【Súc ruột, bẻ c̠úc̠ Ꮒσα phun nước, dùng bàn chải cọ rửa vách thịt, đứng tấn liên hoàn cᏂị©Ꮒ 】
Phòng 526.
Giây phút bị ném vào bồn tắm, Ngô Hoán đã tỉnh táo hơn phân nửa.
Nhưng y vẫn không dám nói một lời, cũng chẳng dám hỏi một câu, đầu óc còn mơ màng sợ lỡ miệng khiến người này lại đi mất, cả thể xác và tâm hồn y lúc này đều muốn bộc lộ hết thảy tấm chân tình dành cho hắn.
Trương Cẩn Ngọc thô bạo cởϊ qυầи áo Ngô Hoán, bộ vest hàng hiệu cứ thế bị coi như giẻ lau ném vào một góc tường, Trương Cẩn Ngọc vừa mở nước, trong nháy mắt dươиɠ ѵậŧ liền cương đến muốn nổ.
Ngô Hoán ý thức tan rã nằm trong bồn tắm, côn ŧᏂịŧ hơi cương, thân hình vì để cua gái mà thường xuyên luyện tập, từng múi cơ phập phồng quyến rũ ẩn hiện dưới làn nước, gương mặt đẹp trai ngẩng cao, đôi mắt nhắm chặt, động tác này càng làm hiện rõ cơ ngực tuyệt đẹp, hai đầṳ ѵú dựng đứng như mời gọi Trương Cẩn Ngọc mau tới nhấm nháp.
Trương Cẩn Ngọc liếʍ khóe môi, quyết tâm hôm nay phải cho Ngô Hoán tận hưởng tư vị của thiên đường.
Hắn gỡ vòi sen xuống, xối một lượt từ trên xuống dưới cơ thể của người đối diện, ngón tay do bao năm chà đĩa mà trở nên thô ráp dùng sức mát xa trên người Ngô Hoán khiến y bật lên tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn trong cổ họng, Trương Cẩn Ngọc kéo đầu Ngô Hoán qua, hôn y đến xụi cả người, song bàn tay bên dưới còn không ngừng trêu chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ, một hồi giúp y tuốt súng, mội hồi lại lần mò vào giữa hai đùi chà rửa cúc huyệt.
Tim Ngô Hoán đập mạnh như trống dồn, y biết chuyện gì sẽ xảy ra vào đêm nay, sợ hãi xen lẫn chờ mong, đây đều là những gì Ngô Hoán y nợ hắn.
Nhất quyết không thể để Cẩn Ngọc rời xa y thêm một lần nào nữa, Ngô Hoán ngậm lấy đầu lưỡi Trương Cẩn Ngọc, mê mang âm thầm hạ quyết tâm.
Trương Cẩn Ngọc dứt ra nụ hôn, kéo ra sợi tơ còn vương lại giữa hai kẽ môi, hắn rướn lên phía trước hút hết vào trong miệng, Ngô Hoán nhìn thấy liền cương, mặt mũi đỏ bừng.
"Hoán," Trương Cẩn Ngọc nói trong khi đang tự cởϊ qυầи áo, ôm Ngô Hoán nhẵn nhụi ra khỏi bồn tắm, "Tiếp theo ngoan nhé?"
Trương Cẩn Ngọc đặt Ngô Hoán xuống sàn nhà, đầu gối và khủy tay y chống trên nền đất, hai chân mở rộng, cặp mông vểnh bày ra trọn vẹn trước mắt Trương Cẩn Ngọc, Ngô Hoán xấu hổ vùi đầu vào cánh tay, không dám nhìn ra đằng sau.
Trưởng Cẩn Ngọc tháo phần đầu vòi sen chỉ còn lại phần ống nước trơ trọi, điều chỉnh sang chế độ nước ấm, sau đó từ từ đâm vào lỗ huyệt.
"Ưm!" Ngô Hoán hoảng sợ tránh né.
Trương Cẩn Ngọc hết cách đành phải bế Ngô Hoán xoay người lại, để y dang rộng hai chân ngồi trên đùi mình.
Hai tay Ngô Hoán ôm lấy Trương Cẩn Ngọc, một hồi lăn lộn làm cho cả hai đều ướt dầm ướt dề, da thịt thân cận tạo nên kɧoáı ©ảʍ vi diệu, súng kề súng, trứng kề trứng, Trương Cẩn Ngọc lại hôn y, Ngô Hoán tất nhiên hết sức thỏa mãn chuyên tâm cùng hắn hôn môi. Bàn tay to của Trương Cẩn Ngọc nhào nặn cặp mông săn chắc, một ngón tay chầm chậm thâm nhập vào cúc huyệt.
"Ưm!" Ngô Hoán sống chết dùng sức ôm chặt Trương Cẩn Ngọc, nhưng vẫn không muốn dừng lại nụ hôn.
"Thả lỏng." Trương Cẩn Ngọc nhỏ giọng nói.
Ngô Hoán nghe lời thả lỏng, cánh tay ôm lấy nam nhân hơi chút phát run, Trương Cẩn Ngọc thừa dịp lại đút thêm một ngón, hai ngón cắm vào lún cát, tiếp theo từ bên trong căng ra.
"Ưʍ......"
Trương Cẩn Ngọc thấy y không kêu đau mới tiếp tục cắm ống nước vào, dòng nước ấm áp lập tức trào ào vào lỗ thịt, cuồn cuộn chảy bên trong thành ruột.
"Ưm ưmmm...... Cẩn Ngọc....... Sợ, tôi sợ lắm...." Ngô Hoán đã say mèm lộ ra bản tính trẻ con, cơ thể y run bần bật, Trương Cẩn Ngọc ngắm nhìn đến cương, nhưng vẫn kiên trì rót nước vào, cho đến khi bụng Ngô Hoán phồng to lên.
Chờ đến khi Ngô Hoán bắt đầu cảm thấy tức bụng, hắn bắt chước tư thế xi tiểu, bế Ngô Hoán banh rộng c̠úc̠ Ꮒσα hướng về phía bồn cầu.
"Ngoan, cho nó ra." Cẩn Ngọc dịu dàng nói bên tai y.
Kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ Ngô Hoán đỏ ửng khóe mắt, côn ŧᏂịŧ rỉ nước nhờn, muốn ra lại ra không được, bụng đau xót, "Đừng mà........ Quá mất mặt...... Cẩn Ngọc, Cẩn Ngọc, Cẩn Ngọc...... Giúp tôi..... Cẩn Ngọc......"
Ngô Hoán sốt ruột không ngừng gọi tên người thương, Trương Cẩn Ngọc thật sự cảm nhận được chú em bên dưới đã trướng phát hỏng, Ngô Hoán hiện tại mẹ nó quả thực đáng yêu đến muốn bắn! Hai tay hắn trực tiếp đút vào thêm hai ngón tay thô bạo căng ra c̠úc̠ Ꮒσα thít chặt, sau đó dùng miệng chặn lại tiếng thét chói tai của Ngô Hoán.
(Truyện chỉ đăng tại s1apihd.com haddictedzone và Wordpress haddictedzone.wordpress.com)
Cú© Ꮒσα Ngô Hoán bị mạnh mẽ căng rộng, dòng nước róc rách không thể chặn nổi, phụt phụt phun ào ạt ra ngoài, thừa dịp Ngô Hoán còn chưa hồi phục tinh thần Trương Cẩn Ngọc liền nhanh chóng cắm ống nước đi vào, tiếng gào lớn của Ngô Hoán được nụ hôn lấp kín, côn ŧᏂịŧ đột nhiên bắn ra nướ© ŧıểυ vàng nhạt, bắn đến vui sướиɠ đê mê, xối hết lên cơ bụng, cơ ngực y.
"Hoán Hoán thật lợi hại," Trương Cẩn Ngọc cắn môi y cười xấu xa, "Súc ruột đến bắn nướ© ŧıểυ, đợi chút nữa chẳng phải là tôi có thể đυ. em đến mất nước luôn ư?"
Trương Cẩn Ngọc nói tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ dươиɠ ѵậŧ Ngô Hoán sau khi tiểu xong lại hồi sức giật nảy liên hồi, thấy nước đã đủ hắn lại tiếp tục vạch rộng lỗ thịt, chỉ có điều bây giờ là một tay căng miệng huyệt, tay còn lại không biết từ đâu lấy ra một chiếc bàn chải nhét vào c̠úc̠ Ꮒσα y, tiếp đến thừa dịp lỗ huyệt còn đang mẫn cảm chà xát lên xuống thọc vào rút ra, tỉ mỉ cọ rửa vách thịt, lần này miệng Ngô Hoán không bị chặn, tự do khóc lóc rêи ɾỉ, c̠úc̠ Ꮒσα bị bàn chải chà xát mang đến kɧoáı ©ảʍ dị thường.
"A a!! Ưm~~ a Cẩn Ngọc!!! Cẩn Ngọc!! Đừng chà nữa!! Đừng chà nữa mà!!" Ngô Hoán khóc lóc vặn mông da^ʍ kêu, cúc huyệt phun nước cuồn cuộn, lông bàn chải tàn ác mài chà lên điểm G làm mông bự xoay đến choáng váng, nhục huyệt sau nhiều đợt súc ruột cộng thêm ngón tay giày vò cũng đã trở nên mềm xốp, thời điểm rút ra bàn chải còn phun thêm cột nước trong suốt.
Trương Cẩn Ngọc đã nhẫn nhịn đến gân xanh bạo trướng, với lấy khăn tắm bọc y lại, ôm người ra ngoài ném lên giường.
Ngô Hoán bất ngờ rơi xuống nệm êm, đầu óc vốn dĩ đang mê man lại bị ném mạnh như vậy thiếu chút nữa đã ngất xỉu, y theo bản năng tìm kiếm bóng dáng Trương Cẩn Ngọc, lờ mờ trông thấy hắn đứng cạnh giường tay xé mở gói bôi trơn có sẵn trong phòng, thoa đều lên ©ôи ŧɧịt̠ thô dài đến 20 cm, động tác hệt như đang mài dao.
Trương Cẩn Ngọc nhào tới hung ác liếʍ láp cần cổ Ngô Hoán, mυ'ŧ mạnh nơi xương quai xanh, gấp hai chân y lại, toàn bộ cẳng chân đặt trên lưng hắn, c̠úc̠ Ꮒσα phơi bày ngay trước mắt hắn, tay phải dính đầy dịch nhầy phết lên huyệt thịt, chất bôi trơn lạnh lẽo kí©ɧ ŧɧí©ɧ Ngô Hoán giật nảy.
Trương Cẩn Ngọc xé thêm một gói gel bôi trơn phung phí đổ hết vào cái miệng nhỏ kia, các ngón tay không ngừng thay phiên nhau cắm thọc đưa toàn bộ lượng lớn dịch trơn đi vào, Ngô Hoán túm chặn ga giường, đầu ngửa ra phía sau há hốc mồm thở dốc.
"Hoán, bây giờ tôi sẽ khuếch trương da^ʍ động." Trương Cẩn Ngọc kề sát lên cổ Ngô Hoán nói chuyện, đầu lưỡi liếʍ hôn hầu kết y.
Ngô Hoán ôm đầu Cẩn Ngọc, giọng nói run rẩy, "Mau làm em...."
Trương Cẩn Ngọc nhìn y chằm chằm, đột nhiên cắm vào hai ngón tay.
"A!!" Ngô Hoán ngửa cao đầu, ngón tay thon dài cứ thế tùy ý moi móc, thậm chí còn dùng hai ngón kẹp lấy thịt huyệt vân vê xoa nắn.
Trương Cẩn Ngọc "póc" rút ra ngón tay, đầu ngón tay còn kéo theo dây tơ sền sệt, tiếp đến đặt qυყ đầυ to béo nhắm ngay lỗ động đẫm nước chậm rãi tiến vào.
"Á hức hức a!! Cẩn Ngọc!! Cẩn Ngọc! To quá! Cẩn Ngọc!!" Ngô Hoán đầu óc mụ mị chỉ biết gọi tên đối phương, hai tay vò ga giường nhăn nhúm thành cái bánh quai chèo (*).
(*) bánh quai chèo"Hoán Hoán ngoan." Trương Cẩn Ngọc si mê ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp rơi lệ, eo đực hung hăng hẩy mạnh một cái, nguyên căn gậy thịt cương to đi vào toàn bộ!
"Phụt!" Dịch trơn dính nhớp không ngừng vẩy ra từ nơi giao hợp, Trương Cẩn Ngọc đã nhịn đến cực hạn, dứt khoát ghìm chặt bả vai Ngô Hoán bắt đầu cuồng động thắt lưng!
"A! A!! Quá sâu...... Ân a!! Không được!! Chịu không nổi, chịu không nổi Cẩn Ngọc! Cẩn Ngọc!" Ngô Hoán khóc lớn điên cuồng vặn eo, hậu huyệt hoàn toàn bị thọc mở, cặp mông giãy giụa muốn tránh thoát ©ôи ŧɧịt̠ bự tấn công thế nhưng lại biến thành đón ý hùa hòa cùng từng nhịp dươиɠ ѵậŧ thọc đυ., Trương Cẩn Ngọc cᏂị©Ꮒ đến đỏ mắt, ấn mạnh bả vai Ngô Hoán để lỗ thịt gắn chặt vào côn ŧᏂịŧ, gel bôi trơn sền sệt theo ©ôи ŧɧịt̠ bự ra ra vào vào phát ra tiếng xì xì kí©ɧ ŧìиɧ.
"Hoán Hoán dâʍ đãиɠ, có nghe thấy tiếng vọng phát ra từ bên trong da^ʍ động của em không hửm," Trương Cẩn Ngọc vừa động mạnh thắt lưng vừa không ngừng buông lời tục tĩu bên tai y, "Gậy bự muốn được khuấy nước, bây giờ tôi muốn phạt em."
Ngô Hoán bị chơi đến thần trí tán loạn, từ hậu huyệt truyền đến kɧoáı ©ảʍ cả đời chưa từng lĩnh hội làm y chỉ có thể há miệng phát ra từng tiếng rêи ɾỉ cuồng loạn, mất khống chế hét to tên Cẩn Ngọc.
Trương Cẩn Ngọc đâm một cái thật sâu, sau đó chuyển động eo để cây gậy cứng rắn xoay vòng tròn bên trong nhục động nóng ẩm, săn sóc vách tràng từng li từng tí, đặt biệt là điểm G dâʍ đãиɠ, một mực dốc sức mài cọ.
Côn ŧᏂịŧ mài mông Ngô Hoán đến run rẩy, nơi qυყ đầυ rỉ nước không ngừng, hai bắp đùi đã hoàn toàn bại trận tình nguyện banh rộng hết mức để nghênh đón con cá chà bặc điên cuồng quẫy loạn sâu trong khoang thịt.
Cẩn Ngọc rút ra ©ôи ŧɧịt̠ bự, kéo Ngô Hoán đã sướиɠ đến chảy dãi một bên gối đến mép giường, lôi nửa thân dưới của y ra ngoài, sau đó lật người lại, hắn bắt lấy hai chân Ngô Hoán giắt trên eo mình, do chênh lệch độ cao mà cả người Ngô Hoán gần như bị lộn ngược, y chỉ có thể chống hai tay trên giường để giữ thăng bằng.
Gậy thịt dữ tợn của Cẩn Ngọc không cho Ngô Hoán thời gian chuẩn bị, cứ thế tiếp tục mãnh liệt đâm vào, tàn bạo nghiền ép da^ʍ huyệt như đối chọi với kẻ thù.
"Không được, Cẩn Ngọc, sâu quá, sâu lắm rồi a!" Ngô Hoán bị thọc ngược ra phía sau, hai mắt dẫm lệ mông lung, trái lại Trương Cẩn Ngọc nghe được tiếng rêи ɾỉ trầm khàn kia, gậy thịt của hắn lại lớn thêm một vòng, "Ưm a!! Đừng lớn nữa, lớn nữa thì..... Ưm a, ăn không nổi nữa, ưm ức ức a Cẩn Ngọc!!!!! Nhanh quá!!! Cẩn Ngọc!!!!"
Trương Cẩn Ngọc dốc sức cuồng thọc, như thề khiến cho bé dâʍ đãиɠ này không thể nhớ nổi cảm giác khi làʍ t̠ìиɦ với phụ nữ, cho y biết là c̠úc̠ Ꮒσα có thể mang đến càng nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn nữa!
Từ góc nhìn của Trương Cẩn Ngọc, cặp mông khít của Ngô Hoán đang hàm chứa một cây thịt tím đỏ thô bự, xung quanh miệng huyệt bị đâm đến sùi bọt trắng, nếu bây giờ hắn cắm vào lún cát, lỗ thịt sẽ mất đi độ đàn hồi mà hoàn toàn mở rộng tiếp đón, nếu hắn tiếp tục khuấy đảo bên trong, từng nếp uốn sẽ co bóp liên hồi giống như đang hôn lấy dươиɠ ѵậŧ hắn.
Ngô Hoán càng bị đυ. càng sướиɠ, miệng phát ra tiếng ú ớ không rõ chữ, y khóc nức nở gào lớn, "A!! A! A! Dươиɠ ѵậŧ bự!!! Cẩn Ngọc dươиɠ ѵậŧ bự!! CᏂị©Ꮒ chết em!!! Dươиɠ ѵậŧ bự hức hức hức!!!!"
Đang một trận ra vào cuồng nhiệt chợt Trương Cẩn Ngọc dứt khoát rút gậy ra, mang theo cơ man thịt non đỏ nộn bám trên thân ©ôи ŧɧịt̠ óng ánh nước nhờn.
Ngô Hoán nằm sấp trên giường, thân thể rã rời không còn sức lực quay đầu tìm kiếm Cẩn Ngọc, "Cẩn Ngọc đừng đi mà, lỗ da^ʍ tùy anh chơi, muốn thế nào cũng được......."
Trương Cẩn Ngọc lại xé thêm một gói gel, trầm luân vào du͙© vọиɠ điên cuồng, hắn hung ác ra lệnh: "Tao Hoán Hoán, xuống dưới đứng tấn!"
Ngô Hoán ngẩn người lúng túng, Trương Cẩn Ngọc thấy y bất động liền lên tiếng uy hϊếp:
"Không chịu thì tôi đi đây."
Ngô Hoán vừa nghe thấy hắn nói muốn đi, y ngay lập tức bủn rủn xuống giường, trước mặt Cẩn Ngọc bày ra tư thế trung bình tấn da^ʍ tiện khôn cùng.
(Re-up và đọc lậu làm chó!)
Hai đùi y mở rộng, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn, còn lỗ thịt không ngừng chảy nước tong tong xuống đất.
Trương Cẩn Ngọc vừa tuốt gậy vừa không hài lòng nói: "Chưa đủ! Chân lại mở lớn hơn nữa!"
Ngô Hoán nghe vậy đành phải tiếp tục banh rộng hai chân hết mức, con ngươi đen nhánh của Trương Cẩn Ngọc nhìn chòng chọc vào nhục động đang há mồm kia, hắn nhét phần đầu tuýp bôi trơn còn lại một nửa vào lỗ huyệt Ngô Hoán, sau đó bóp mạnh.
"Ưm ~~~~ a~~~ a," Ngô Hoán run rẩy cố gắng duy trì tư thế, cẳng chân run đến sắp ngã.
"Sắp đứng không nổi nữa phải không?" Trương Cẩn Ngọc quỳ xuống, tay trái xấu xa lấp kín c̠úc̠ Ꮒσα đã bị nhồi đầy dịch trơn, "Để tôi dùng tay giúp em đứng vững được không?"
Vừa dứt lời, Trương Cẩn Ngọc liền cắm vào vào bốn ngón tay, thô bạo thọc vào rút ra bên trong nhục động ướt đẫm dịch bôi trơn!!
"Òm ọp òm ọp òm ọp!!!" Lượng lớn dịch bôi trơn phun xối xả!
"A a a a!!! A!! Tiểu huyệt!!! A ưm!! Tiểu huyệt không chịu nổi!!! Không được!! Đừng chơi nơi đó ô a!!" Ngô Hoán ngửa đầu hét lớn.
Kɧoáı ©ảʍ điên dại làm hai cẳng chân y run lẩy bẩy, từ phần háng đến hậu huyệt đều bắt đầu co rút.
"Đừng mà ưm ưm ư đừng cắm nữa!!!" Chân Ngô Hoán mềm nhũn càng khiến tay Trương Cẩn Ngọc thuận thế cắm vào sâu bên trong hơn!!"
"Á a a a a!!!! Cẩn ngọc!!" Ngô Hoán kiên trì muốn đứng tấn nhưng kết quả biến thành tư thế ngồi xổm banh rộng hai chân nhấp nhô trên ngón tay, toàn bộ trọng lượng cơ thể đều trực tiếp ngồi lên bốn ngón tay của Trương Cẩn Ngọc!!
"Á á a!!! Phải bị thọc bay!! Em đang bayyy!!!" Ngô Hoán chảy nước miếng lắc đầu mất khống chế điên cuồng lắc mông nhún nhảy trên bốn ngón tay, mông đít nhổm lên ngồi xuống theo từng tiết tấu thọc vào rút ra, hoàn toàn bị kɧoáı ©ảʍ khống chế.
"Mẹ kiếp!" Trương Cẩn Ngọc đỏ mắt rút ngón tay ra, dứt khoát cắm luôn ©ôи ŧɧịt̠ bự vào c̠úc̠ Ꮒσα của Ngô Hoán trong khi y vẫn còn đang ngồi xổm.
"A a a!!! Dươиɠ ѵậŧ bự!!"
Con hàng to khỏe tàn nhẫn quấn đánh, tiếng va chạm bạch bạch nghe tưởng chừng như đang đét mông Ngô Hoán, Ngô Hoán đã hoàn toàn bị cᏂị©Ꮒ mở, nước da^ʍ văng tung tóe khắp nơi, hai chân rốt cuộc cũng chống đỡ không được tư thế đứng tấn hoàn toàn rã rời, thêm một tiếng phốc, lỗ thịt cùng côn ŧᏂịŧ kết hợp chặt chẽ thành một!
"Ô ô hức hức sâu quá, muốn thọc thủng! Thật sự không được mà!!" Ngô Hoán bị dươиɠ ѵậŧ đυ. đến xóc nảy khiến cho gậy thịt của y cũng đong đưa lên xuống, cao trào xuất tinh tạo thành đường vòng cung cùng dịch nước vương vãi trong không khí.
Trương Cẩn Ngọc càng về sau càng tăng tốc, thọc đúc vách ruột thành hình dáng dươиɠ ѵậŧ, côn ŧᏂịŧ đυ. dồn đυ. dập tạo ra dư ảnh, như ý nguyện mài ép da^ʍ động vừa mới được bóc tem chảy nước.
"Không được ứ ứ ư ư ư Cẩn Ngọc!!!!!" Ngô Hoán hỏng mất hét lớn, "Bắn, muốn bắn muốn bắn ưmm a a a a!!!!"
Trương Cẩn Ngọc một mực căng rộng lỗ động để cây gậy hàng khủng có thể chui vào toàn bộ, thậm chí tinh hoàn đều bị cái động da^ʍ loàng hút vào một nửa, Ngô Hoán vỡ nát liên tục xuất tinh trong khi Trương Cẩn Ngọc vẫn điên cuồng chạy nước rút, ngay khi Ngô Hoán gào lớn một tiếng cũng là lúc hắn tưới nùng tinh vào lỗ!
"Phụt phụt...... phụt......" Da^ʍ động bị côn ŧᏂịŧ lấp kín chảy ra thật nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi, cả người Ngô Hoán đổ xuống trong cơn sướиɠ ngập trời, rơi vào vòng tay của ác ma phía sau.
Trương Cẩn Ngọc si mê ôm lấy mặt y hôn lên, "Hoán Hoán bảo bối, chỉ vừa mới bắt đầu thôi."
Ông bác phòng 527 cứ như vậy suốt một đêm phải nghe tiếng rêи ɾỉ không ngừng nghỉ phát ra từ phòng bên cạnh, run bần bật lấy chăn trùm kín cả người.
Bọn trẻ bây giờ thật không biết xấu hổ!!!
Hết chương 2.