Dục Vọng Tội Lỗi

Chương 59

Vũ Hoàng Huy ban đầu nhấp một cách khoan thai, từ tốn như đang thưởng thức một món ăn thật ngon, anh cảm thấy phấn khích trước sự phối hợp nhịp nhàng của Kiều Hạ Linh, anh nhấp không nhanh nhưng cứ từ tốn khoan thai như vậy hơn 5 phút rồi.

Kiều Hạ Linh cảm giác được dươиɠ ѵậŧ của Vũ Hoàng Huy thụt ra vô trong l*и cô ra sao,

cái cảm giác đê mê quen thuộc mỗi khi gần gũi chồng mơ hồ len lỏi dâng lên, thoáng qua nhưng càng lúc càng rõ ràng, ở phía dưới l*и cô đã bắt đầu co bóp, siết chặt từng hồi.

"Chú ơi...con thấy sướиɠ quá...".

"Hạ Linh chú cũng thấy sướиɠ nữa, mấy ngày nay đi công tác không được thưởng thức l*и con làm chú nhớ chết đi được à".

Vũ Hoàng Huy dọng dươиɠ ѵậŧ mạnh vô người Kiều Hạ Linh khiến cô ngất ngư ngáp ngáp như con cá mắc cạn, anh ngoáy vòng vòng ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ của mình trong âʍ đa͙σ cô, còn cố tình làm đầu khấc của anh trật qua trật lại trong cổ tử ©υиɠ cô.

Kiều Hạ Linh co rúm toàn thân, mắt cô ngây dại, bản năng sinh dục giống cái bừng bừng lộ rõ, ánh mắt cô bộc lộ rõ sự sướиɠ khoái ngây ngất, mặt cô đỏ bừng, bầu vυ' săn lại, núʍ ѵú cô cương cứng nhô cao, cặp đùi ếch buông thõng trên giường rồi co rút lên một cách vô thức, nước nhờn từ cửa mình tiết ra dầm dề.

Đêm nay Vũ Hoàng Huy làʍ t̠ìиɦ cùng Kiều Hạ Linh cực kỳ sung mãn, anh dập cô mỗi lúc mỗi nhanh, cách làʍ t̠ìиɦ quá mạnh bạo này làm cô quá sướиɠ, từng cú dập, từng cú nắc của anh đẩy cô trượt dài trên giường, đầu cô đυ.ng vô đầu giường đánh kịch mà cô cũng không hay, đôi bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn bấu cứng lấy vai anh, cô đưa đẩy đôi mông liên tục hứng trọn từng cú dập, hai chân đã quặp chặt lấy lưng anh.

"Chú ơi...đυ. con mạnh lên nữa đi...làm con sướиɠ hơn nữa đi...hôm nay chú đυ. con sướиɠ chết đi được à".

Ánh mắt của Kiều Hạ Linh nhìn chằm chằm vào tủ quần áo âm tường như đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ người bên trong cảm thấy như thế nào khi nhìn thấy người đàn ông mà bà ta nói bất lực đang làm được những gì.

Tư Đồ Thuần ngồi bên trong tủ nhìn một màn ân ái đổ lửa của Vũ Hoàng Huy và Kiều Hạ Linh quá nóng bỏng thì làm sao mà chịu nổi, cộng thêm máʏ яυиɠ đang đặt trong qυầи ɭóŧ của bà vẫn đang hoạt động kɧıêυ ҡɧí©ɧ du͙© vọиɠ trong người bà từ nãy giờ rồi.

Nước nhờn từ hai chân của Tư Đồ Thuần đã chảy ra nhỏ xuống bên trong tủ gỗ bà nứиɠ đến cảm thấy khát khô cả miệng nhưng miệng đã bị bịt kín nên không thể kêu la gì hết, chỉ đành bất lực ngồi trơ mắt nhìn Kiều Hạ Linh đang được Vũ Hoàng Huy cᏂị©Ꮒ vô cùng kịch liệt mà thôi.

Vũ Hoàng Huy chơi Kiều Hạ Linh như một con thú hoang mùa động cỡn, ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ của anh dập bành bạch lên mu cao mum múp thịt của cô không một chút thương tiếc, nghiến chặt răng đến mức kêu ken két để khỏi thốt lên tiếng kêu rú cực khoái của một con mèo cái bị hãʍ Ꮒϊếp, cô bộc lộ sự sướиɠ tột độ bằng cử động thân thể, cô uốn éo, cô hẩy mu, cô ngoáy tròn mông, ưỡn cong chiếc lưng thon, cô cấu, nhéo, cào vuốt rồi xoa xít tấm thân trần trụi của anh.

Kiều Hạ Linh cảm thấy hôm nay Vũ Hoàng Huy hôm nay mạnh bạo hơn những trước nhiều nhưng mà cái kiểu này cô lại rất thích nên oằn người ra mà hưởng thụ thôi.

"Sao hôm nay...chú...chơi con...mạnh bạo vậy hả?".

Vũ Hoàng Huy liền nở một nụ cười ôn nhu dịu dàng đáp: "Tại vì chú yêu con nên mới chơi con mạnh bạo như thế để con có cảm giác mới mẻ không chê chú già bất lực đó mà".

Kiều Hạ Linh vòng tay ôm lấy cổ của Vũ Hoàng Huy kéo xuống, hai người hôn nhau say sưa quyến luyến không rời, bên dưới anh vẫn đều đặn ra vào thân thể của cô không hề ngơi nghỉ.

Kiều Hạ Linh nhìn Vũ Hoàng Huy bằng ánh mắt mơ màng chứa đầy du͙© vọиɠ rồi lên tiếng: "Chú à, con sẽ không bao giờ chê chú bất lực đâu...bởi vì từ lần đầu tiên chú đăm ©ôи ŧɧịt̠ chú vào l*и con thì con đã chết lên chết xuống thì sướиɠ rồi...".

Vũ Hoàng Huy nghe thấy như thế càng trở nên hưng phấn thúc từng phát từng phát thật mạnh ©ôи ŧɧịt̠ vĩ đại của anh thám hiểm tận nơi sâu nhất mà cô chưa từng biết, cô tưởng như ruột gan của cô bị anh đẩy cả lên trên, tử ©υиɠ của cô bịanh ép chặt tối đa, âʍ đa͙σ cô bị dãn ra hết mức, cả phần dưới của cô bị nong chặt cứng đến độ cái bụng phẳng của cô như cộm hẳn lên, cô lấy tay xoa xoa ấn ấn bụng dưới một cách vô thức như muốn đấy cái ©ôи ŧɧịt̠ to đùng ấy ra vì quá bất ngờ.

Tưởng rằng Kiều Hạ Linh đau đớn nhưng không, cô đang sướиɠ, ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ gân guốc to như trái bắp luộc dài hai tấc đã ngập trọn hoàn toàn trong người cô lèn chặt mọi ngóc ngách thâm sâu nhất trong âʍ đa͙σ cô khiến nàng tê tái rùng rợn, cô nổi da gà từng chặp, và cơn sướиɠ bùng nổ bất đắc dĩ khiến cô rướn căng người, một cảm giác sướиɠ khoái mãnh liệt chưa từng biết ào đến như sóng thần, cô như con thuyền không lái mặc cho bão tố dập vùi, đầu cô quật qua quật lại liên tục.

Tay của Kiều Hạ Linh bấu chặt vai của Vũ Hoàng Huy rồi rên lên: "Á...Á...Á...chú ơi...sâu quá rồi...sâu quá rồi...".

"Như vậy mới sướиɠ tột đỉnh được chứ con...chú nghe người ta nói chơi như vậy mới mau có thai đó Hạ Linh à".

"Sao đột nhiên chú lại nhắc chuyện này".

Vũ Hoàng Huy nhìn cô rồi đáp: "Con không muốn sinh con cho chú sao?".

Kiều Hạ Linh khẽ lắc đầu: "Không phải, con đương nhiên là muốn sinh con cho chú rồi nhưng mà có vội quá không, hiện giờ con chẳng có danh phận chính thức gì hết".

"Chú đã tính rồi đầu tháng sau chúng ta kết hôn đi".

Đột nhiên được cầu hôn trên giường như thế khiến cho Kiều Hạ Linh thụ sủng nhược kinh: "Chú...chú thật sự muốn cưới con sao?".

Vũ Hoàng Huy gật đầu: "Đương nhiên".

Vũ Hoàng Huy nhấp liên tục khiến Kiều Hạ Linh chìm trong kɧoáı ©ảʍ, các ngón tay ngón chân của cô duỗi thẳng ra, cô run rẩy như chiếc lá trong cơn phong ba bão táp, đôi chân trắng nõn co giật chơi vơi trong không khí, như con ngựa bất kham không chịu dừng vó, anh vẫn điên cuồng phi nước đại dập liễu vùi hoa một cách không thương tiếc "lép bép... nhóp nhép... nhóp nhép... bình bịch... bình bịch...".

Những âm thanh ám muội giữa hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© va chạm vào nhau vang khắp căn phòng, l*и Kiều Hạ Linh ra nước nhiều không kể xiết,cô cảm thấy toàn thân nhẹ bỗng như không còn nằm trên giường, cô lâng lâng như đang bay trên bầu trời rồi.

Vũ Hoàng Huy nhìn tấm thân mỹ miều của Kiều Hạ Linh co giật như động kinh không ngừng trước mặt thì hài lòng, anh rùng mình phụt từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mạnh như vòi rồng vô thật sâu trong người cô và lặng lẽ ngắm nhìn từng cơn sướиɠ cực điểm của người đàn bà.

Cú bắn sau cùng khiến Kiều Hạ Linh co hẳn người lên rồi nằm vật xuống, đầu nghẹo sang một bên, hơi thở dồn dập như như con ngựa cái hấp hối, cơn cực khoái điên cuồng dữ dội vắt sạch sức lực của cô, mắt cô nhắm nghiền, mồ hôi như tắm túa ra từ làn da trắng mịn của mình.

Tư Đồ Thuần nhìn thấy Kiều Hạ Linh nằm nghiêng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hoàn toàn giữa giường ngủ như một pho tượng thần vệ nữ, áo váy rách bươm vương vãi xung quanh, cặρ √υ' mướp mềm mại lấm tấm mồ hôi, đôi chân nõn nà đã từng mở rộng quắp chặt lấy Vũ Hoàng Huy không một khe hở, chiếc eo thon nhỏ làm nổi bật thêm hình ảnh cái hông nở nang nhô cao, vòng 3 cô thật tuyệt vời thì bà ta cảm thấy vô cùng ganh tị bởi vì suy cho cùng cô ấy vẫn đang ở độ tuổi xuân còn thân thể của bà thì đã bắt đầu lão hóa rồi.

Vũ Hoàng Huy ngắm nhìn Kiều Hạ Linh cảm thấy hình ảnh này của cô rất là gợϊ ȶìиᏂ, ©ôи ŧɧịt̠ anh lại chuẩn bị nhúc nhích vươn lên, và giữa đôi mông tròn trĩnh của cô, dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng như sữa của anh bơm đầy ắp trong âʍ đa͙σ cô giờ chảy ngược ra thành dòng trên đùi non của cô và nhỏ cả xuống giường, đọng thành vũng.

Giọng của Kiều Hạ Linh thều thào vang lên "Chú ơi...dù có lên thiên đàng cũng không sướиɠ hơn...kỹ năng làʍ t̠ìиɦ của chú quá thượng thừa khiến con chỉ muốn chết vì sướиɠ l*и mà thôi".

Vũ Hoàng Huy nghe thấy như vậy liền cầm tay của Kiều Hạ Linh đặt vào cự long to dài gân guốc màu tía của mình để cô vuốt ve nó: "Có muốn thêm một lần nữa không Hạ Linh?".

Kiều Hạ Linh nghe thấy như thế liền gật đầu: "Dạ muốn ạ, con muốn chơi cưỡi ngựa được không?".

Vũ Hoàng Huy nghe thấy như thế liền nằm xuống giường để ©ôи ŧɧịt̠ đã cương cứng chĩa thẳng đứng lên trên rồi lên tiếng: "Mau tới đây mà cưỡi ngựa của con nhanh đi".

Kiều Hạ Linh liền ngồi bật dậy rồi dang hai chân rộng ra tay của cô cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của Vũ Hoàng Huy đã miệng l*и mình chà sát mấy cái rồi từ từ hạ mông ngồi xuống để l*и mình ôm trọn hết ©ôи ŧɧịt̠ của anh vào bên trong.

Kiều Hạ Linh động mông ưỡn người tư thế như đang cưỡi ngựa vậy, tay của Vũ Hoàng Huy liền đưa lên xoa nắn hai cái vυ' của cô.

"Con ngày càng đâm đó nha còn biết cưỡi ngựa nữa".

Kiều Hạ Linh liền làm nũng: "Là chú dạy con mà".

Vũ Hoàng Huy cũng phối hợp dập từ bên dưới lên khiến Kiều Hạ Linh sướиɠ đến độ rêи ɾỉ thật to: "Sướиɠ quá...chú làm con sướиɠ chết mất...a...a..a".

Một lúc sau, Vũ Hoàng Huy ngồi dậy rồi lên tiếng nói với Kiều Hạ Linh:"Mình chơi kiểu doggy nha Linh".

Kiều Hạ Linh bẽn lẽn: "Doggy là sao hả chú?".

"Để chú hướng dẫn cho con yên tâm đi bảo đảm sướиɠ l*и chết luôn cho mà xem".

Vũ Hoàng Huy bảo Kiều Hạ Linh quỳ gối lên giường rồi đẩy phần thân trên người cô nằm sấp xuống giường, tay anh nâng phần hông lên một gốc chín mươi độ.

"Đây nè cưng, em trong tư thế bò như vậy thì anh sẽ thúc vào cái l*и ẩm ướt này đó nha".

Vũ Hoàng Huy vô cùng biết nghịch, anh cứu rê ©ôи ŧɧịt̠ nóng hổi như thỏi sắt mới nung của mình dọc từ mép l*и Kiều Hạ Linh mà chưa chịu đi vào.

Kiều Hạ Linh không chịu nổi nữa bèn lên tiếng: "Ưmmm... aaaa...chú làm gì vậy... ứ... ứ... ứ... đút vô đi...", 2 chân cô run rẩy cầu xin..

Vũ Hoàng Huy khom người hai tay vòng xuống ngực của Kiều Hạ Linh ôm lấy hai bầu vυ' căng mộng của cô xoa nắn mấy cái rồi nói: "Con da^ʍ quá đi à!".

"Mau cắm vào đi chú".

Vũ Hoàng Huy tay cầm ©ôи ŧɧịt̠ vỗ vỗ vào l*и Kiều Hạ Linh mấy cái khiến cho cô nôn nao chờ đợi không hề phòng bị.

"Phập".

Vũ Hoàng Huy bất ngờ đâm mạnh một cái vào sâu làm l*и Kiều Hạ Linh khiến cho cô giật điếng người.

Kiều Hạ Linh rên lên: "Hức... ớ... ớ... sướиɠ l*и con...chú ơi l*и con sướиɠ chết đi được à".

Đã mấy hôm nay rồi Kiều Hạ Linh mới có cảm giác được một cây gậy thịt nóng hổi lấp được cái lỗ l*и dâʍ ɖu͙© của mình nên cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Vũ Hoàng Huy di chuyển đưa hông vào ra liên tục âm thanh dâʍ ɖu͙© "Phạch... phạch... phạch" vang lên theo từng cú nắc là cặp mông Kiều Hạ Linh lại nảy lên từng gợn, mỗi cú là mỗi lần cô rên lên trong sự sung sướиɠ.

"Hứccc... chú... ơi... ớ... ớ... ớ... sướиɠ... sướиɠ chết mất... ứ... ứ..."

Vũ Hoàng Huy gầm nhẹ: "Ưmmm... aaa... sướиɠ lắm đúng không... ssshhh... mạnh hơn nè... nè... nè...".

Cứ mỗi lần "nè" là Vũ Hoàng Huy thúc càng mạnh, lút cán vào trong, nhận những cú thúc mạnh mẽ như vậy khiến Kiều Hạ Linh trụ không nổi dù mới chỉ 10 phút.

"Ớ... ớ... ớ... ớ... con ra... ra... chú ơi... ớ ớ ớ...".

Chưa kịp nói hết câu, Kiều Hạ Linh đã xả một tràng nước ra ngoài "Xèeee xèee".

Rất nhiều nước làm ướt chiếc ga giường hẳn 1 vũng, nhưng Vũ Hoàng Huy không vì thế mà dừng, nhấp liên tục làm nước càng ra thêm ướt hết 2 bắp đùi.

Do lúc này Kiều Hạ Linh đã mỏi hết cả 2 chân nên phải đổi thế nằm ngửa lại và gác 2 chân lên vai Vũ Hoàng Huy, anh tiếp tục dùng cây gậy thịt mà hành hạ cái l*и cô, có thể thấy được ©ôи ŧɧịt̠ anh độn lên.

Ngay dưới bụng Kiều Hạ Linh một khoảng dài, cô đưa tay xuống vùng bụng dưới mà mân mê phần thịt trồi lên đó, cảm nhận sức nóng từ ©ôи ŧɧịt̠ anh đang tỏa ra sâu bên trong mình.

"Ớ... chú... ơi... ưmmm... ứ... ớ... ớ... ớ... ớ...sâu quá...chết l*и con rồi...sướиɠ quá".

Vũ Hoàng Huy nở một nụ cười dâʍ ɖu͙© trên môi lên tiêng hỏi: "Sướиɠ không?".

Tay của Kiều Hạ Linh bấu chặt lấy ga giường gật đầu lên tiếng đáp: "Dạ sương... l*и con sướиɠ quá ... đυ. nát l*и con đi... ©ôи ŧɧịt̠ chú là nhất...a...a...a".

"BẠCH... BẠCH... BẠCH...".

Từng cú nắc của Vũ Hoàng Huy như đẩy tử ©υиɠ Kiều Hạ Linh vào sâu hơn, cả cơ thể cô chuyển động theo nhịp dập, cặρ √υ' tưng lên tưng xuống từng gợn không ngừng.

Thấy sắc mặt Kiều Hạ Linh có vẻ sắp ra lần nữa, Vũ Hoàng Huy rút từ từ ©ôи ŧɧịt̠ ra làm cô hụt hẫng vội lên tiếng van nài: "Chú làm gì vậy...Cho vào đi chú... ơ... ơ... ơ... ơ...".

Vũ Hoàng Huy một lần nữa đâm mạnh ©ôи ŧɧịt̠ khủng vào l*и của Kiều Hạ Linh khiến cô sướиɠ đến ngất ngây.

Vũ Hoàng Huy gầm lên: "Ssshhhh... chú sướиɠ quá... Linh ơi... chú sắp... ư ư ư... ra".

Tay của Kiều Hạ Linh bấu chăt ga giường cơ thể run lắc dữ dội: "Con cũng... ra mất... ớ... ớ... ớ... ớ... ssshhh...".

Cả 2 đều ra một lúc, tϊиɧ ŧяùиɠ của Vũ Hoàng Huy ấm nóng đặc quánh xả ra như lũ, ©ôи ŧɧịt̠ giật liên tục và chưa có dấu hiệu dừng, l*и của Kiều Hạ Linh cũng xả ra lênh láng nước bắn ướt hết bụng anh, nước ra càng nhiều những dòng nước trắng trắng ấy chảy cả xuống ©ôи ŧɧịt̠ anh.

Mắt Tư Đồ Thuần như sắp nổi đom đóm đến nơi bà không thể ngờ rằng Vũ Hoàng Huy không chỉ làʍ t̠ìиɦ dai sức mãnh liệt mà lượng tϊиɧ ŧяùиɠ ở độ tuổi này lại quá dồi dào cả hai lần đều bắn hết vào trong l*и của Kiều Hạ Linh nhiều đến nổi tràn hết cả ra ngoài.

Nằm trên giường một lúc đột nhiên Kiều Hạ Linh cố gắng đứng dậy đi về phía tủ quần áo đang nhốt Tư Đồ Thuần rồi gác một chân lên cửa tủ.

Vũ Hoàng Huy còn đang suy nghĩ xem Kiều Hạ Linh đang muốn làm gì thì cô đã lên tiếng: "Mau qua đây... liếʍ l*и con đi".

Vũ Hoàng Huy nhìn thấy bộ dạng này của Kiều Hạ Linh thì không tài nào chịu nổi liền đứng dậy bước quỳ xuống ngẩng đầu lên úp mặt vào l*и của Kiều Hạ Linh bú ɭϊếʍ, với tư thế nào cái l*и của Kiều Hạ Linh mở rộng ra để mặc cho anh thực hiện những cú vét máng sướиɠ đến run người.

Mà từ vị trí gần như thế này Tư Đồ Thuần cũng thấy rõ hành động liếʍ mυ'ŧ của Kiều Hạ Linh vô cùng mãnh liệt khiến nước trong l*и bà tràn ra ngày càng nhiều hơn nữa, vô cùng khó chịu bà muốn có một ©ôи ŧɧịt̠ khủng cắm vào để giải tỏa cơn nứиɠ nhưng là bất khả thi.

Vũ Hoàng Huy liếʍ l*и Kiều Hạ Linh một chút thì gác một chân vô lên vai anh rồi đút ©ôи ŧɧịt̠ đã cương lên gân guốc vào l*и cô nhấp tiếp, ở tư thế này l*и cô hoàn toàn rộng mở và không thể làm gì hơn mặc cho anh nhấp lên liên tục, từng cú nắc mạnh mẽ như xoáy sâu vào tử ©υиɠ của cô, cứ mỗi cú dập là nước cứ bắn ra.

"Con sướиɠ quá chú ơi..." cả người của Kiều Hạ Linh nhuễ nhoãi mồ hôi.

"Chú lại sắp ra con ơi... ư... ư... ư... ư...".

Kiều Hạ Linh vòng tay ôm cổ của Vũ Hoàng Huy để giữ thăng bằng bởi vì lúc này chân cô đã mềm nhũn không còn sức nữa: "Ớ... ớ... ớ... con... con cũng vậy... bắn hết vào con đi... lấp đầy con bằng tϊиɧ ŧяùиɠ của chú đi... con sướиɠ... con yêu chú... aaaaa...".

Vũ Hoàng Huy nhấp nhanh hơn như một cái máy khâu và rồi: "Chú ra đây... aa... aaaa..."

Giọng của Kiều Hạ Linh rên lên: "A...a....a...Con raaa... á á... á... ơ... ớ... ớ...".

Vũ Hoàng Huy bắn hết những dòng tϊиɧ ŧяùиɠ vào l*и Kiều Hạ Linh, nước l*и chảy ồ ra theo nhểu xuống đất, l*и cô liên tục giật bắn lên, 2 vυ' cô sưng đỏ hết cả cuống vυ', cơ thể nhễ nhại mồ hôi.

Sau đó Vũ Hoàng Huy bế Kiều Hạ Linh đi về phía giường, cả hai nằm xuống anh đè lên hôn lấy hôn để, anh và cô tráo lưỡi nhau say đắm.

Kiều Hạ Linh thở dốc lên tiếng hỏi: "Chú à...chú đã bao giờ đυ. vợ cũ của chú mãnh liệt như vừa đυ. con không hả?".

Vũ Hoàng Huy liền đáp: "Không có...chú chưa bao giờ cương lên với cô ta hết".

Kiều Hạ Linh giả vờ hiếu kỳ lên tiếng hỏi: "Vậy tại sao có Tư Thuần và Như Thuần?".

"Lần nào chú cũng say hết chắc là do rượu làm chứ lúc tỉnh chú không thể nào cương lên với cô ta hết".

Kiều Hạ Linh vuốt ve l*иg ngực của Vũ Hoàng Huy rồi hỏi: "Vậy sao chú mãnh liệt với con vậy hả?".

"Tại vì l*и con cᏂị©Ꮒ rất sướиɠ...thôi chúng ta ngủ đi hôm nay con cũng mệt rồi".

Kiều Hạ Linh gật đầu rồi ôm lấy Vũ Hoàng Huy dần dần chìm vào giấc ngủ, còn Tư Đồ Thuần thì hối hận xanh cả ruột khi chung sống với một cổ máy đυ. giỏi như thế nhưng mà không hề hay biết còn luôn miệng nói người ta bị bất lực nữa.