Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 2906: Một đàn ngựa đen

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chỉ là một đám đệ tử mà thôi, làm sao có thể đạt được sức mạnh lớn như vậy chứ?

Hiện giờ trong lòng ông ta có chút bối rối, không biết chính mình nên làm như thế nào cho phải.

Còn Trần Bình mặt mày không chút thay đổi đứng yên một bên, điều đó đối với anh căn bản là không đáng để nhắc tới.

Hơn nữa còn có rất nhiều vũ khí luyện đan gì đó đều là do đám đệ tử kia tự mình tạo ra, hoàn toàn không liên quan gì tới đối phương.

Những gì Trần Bình hay làm bình thường chẳng qua là cung cấp cho bọn họ một đống tài nguyên luyện tập mà thôi.

Cảm nhận được thực lực của đối phương rất mạnh, các tông chủ của tông môn khác cũng cảm giác có chút không thể tin được. Mỗi người bọn họ đều mang theo nghi hoặc quay đầu nhìn người của Luyện Đan tông, không biết rốt cuộc đối phương đang muốn làm cái gì

“Tôi nghĩ ông tốt nhất nên đưa ra một lời giải thích hợp lý cho chuyện này, nếu không thì..”

“Ai nói bọn họ rất kém cỏi chứ? Tôi cảm thấy thực lực của bọn họ lợi hại hơn những gì tôi tưởng tượng rất nhiều”

“Dựa theo tình hình này mà nói, cái tên gọi là Trần Bình kia, chắc hẳn cũng là người rất mạnh phải không?”

Tất cả mọi người không ngừng bàn luận về bọn họ, giờ phút này cảm thấy có rất nhiều khủng hoảng, trong lòng mỗi người đều trở nên không ít phiền muộn.

Vốn dĩ bọn họ nghĩ đến người thắng chỉ nằm trong mấy tông môn này, chỉ là không ngờ đột nhiên lại có một đám nhóc có sức mạnh cường đại xuất hiện.

Một đám tông môn ngựa đen này làm cho sắc mặt mọi người đều có chút khó coi.

Tất cả những người ở đây đều vô cùng khẩn trương, trong lòng hiểu rất rõ ràng, nếu chuyện này để nói không thôi thì vấn đề đã không còn đơn giản như vậy. Tất cả mọi người đối với ngọn núi kia là tính thế bắt buộc, trong lòng không khỏi mong chờ mình có thể lấy được ngọn núi này.

Thế nhưng hiện tại núi Phong Minh rõ ràng đã không còn là ý nghĩ duy nhất của chính mình.

“Nhanh lên, lập tức đi điều tra thân phận của người này cho tôi, tôi muốn biết cậu ta thật sự là người như thế nào”.

Cuộc đối thoại trên đều diễn ra ở bên trong các tông môn khác, trong lòng bọn họ đều rất rõ ràng người này chắc chắn là một nhân vật nào đó rất khó đối phó. Nếu có thể thì nhất định phải biết nắm bắt thời gian cho người đi thu thập thông tin mới được.

Lúc này, người được cho là có mặt mũi nhất vẫn là tông chủ của Luyện Đan tông, ông ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến thực lực của đối phương lại mạnh đến như thế, thậm chí còn có thể bồi dưỡng ra những đệ tử tài giỏi đến như vậy.

Nghĩ tới điều này, sắc mặt ông ta có chút khó coi, hận không thể lập tức thu phục người kia.

Ông ta có chút hối hận, hận mình thế mà lại mang tin tức này nói cho Trần Bình. Nếu đối phương không biết tất cả những điều này thì hiển nhiên sẽ không có khả năng xuất hiện mấy vấn đề như vậy.

Càng nghĩ anh ta chỉ càng cảm thấy vô cùng hối hận, hận không thể lật ngược lại toàn bộ chuyện này.

Nhưng ông ta đã không còn cơ hội nào để quay lại nữa, ông ta cứ như vậy yên lặng nhìn Trần Bình, hoàn toàn không có bất cứ cơ hội nào để chiến đấu với Trần Bình.

Dù sao các đệ tử trong tông môn của ông ta đã bị tiêu diệt từ sớm, giờ phút này cho dù ông ta có ý kiến lớn thế nào cũng không có biện pháp phản khác.

Tình cảnh lúc này, việc đơn giản nhất ông ta có thể làm chỉ là bỏ chạy mà thôi.

Nhưng trong lòng ông ta cũng hiểu rõ được, cho dù là bỏ chạy, ông ta nhất định phải khiến cho Trần Bình trả cái giá tương xứng mới được.

“Các người mau chóng điều tra thông tin của người kia cho tôi. Còn nữa ông và môn phái của ông hiện tại đã biến thành bộ dạng như thế này rồi, vì sao còn muốn tham gia thi đấu?”.

Có người không nhịn được mở miệng trào phúng đối phương một câu, trên mặt người kia còn mang theo nụ cười thể hiện rõ sự khinh thường.

Sau khi nghe được những lời này, tông chủ của Luyện Đan tông quay đầu nhìn thoáng qua người mới vừa nói.

“Tông môn của tôi chẳng qua gần đây không có hứng thú với mấy thứ này thôi, ngoài ra cũng không ý gì khác?

“Còn về phần ngọn núi kia, thật ra tôi cũng không quá mong muốn”

Ông ta nói chuyện với giọng điệu cực kỳ kiêu ngạo, trên mặt còn có biểu tình rất khó chịu.

Sau khi nghe thấy một câu này, tất cả mọi người ở một bên không nhịn được mà nở nụ cười.

“Thật sự là như thế sao? Theo những gì tôi nghe được thì hình như các người đang gặp phải vấn đề vô cùng phiền phức thì phải”

“Nghe nói có vài trưởng lão tông môn của các người đều đã đi rồi?”

“Hơn nữa tôi còn nghe bảo vô số đệ tử tài giỏi của các người đều bị gϊếŧ, chuyện này rốt cuộc là thật hay giả vậy?”

Hàng loạt tông chủ của các tông môn bắt đầu tụ lại thành một nhóm tò mò, bọn họ đối với việc này cảm thấy rất nghi ngờ.

Dựa theo tình huống bình thường mà nói, người kia xem như cũng là người rất cẩn thận, sao lại có thể phạm phải một sai lầm lớn như vậy chứ?

Nghe thấy tất cả mọi người đều đang trêu chọc mình, thậm chí còn ra vẻ quan tâm đến tình huống của tông môn mình, trên mặt tông chủ của Luyện Đan Tông xuất hiện biểu tình có chút bất mãn, ông ta hận không thể đuổi hết toàn bộ nhóm người này ra chỗ khác.

Nhưng với địa vị của ông ta vẫn không có cách nào làm được.

Mặc dù ông ta cũng tính là có thân phận, có địa vị, nhưng không có đủ năng lực để chống lại mọi người.

“Các người thật biết nói đùa, chuyện này đối với tôi mà nói cũng không phải là chuyện gì lớn lắm. Không phải chỉ là tổn thất một vài trưởng lão và đệ tử thôi sao? Tôi có rất nhiều tài nguyên mới, cho nên việc tiếp theo tôi làm là một lần nữa điều chỉnh lại tông môn của tôi, làm cho tông môn của tôi càng trở nên hùng mạnh hơn trước

Tuy trái tim ông ta hiện tại đang bắt đầu rỉ máu, nhưng ông ta vẫn mỉm cười lên tiếng cùng mọi người thảo luận việc này.

Tất cả mọi người nghe được mấy câu này đều không nhịn được mà bật cười, bọn họ thật không ngờ chuyện đã tới nước này mà đối phương vẫn còn mạnh miệng như vậy.

Trần Bình chỉ lẳng lặng đứng một bên nhìn ông ta. Nếu đối phương đã nói người của mình chính là phế vật, vậy thì hôm nay anh sẽ nhận tiện dùng đám phế vật để đánh vào mặt nhóm người kia một chút.

Trận đấu rất nhanh đã đi đến phần gay cấn, Trần Bình cứ như vậy im lặng đứng nhìn tất cả những gì đang diễn ra.

Thuộc hạ dưới tay Trần Bình dễ dàng mang tất cả thắng lợi toàn bộ đều thu về trong tay, thậm chí anh có cảm giác đảm nhóc kia dường như còn chưa phát huy hoàn toàn năng lực thật sự của bản thân.

“Ôi nhìn này, xem ra tôi có thể thắng rất dễ dàng nha, điều này hình