Dục Vọng Tội Lỗi

Chương 46

Sau cuộc ân ái kéo dài gần hai giờ đồng hồ, Tư Đồ Thuần và Lý Việt vẫn còn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ luyến tiếc nằm ôm ấp nhau thêm một hồi nữa.

Tư Đồ Thuần ngồi dậy rồi nói: "Anh đi về phòng của anh ngủ đi".

Lý Việt nhíu mày tỏ vẻ khó chịu: "Tại sao phải như vậy chứ, bình thường chúng ta vẫn ngủ cùng nhau mà, l*и em thõa mãn rồi thì ©ôи ŧɧịt̠ anh hết giá trị lợi dụng có phải không?".

Tư Đồ Thuần bối rối tỏ vẻ khó xử: "Không phải vậy, chúng ta yêu nhau thật lòng mà, em cũng yêu ©ôи ŧɧịt̠ anh lắm nhưng giờ con gái em đang ở đây ngộ nhỡ con bé vô tình nhìn thấy chúng ta tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm cùng nhau trên giường thì biết giải thích thế nào".

"Vậy em tính giấu đến bao giờ?".

Tư Đồ Thuần cúi đầu tỏ vẻ lo lắng: "Em thương nhất cũng chỉ có đứa con gái này mà thôi, em quả thật không muốn con bé nhìn thấy bản chất xấu xa dâʍ đãиɠ của mình, chúng ta ráng qua một thời gian nữa có được không?"

Lý Việt giả vờ tỏ vẻ khó chịu vì sự xuất hiện của Vũ Tư Thuần: "Em tính để anh ngủ một mình đến bao giờ đây hả?".

Tư Đồ Thuần nũng nịu đáp trả: "Chỉ một thời gian thôi mà anh ráng chịu đi mà...chờ một thời gian nữa em sẽ tìm cách để con bé đi du học nước ngoài đến đó chúng ta tha hồ có không gian riêng tư cùng nhau ha".

"Một thời gian nữa là bao lâu đây hả?".

"Chờ Tư Thuần học xong năm nhất đại học em liền đưa nó ra nước ngoài".

Lý Việt cau mày rồi đứng dậy mặc quần áo vào: "Hy vọng là em nói được làm được anh không muốn chúng ta cứ lén lén lút lút thế này mãi đâu".

Mặc dù miệng thì nói vậy chứ trong thâm tâm thì Lý Việt lại vô cùng mừng rỡ, Vũ Tư Thuần chắc còn ở lại đây khoảng nửa năm trong thời gian đó anh nhất định tìm cơ hội cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и con bé đó nắc cho đã mới thôi, nếu Vũ Tư Thuần mà mê mẩn ©ôи ŧɧịt̠ anh nữa thì còn gì bằng mỗi đêm có tới hai cái l*и sẵn sàng banh ra cho anh cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào, chỉ cần nghĩ thôi mà Lý Việt lại cảm thấy ©ôи ŧɧịt̠ của mình đã lại căng cứng trở lại rồi.

Tư Đồ Thuần vốn nghĩ là đón con gái về ở cùng mình thì mọi chuyện sẽ ổn nhưng ai ngờ Vũ Hoàng Huy không có ý định đυ. Vũ Tư Thuần nhưng Lý Việt thì chính là một con sói đói còn con gái cô chính là con cừu non thơm ngon béo bở.

Đêm đã khuya, Vũ Tư Thuần nằm tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trên giường tay cầm điện thoại xem phim sεメ, tay thì đưa lên xoa bóp cái vυ' của mình, l*и cô thì được nhét vào một cái trứng run đang tích cực hoạt động làm l*и cô cảm thấy vừa sung sướиɠ vừa khó chịu vô cùng.

"Ưʍ...ưʍ...l*и sướиɠ quá...".

Hai ngón tay của Vũ Tư Thuần vân vê đầṳ ѵú rồi vẽ vòng tròn trong đầu cô hiện lên hình ảnh mà Vũ Hoàng Huy làm như thế với Kiều Hạ Linh nên cảm giác rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

"ƯM...ƯM...ước gì có ©ôи ŧɧịt̠ to cắm vào l*и thì sướиɠ biết mấy...a...a...".

Hầu như đêm nào Vũ Tư Thuần cũng thủ da^ʍ tới khuya khi nào cảm thấy mệt mỏi mới chìm vào giấc ngủ nhưng vì không có ©ôи ŧɧịt̠ to dài nào cắm vào l*и cô nên cái l*и nhỏ đó chưa bao giờ được thỏa mãn hết.

Kiều Hạ Linh vừa mới tắm xong, cô bước ra khỏi phòng tắm thì thấy phòng ngủ hôm nay lung linh đến lạ, nến được sáng khắp nơi thật là ấm áp, trên giường thì có hình trái tim màu đỏ thắm được xếp lại từ những cánh hoa hồng trông thật lãng mạn.

Kiều Hạ Linh còn đang chim ngưỡng vẻ đẹp lãng mạn kia thì Vũ Hoàng Huy từ đâu xuất hiện ôm lấy eo cô từ phía sau: "Thích không Hạ Linh?".

"Dạ thích ạ, nhưng hôm nay có gì đặc biệt mà chú lại chuẩn bị nhiều thứ lãng mạn như vậy hả?".

Vũ Hoàng Huy hôn nhẹ lên gáy cổ của Kiều Hạ Linh rồi đáp: "Thứ nhất là mừng chuyện Tư Thuần chuyển sang sống với mẹ nó không ai cản trở chúng ta nữa, thứ hai là chú muốn chúc mừng sinh nhật con".

Kiều Hạ Linh ngạc nhiên vô độ xoay người qua hỏi Vũ Hoàng Huy: "Làm sao chú biết hôm nay là sinh nhật con chứ".

"Mọi thứ về con chú đều biết".

Kiều Hạ Linh xúc động nước mặt lưng tròng: "Chú đây là lần đầu tiên có người nhớ đến sinh nhật của con chẳng những vậy còn vì con mà chuẩn bị nhiều thứ đẹp đẽ cầu kỳ như thế này đó".

"Nếu thích thì sau này mỗi năm đều làm có được không?".

"Dạ được ạ".

Vũ Hoàng Huy ôm hôn Kiều Hạ Linh và nói thì thầm với cô: " Chú có một món quà đặc biệt để mừng sinh nhật con đêm nay, nhưng với một điều kiện là con phải nghe theo lời chú và phải để chú làm theo những điều chú muốn".

Kiều Hạ Linh nhìn Vũ Hoàng Huy hơi ngạc nhiên và thắc mắc không hiểu anh đang định làm gì, nhưng cũng gật đầu ưng thuận: "Dạ được ạ, con sẽ làm theo những gì mà chú muốn".

Vũ Hoàng Huy dìu Kiều Hạ Linh lại giường ngủ, đặt cô nằm ngửa trên giường, cởi hết quần áo của cô ra, xong rồi anh dùng miếng vải đen bit mắt cô lại, và dùng hai miếng vải dài cột hai cổ tay của cô vào thanh giường ngủ.

"Chú tính làm gì vậy?"

Kiều Hạ Linh có hơi hoảng sợ một chút vì không biết Vũ Hoàng Huy đang định làm gì với cô, và có lẽ cô chưa bao giờ biết trò chơi ái ân này.

Kiều Hạ Linh liên tục hỏi Vũ Hoàng Huy đang làm gì vậy, vì bây giờ cô không thấy được là anh đang làm gì, và hai tay thì đã bị cột chặt vào thành giường ngủ không cử động được.

Vũ Hoàng Huy im lặng không trả lời Kiều Hạ Linh, anh nhếch mép mỉm cười xấu xa để chuẩn bị bắt đầu vào cuộc chơi.

Sau khi bịt mắt và cột hai tay của Kiều Hạ Linh vào thành giường, Vũ Hoàng Huy bắt đầu hôn nhẹ vào đôi gò bồng đảo của cô, dùng lưỡi liếʍ nhẹ trên hai đầu nấm vυ' của cô, sau đó anh di chuyển xuống bên dưới, và dùng lưỡi liếʍ nhẹ vào hai mép l*и của cô. Được một chút thì Vũ Hoàng Huy ngưng lại, không bú l*и Kiều Hạ Linh nữa, và cũng không đυ.ng chạm vào da thịt cô, để cho cô thắc mắc không hiểu anh sẽ làm gì tiếp theo với cô.

Vũ Hoàng Huy im lặng và nhẹ nhàng bước xuống giường, đến tủ lạnh lấy hộp kem sữa chua (yogurt), mở hộp sữa chua ra, dùng ngón tay giữa múc sữa chua trét lên hai mép l*и của Kiều Hạ Linh.

Chất sữa chua lành lạnh làm l*и Kiều Hạ Linh tê giật rêи ɾỉ lên: "A...a...a...l*и con...lạnh quá...chú làm gì vậy...".

Vũ Hoàng Huy cúi đầu xuống bắt đầu dùng lưỡi liếʍ hết chất sữa chua trên l*и của Kiều Hạ Linh.

"Ưʍ...ưʍ...chú ơi...a...a...a...cảm giác này...lạ quá...".

Kiều Hạ Linh liên tục run rẩy và rên rĩ vì những cảm giác lạ đặc biệt này: "A...a...a...chú ơi...sương...".

Vũ Hoàng Huy tiếp tục đổ sữa chua lên l*и Kiều HạLinh và bú l*и cô qua những giọt sữa chua. Anh dùng hai ngón tay khẽ banh hai mép l*и của cô ra, đổ sữa chua vào bên trong lỗ l*и cô, và dùng lưỡi mυ'ŧ liếʍ sữa chua từ trong lỗ l*и nhỏ của cô.

Kiều Hạ Linh bắt đầu run rẩy co giật vì sữa chua lành lạnh trong l*и cô cộng thêm từng cái vét máng thật sâu của Vũ Hoàng Huy: "Chú ơi...chết con...a...a...a".

Vũ Hoàng Huy sau đó trét một ít sữa chua lên trên cái mồng đốc l*и Kiều Hạ Linh, và dùng lưỡi liếʍ vào sữa chua trên cái mồng đốc. Kiều Hạ Linh rên rĩ dãy dụa, nhưng vì bị bịt mắt và hai tay thì bị cột chặt nên không làm gì được. Nước l*и cô chảy ra lênh láng trộn lẫn với sữa chua tạo thành một mùi vị thật đặc biệt. Kiều Hạ Linh chịu hết nổi nên dùng hai chân nẩy cái mu l*и lên để phản ứng.

Vũ Hoàng Huy dùng hai khuỷu tay kèm chặt hai chân cô xuống, và miệng thì vẫn ngậm chặt cái mồng đốc l*и cô để bú ɭϊếʍ say sưa.

Kiều Hạ Linh rêи ɾỉ thật lớn và lên tiếng năn nỉ Vũ Hoàng Huy: "Chú bú l*и con sướиɠ quá chú ơi...nhưng con chịu hết nổi rồi chú ơi...Ngưng lại đi chú ơi...con thật sự chịu hết nổi rồi...a...a...a".

Nghe Kiều Hạ Linh quằn quại rêи ɾỉ vì sung sướиɠ, Vũ Hoàng Huy ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt đỏ ửng của cô, anh phải ngưng lại vì cảm thấy nếu tiếp tục bú l*и cô nữa thì có thể cô sẽ bị ngất đi vì sướиɠ.

Vũ Hoàng Huy trườn người lên trên và đút ©ôи ŧɧịt̠ bự của mình vào cái l*и nhỏ của Kiều Hạ Linh đang ướt đẫm nước l*и và sữa chua. Anh lót cái gối ngủ dưới mông đít cô để nâng cái l*и cô lên trên, và bắt đầu đυ. nắc cô thật mạnh.

Cô rên rĩ thảm thiết, nước l*и tuôn tràn ra đầy gối và ướt đẫm ©ôи ŧɧịt̠ tôi. Anh nắc l*и cô thêm một chập nữa thì thấy l*и cô co thắt và giật nảy lên.

"Chú làm con sướиɠ quá đi...đυ. mạnh lên...đυ. nát l*и con đi...a...a...a".

Anh biết là cô đã tới tuyệt đỉnh và đang ra, nên anh nắc mạnh ©ôи ŧɧịt̠ anhvào l*и cô những cú dứt điểm quyết liệt.

"Chú ra đây...".

"Bắn hết vào trong l*и con đi chú...a...a...a".

Côи ŧɧịt̠ anh cương cứng và giật mạnh, bắn hết những dòng tinh khí nóng vào sâu trong l*и cô. Cô rú lên một tiếng lớn và ôm chặt lấy anh, nẩy cái l*и lên trên để tiếp nhận những dòng tinh khí nóng của ©ôи ŧɧịt̠ anh đang bắn ra.

Vũ Hoàng Huy cúi người xuống ngậm lấy một bên ngực của Kiều Hạ Linh rồi thì thầm hỏi cô: "Con có thích món quà sinh nhật mà chú tặng không hả Hạ Linh?".

Kiều Hạ Linh cau mày giả vờ giận dỗi: "Chú đã tặng con gì đâu chứ...nãy giờ toàn đè con ra đυ. thôi".

"Chú vừa mang đến cho con cảm giác mới lạ còn gì...sữa chua ăn theo kiểu này ngon chết đi được...chắc sau này chú sẽ ăn mỗi ngày mới được".

Kiều Hạ Linh nhíu mày hỏi: "Liên quan gì đến sữa chua chứ?".

"Nãy giờ chú bỏ sữa chua vào l*и con rồi ăn đó...ngon thật...vị của sữa chua hòa quyện với nước l*и thật là đặc biệt làm sao".

Anh cởi giây trói tay và miếng vải bịt mắt của cô ra. Cô ôm anhthật chặt để tận hưởng sự sung sướиɠ tuyệt đỉnh mà anhvừa mới tặng mừng sinh nhật của cô.Thật là một hạnh phúc tuyệt vời khi hai người nằm ôm nhau, hôn môi nút lưỡi nhau thật đắm đuối ở trên, và cái l*и nhỏ của cô thì vẫn ôm chặt ©ôи ŧɧịt̠ bự của anh thật khít khao, gắn bó ở bên dưới. Hai người họ bây giờ đã là một vật thể liền lạc với nhau, không cái gì có thể chia cắt được.