"Cậu xác định đây tất cả đều không phải cậu làm hay sao?" Khương Tư Phong ở bên cạnh hỏi.
Trên mặt của anh ta mang theo vẻ khó chịu, anh ta thấy tất cả đều là Trần Bình gây nên.
Trần Bình nhún vai, dù sao đối phương cũng không có chứng cứ, anh ta muốn làm sao nói cũng có thể.
"Em xem một chút người này là người không biết xấu hổ, em còn muốn đi giúp cậu ta." Khương Tư Phong chỉ vào Trần Bình, nghiêm túc nói.
Nghe được những lời này, Vân Doanh Doanh biểu lộ vẻ mặt khinh thường.
"Tôi thấy anh đang đố kỵ người khác, dựa vào cái gì mà nói tất cả đều là do Trần Bình gây ra?”
Vấn Doanh Doanh hiện tại đã mê muội Trần Bình, không biết vì cái gì, ở gần Trần Bình luôn làm cho người ta có một loại cảm giác rất thoải mái.
Nhìn thấy Vân Doanh Doanh mê muội Trần Bình như vậy, Khương Tư Phong suýt chút nữa tức chết.
“Em! Em thật sự rất không hiểu chuyện rồi, người nam nhân này rõ ràng chính là một người xấu!"
"Hơn nữa em coi như Thánh Nữ của tông môn, tuyệt đối không thể cùng người ngoài tông môn nảy sinh tình cảm!"
"Hoặc là ở cùng người trong tông môn, hoặc là ở cùng với những người đứng đầu các tông môn khác!" Khương Tư Phong cực kỳ kích động, mỗi một chữ đều dùng sức nhấn mạnh.
Sau khi nghe được những lời này, thái độ của Vân Doanh Doanh đối với Khương Tư Phong đã thay đổi trong nháy mắt.
Cô thật không ngờ vị sư huynh mà mình luôn tôn trọng, lại có thể nói ra những lời như vậy
“Không phải anh đã nói tôi có tìm vị hôn phu như thế nào, anh đều sẽ rất ủng hộ?" Vân Doanh Doanh rất mất mát.
Tuy hiện tại Vân Doanh Doanh đã bị quăng ra từ khu lịch luyện, thế nhưng tâm tình cũng không bởi vì thế mà trở nên càng thêm | hỏng bét.
"Tôi sẽ không để ý anh nữa!"
Nói xong lời này, Vân Doanh Doanh xoay người chạy đi, cũng không nguyện ý tiếp tục để ý tới đối phương.
Mấy người trong tông môn cũng cùng nhìn một cảnh này, bọn họ không nghĩ tới chuyện này lại trở thành như vậy.
Nói thật, bọn họ vô cùng xem trọng Vân Doanh Doanh và Khương Tư Phong đấy.
Đến nỗi bọn họ còn ý tác hợp đối phương, dù sao phù sa không nên chảy ruộng ngoài, hai người kia ở cùng nhau nhất định có thể làm cho tông môn trở nên càng thêm phồn vinh hưng thịnh.
Hơn nữa theo bọn họ nghĩ, hai người đứng đầu của các tông môn khác cũng không xứng với Vân Doanh Doanh.
Dù sao hai tông môn kia có thực lực cường đại, hơn nữa còn luôn tự xưng chính đạo môn phái, chưa bao giờ nguyện ý làm chuyện xấu.
Vì vậy loại tông môn không muốn cùng mình làm bậy này, bọn họ là vô cùng xem thường đấy.
"Khương Tư Phong, cậu đó, dù tình huống gì, cũng tuyệt đối đừng đắc tội Vân Doanh Doanh!"
Tam trưởng lão cũng nhịn không được nữa khuyên Khương Tư Phong một câu.
Tam trưởng lão là một người rất thông minh, ông ta cũng là hậu thuẫn lớn của Khương Tư Phong.
Trong tông môn, ông ta có rất nhiều người và tài nguyên, chuyện mà ông ta biết rõ cũng không hề ít.
"Biết rõ, trưởng lão!" Khương Tư Phong nói một câu, sau đó cũng trực tiếp rời khỏi nơi này, xem ra dường như là nghĩ biện pháp đi khuyên bảo Vân Doanh Doanh rồi.
Trần Bình cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ, không nghĩ tới bản thân còn có thể chứng kiến vở kịch tình cảm lớn như vậy, đặc biệt nhân vật chính lại là bản thân mình.
Nghĩ đến đây, Trần Bình nhịn không được thở dài một hơi, trực tiếp quay người định rời khỏi.
Đúng lúc này Tam trưởng lão cũng đi tới trước mặt Trần Bình, ngăn trở anh.
"Cậu chờ một chút, khoan hãy đi!"
Nhìn thấy Tam trưởng lão ngăn cản trước mặt mình, vẻ mặt của Trần Bình cũng trở nên rất khó coi, anh không biết lão già này rốt cuộc muốn làm những gì.
Anh chỉ biết là lúc những người này xin bản thân bán cho bọn họ một chút phù lục, thái độ rất tốt.
"Tôi chỉ là đơn thuần cũng muốn hỏi... Có phải cậu đã tu luyện được gì đó?"
Là một người có trực giác rất mạnh, Tam trưởng lão cảm giác, cảm thấy Trần Bình khẳng định không có đơn giản như vậy.
Hơn nữa Trần Bình là người cuối cùng bị văng ra, rất có thể thật sự ẩn giấu bí mật gì.
Nghe được những lời này, Trần Bình mỉm cười, anh chỉ yên lặng nhẹ gật đầu.
Trần Bình làm sao lại nói thật cùng đám người kia? Bọn họ có tư cách gì nghe? Sư Chấn Thiên nhìn thấy một cảnh như vậy, cũng trực tiếp chắn sau lưng Trần Bình.
"Những chuyện không nên hỏi thì ông đừng hỏi nữa, dù sao cũng không có gì để ông phải quan tâm, hơn nữa giữa chúng ta chỉ có một cuộc giao dịch kia".
"Dù sao cuộc giao dịch này chỉ là để cho chúng ta đi vào mà thôi, coi như chúng ta ở bên trong đã nhận được bảo vật quý hiếm hay cái gì cũng không liên quan đến các người!"
"Cuối cùng thì ở trong đã xảy ra chuyện gì, ông có thể hỏi các đệ tử của ông, bọn họ không lấy được gì tốt, ông cảm giác chúng tôi có thể sao?"
Sư Chấn Thiên đương nhiên biết rõ Trần Bình không có khả năng tay không mà về, chẳng qua nếu như Trần Bình không muốn nhiều lời, anh ta cũng sẽ không tùy ý mở miệng để lộ ra.
Thái độ của Sư Chấn Thiên cực kỳ thô bạo, hơn nữa đối với dáng người to lớn thô kệch này, Tam trưởng lão cũng có chút sợ.
Thế nhưng, tông chủ trực tiếp ngăn cản Tam trưởng lão. "Cậu ta nói lời nói này có đạo lý, thái độ của chúng ta quả thật có chút không đúng, hơn nữa." Tông chủ nhưng không có quên những lời Trần Bình nói trước khi đi.
Rất rõ ràng Trần Bình chính là đang uy hϊếp đe dọa bọn họ, nếu như thái độ không tốt, tiếp theo anh hoàn toàn có thể chọn hợp tác với người khác.
Tông chỉ nhìn thấy bọn họ đã đi rất xa, đương nhiên biết rõ sức mạnh từ mấy cái lục phù của Trần Bình lợi hại đến mức nào.
Nếu như đối phương thật sự mang mấy thứ này bán cho những tông môn lớn khác, cái kia không thể nghi ngờ chính là giúp bọn họ mạnh lên.
Việc này chính là mang thực lực cường đại đi chắp tay nhường cho người khác đấy!
- ------------------