Ông Xã Của Tôi Quá Mức "Trâu Bò" Làm Sao Bây Giờ

Chương 4

Chương 4: Bé thụ chơi lớn tự an ủi (bảy cái trứng rung chạy mức cao nhất, dùng tiểu huyệt ép cánh hoa hồng ra nước)

Sáng sớm.

Hôm nay không đi làm.

Bởi vì.

Bách Hành Chi điên rồi.

Nam nhân kia ngày hôm qua có thật là Hạ Thần Diệp?

Anh ấy còn hôn mình? Làm gì lại hôn mình chứ?

Bách Hành Chi ngồi bất động trên sô pha, mắt to mắt nhỏ nhìn chằm chằm bó hoa hồng đỏ được đặt trên bàn trà trước mặt.

Giống như... Là thật sự...

"A a a a a!!!!"

Bách Hành Chi cứ như thiếu nữ mười sáu đôi mươi ôm gối lăn qua lăn lại trên sô pha -- là sự thật!! Hạ tiên sinh thật sự hôn mình a!!! Hạ tiên sinh hình như cũng thích mình!!!

Bách Hành Chi cảm thấy thế giới nhỏ trong cậu bùng nổ một tràng pháo hoa ăn mừng thành công, từng chút một chạm nhẹ đến tâm. Cậu sờ sờ môi, xúc cảm Hạ tiên sinh hôn lạnh lạnh, mềm mại, đặc biệt thoải mái...

Bách Hành Chi đem cả người vùi vào trong gối, không cam lòng dùng sức hướng phía trong cọ cọ, thật muốn hôn hôn một lần nữa, mới một lần căn bản không có đủ, không đủ, không đủ a.

"A......" Đương Bách Hành Chi ngẩng đầu, mặt đã đỏ bừng, cảm giác cơ khát quen thuộc lại thổi quét toàn thân.

Mỗi lần chỉ cần tưởng tượng đến Hạ tiên sinh, cả người liền không thích hợp, Bách Hành Chi cảm thấy nếu mà Hạ tiên sinh đi đóng GV, cậu nhất định mỗi ngày đều sẽ tɧẩʍ ɖυ đến tinh tẫn nhân vong (*), tuy rằng hiện tại vốn dĩ cũng không khác biệt lắm.

(*) lao lực quá độ mà chết =)))))

Bách Hành Chi vô cùng cẩn thận ôm bó hoa đi vào trong phòng, mơ hồ tự hỏi hôm nay dùng món gì để chơi đây, mở ra ngăn kéo tùy tiện sờ một lượt... Hình như là một chùm?

Rút ra cư nhiên là một dây trứng rung! Bách Hành Chi đếm đếm, có tất cả là bảy cái, bởi vì không thường xuyên sử dụng nên đều quấn lại cùng một chỗ, mấy cái này đều là hàng tặng từ lúc cậu bắt đầu mua đồ chơi tình thú tới giờ, cư nhiên đã tích góp nhiều đến như vậy.

Vậy thì hôm nay liền dùng tụi nó đi... Bách Hành Chi mặt hồng thấu đem khiêu đản rửa sạch một chút, sau đó quỳ xuống mép giường bắt đầu tỉ mỉ liếʍ ướt, hoa hồng đỏ trước mặt tựa hồ triệu hồi cậu, Bách Hành Chi như bị ma xui quỷ ám bứt xuống lần lượt từng cánh hoa, sau đó... nhét vào tiểu huyệt chính mình ép nước.

Nước hoa hồng a... Bách Hành Chi mê loạn liếʍ láp trứng rung, không nhận thức được bản thân hiện tại có bao nhiêu dâʍ đãиɠ, cái miệng liếʍ mυ'ŧ ngon lành từng viên trứng rung, sau đó lại tiếp tục bứt cánh hoa hồng bỏ vào c̠úc̠ Ꮒσα, có vài cánh hoa bị rớt ra ngoài nhục huyệt thật giống như hậu huyệt của cậu có thể tự sinh ra hoa hồng.

"A... Tràn đầy..." Bách Hành Chi đem khiêu đản từ trong miệng rút ra, nước bọt kéo dài thành sợi chỉ trong suốt, chờ cậu cảm giác được cánh hoa đã vào tận sâu bên trong mới dùng ngón giữa cùng ngón áp út đút vào trong mãnh liệt cuồng cắm.

"A! A! A! Hoa Hạ tiên sinh đưa...! Đều ở bên trong... A, a a ăn vào đi..." Hai ngón tay ở bên trong điên cuồng cắm lộng, moi móc khuấy loạn, cánh hoa hồng ở sâu tận cùng bị hung hăng đè ép chảy ra chất lỏng hồng nhạt, một ít xác hoa dính trực tiếp trên ngón tay cậu, thời điểm bị mang ra ngoài đều rơi xuống trên giường.

Nước da^ʍ phân bố càng ngày càng nhiều, hoa hồng ở bên trong thật sự giống bị ép ra nước, ngón tay cắm vào tạo ra thanh âm "cô phốc, cô phốc", kỳ thật đây cũng là âm thanh Bách Hành Chi say mê nhất, cậu thích nhất là lúc tiểu huyệt của mình phát ra tiếng nước dâʍ đãиɠ, quả thực như liều thuốc xuân dược kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© tăng vọt.

Cậu lại nhặt lên một vài cánh hoa hướng hậu huyệt phía sau đút vào, tựa hồ tao c̠úc̠ Ꮒσα mới là nơi cất chứa của chúng, vài cái khác bị cậu ấn ở đầu khấc chà xát, còn ở đầṳ ѵú cọ mài, cậu lúc này tựa như một đóa hồng nhiễm sắc dục.

"A...... Thoải mái...... Hảo...... Ăn ngon a, a, a......"

Bách Hành Chi đem ngón tay rút ra, vách thịt hút chặt không rời, cậu dùng ngón tay đùa bỡn vỗ về từng nếp uốn, sau đó cầm lên trứng rung nhét vào tao huyệt.

"Ân... Ân a..." Một cái.

"Ân..." Hai cái.

Chờ đến khi Bách Hành Chi nhét vào cái thứ bảy, tao c̠úc̠ Ꮒσα đã ăn đến no căng mà phồng trướng, cái cuối cùng bị mắc kẹt ngay giữa miệng huyệt, rốt cuộc chui vào không được. Bách Hành Chi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhẹ, cậu sờ đến phía sau cầm lên điều khiển từ xa, đột nhiên quyết tâm muốn chơi lớn một lần.

Một tay nắm chặt điều khiểu, tay còn lại đem cả thảy gạt nút đến mức cao nhất.

Kɧoáı ©ảʍ hủy diệt đất trời cơ hồ khiến Bách Hành Chi mất đi ý thức, thân thể trắng nõn dâʍ đãиɠ vặn vẹo, nằm trên giường không ngừng nhếch mông lên xoay lắc cực độ.

"A a a a a a a!!!!!!! Phải bị làm đến chết a a a a a a!!!! Thật nhanh thật sâu a a!!! Hoa hồng! Hoa hồng ra không được a a a a!!!!!"

Cú© Ꮒσα trào ra đại lượng dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, dưới tần suất chấn động siêu khủng của khiêu đản, c̠úc̠ Ꮒσα bị căng đến cùng cực, đại mông phì nộn đều đã ướt đẫm, hâu huyệt bị bảy cái khiêu đản đồng loạt tựa hồ biến thành cái hồ chứa nước.

"Không được!!!" Bách Hành Chi nằm giữa một đống cánh hoa điên cuồng vặn vẹo, "Không được!!!! Ân a a a a!!!!! Quá sâu chịu không nổi ô ô ô ô!!!!"

Bách Hành Chi bị chơi đến bắt đầu oa oa khóc lớn, điên cuồng thở dốc, cặp mông phì lòi ra chuỗi dây khiêu đản dính đầy ánh nước dâʍ ɭσạи nhảy múa, một tay cậu niết mạnh đùa nghịch đầṳ ѵú hồng nhạt, một tay cầm tiểu phân thân thô bạo tuốt lộng.

"Ô ô ô...... Ngô ân...... Ân ân ân ân Hạ tiên sinh...... Em rất thích anh a...... A quá sâu...... Không nhổ ra được ô ô ô ô......"

Bách Hành Chi bị chấn động liên tục làm hạ thân co rút kịch liệt, dưới háng điên cuồng run rẩy, tay cũng không cầm nổi côn ŧᏂịŧ. Nước bọt chảy xuống cằm tích đầy trên ngực, cậu ngửa cổ ra sau thở hồng hộc, nước mắt hòa cùng nước miếng họa khắp khuôn mặt xinh đẹp, cậu hiện tại hoàn toàn biến thành kỹ nữ bị tìиɧ ɖu͙© chi phối.

Bách Hành Chi run lẩy bẩy duỗi tay định rút ra viên khiêu đản ngoài cùng, viên trứng "ba" một tiếng kéo theo một đường dâʍ ŧᏂủy̠, đột nhiên cặp mông to lại hẩy về phía trước, thắt lưng uốn cong tạo thành một vòng cung xinh đẹp.

Không được... Nếu còn rung nữa thật sự sẽ chết người mất thôi...

Hai mắt cậu đẫm lệ mông lung kéo ra dây điện khác, vách thịt giống như luyến tiếc mà gắt gao bao bọc viên trứng, sung sướиɠ tiếp nhận từng đợt va chạm mãnh liệt, miệng huyệt kịch liệt co rút lại, tựa hồ đang đấu tranh không cho khiêu đản chui ra ngoài.

"A a a......" Nước miếng Bách Hành Chi chảy đầy trên giường, "A...... Mau ra đây...... Thật sự...... A a a không được......"

Tất cả khiêu đản đều tập trung hết ở điểm G, cậu đang muốn lấy ra một chút, đột nhiên chấn động từ đâu dồn dập chồng chất lên điểm mẫn cảm của cậu!!!

!!!!

"A a a a!! Muốn chết muốn chết muốn chết a a a a a a a!!!!!!!!!"

Bách Hành Chi run rẩy bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c liên tục phun trào bảy tám đợt, không ngờ theo sau lại tiếp tục phun ra một cỗ nướ© ŧıểυ nóng hổi, toàn bộ đều ban phát hết trên ga giường, trong bụng chỉ còn sót lại một ít.

Lần sau thật sự không thể chơi như vậy nữa...

Bách Hành Chi cơ hồ như được vớt ra từ trong nước, khắp thân thể đều phủ một tầng ánh nước, tóc ướt mồ hôi dính nhẹp trên mặt, tao c̠úc̠ Ꮒσα kịch liệt co rút phun nước không ngừng nghỉ, cả người ngã nhoài trên giường, lúc này bất luận thằng đàn ông nào nhìn thấy cũng đều sẽ tưởng đem cái này cực phẩm làm đến hỏng mất.

Tay phải Bách Hành Chi dùng lực, sáu cái trứng rung đồng thời "phốc" một tiếng toàn bộ chui ra ngoài, miệng huyệt như được mở khóa phun bọt nước bắn tung tóe, lẫn trong đó còn thấp thoáng vụn cánh hoa hồng.

"A... Da^ʍ động phải bị làm đến không khép lại được..."

Bách Hành Chi banh rộng c̠úc̠ Ꮒσα đút ngón tay vào bên trong an ủi vách thịt vừa trải qua trận kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ, sau đó nằm cuộn người lại duỗi tay trái che kín c̠úc̠ Ꮒσα.

Chính mình thật dâʍ đãиɠ...

Tuy rằng ở trong phòng của mình, nhưng mà cậu vẫn thực cảm thấy thẹn vô cùng, tay che lại tao c̠úc̠ Ꮒσα không muốn để không khí cũng phát hiện cậu có bao nhiêu cơ khát.

Hết chương 4.

hic bé Chi cưng quá chời luôn =))))