Dục Vọng Tội Lỗi

Chương 24: Song long hợp thể

Nói xong John liền cúi đầu xuống đưa lưỡi ra liếʍ quanh đầṳ ѵú của Tư Đồ Thuần rồi mυ'ŧ mạnh một cái làm cho cô rêи ɾỉ thành tiếng: "Ưʍ...ưʍ...ưʍ...đừng mà".

Henry dùng đôi bàn tay ra sức xoa nắn cái vυ' còn lại của Tư Đồ Thuần thành đủ loại hình dạng, cô ta không chịu nổi liền cong người lên như con tôm luộc ép cái vυ' vào tay và vào miệng của hai chàng trai da đen kia mong họ chăm sóc chúng nhiều hơn nữa.

Cơ thể phản ứng rất thành thạo nhưng Tư Đồ Thuần lại luôn miệng kêu gào: "Làm ơn, dừng lại tha cho tôi đi mà".

Henry nhéo mạnh đầṳ ѵú của Tư Đồ Thuần làm cho cô vừa đau đớn vừa sung sướиɠ, hắn cười dâʍ đãиɠ lên tiếng: "Vυ' của giáo sư hơi thâm rồi chắc là đã có nhiều thằng bú qua chứ gì?".

John liền hùa theo: "Phải đó giáo sư cũng có phải gái còn trinh đâu mà phải sợ hôm nay bọn tôi nhất định là cho l*и giáo sư sướиɠ đến cả đời cũng không thể quên.

Cả Henry và Jonh đều cúi đầu xuống ra sức bú ʍúŧ hai cái vυ' của Tư Đồ Thuần làm cho cô sướиɠ đến tận trời ra sức mà rêи ɾỉ: "Á...á...á...Sướиɠ quá...sướиɠ quá".

Trước giờ Tư Đồ Thuần là người phụ nữ dâʍ đãиɠ đã làʍ t̠ìиɦ với không biết bao nhiêu người đàn ông mà cô gặp qua, hình như mỗi người đàn ông cô gặp qua trong đời đều cᏂị©Ꮒ nhau ít nhất một lần để xã giao nhưng trước giờ toàn chơi một một nên hôm nay chơi tɧɾεε ѕσʍε lại bị trói giống như bị hϊếp da^ʍ cô cảm thấy rất lạ cũng cảm thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, có những hai đôi tay hai cái lưỡi cùng nhau bóp nắn và bú ʍúŧ hai cái vυ' của mình thật là thích làm sao.

Henry mυ'ŧ mạnh vυ' của Tư Đồ Thuần một cái rồi ngồi dậy, cô liền lên tiếng van xin: "Cho tôi thêm đi...bú √υ' tôi nữa đi...nhiệt tình vào...á...á...á".

Henry cười đểu một cái: "Vị giáo sư này đúng là dâʍ đãиɠ thật mà...bình tĩnh đi bọn này nhất định phục vụ cô hết mình mà".

John vẫn tiếp tục "ăn" hai cái bánh bao to tròn trắng trẽo kia.

Henry di chuyển xuống dưới hạ thể của Tư Đồ Thuần, luồn đôi tay rắn chắc vô đôi chân nuột nà của cô rồi giở lên rồi lên tiếng trêu ghẹo cô: "L*и của giáo sư thâm quá nha, chắc là loại người cυồиɠ ɖâʍ gặp ai cũng cᏂị©Ꮒ đây mà không biết bên trong có còn bót không hay lại như cái miệng cống rồi".

Tư Đồ Thuần đôi mắt mơ màng lên tiếng: "Á...á...á...muốn biết có còn bót hay không thì cứ đút ©ôи ŧɧịt̠ vào là biết ngay thôi mà".

John liền cười cười lên tiếng: "Đúng là giáo sư thông minh thật, nứиɠ l*и quá rồi nên tính chơi chiêu để mày đυ. cô ấy đó Henry à".

"Tao đương nhiên là biết mưu đồ của giáo sư rồi nhưng tao chưa muốn đút ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и giáo sư đâu tôi muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô ấy thêm chút nữa như vậy lát nữa đυ. mới sướиɠ ©ôи ŧɧịt̠ mày ạ".

Nghe những lời dâʍ đãиɠ của Henry, Tư Đồ Thuần cảm thấy cả người mình nóng ran lên miệng thì khô khốc, John nhận thấy đều đó liền tiếng tới phủ đôi môi mát lạnh của mình lên đôi môi nóng ran của cô.

Tư Đồ Thuần như đi giữa sa mạc gặp được hồ nước liền phối hợp hôn John, cô đánh lưỡi vô cùng thành thạo cả hai cứ quấn quít khám phá hết khoang miệng của nhau.

Trong khi ở dưới hạ thể, Henry đang dùng tay quét lên quét xuống trước của âʍ ɦộ của Tư Đồ Thuần, bờ mông trắng trẽo của cô cong lên, dâʍ ŧᏂủy̠ cùng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà Jack để lại làm lông bết lại thành một đám đen mướt, gã nuốt nước miếng đánh ực rồi cúi đầu sát lại cái âʍ ɦộ no tròn của cô nhìn cho rõ.

Sau một hồi nhìn chán chê rồi Henry liền dùng lưỡi quét từ dưới đáy âʍ đa͙σ quét lên đến viên trân châu nhỏ làm Tư Đồ Thuần run rẩy cả người: "Á...á...á...ưʍ...ưʍ...ưm".

Henry lập lại động tác quét lên quét xuống liếʍ trọn vẹn cái âʍ ɦộ đang nhễu dâʍ ŧᏂủy̠ ra ngoài làm cho Tư Đồ Thuần không chịu nổi liền nâng phần eo lên để cái lưỡi của Henry thuận tiện đi vào từng ngóc ngách trong cái l*и háu ăn của mình.

Cặρ √υ' phía trên vẫn được John nhiệt tình chăm sóc xoa nắn và bú ʍúŧ thi thoảng hắn dùng hai hàm răng day nhẹ đầṳ ѵú làm Tư Đồ Thuần hét lên: "Sướиɠ quá...sướиɠ quá đi...".

Sau một hồi bú l*и của Tư Đồ Thuần, Henry không chịu nổi nữa bèn ngồi dậy, hắn quỳ gối giữa hai chân của Tư Đồ Thuần và nhẹ nhàng nhấn ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng của hắn vô l*и Tư Đồ Thuần nghe đánh ót, l*и của phụ nữ Á Đông không thể chịu được một ©ôи ŧɧịt̠ dài to và quá khổ của người ngoại quốc như thế nên cô chảy nước mắt kêu lên: "Á...Á...Á...TO QUÁ...TO QUÁ RỒI...TỪ TỪ THÔI".

Henry đâu có quan tâm Tư Đồ Thuần có chịu đựng được hay không hắn cứ nhắm thẳng phía trước mà xông tới như muốn xé toạc cái l*и của cô ra làm hai, sau đó hắn dập Tư Đồ Thuần liên hồi như máy, cô ưỡn cong người lên từng chập, cô lại chịu một cơn dập liễu vùi hoa lần thứ hai trong đêm tối quái dị này.

Tay của Tư Đồ Thuần bấu chặt xuống ga giường gồng mình lên hứng chịu từng cơn kɧoáı ©ảʍ mà Henry đem đến lúc ©ôи ŧɧịt̠ của hắn đâm vào rút ra trong l*и của mình, cô cực lực rêи ɾỉ: "A...á...á...từ từ thôi...sướиɠ quá...sướиɠ quá đi".

John nhìn sự phối hợp của Tư Đồ Thuần với Henry thì liền tán thưởng một câu: "Henry kỹ năng chơi gái của mày đúng là bậc thầy nha làm cho giáo sư sướиɠ đến quên trời đất rồi luôn kìa".

John cười cười rồi cởi bỏ hết quần áo trên người xuống, hắn ngồi chồm hổm trên phần ngực của Tư Đồ Thuần chĩa thẳng ©ôи ŧɧịt̠ đang cương lên đầy gân xanh vào miệng cô: "Nào giáo sư bú ©ôи ŧɧịt̠ em đi".

Tư Đồ Thuần nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ kia thì mặt cũng tái méc lại, cô rùng mình khi nghĩ tới thứ to lớn này sẽ đâm vào người mình nhưng sau đó cô lại cảm thấy rất phấn khích nếu được một ©ôи ŧɧịt̠ to lớn như vậy đυ. chắc là sẽ sướиɠ lắm đây.

Tư Đồ Thuần đưa lưỡi ra liếʍ quanh đầu khấc vào vòng rồi từ từ ngụm ©ôи ŧɧịt̠ của John vào miệng của mình bú ʍúŧ, dùng lưỡi quấn quanh từ thớ thịt của ©ôи ŧɧịt̠ to lớn kia, vì quá lớn nên ©ôи ŧɧịt̠ của John chỉ vào được hai phần ba miệng của Tư Đồ Thuần thôi mà đã chạm đến tận cổ họng rồi.

John cảm thán một tiếng: "Thật không ngờ giáo sư lại bú ©ôи ŧɧịt̠ giỏi thế, tiếp tục đi".

Phần giao hợp với Henry bên dưới vẫn không bị ảnh hưởng gì, Henry vẫn ra sức nắc vào l*и của Tư Đồ Thuần, cơ thể của cô chủ động hưởng ứng còn mãnh liệt hơn, cô uốn éo, sàng sẩy đôi mông tròn chắc nịch, phối hợp nhịp nhàng với gã đàn ông đang hãʍ Ꮒϊếp cô, người của gã ngoại quốc chắc nịch khiến cô càng lúc càng phát điên lên, mông cô hẩy lia lịa, mu l*и cô đập bạch bạch vô gốc dươиɠ ѵậŧ của hắn liên hồi...

Những cú dập của Henry khiến Tư Đồ Thuần càng lúc càng tê dại đi, cô càng lúc càng rên lớn hơn nhưng bị ©ôи ŧɧịt̠ ướt đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của John và nước nhờn trong miệng nên cô chỉ ú ớ mấy tiếng rồi tập trung bú ©υ gã ngon lành

Henry liên tục thụt ©ôи ŧɧịt̠ con vòng của gã như máy, cu gã cong vòng ngược lên cứ nhè điểm G của Tư Đồ Thuần mà cọ xát nên lúc John vừa lấy ©ôи ŧɧịt̠ của gã ra khỏi miệng là cô liền rên lớn lên: "Á...á...á...sướиɠ quá...sướиɠ l*и quá...sương l*и chết mất".

Mỗi lần Henry rút ra ấn vô là mỗi lần Tư Đồ Thuần ưỡn cong người lên, mắt cô đờ đẫn, miệng cô há hốc ra không bú ©υ gã kia nữa, để mặc cho nước miếng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nước nhờn từ cu gã trây trét bê bết cả khóe miệng cô, cô đang chờ đợi cơn cực khoái ập đến, nhưng mà sao lâu quá, cô đã sướиɠ lắm rồi nhưng mãi sao chưa lên đến cơn cực khoái.

Càng đến gần cực khoái nhưng vẫn chưa đạt được khiến Tư Đồ Thuần càng lúc càng khó chịu, cô quằn quại trên giường, ngón tay cô bấu ga giường làm cho nó nhăn nhúm lại, cô bộc lộ hết cơn động dục của mình qua ngôn ngữ thân thể, cô hẩy mu, sàng sẩy đôi mông, đôi chân thon thả của cô lúc co lúc duỗi,...thôi thì đủ kiểu, ánh mắt hai gã đàn ông ánh lên một sự đắc thắng, kiêu ngạo, đắc thắng là vì đã làm cho một giáo sư được biết đến là người đoan trang đức hạnh như thế mà phải chịu thua và giờ đây đang quằn quại trên giường ngửa l*и ra với hắn.

John nằm lên giường ôm Tư Đồ Thuần bú ʍúŧ vυ' cô thêm chút nữa rồi ngồi dậy bò về phía của Henry, anh lấy chìa khóa mở còng tay và còng chân cho Tư Đồ Thuần, sau đó hai gã đàn ông nháy mắt nhau và giở chiêu cuối cùng ra để giải thoát cho người phụ nữ đang bị cơn cực khoái chưa đạt được hành hạ.

Henry ở phía dưới đang dập liên hồi vô mu l*и của Tư Đồ Thuần bỗng đột ngột ngừng lại, giọng mè nheo của Tư Đồ Thuần vang lên: "Đừng dừng lại...tiếp tục đυ. tôi...đυ. tôi tiếp đi...á...á...á...nứиɠ l*и quá...cầu xin anh".

Henry ôm chặt hai đùi cô đứng lên, như thế, gã nâng cả phần dưới của cô cao lên, bị hụt hẫng, cô rướn cong người cao thêm lên để đuổi theo ©ôи ŧɧịt̠ quý báu đó.

Chỉ chờ có thế, John đã nằm xuống giường sẵn và luồn ngay người vô phía dưới người cô, Henry buông người xuống, bịch, như thế bây giờ cô đang ở vị trí như miếng chả bị kẹp chính giữa, trên dưới người cô là hai gã đàn ông ôm choàng lấy.

Đang đê mê với cơn cực khoái sắp đến, Tư Đồ Thuần bỗng thấy mình nằm lên trên người một gã đàn ông, phía trên bị một gã khác đè xuống, cô cảm thấy lo sợ không biết hai thằng này tính làm gì mình đây, nỗi sợ hãi đã làm giảm cảm xúc của cô và lý trí chỗi dậy, cô vùng vẫy tính thoát ra thì bị bốn cánh tay và bốn cái chân rắn chắc siết chặt, đột nhiên cô cảm thấy âʍ đa͙σ cô bị tách ra lần nữa, Henry lại nhét chặt ©ôи ŧɧịt̠ của hắn vào tới tận gốc, nhưng chưa hết, một thỏi thịt to hơn nhưng thẳng đuột đang cố tách hậu môn của cô ra mà chui vô.

Tư Đồ Thuần liền hoảng loạn gào lên: "Đừng...đừng mà...chỗ đó không thể chơi được đâu".

Giọng John vang lên bên lỗ tai của Tư Đồ Thuần: "Ai bảo là không thể...hôm nay tôi sẽ chứng minh cho giáo sư thấy chơi ở chỗ này cũng sướиɠ không thua chơi l*и đâu".

Henry khẽ cười lên tiếng: "Hôm nay sẽ dạy cho giáo sư cách chơi song long hợp thể".

"Đừng mà...á...á...á" hai ©ôи ŧɧịt̠ đâm vào cùng lúc lại quá khổ nên làm cho Tư Đồ Thuần cau chặt mày, mồ hôi đổ ra ướt đẫm cả người cô.