Dục Vọng Tội Lỗi

Chương 56

Kiều Hạ Linh sau khi từ chỗ của Triệu Cát lấy được cái USB có chứa những đoạn phim mà thầy trưởng khoa Lý Cường cùng làʍ t̠ìиɦ với Vũ Tư Thuần cả một đêm hình ảnh sắc nét, âm thanh sống động, đã vậy những tư thế mà bọn họ quan hệ còn rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ thì cảm thấy rất hài lòng.

Mấy ngày hôm nay Vũ Hoàng Huy lại đang đi công tác ở nước ngoài nên Kiều Hạ Linh gọi điện thoại cho Tư Đồ Thuần để hẹn cô ta đến biệt thự của Vũ Hoàng Huy gặp mặt nói chuyện.

Tư Đồ Thuần thấy số lạ nhưng vẫn bắt máy: "Alo, tôi nghe, xin hỏi là ai vậy ạ?".

"Xin chào giáo sư Tư Đồ, em là Kiều Hạ Linh là vợ sắp cưới của chồng cũ của cô đây mà".

Sắc mặt của Tư Đồ Thuần liền bực dọc bởi vì cô ta đã nghe Vũ Tư Thuần kể lại chuyện Vũ Hoàng Huy đưa về nhà một người phụ nữ trẻ còn thường xuyên làʍ t̠ìиɦ với cô ta rất nồng nhiệt, cô ta cũng đã từng gặp mặt còn từng cảnh cáo Kiều Hạ Linh về phương diện chăn gối của Vũ Hoàng Huy.

Vũ Tư Thuần lên tiếng chăm chọc Kiều Hạ Linh: "Hôm nay cô đột ngột gọi điện cho tôi không phải là để kể khổ đó chứ?".

Kiều Hạ Linh nhướng mày nhếch môi cười: "Tôi hiện tại đang sống rất tốt có gì mà phải kể khổ chứ? Nếu khổ cũng là giáo sư khổ chứ đâu phải tôi".

Tư Đồ Thuần lại nói: "Người ngoài nhìn vào thấy cô sắp gả cho tổng giám đốc công ty Vũ Hoàng lắm tiền nhiều của thì chắc là ngưỡng mộ đến tận trời, chỉ là ở trong chăn thì mới biết chăn có rận thôi, bây giờ cô đã hối hận vì đã lựa chọn ở bên cạnh Vũ Hoàng Huy rồi chứ gì?".

"Không hề nha, tôi cảm thấy chuyện đúng đắn nhất mà tôi từng làm trên đời này chính là lựa chọn ở bên cạnh chú ấy đó, người đàn ông trưởng thành vừa đẹp trai đỉnh đạt, chức cao quyền trọng, lắm tiền nhiều của, chẳng những vậy mà còn làʍ t̠ìиɦ rất giỏi nữa thì còn gì bằng đúng không, có biết bao nhiêu người ganh tị với tôi đó giáo sư à kể cả bạn thân của bà nữa".

Tư Đồ Thuần hừ lạnh rồi khó chịu lên tiếng: "Nếu cô rãnh rỗi quá gọi đến chỉ để khoe khoang thì thứ lỗi cho tôi không tiếp chuyện được nữa, tôi cúp máy đây".

"Khoan đã, giáo sư đừng nóng tôi có vài thứ hay ho muốn cho giáo sư xem phiền bà kết bạn zalo với tôi được không hả?".

Tư Đồ Thuần bài ra vẻ mặt bài xích rồi đáp: "Tôi không rãnh, từ nay về sau cô đừng có gọi điện làm phiền tôi nữa".

Kiều Hạ Linh liền lạnh giọng đáp: "Nếu giáo sư không rãnh vậy thôi tôi không làm phiền nữa nhưng đến lúc clip sεメ của con gái bà tràn lan khắp các trang mạng xã hội thì cũng có trách tôi độc ác nha giáo sư".

Tư Đồ Thuần nghe nói như thế liền sững người lại: "Kiều Hạ Linh cô có ý gì hả? Cô đã làm gì con gái tôi rồi hả?".

Kiều Hạ Linh vô tội đáp: "Tôi có làm gì đâu, là người khác làm con gái bà mất trinh mà, nếu muốn biết chi tiết thì đến biệt thự của Huy gặp tôi nói chuyện".

Kiều Hạ Linh nói rồi liền cúp máy còn Tư Đồ Thuần thì mang vẻ mặt lo lắng nhíu chặt tâm mi, thời gian gần đây bà ta để ý thấy Vũ Tư Thuần có hành động hơi lạ đó là tối nào cô ta cũng thủ da^ʍ một mình, bà ta tận mắt nhìn thấy nhưng nghĩ là con gái trong tuổi dậy thì chỉ là muốn khám phá bản thân một chút thôi nên không nói gì hết.

Tư Đồ Thuần ngồi suy nghĩ lại thì nhớ lại có một lần nhìn thấy Vũ Tư Thuần dùng dương cụ giả ra vào nơi đó của cô, bà nhíu mày thầm nghĩ trong đầu "Lẽ nào Tư Thuần nó đánh mất lần đầu tiên rồi sao? Nhưng với ai được chứ?".

Tư Đồ Thuần vội vàng lấy túi xách rồi chạy đến biệt thự mà mình từng sống với Vũ Hoàng Huy.

Kiều Hạ Linh đích thân ra mở cổng, hôm nay cô cho người giúp việc trong nhà nghỉ hết để thực hiện kế hoạch của mình.

Lúc nhìn thấy vẻ mặt hớt hơ hớt hãi của Tư Đồ Thuần thì Kiều Hạ Linh rất là hài lòng lên tiếng: "Không ngờ một người phụ nữ lăn loàng như giáo sư đây vậy mà lại để tâm đến con gái như thế ha".

Tư Đồ Thuần nhìn Kiều Hạ Linh bằng ánh mắt không mấy thiện cảm rồi gắt giọng nói: "Rốt cuộc là cô đang nói đến đứa con gái nào của tôi hả? Là Tư Thuần hay Như Thuần vậy hả?".

"Bà bình tĩnh lại đã, mời giáo sư vào nhà xem thì sẽ rõ hơn thôi".

Tư Đồ Thuần đi theo Kiều Hạ Linh lên lầu rồi đi vào phòng ngủ trước đây của Tư Đồ Thuần và Vũ Hoàng Huy, căn phòng này đã được thay mới toàn bộ rồi nhưng Tư Đồ Thuần vẫn biết đó là phòng cũ của mình.

"Cô đưa tôi đến đây làm gì hả?".

Kiều Hạ Linh nở nụ cười bí hiểm trên môi rồi đáp: "Tôi muốn mời bà xem phim cùng thôi mà".

Tư Đồ Thuần nhìn Kiều Hạ Linh bằng ánh mắt nghi hoặc, cô gái này đã cố ý cướp chồng bà rồi thì chắc chắn không tốt lành mời bà xem phim như thế, chỉ sợ rằng phim mà cô ấy nói có liên quan đến Vũ Tư Thuần mà thôi.

Kiều Hạ Linh mời Tư Đồ Thuần ngồi xuống bộ sofa màu lông chuột trong phòng rồi để xuống trước mặt bà ta một đĩa lạc rang và một ấm trà.

"Mời giáo sư cùng tôi thưởng thức siêu phẩm này nhé".

Màn hình tivi lớn trong phòng bậc lên, hình ảnh của Vũ Tư Thuần đi vào văn phòng khoa rồi bị trưởng khoa sàm sỡ hiện lên rõ nét.

Mặt của Tư Đồ Thuần xám nghéc lại khi nhìn thấy Trưởng khoa đưa tay ra sau lưng của Vũ Tư Thuần kéo khóa áo xuống rồi cởi bỏ bộ váy trên người cô xuống rồi, sau đó ôm lấy cô vác lên vai rồi ném cô lên cái giường ngủ ở phòng riêng của ông, miệng trưởng khoa bắt đầu ngoạm lấy núʍ ѵú trinh nguyên của cô.

"Ưʍ...đừng mà thầy...a".

"Vυ' em đẹp thật đó bú sướиɠ lắm đây"

Vừa đặt nụ hôn nhè nhẹ lên trên núʍ ѵú đỏ hồng đang cương cứng lên vì thuốc của Vũ Tư Thuần, trưởng khoa vừa cầm tay cô đặt vào ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng của ông.

"Sục ©ôи ŧɧịt̠ cho thầy đi Tư Thuần".

Trưởng khoa cúi đầu xuống há miệng ra bú cái vυ' to tròn hồng hào của Vũ Tư Thuần, mυ'ŧ mát thật mạnh lấy cái rồi lấy đầu lưỡi đá lên đầṳ ѵú khiến cho cô chìm vào hoang lạc rêи ɾỉ lên không ngừng.

"Sướиɠ...sướиɠ quá đi...".

Trưởng khoa liền dùng răng cắn nhẹ đầṳ ѵú khiến cho Vũ Tư Thuần cong người lên đẩy cái vυ' ép vào mặt ông ta để ông ta làm mình sướиɠ hơn nữa.

Tay của trưởng khoa cũng không yên ông bóp lấy bóp để cái vυ' to tròn của người con gái trinh nguyên trước mắt.

"Cặρ √υ' này đã thật đó, xinh đẹp và ngon lành làm sao".

Vũ Tư Thuần lại rên lên: "A...a...a...sướиɠ quá thầy ơi...bú mạnh lên đi".

Đầu thầy trưởng khoa dán sát vào bộ ngực trinmh nguyên của Vũ Tư Thuần, hít hà hương vị thơm tho đặc trưng của người con gái trinh nguyên, miệng ông bú một bên núʍ ѵú của cô, một bên kia được tay ông ta xoa nắm.

Rồi lại thay đổi vị trí của miệng và tay, thi thoảng trưởng khoa còn tham lam há miệng thật rộng như muốn ngậm trọn lấy cái bầu vυ' này.

Hai tay của Vũ Tư Thuần ôm lấy đầu của trưởng khoa dí sát vào ngực mình miệng không ngừng rêи ɾỉ: "Bú tiếp đi thầy ơi...em thấy sướиɠ quá à"

Bú ʍúŧ chán chê ngực Vũ Tư Thuần chán chê, trưởng khoa hả đầṳ ѵú ra trườn thấp xuống, theo nhịp độ trườn người đó miệng ông cũng lướt dần thấp xuống, nó lướt qua vùng bụng với những sợi lông tơ mịn màng.

Người trưởng khoa trườn thấp xuống thấp xuống rồi đến tận chân giường. Ở đay ông ta banh hai chân Vũ Tư Thuần ra hai bên. Cái đùi được banh rộng ra hai bên làm hiện ra cái ở giữa của nó. Bây giờ lỗ l*и trinh nguyên của Vũ Tư Thuần hiện ra rõ rang trước mặt ông ta.

Trưởng khoa dùng tay vạch đám cỏ xanh đen che hang động ra rồi đưa mũi sát vào ngay trên cạnh đám cỏ đó mà ngửi. Một mùi hương nồng nồng toát ra từ đó xộc thẳng vào đầu ông ta.

Trưởng khoa phải thốt lên: "Mùi thơm thật quyến rũ...mùi l*и gái trinh bao giờ cũng quá là tuyệt diệu nhất".

Vũ Tư Thuần cũng không hề phản kháng mà còn phối hợp dang rộng hai chân cho trưởng khoa dễ nhìn ngắm cái l*и xinh đẹp của mình nữa.

Há thật rộng miệng ra trưởng khoa ngậm miệng ôm sát vào cái mu l*и của Vũ Tư Thuần, nếu được ông ta muốn ăn hết những cái l*и mà mình đã chinh phục. Khi cái lươi ông tách hai cái mép l*и ra hai bên và đẩy cái lưỡi vào bên trong ông ta có thể cảm nhận được cô giật mình vậy.

"A...a...a....thầy ơi...em khó chịu quá à".

Trưởng khoa đưa cái lưỡi vào bên trong miệng l*и. Cái lưỡi ông nó liếʍ vào hai bên vách l*и ẩm ướt. Nó như một con rắn đi vào trong và chạm đến cái âm hạch của Vũ Tư Thuần.

Nước nhờn trong l*и Vũ Tư Thuần đang tuôn chảy dần ra. Nhưng nó làm gì có cơ hội chảy ra ngoài vì bao nhiêu đã bị trưởng khoa liếʍ hết còn đâu nữa.

"Nước l*и trinh thật là tuyệt diệu và thật ngon ngọt...l*и em ngon quá Tư Thuần ơi".

Trưởng khoa cứ liếʍ quanh cái l*и này rồi thi thoảng đánh vào cái hộŧ ɭε của Vũ Tư Thuần.

Vũ Tư Thuần gào lên: "Sướиɠ quá thầy ơi...l*и em sướиɠ...".

Nước trong l*и Vũ Tư Thuần lại tuôn chảy ra theo sự ma sát của lưỡi trưởng khoa trong l*и cô, nước l*и ra bao nhiêu ông ta liếʍ hết từng đó.

Rồi bất chợt trưởng khoa ngậm môi mình vào cái hộŧ ɭε đã đỏ hỏn và nở lớn của Vũ Tư Thuần, cứ ngậm thật mạnh cái hộŧ ɭε mà mυ'ŧ mà liếʍ, thật là tuỵêt diệu khi ngậm cái hột này.

Vũ Tư Thuần đã nứиɠ l*и đến đỉnh điểm không chịu nổi nữa, môi cô ta khô khốc cảm thấy khát cực kỳ nên lên tiếng cầu xin: "Thầy ơi...cho em đi...".

Trưởng khoa biết cũng đến lúc cắm ©ôи ŧɧịt̠ khủng của mình vào l*и của Vũ Tư Thuần rồi nhưng vẫn nghiêng đầu hỏi cô: "Em muốn thầy cho em cái gì cơ".

"Cho...©ôи ŧɧịt̠ vào đi thầy".

"Vào đâu cơ?".

Vũ Tư Thuần e thẹn đáp: "Cho vào l*и em đi".

"Em muốn thầy đυ. em không hả?".

"Dạ muốn...thầy mau tới đυ. nát l*и em đi...em nứиɠ lắm rồi thầy ơi... làm ơn".

Trưởng khoa liền trèo lên nằm đè lên người Vũ Tư Thuần, cô có vẻ như cũng đang chờ đợi điều này nên mặt nàng có vẻ mừng rỡ.

Vũ Tư Thuần ôm chặt lấy trưởng khoa và cạ cạ phần mu l*и của mình vào ©ôи ŧɧịt̠ của ông mơn trớn.

"Em thật sự muốn thầy cắm vào sao Tư Thuần?".

Vũ Tư Thuần liền gật đầu lia lịa: "Dạ phải...mau cắm ©ôи ŧɧịt̠ thầy vào l*и em đi ạ...em nứиɠ quá rồi".

Trưởng khoa đẩy đưa đầu ©ôи ŧɧịt̠ từ từ tách hai mép l*и của Vũ Tư Thuần ra. Cũng may nước nhờn từ l*и cô hiện đang không ngừng tuôn chảy ra ngoài. Nó khiến cho cái hang l*и của cô trở nên trơn tuột hơn và để đón nhận ©ôи ŧɧịt̠ của ông dễ dàng hơn.

"Á...Á...Á...THẦY ƠI...".

Lúc này Vũ Tư Thuần đang nhắm nghiền mắt còn miệng thoát ra những tiếng rêи ɾỉ ư ử như là mèo cái khát tình vậy, nghe da^ʍ dật lắm.

"A...a...a...thầy ơi...©ôи ŧɧịt̠ thầy to quá...".

Đến đoạn trưởng khoa hỏi Vũ Tư Thuần [Thầy phá trinh em được không Tư Thuần?] thì Tư Đồ Thuần liền kích động đứng dậy gào lên: "Không được, Lý Cường ông bà phá trinh con bé thì chính là lσạи ɭυâи đó, Tư Thuần là con của thầy mà Lý Cường ơi".

Nhưng mà những chuyện đã xảy ra rồi đâu thể thay đổi được, lúc Lý Cường làʍ t̠ìиɦ với Vũ Tư Thuần thì mẹ cô ta cũng đâu có ở đó để ngăn cản.

Tư Đồ Thuần bất lực đưa mắt nhìn con gái lên tiếng đáp: "Mau làm đi thầy ơi...em sắp không chịu nổi rồi".

Trưởng khoa liền vòng tay ra sau lưng Vũ Tư Thuần còn rút ©ôи ŧɧịt̠ ra gần hết. Rồi kết hợp với việc nâng mông cô lên ông ta dập thẳng cánh ©ôи ŧɧịt̠ mình từ trên xuống dưới. Côи ŧɧịt̠ đâm một cái rách toạc màиɠ ŧяiиɧ và đi sâu vào lút cán trong l*и cô.

Vũ Tư Thuần bất chợt thét lên một tiếng: "Đau em quá thầy ơi...l*и em như bị rách toạc ra vậy...a..a...a".

Trưởng khoa rút dần ©ôи ŧɧịt̠ ra một cách rất nhẹ nhàng, cúi xuống nhìn. Theo ©ôи ŧɧịt̠ của ông thì một dòng nước chảy ra từ l*и cô, nó màu đỏ hồng thể hiện cho cái màиɠ ŧяiиɧ vừa bị rách.

Thứ máu đỏ kia đập vào mắt của Tư Đồ Thuần đánh mạnh vào tâm trí bà ta khiến bà ta ngã ngồi xuống ghế sofa với vẻ mặt thất thần.

Tư Đồ Thuần liền tục lẩm bẩm: "Không thể nào...đây không phải là sự thật".

Trong phòng kín nên âm thanh mà Vũ Tư Thuần phát ra như là đập thẳng vào màn nhĩ của Tư Đồ Thuần "Sướиɠ quá thầy ơi...chết em rồi...l*и em sướиɠ".

Vũ Tư Thuần nằm ằng người ra, hai chân dang rộng để trưởng khoa dễ dàng rút ©ôи ŧɧịt̠ ra rồi cắm vào, cô rêи ɾỉ lên: "Đúng là sướиɠ mà...Sướиɠ L*и QUÁ ĐI...CẢM GIÁC ĐƯỢC Đυ. Sướиɠ QUÁ ĐI...A...A...".

Trưởng khoa nắc liên tục và bất tận, cặρ √υ' của Vũ Tư Thuần nhảy tưng tưng lên theo từng nhịp năc của ông, những đợt dập liên hồi kỳ trận này của ông khiến cho thân hình cô run lên bần bật.

Trưởng khoa nở nụ cười dâʍ đãиɠ trên môi rồi khàn giọng lên tiếng: "Đúng là l*и còn trinh đυ. sướиɠ ©ôи ŧɧịt̠ thật...l*и em đúng là ngon quá đi Tư Thuần à".

Vũ Tư Thuần nằm tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trên giường, hai chân dang rộng, hai tay cô ta còn đang vạch hai bên mép l*и ra rồi rêи ɾỉ cầu xin trưởng khoa cᏂị©Ꮒ mình.

Vũ Tư Thuần một tay vạch mép l*и ra, một tay xoa nhẹ mồng đốc rồi nức nở lên tiếng: "Thầy ơi...mau cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào đi...em nứиɠ quá...".

Trưởng khoa nở nụ cười dâʍ đãиɠ trên môi: "Muốn thầy đυ. em đến vậy sao?".

Vũ Tư Thuần liền gật đầu: "Dạ...mau đi thầy...chỉ có thầy mới làm l*и em sướиɠ đến vậy thôi...mau đυ. em đi".

Trưởng khoa cũng không nhịn nỗi trước thân hình đầy đặn tươi ngon của cô gái mới lớn nên liền thúc mạnh ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc của mình vào cái l*и của Vũ Tư Thuần, cô ta vươn người lên đón nhận.

"A...a...a...sướиɠ quá...thầy đâm mạnh vào đi...đυ. nát l*и em luôn nha thầy...a...a..a".

"Phạch...phạch...phạch".

Cho đến lúc đoạn phim kia phát hết rồi thì Tư Đồ Thuần mới lấy lại tinh thần lắc đầu liên tục nói: "Không thể nào...tại sao mọi chuyện lại đi đến bước này này, Lý Cường tại sao lại làʍ t̠ìиɦ với con gái ruột của ông ta được chứ? Đúng là khốn nạn mà".

Kiều Hạ Linh nâng mí mắt thở dài lên tiếng: "Nếu Tư Thuần là con của Huy thì tốt rồi đúng không đáng tiếc nó lại là con của thầy Cường".

Vẻ mặt của Tư Đồ Thuần đau khổ lên tiếng: "Năm đó tôi cũng chính là bị ông ta dụ dỗ yêu đương nghĩ rằng ông ta đứng đắn nên trao gửi đời con gái ai ngờ Lý Cường là kẻ trăng hoa không bao giờ biết đủ hết, hắn luôn chờ cơ hội để có thể chơi những nữ sinh xinh đẹp ngây thơ khác nhau, đó cũng chính là sở thích bệnh hoạn của hắn. Lúc tôi nói cho Lý Cường biết tôi đã mang thai thì ông ta đã bảo phá bỏ đi nhưng mà cái thai lúc đó đã gần bốn tuần rồi tôi là lần đầu mang thai nên không dám bỏ cũng không dám nói với ai biết hết, lúc đó gia đình Huy và gia đình tôi lại muốn chung tôt kết hôn vì vậy tôi đã nghe theo cha mẹ mà gả cho Huy".

Kiều Hạ Linh nhướng mày chấp vấn Tư Đồ Thuần: "Sau đó bà không hề nói cho chú biết rằng bà mang thai con của người khác đúng không?".

Tư Đồ Thuần thở dài: "Cô nghĩ xem làm sao mà tôi nói cho được, tôi là một giáo sư đức cao vọng trọng nếu nói ra còn gì là thanh danh chứ?".

Kiều Hạ Linh nghe thế liền bật cười: "Bà mà cũng biết nghĩ đến thanh danh sao? Nếu như thế sao bà lại đi quan hệ với nhiều nam sinh của mình phá hủy biết bao tình yêu đôi lứa của người khác chứ?".

"Tại vì Huy không thể đáp ứng được tôi về phương diện chăn gối là sự thật, anh ấy không thể cương lên được với tôi vì vậy nên tôi đã tìm những nam sinh khỏe mạnh tinh lực dồi dào để thỏa mãn bản thân mình".

Kiều Hạ Linh lên tiếng chăm chọc Tư Đồ Thuần: "Uh vì bà quá dâʍ đãиɠ nên con gái của bà cũng y chang mẹ nó, giờ thì hay rồi hiến dâng thân thể cho cha ruột "chơi" đúng là bại hoại mà".

Tư Đồ Thuần lúc này khóc không ra nước mắt, bà đâu thể ngờ rằng có một ngày con gái của mình lại bị chính cha ruột của nó cưỡиɠ ɧϊếp như thế chứ, chỉ cần nghĩ đến hình ảnh hai người kia quấn quít làʍ t̠ìиɦ cả đêm thì bà ta dường như không thể thở nỗi.