Dục Vọng Tội Lỗi

Chương 20: Con muốn chú...

Vũ Hoàng Huy rút vật đàn ông của mình ra khỏi vùng tam giác huyền bí của Kiều Hạ Linh, cả hai cùng thở hỗn hển, chân của Kiều Hạ Linh vẫn vô thức dang rộng làm cho Vũ Hoàng Huy nhìn thấy từng giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình trong mép l*и của cô chảy xuống ga nệm màu trắng, yếu hầu của anh lăn lộn mấy lần khẽ nuốt nước bọt.

"Đồ yêu tinh này, chú thấy con càng ngày càng dâʍ đãиɠ đó, dám kêu chú bắn hết vào trong l*и con nữa chứ".

Kiều Hạ Linh khẽ nở một nụ cười phong tình nũng nịu lên tiếng: "Sướиɠ như vậy đương nhiên là phải để chú bắn hết vào trong rồi".

Vũ Hoàng Huy nằm xuống bên cạnh của Kiều Hạ Linh vòng tay ôm cô kéo sát vô mình, anh đặt lên môi cô nụ hôn say sưa sau đó nhìn cô bằng đôi mắt mơ màng đầy du͙© vọиɠ, giọng khàn đặc vang lên: "Tiểu yêu tinh này con thơm tho ngon lành quá, mới vừa chơi con xong mà ©ôи ŧɧịt̠ chú lại căng cứng rồi".

Tay của Vũ Hoàng Huy kéo cả cơ thể của Kiều Hạ Linh áp sát vô người mình rồi sàng sàng cho ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ kia cạ cạ qua lại chỗ cửa l*и của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ nó lần nữa.

Kiều Hạ Linh uốn éo thân người để cọ sát cái l*и của mình vào thân ©ôи ŧɧịt̠ to dài nóng ấm kia trượt lên trượt xuống, cô đưa đầu lưỡi ra liếʍ liếʍ đầu ti của Vũ Hoàng Huy làm anh sướиɠ đến tận trời rên khẽ: "Tiểu yêu tinh, con học đâu ra ngón nghề này vậy hả?".

"Chú bú √υ' con sướиɠ đến vậy mà nên con muốn thử".

Nói rồi Kiều Hạ Linh tiếp tục bú ʍúŧ hai cái vυ' nhỏ như hai hạt đậu trên người của Vũ Hoàng Huy, đầu lưỡi mềm mại nóng ấm cũng là cho hai hạt đậu kia cương cứng lên.

Côи ŧɧịt̠ to dài của Vũ Hoàng Huy vẫn áp sát vào cái l*и của Kiều Hạ Linh chiều dài của nó vào giữa 2 mép âʍ đa͙σ của cô ra và cái đầu nó chà sát liên tục lên âm hạch của cô, một luồng hơi nóng từ âm hạch của cô tỏa ra, lan tỏa khắp châu thân khiến cô cảm thấy khoan khoái dễ chịu vô cùng nên rên khẽ: "Nữa đi chú...con dễ chịu quá".

Vũ Hoàng Huy vòng tay ra phía trước ngực của Kiều Hạ Linh dùng một tay xoa nắn cái vυ' to tròn trắng trẽo của cô: "Chẳng phải vừa nãy đã gọi chú là chồng rồi sao, còn dám kêu anh bắn hết vào l*и em mà sao giờ lật mặt rồi".

Kiều Hạ Linh tỏ vẻ uất ức lên tiếng: "Vừa nãy là chú ép con cơ mà...nếu con không làm theo biết đâu chú lại không đυ. con nữa thì sao".

"Vậy tính khi nào mới kêu chú là chồng đây???".

"Khi nào chú cưới con đi rồi con sẽ kêu chú là chống".

Vũ Hoàng Huy khẽ nhếch môi mỉm cười đáp: "Nhưng chú thấy xưng hô chú với con mà đυ. nhau nghe mới kí©ɧ ŧɧí©ɧ".

Kiều Hạ Linh e thẹn đỏ mặt: "Chú thật là da^ʍ quá đi".

"Vì gặp một cô gái xinh đẹp lại sở hữu cơ thể dâʍ đãиɠ như con nên chú mới như vậy đó".

Ở phía dưới hạ thân, Vũ Hoàng Huy đang hừng hực lửa dục cọ xát ©ôи ŧɧịt̠ nóng hổi gân guốc của anh vô khe l*и Kiều Hạ Linh liên tục, đầu khấc to tròn căng bóng của anh chà sát lên hộŧ ɭε của cô, những luồng điện từ mồng đốc cô chạy rần rần khắp người và xông thẳng lên đầu cô, gương mặt cô nóng ran lên và đầu cô căng cứng như sắp nổ tung.

Biết bao nỗi khao khát yêu đương và du͙© vọиɠ đè nén trong thân hình căng đầy nhựa sống bấy lâu nay chợt tuôn trào, trong lòng Kiều Hạ Linh chợt bùng lên một ngọn lửa dục tình đốt cháy mọi ý chí kháng cự, và dần dần xen vào giữa những tiếng những tiếng rêи ɾỉ đầy kɧoáı ©ảʍ và dâʍ đãиɠ của cô: "Chú ơi con sướиɠ... hư hư... chú ơi... ưm ưʍ... ưm ưʍ...".

Viên trân châu nhỏ màu hồng của Kiều Hạ Linh giờ đây đã nóng ran lên và căng phồng, dâʍ ŧᏂủy̠ từ l*и ứa ra từng đợt, và từ từ chiếc lưng ong của cô ưỡn cong hết về phía sau, đôi mông của cô cong vòng lại như vầng trăng khuyết, đôi mông tròn lẳn, trắng nõn lòi phân nửa ra khỏi mép giường, đôi chân thon thả co lại, con bướm của cô giờ đây càng lồ lộ hơn bao giờ hết, hai mép l*и vun đầy, căng mọng đã ưỡn hoàn toàn ra phía sau.

Vũ Hoàng Huy biết Kiều Hạ Linh lại lên cơn nứиɠ thêm lần nữa và sẵn sàng chờ đợi ©ôи ŧɧịt̠ của anh đút vào bên trong săn sóc nó, anh thôi không ép ©ôи ŧɧịt̠ gã vô khe l*и của cô nữa mà nhổm người xích ra.

Kiều Hạ Linh lại rên khẽ lên: "Chú...con muốn rồi a...ưʍ...ưʍ...ưm".

Nhìn vẻ mặt vừa nũng nịu vừa ủy khúc vì quá nứиɠ l*и của Kiều Hạ Linh, Vũ Hoàng Huy cảm thấy rất hài lòng, bộ dạng này cô trong mắt anh là xinh đẹp nhất.

Côи ŧɧịt̠ của Vũ Hoàng Huy được giải thoát khỏi sức ép bật chĩa thẳng ra phía trước một cách ngạo nghễ, ©ôи ŧɧịt̠ anh đỏ hồng, gân guốc, đầu khấc nở to như cây nấm, nó đã vươn lên hết chiều dài hai tấc của nó và đã sẵn sàng thám hiểm tận đáy bất kỳ hang sâu nào.

Vũ Hoàng Huy phát một cái vào ©ôи ŧɧịt̠ mình cho nó tê dại đi rồi cầm cái đầu khấc bóng lưỡng mà ngoáy vòng vòng phía ngoài cái lỗ âʍ đa͙σ đang tràn trề dâʍ ŧᏂủy̠ của Kiêù Hạ Linh trêu ghẹo cô.

Kiều Hạ Linh không chịu nổi nữa liền vặn vẹo uốn éo toàn thân rêи ɾỉ: "Chú mau cho vào trong đi...con nứиɠ lắm rồi...l*и con sắp nổ tung vì nứиɠ mất rồi...a...a...a".

Vũ Hoàng Huy khẽ cong môi lên mỉm cười đáp: "Cái này là con cầu xin chú đút ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и con đấy nhé, lát nữa không được xin chú tha cho đâu đó".

Kiều Hạ Linh đâu còn lý trí mà suy nghĩ nữa liền gật đầu: "Dạ...chú mau đút ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и con đi...con nứиɠ l*и quá...á...á...á".

"Chú vẫn chưa chơi xong mà...cố gắng chờ thêm lát nữa đi bé con à".

Vũ Hoàng Huy vừa ngoáy vừa ấn sâu vào trong, nhưng anh không ấn tiếp nữa, chỉ vừa vặn cái đầu khấc vừa lọt vào âʍ đa͙σ là gã rút ra ngay và cứ làm đều đều như thế, bàn tay kia anh luồn vô giữa hai đùi của Kiều Hạ Linh và dùng hai ngón trỏ và ngón cái se se hộŧ ɭε của cô.

Sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ lên đến tột đỉnh, mặc dù đã cố gắng nén lòng nhưng với sự điêu luyện của Vũ Hoàng Huy, Kiều Hạ Linh đành chịu thua, cô liên tục co giật thân hình nhè nhẹ như sắp sửa bị động kinh, dâʍ ŧᏂủy̠ vẫn liên tục ứa ra dạt dào chảy qua bờ mông cô thấm xuống mặt nệm, âʍ đa͙σ cô nóng ran lên như muôn ngàn con kiến đang bò vào đó, hình ảnh ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc đang cương cứng với cái đầu khấc nở to mà cô nhìn thấy trên người của Vũ Hoàng Huy khiến cổ họng nàng chợt khô khốc.

Vũ Hoàng Huy vừa ngoáy vòng vòng ©ôи ŧɧịt̠ của anh vừa ấn nó vào âʍ đa͙σ của Kiều Hạ Linh mỗi lúc mỗi sâu hơn, và anh lại rút ra, anh không cho con mồi thỏa mãn ngay lập tức trọn vẹn với ©ôи ŧɧịt̠ của anh,

Kiều Hạ Linh di chuyển đôi mông tới lui bám dính theo ©ôи ŧɧịt̠ của Vũ Hoàng Huy làm mơ hồ cảm thấy những sự co thắt trong âʍ đa͙σ như muốn giữ ©ôи ŧɧịt̠ lại.

"Hạ Linh con muốn lắm rồi sao?".

Người của Kiều Hạ Linh nhuễ nhoãi mồ hồi,cô khó nhọc kên tiếng đáp: "Phải con muốn lắm rồi chú...cầu xin chú cho con đi mà".

Vũ Hoàng Huy đắc ý hỏi tiếp: "Con muốn cái gì thì phải nói cho rõ ràng...chú dạy còn rồi mà".

Kiều Hạ Linh uất ức lên tiếng: "Con muốn...©ôи ŧɧịt̠ chú...a...a...a...cắm vào l*и con...con muốn chú...á...á...á...đυ. con...đυ. con...ưʍ...ưʍ...ưm".