*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đại trưởng lão không khỏi hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt ông ta tràn ngập đắc ý, sải bước tiến vào chỗ Thiên Đạo giao giới.
Trong lòng ông ta biết rất rõ, với thực lực của mình muốn đánh với người bảo vệ Thiên Đạo là chuyện rất đơn giản.
Vân Phi Long không ngờ lại có người đến sớm như vậy, vào lúc này anh ta chính là không chốn nương thân nơi tu hành.
Bây giờ sức mạnh của anh ta vẫn chưa hoàn toàn biến mất, cho nên chỉ đơn thuần mất đi tự do mà thôi.
Nếu anh ta có thể tìm thấy một người lợi hại như Trần Bình, thậm chí anh ta có thể khẩn cầu đối phương phá bỏ xiềng xích và kết giới đang trói buộc mình.
Nếu không hiệu quả, anh ta cũng có thể dùng sức mạnh của mình để chiếm đoạt người này.
Tuy nhiên sau này sức mạnh của anh ta sẽ dần suy yếu, cho nên anh ta phải tranh thủ nắm bắt thời cơ tăng sức mạnh của mình để có thể phá hủy mọi thứ.
Khi đại trưởng lão đến gần, Vân Phi Long có chút đăm chiêu nhìn đối phương một cái.
“Người tới là ai?” Anh ta tỏ vẻ kiêu ngạo lên tiếng hỏi.
Sức mạnh của người này không tồi, nếu như có thể chiếm đoạt được người này, anh ta nhất định sẽ thu được không ít.
Khi đại trưởng lão nhìn thấy Vân Phi Long đứng ở cửa, trong nháy mắt liền lộ ra vẻ kinh ngạc.
Khi đến gần hơn, ông ta mới phát hiện hóa ra Vân Phi Long bị những xiềng xích ở đây trói buộc.
“Cậu là?” Đại trưởng lão có chút nghi hoặc hỏi.
Ông ta thực sự không rõ người trước mặt có thân phận như thế nào.
"Tôi là người bảo vệ của Thiên Đạo giao giới, chỉ tiếc cách đây không lâu ở nơi này xảy ra chuyện, cho nên tôi liền bị nhốt tại nơi này"
"Nếu như ông đã có thể đến được chỗ này, chứng minh duyên phận giữa tôi và ông vô cùng sâu, tôi quyết định đem tất cả những gì tôi được kế thừa đều tặng cho ông"
Vân Phi Long càng nói càng trở nên phấn khích, bắt đầu lên tiếng nói.
Nghe vậy, đại trưởng lão trong nháy mắt trở nên hưng phấn, ông ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến, đổi phương cứ như vậy mà dâng tặng cho mình.
"Chuyện này thật sự quá tốt, mau chóng truyền lại cho tôi. Đại trưởng lão nóng lòng nói, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, hận không thể lập tức có được ngay.
Chỉ là lúc này Vân Phi Long liếc mắt nhìn ông ta rồi ngay lập tức lắc đầu, giống như vẫn còn có điều kiện khác.
"Một mình ông chưa đủ, tôi cần rất nhiều người giúp tôi xây lại chỗ Thiên Đạo giao giới này. Nếu như ông có thể gọi người tới đây giúp tôi, tôi có thể cho ông địa vị không giống với những người khác."
"Một khi tôi đã hứa thì ông có thể yên tâm, hiện tại tuy tôi vẫn đang bị phong ấn nhưng một khi Thiên Đạo giao giới một lần nữa được tạo thành, tôi có thể áp chế lại phong ấn mạnh mẽ này".
"Đến lúc đó, cho dù là đạn dược hay vũ khí như thế nào, đều có đủ cho ông lựa chọn"
Những lời này thành công khiến cho đại trưởng lão kích động, ông ta gật đầu ngay lập tức, thậm chí còn mơ tưởng đến dáng vẻ của mình khi trở thành thống lĩnh.
"Nếu như tôi đem toàn bộ đám người này tới, cậu có thể biến bọn họ thành tay sai của tôi, bất kể thực lực cao thấp như thế nào tôi đều cần phải nắm được bọn họ trong tay, như vậy đổi với tôi mà nói mới là công bằng.
Ý tưởng này của đại trưởng lão rất cực đoan, ông ta biết bên trong tông môn có vô số người tài giỏi, nếu bên kia có hứng thú với những đệ tử đó, không muốn cho mình cơ hội này thì mình phải làm sao?
Nghĩ vậy, ông ta lập tức ra một điều kiện với đối phương.
"Không có vấn đề gì. Nếu như ông có thể đem tất cả giao cho tôi, tôi đương nhiên sẽ tự mình hoàn thành lời hứa với ông, hơn nữa vị trí thần bảo vệ ở chỗ Thiên Đạo giao giới cũng là của ông"
"Vị trí này tôi đã làm rất nhiều năm, hiện tại không muốn tiếp tục nữa, cho nên tiếp theo chính là lúc để ông có thể phát triển."
Chiếc bánh tròn to được vẽ ra như vậy, khiến đại trưởng lão lập tức phấn khích, ông ta gật đầu lia lịa.
"Cậu yên tâm đi, tôi lập tức xử lý chuyện này, tôi tuyệt đối sẽ mang nhiều người tới cho cậu."
Nói xong những lời này, ông ta trực tiếp xoay người rời khỏi nơi này, không muốn lãng phí dù chỉ là một phút một giây.
Nhìn thấy đại trưởng lão ngạo nghễ rời đi như vậy, trên mặt Vân Phi Long lộ ra vẻ hưng phấn, anh ta biết người này hoàn toàn đã bị lừa rồi.
Không nghĩ tới người này dễ lừa như vậy, nhìn dáng vẻ cũng là người đã trải qua rất nhiều chuyện, nhưng không ngờ tâm tư lại đơn giản như vậy, chỉ tùy tiện nói ra một vài câu đối phương đã hoàn toàn thỏa hiệp rồi.
Lúc này, đại trưởng lão không còn để ý tới chuyện quần áo tả tơi nữa, nhanh chóng trở lại vách núi.
Vào lúc này, tất cả các đệ tử và trưởng lão đang ở trong núi Vân Nhai, cùng đợi ông ta.
Bọn họ nhìn thấy trường minh đáng của đối phương không tắt thì liền biết nhất định đã có chuyện xảy ra.
Có lẽ lần này đại trưởng lão thật sự có thể tìm được chỗ Thiên Đạo giao giới hoàn thành giấc mơ của bọn họ.
Nhìn thấy đại trưởng lão nhanh chóng trở lại, mọi người không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau khi nhìn thấy dáng vẻ chật vật của đối phương liền nhịn không được có chút kinh ngạc.
"Đại trưởng lão sao lại biến thành dáng vẻ như vậy? Chẳng lẽ phía dưới nơi này thật sự có rất nhiều nguy hiểm?"
Tứ trưởng lão vẻ mặt lo lắng, ông ta rất muốn biết đối phương đã trải qua chuyện gì, nhưng dù thế nào đi nữa, ông ta cũng không dự đoán được đối phương có thể bình an vô sự mà trở về.
Đại trưởng lão xua tay, hiện tại ông ta không ngừng thở hổn hển, thầm nghĩ nhất định phải tìm thứ gì đó để chữa thương.
"Mau đưa cho tôi vài viên thuốc cùng một bộ quần áo sạch sẽ, chờ sau khi vết thương của tôi lành lại sẽ nói với mọi người"
Tuy hiện tại ông ta rất nóng lòng muốn lừa tất cả đám người này xuống bên dưới, nhưng trong lòng rõ ràng vẫn cần phải bịa ra một chút chuyện mới được.
Dù sao nhiều năm như vậy mình là người duy nhất còn sống trở về, cho nên ông ta nhất định phải có thái độ của mình mới được.
Những người khác hoảng sợ nhìn về phía đại trưởng lão, bọn họ nóng lòng muốn đổi phương nói ra toàn bộ chân tướng.
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ của đối phương lúc này, giống như không muốn nói ra toàn bộ mọi chuyện.
"Mau ăn viên thuốc này đi, còn quần áo tôi giúp ông thay"