Chương 18 : " Gọi Là Anh Yêu!"
Tại tầng sâu nhất của tổ chức chính là pháp trường, Pháp trường có cấu trúc hai tầng tầng 1 ở giữa là nơi để thi hành các hình phạt với phạm nhân còn tầng hai là nơi dành cho những người muốn theo dõi quá trình chịu phạt của phạm nhân.
Linh đã bị đưa tới một bệ đá hình tròn, hai bên có hai cây cột đá lớn và hai sợi xích cực kì to. Hai tay nàng bị xích vào hai sợi xích và bị căng sang hai bên khiến cơ thể nàng bị treo lơ lửng chân không chạm đất. Lúc này đã có khoảng vài trăm người đến theo dõi cuộc hành quyết, trong đó có nhiều người là bạn, nhiều người là đối thủ, có người thần tượng, có người căm ghét.
" Hành trình của mình đến đây thôi!" Linh thở dài buồn bã tự nói với chính bản thân, nàng bị buộc phải biến hình để hai người phía sau chuẩn bị chặt đi đôi cánh của nàng, thứ tượng chưng cho một Thiên Thần Sa Ngã.
Phía trên đài cao, một người chủ trì cuộc hành quyết tuyên bố ra lệnh : " Dựa theo tội của mình, Linh sẽ bị tước bỏ đôi cánh, tước đi nước thánh trong cơ thể, mất chức Bảo Mẫu và phải làm tạp vụ ở thư viện trong 14 năm sau đó bị sa thải, không còn liên quan đến tổ chức."
"Hình phạt nặng vậy? khổ thân."
" Đáng đời thôi, ai bảo bản thân yếu kém không hoàn thành nhiệm vụ."
Trong lúc cuộc hành quyết đang diễn ra thì trong bể tái sinh, Hoàng điên cuồng vùng vẫy như muốn đập nát cả bể kính khiến cho Minh Hằng vừa bị cậu đá một cái tức giận rẽ nước bơi tới ôm chầm lấy Hoàng ép cặρ √υ' to tròn căng mọng vào mặt cậu.
Nhưng Hoàng lại cự tuyệt cặp ngực kia, cậu kháng cự quyết liệt khiến Minh Hằng khó hiểu quay sang nhìn Sếp đang đứng quan sát bên ngoài. Hai người chịu trách nhiệm khởi động bể tái sinh nhận được tín hiệu từ sóng não và nhịp tim của Hoàng liền báo cáo với Sếp.
" Thưa Ngài, thiếu niên này không chịu quan hệ với Minh Hằng, cậu ta đang cự tuyệt."
" Thật lạ, sức hấp dẫn của Minh hằng mà cũng kháng cự được." Sếp xoa cằm cảm thán.
" Qua biểu đồ hiển thị sóng não, cậu ta muốn đối tượng quan hệ là người khác."
" Có việc như vậy sao? là ai?"
Hai người kia sau một hồi kiểm tra chính xác và đưa ra kết quả, thống kê tất cả lại các kết quả thu được : " Dạ là Bảo Mẫu Linh, người được giao nhiệm vụ bảo vệ nhưng đã không hoàn thành."
Nghe vậy, Sếp nhíu mày ra lệnh : " Cho gọi Linh."
Một bảo vệ nhanh chóng di chuyển đến thang máy đi xuống tầng hầm tới pháp trường chạy lại thông báo với người chủ trì cuộc hành quyết, lúc này Linh đã bị cắt mất một bên cánh phải. Mặc dù đang hành quyết nhưng lệnh của Sếp cực kì có trọng lượng nên Linh đã được trả tự do và phải ngay lập tức đến phòng tái sinh nhưng do nàng bị cắt mất một bên cánh nên tình trạng sức khỏe cũng giảm đi một nửa.
Điều này khiến những người có mặt trong buổi hành quyết vô cùng khó hiểu, tại sao một người phạm tội nặng như vậy lại dược miễn tội? đây chẳng phải là thiên vị sao? Bọn họ thừa biết Linh là Thiên Thần Sa Ngã cấp 9 tức là cấp thấp nhất, quyền hạn yếu nhất và kém cỏi nhất, vậy mà lại được miễn tội vô lý do khiến họ nổi lên một loạt cảm xúc khó chịu trên tầng 2, có người còn độc miệng nói Linh có quan hệ mờ ám với Sếp.
Linh được bảo vệ đưa lên phòng tái sinh, trong quãng đường đi nàng liên tục hỏi tình trạng của Hoàng, bảo lệ tiết lộ chính Hoàng muốn nàng tới phòng tái sinh và cũng là gián tiếp cứu nàng thoát khỏi hình phạt kia.
" Cậu chủ!" Linh thầm nghĩ, giọt nước mắt long lanh đọng trên khóe mắt.
Lúc này trong bể tái sinh, Hoàng đã nhổm đầu lên khỏi mặt nước và được tháo thiết bị thở nên có thể nói chuyện.
" Nhóc con, sao ngươi không muốn quan hệ cùng ta?"
" Cô đẹp lắm, nhưng cháu tìm chị Linh."
" Linh? con nhỏ đó chỉ là một Bảo Mẫu, so sánh được với ta sao?" Minh Hằng lúc này đã khoác khăn tắm lên cơ thể, đứng trên thành bể chất vấn Hoàng vì sao không chịu quan hệ tìиɧ ɖu͙© với một người cả tổ chức thèm khát quan hệ.
" Nhóc con, ngươi không sợ ta sẽ gϊếŧ cả ngươi lẫn con bé đó sao?" Minh Hằng chừng mắt hỏi.
Hoàng bủn rủn tay chân : " Có sợ!"
" Vậy sao vẫn phản kháng với ta?"
" Vì...vì cô không phải bảo mẫu của cháu, cháu cần chị Linh thôi."
" Ta không đẹp sao?"
Hoàng lắc đầu : " Cô rất đẹp, đẹp nhất trong những người cháu từng gặp, đẹp hơn chị Linh rất nhiều."
" Vậy sao nhóc muốn tìm con nhỏ đó?"
" Vì......cháu thích chị ấy." Hoàng dám nói ra cảm xúc của mình, không để một người có quyền lực ức hϊếp người con gái mà cậu xem trọng.
Cánh cửa mở ra, bảo vệ đưa Linh vào với sắc mặt tái nhợt cùng làn da xanh xao, vừa nhìn thấy nàng Hoàng vui mừng reo lên : " Chị Linh." Nhưng rồi mặt lại nghệt ra khi thấy Linh trong tình trạng đó. Linh dù rất mệt nhưng vẫn quỳ xuống trước Sếp và Minh Hằng sau đó nở nụ cười với Hoàng.
" Đến rồi thì mau bắt đầu đi!" Sếp ra lệnh, Linh từ từ bước đến thành bể, cởi bỏ quần áo rồi nhảy xuống bể tái sinh và nép vào ngực Hoàng như con mèo nhỏ.
Hoàng lo lắng hỏi : " Chị sao thế? Lưng của chị..." Hoàng nhận ra có một vết thương sau lưng Linh giống như phần gốc của bên cánh bị cắt đi, máu nóng dồn lên não Hoàng nhổm đầu hỏi trong tức giận : " Là ai, ai cắt cánh của chị ấy?"
Minh Hằng chừng mắt một cái nói : " Phạm tội thì nên bị trừng phạt, cũng may nhóc kịp thời tỉnh lại chứ nếu không cả hai cánh của con nhỏ này đều bị cắt đi rồi."
" Cái con m...." Hoàng đang định chửi bậy thì Linh đã đặt ngón tay lên miệng cậu ngăn lại, giọng mệt mỏi nhưng dịu dàng : " Cậu chủ đừng tỏ thái độ, ở đây tôi có chức vụ thấp kém nên không có quyền hạn gì."
" Em xin lỗi, là lỗi của em." Hoàng rưng rưng nước mắt, có lẽ cậu giờ mới hiểu được cô nàng Bảo Mẫu này quan trọng với cậu nhường nào, cậu khẽ nâng cằm nàng lên rồi đặt lên đó một nụ hôn, cả hai dần chìm vào bể tái sinh.
Mà khi quá trình quan hệ diễn ra, các cửa kim loại xung quanh bể dần đóng lại để cho quá trình đó diễn ra một cách tự nhiên nhất, không có sự chứng kiến của người bên ngoài. Minh Hằng đứng khoanh tay một chỗ, ánh mắt đầy kiêu ngạo nhưng cũng có phần tức giận khi bản thân bị cự tuyệt, đã bao nhiêu lần nàng làm việc này nhưng chưa lần nào bị từ chối như lần này.
" Đường đường là một Thiên Thần Sa Ngã cấp cao, lại phải chịu nhường chỗ cho một con ả hèn mọn? chuyện này bị đồn ra ngoài thì thanh danh của ta còn gì nữa." Minh Hằng phẫn uất nói, mấy gã bảo vệ cùng hai người chịu trách nhiệm trong phòng tái sinh im bặt, tự giác biết mình phải dữ mồm dữ miệng.
Sếp thì không nói gì mà đã ra ngoài, trong bể tái sinh lúc này không gian đã bị thu hẹp lại, nước rút hết và cơ thể của Hoàng và Linh được hong khô và có một chiếc giường êm ái xuất hiện. Hoàng bế Linh trên tay đặt lên giường sau đó nằm đè lên nàng khẽ thủ thỉ : " Cảm giác không phải phòng của mình thật lạ."
Hai má Linh khẽ ửng hồng, nàng đáp : " Quá trình này rất quan trọng, sau khi chúng ta quan hệ trong buồng tái sinh thì cả tôi và cậu chủ đều mạnh lên không ít, và sau đó thì....." Nói đến đây mặt nàng xụ xuống buồn bã.
" Thì sao?"
" Thì sẽ có một Bảo Mẫu khác thay thế tôi chăm sóc cậu, tôi đã được miễn hình phạt nhưng tôi đã bị mất một bên cánh, không còn phù hợp làm Bảo Mẫu nữa" Linh buồn bã giải thích.
" Chị tưởng rời khỏi em dễ vậy sao? Bắt đầu từ khoảnh khắc này trở đi, chị sẽ là vợ của em và cả sau này cũng vậy." Hoàng trở nên rất chững trạc ra dáng một người đàn ông, thủ thỉ vào tai Linh những lời khẳng định cương quyết, nghe xong lời nói đó thì cô nàng bảo mẫu Linh không biết suy nghĩ gì mà hai tai đỏ như gấc, má cũng đỏ hơn rồi lấy tay che mặt giống như cô bé mới lớn được người yêu tỏ tình vậy.
Nhìn cô nàng xấu hổ, trái tim Hoàng như tan chảy trước sự đáng yêu này, bây giờ Linh lại trở lên thụ động khi Hoàng nằm trên rồi bắt đầu nâm mê vυ' của nàng.
" A...Cậu chủ!" Linh rên khẽ.
" Đừng gọi anh là cậu chủ nữa, gọi là anh yêu đi." Hoàng cúi xuống hôn hít cặρ √υ' của Linh, lên tiếng gợi ý đổi cách xưng hô.
" Dạ...Anh Yêu, em sướиɠ quá." Linh đỏ mặt, sau vài giây đắn đo nàng khẽ gật đầu mỉm cười rên khẽ.
Hoàng sung sướиɠ khi nghe nghe được lời nói của Linh, cậu hôn lên cái cổ thon, hôn xuống mún vυ' hồng, liếʍ láp làn eo thon gọn vòng bụng phẳng lì, hôn lên vùng đùi non trắng trẻo của Linh, Linh được hôn hít được mơn chớn khắp cơ thể rồi thì rùng mình thích thú khi miệng của Hoàng bắt đầu liếʍ dần đến phần bẹn của nàng.
" A...EM Sướиɠ!" Linh bắt đầu thở dốc rêи ɾỉ, hai mắt khép hờ nhìn người tình chăm sóc những vùng nhạy cảm của mình, đối với một cô gái thì việc được người yêu chăm sóc đặc biệt thế này sẽ khiến cô gái đó mê như điếu đổ.
Nghe những tiếng rên ngọt ngào của Linh, Hoàng hăng say liếʍ láp vùng bẹn trắng ngần của nàng, sau đó thì dùng ngón tay khều nhẹ vào phần mép l*и trắng tinh khôi đang rỉ nước, Linh bặm môi hô hấp mạnh hơn khi mép l*и bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
" Liếʍ cho em đi....em muốn anh liếʍ l*и em."
" Hả? anh không nghe rõ."
" Hức...liếʍ l*и em đi anh yêu...em khó chịu lắm rồi."
Linh chu môi van xin, hai má đỏ bừng lên như người say rượu. Hoàng trêu đùa nàng một chút sau đó há miệng hôn lên khe l*и thơm ngon của Linh, ngón tay của cậu cũng thò vào bên trong kêu gọi nước l*и chảy ra. Nước ra bao nhiêu Hoàng húp hết từng đấy như uống stinh, tay còn lại thì vuốt ve một bên đùi non trắng trẻo thẳng tắp của nàng, Linh cong người trong cơn sướиɠ khi cái lưỡi phá phách của Hoàng đang khuấy đảo hai mép l*и của mình, rồi nó luồn sâu vào bên trong cọ sát với từng cơ âʍ đa͙σ khiến Linh chỉ muốn lêи đỉиɦ ngay lập tức nhưng Hoàng lại liếʍ rất nửa vời khiến cho cơn sướиɠ của nàng đạt đến cao trào thì dừng lại đột ngột, sau đó lại đạt đến cao trào nhưng rồi cũng dừng lại đột ngột.
Linh ức phát khóc, nàng hờn dỗi ấn đầu Hoàng vào háng mình rồi co chân kẹp chặt rêи ɾỉ : " Anh là đồ đểu, đồ xấu xa....cho em ra đi mà....ư...a..ư....ư."
Hoàng bị Linh ấn vào háng thì đội ngột rụt lưỡi lại sau đó dùng sống mũi cà cà vào hạt le cương cứng ngay trên cửa l*и, Linh bật ra tiếng rên như hét sau đó cơ thể như con sâu đo co gập lại, đầu tóc xõa ra mồ hôi đầm đìa, nàng chuẩn bị lêи đỉиɦ.
" A em sắp ra rồi...chồng ơi....a...sướиɠ!"
" Hả!"
" Chồng ơi...chồng....anh là chồng của em....em sẽ kết hôn với anh....em yêu anh." Linh rên những tiếng ngọt ngào, hai mắt khẽ khép lại rồi ưỡn ngực lên khi cơn sướиɠ đã lên đến đỉnh điểm, dâʍ ŧᏂủy̠ như lũ ùa về bắn thẳng vào miệng của Hoàng rồi tràn ra bên ngoài rơi xuống giường. Hoàng uống ừng ực sau đó đè lên người Linh kéo gáy nàng lại rồi hôn lên bờ môi gợi cảm kia, vừa hôn vừa nhả hết dâʍ ŧᏂủy̠ vào miệng nàng khiến Linh trợn mắt bất ngờ nhưng cũng đón nhận rồi nuốt vào toàn bộ.
" Ban nãy em nói gì?" Hoàng gõ nhẹ lên trán Linh yêu thương hỏi.
" Ơ....a..đâu có gì...em nói nhầm." Linh thẹn thùng đỏ mặt quay đi hướng khác.
Hoàng vật ngửa nàng ra, dí c̠ôи ŧɧịt̠ đang cứng ngắc giật giật sát miệng nàng nói : " Rõ ràng anh nghe em nói gì đó mà, ăn kem không?"
" Dạ có" Linh lém lỉnh đảo mắt sau đó không chần trừ há miệng ngậm lấy đầu khấc của Hoàng, nàng giống như một bé gái dễ bị dụ dỗ bởi đồ ăn ngon vậy.
Hoàng từ từ nằm xuống cho Linh bò dậy, vừa bò vừa bú ©υ mình sau đó cậu nâng một bên đùi của nàng lên kéo lại phía mình tạo tư thế 69, Linh hiểu ý khẽ nhấc đùi lên cong mông dí l*и vào mặt Hoàng để cậu bú l*и của nàng trong khi bản thân nàng đang liếʍ láp cây kem không tan của cậu.
" Ưʍ....cứng quá!" Linh vừa liếʍ vừa rêи ɾỉ, hơn nữa l*и cũng đang bị lưỡi và ngón tay của Hoàng trêu ghẹo khiến cơ mông nàng thỉnh thoản lại nhíu chặt khiến Hoàng thích mê.
" L*и đẹp quá." Hoàng cảm thán, vừa liếʍ l*и vừa cho ngón tay ma sát với c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ nhắn của Linh, Linh rùng mình nhả ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi miệng quay đầu lại vừa thở vừa rên nhỏ : " Ứ....chồng làm gì đấy."
" Hehe...anh khám tí thôi mà." Hoàng cười cười đáp, cậu rất khoái cái trò kí©ɧ ŧɧí©ɧ c̠úc̠ Ꮒσα của Linh bởi mỗi lần làm vậy Linh thường nhăn nhó cực kì đáng yêu.
Cả hai chơi kiểu 69 chán chê thì chơi doggi, Linh bò ra như kiểu động vật bốn chân chìa cặp mông to tròn căng mịn về phía Hoàng để cậu từ phía sau nhét ©ôи ŧɧịt̠ vào, đầu khấc tách hai mép l*и ra rồi cứ thế tiến vào trong, ©ôи ŧɧịt̠ Hoàng đã to thêm một chút nên cơ l*и của Linh phải tập làm quen với sự phát triển này, ngâm ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и vài phút để tranh thủ hôn hít, Hoàng bắt đầu rút ra đút vào một cách bài bản và chuyên nghiệp.
" A....A....Chồng ơi em sướиɠ....©ôи ŧɧịt̠ anh thật tuyệt...a....!"
Vừa dập sướиɠ cu lại nghe cô nàng bảo mẫu xinh đẹp rêи ɾỉ một cách dâʍ ɖu͙©, Hoàng hỏi : " Em vừa gọi anh là gì á, gọi lại xem nào?"
" A....không....em nhầm...a...mạnh lên.....a....đúng rồi!"
Linh chối bay, Hoàng dập mạnh bạo hơn sau đó luồn tay xuống kí©ɧ ŧɧí©ɧ hạt le của nàng khiến Linh chịu không nổi oằn người rêи ɾỉ mạnh hơn. Sau đó Hoàng dừng mọi hành động một cách bất ngờ khiến Linh hơi ngạc nhiên lo lắng hỏi : " Sao thế anh?"
" Anh chán rồi." Hoàng cũng tỏ ra dỗi hờn bĩu môi.
Linh thấy vậy thì từ từ rướn người về phía trước cho ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и mình sau đó chưng bộ mặt đáng thương vô số tội chớp chớp đôi mắt long lanh ôm bụng Hoàng ngước mặt lên nói nhỏ : " Anh chán em rồi sao, đừng mà đừng có chán em...em sẽ ngoan mà."
Hoàng phì cười, cậu năm nay mới 14 tuổi và bà cô bảo mẫu này chắc chắn lớn tuổi hơn cậu nhưng khi ở trên giường thì Linh đích thị là một cô bé dâʍ đãиɠ hay mè nheo, lại thường hay không chịu trách nhiệm về hành động lời nói của mình mỗi khi trong quá trình quan hệ. Ví dụ như lần này.
Thấy Hoàng vẫn chưa tha lỗi cho mình, Linh khẽ dụi đầu vào ngực cậu vẻ mặt cực kì vô tội nói : " Anh nói gì em cũng nghe lời mà, mình làm nốt rồi còn nghỉ ngơi chờ hiệp nữa."
Trời ạ, Hoàng hết chịu nổi đẩy nàng xuống chổng mông lên sau đó thì nhét ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и lần nữa một cái thật mạnh nhưng không đẩy vào ôm eo nàng kéo đầu nàng lại nói nhỏ : " Anh sẽ khiến em phải nhận."
Thế rồi Hoàng dập một cú thật mạnh, sau đó là nhiều cú khác, tiếng rêи ɾỉ, tiếng da thịt va vào nhau, tiếng hét cùng tiếng tét mông khuấy động cả căn phòng.
30 phút sau....
" A....em ra....em sắp ra....!" Linh bị Hoàng hành xác mãi đến giờ cũng chuẩn bị được lêи đỉиɦ lần nữa, nàng co người hất mông ra sau cảm nhậm ©ôи ŧɧịt̠ như cái dùi cui sắt đang ra vào bên trong l*и mình, nhưng Hoàng dã man quá dừng lại đúng lúc cao trào khiến Linh tiếc hùi hui rêи ɾỉ van xin.
" Ư....cho em ra đi...em khó chịu quá.....em chết mất....a....em không chịu nổi nữa rồi....a!"
" Hả...chẳng nghe thấy gì....không nghe thấy gì hết." Hoàng giả ngơ, cứ cọ cọ mà không ấn thêm.
Linh chịu không nổi nữa, đành dâʍ đãиɠ rên to : " Chồng cho ©ôи ŧɧịt̠ vào đi mà....em muốn được ©ôи ŧɧịt̠ chồng ȶᏂασ tới chết mới thôi."
" Gì cơ?"
" Chồng....chồng...em gọi anh là chồng được chưa huhu.....cho vào đi em không chịu nổi ư!" Linh sau rất nhiều lần chối bay thì cuối cùng cũng đã phải thú nhận, hai má đỏ lên gật đầu lia lịa miệng phụng phịu như bị bắt nạt và oan ức . Hoàng nhe răng cười gian đẩy một phát thật mạnh, nước bắn tung tóe.