyệt co rút càng nhanh, mật dịch tràn ra đều bị Sliver liếʍ hết không chừa chút nào. Hoa hạch bị trêu đùa mạnh bạo đến mức sưng tấy lên, cứng rắn như hạt đậu. Truyền đến vô hạn kɧoáı ©ảʍ.

Bell luồn tay vào mái tóc nâu của Sliver, nắm chặt lấy nó. Nước mắt không kiềm được trào ra, cậu lắc đầu nguầy nguậy :"Dừng... dừng lại đi mà, ah ah ... không...quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.."

Sliver làm lơ lời cầu xin của Bell, đầu lưỡi đâm vào lỗ nhỏ đang không ngừng co rút, bắt chước động tác giao hợp mà đưa đẩy, khiến nước tràn ra càng nhiều, lưỡi hơi mỏi, Sliver thay thế bằng ngón tay của mình. Ban đầu chỉ là một ngón, thấy Bell không khó chịu lắm thì lại thêm một ngón nữa, dịu dàng ra vào để Bell thích ứng.

Bell có cơ hội thở dốc, ánh mắt ướt đẫm mê ly. Ngón tay của Sliver được bao bọc trong một nơi ấm áp ướt đẫm lại khít khao vô cùng khiến hai côn ŧᏂịŧ lại càng thêm cương cứng.

Sliver thở dốc nặng nề, ánh mắt đỏ bừng nhưng vẫn kiềm chế được. Thấy Bell đã thích ứng tốt, Sliver bắt đầu tăng tốc độ, hai ngón tay tung hoành trong đóa hoa chật hẹp.

"A a a...!"

Ra ra vào vào càng lúc càng nhanh, ngón tay của Sliver trong lúc vô tình hơi móc lên , đυ.ng vào vị trí nào đó khiến Bell rên càng to. Mắt hắn sáng lên, điên cuồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vào vị trí đó, bàn tay còn lại cũng không rảnh rỗi , mạnh bạo nhào nặn hoa hạch.

"Ah ah, Sliver... đừng mà đừng mà..."

Bell không chịu nổi nữa, cảm giác như có thứ gì đó muốn phun ra. Một cảm giác xa lạ khiến Bell sợ hãi, cậu muốn khép chân lại chạy trốn nhưng sao có thể tránh thoát được sức lực của Sliver. Lúc này Sliver bỗng nhéo mạnh hoa hạch.

"Aaaa!!!" Bell thét lên, ngón chân cuộn tròn lại, cả người run rẩy vì sung sướиɠ. Hoa huyệt phun ra một cột nước, Bell bị làm đến mức triều xuy!

Dòng nước phun ra nhỏ dần, Sliver có chút ác liệt, mạnh tay chà xát hoa hạch một chút, lúc này là nhạy cảm nhất làm sao Bell có thể chịu được cơ chứ. Vì thế lại cao giọng rên to, lỗ nhỏ lại phun ra một ít nước.

Dường như Sliver cảm thấy rất thú vị , cứ kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục như thế cho đến khi Bell không thể phun nước được nữa. Nằm bẹp trên giường, ga giường ướt đẫm bất kham.

Bell thở dốc nặng nhọc, cảm thấy hôm nay cậu tuyệt đối sẽ bị làm chết. Bây giờ hối hận còn kịp không?

Tất nhiên là không thể rồi, lúc này Sliver cũng không nín nhịn được nữa. Cầm lấy một căn dươиɠ ѵậŧ to lớn cứng rắn nóng hổi cạ cạ miệng huyệt. Rồi bắt đầu đâm vào một cách vô cùng chậm chạp.

Mỗi căn dươиɠ ѵậŧ của Sliver đều rất lớn nên hắn không dám một lần đâm vào sợ Bell bị thương. Nhưng cứ chậm chạp như thế càng khiến Bell khó chịu, sâu bên trong hoa huyệt đã sớm ngứa ngáy như kiến bò.

Cậu vòng hai chân quanh thắt lưng rắn chắc của Sliver, rồi đột ngột đẩy hông về phía trước, toàn bộ huyệt thịt bị lấp đầy!

Máu xử nữ trần ra khiến Bell nhăn mặt vì đau, cả gương mặt trở nên trắng bệch. Sliver cũng không ngờ Bell làm như thế, thấy cậu đau đến vậy hắn vừa bối rối vừa đau lòng, còn định rút ra.

Bell thấy thế liền cắn mạnh lên vai của hắn, trừng to đôi mắt xanh lấp lánh như đá quý : " Rút cái gì mà rút, đâm vào cho em. Bên trong người ta ngứa muốn chết rồi!"

Lúc này Sliver mà còn nhịn được nữa thì không phải là người nữa rồi. Hắn gầm nhẹ một cái , ngậm chặt lấy đôi môi của Bell, đồng thời dươиɠ ѵậŧ cũng bắt đầu rút ra đâm vào lỗ thịt nhỏ bé ướŧ áŧ.

P/s: Tôi có hố mới, "cậu bé quàng khăn đỏ" ấy, hoan nghênh mọi người vào đọc, song tính cao H hê hê 🙆

♀️🙆

♀️