*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Chẳng lẽ nơi này đã tự động phong bế rồi?"
Trần Bình mang theo vẻ nghi ngờ, anh có chút nghĩ không ra rốt cuộc chuyện là sao.
Vùng đất phong ấn là tự động phong ấn, đương nhiên là chuyện không thể.
Theo Trần Bình nghĩ, nhất định là có người đến trước phong ấn nơi này rồi.
| Đúng lúc này, Trần Bình nghe được một câu A Di Đà Phật. 4.Com
Anh hơi nghi ngờ quay đầu lại, phát hiện một đại sư trọc đầu.
| "Không ngờ ở chỗ này có thể nhìn thấy hai vị thí chủ."
Đại sự đầu trọc này chắp tay trước ngực, lên tiếng nói với Trần Bình.
| Trần Bình cẩn thận phân biệt thân phận đối phương một chút, anh chắc chắn rằng mình chưa từng gặp đối phương.
"Không biết vị lừa trọc này đến từ nơi này?"
Sự Chấn Thiên cũng chắp tay trước ngực nói một câu.
Nghe vậy Trần Bình cảm thấy cả người muốn điên lên.
Anh không ngờ Sư Chấn Thiên lại nói như vậy.
"Anh nói linh tinh gì thế?" Con
Trần Bình lúng túng lên tiếng, cái tên này đúng là đầu óc chứa cái gì đâu không.
Bình thường anh ta cũng xem trên TV hay đọc tiểu thuyết, thấy người ta cũng xưng hô như vậy với mấy đại sư đầu trọc, cho nên anh ta theo bản năng mở miệng gọi đối phương là con lừa trọc thôi. A C O
Phải biết rằng đây chính là xúc phạm người khác!
Trần Bình vừa định lên tiếng giảng hòa, đại sự đầu trọc không nhịn được cười.
| "Không sao, tôi vừa nhìn thấy vị thí chủ này và người nhà của anh ta ở đây chiến đấu, cuối cùng không địch lại, cho nên mới ra phong ấn nơi này."
"Có điều phong ấn của tôi không có tác
dụng gì quá lớn, đoán chừng hơn nửa tiếng nữa đám yêu ma sẽ lại xuất hiện."
| Đại sư đầu trọc không nhịn được lắc đầu, anh ta biết rõ thực lực của mình, có thể phong ấn nửa tiếng là tốt lắm rồi.
| Trần Bình có hơi kinh ngạc, không ngờ đối phương cũng biết thuật phong ấn, mặc dù chỉ có nửa tiếng, nhưng cũng có tác dụng rồi.
Càng quan trọng hơn là, thực lực của tên đại sự đầu trọc này cũng không bị ảnh hưởng, nhìn dáng vẻ của anh ta còn rất nhẹ nhàng.
"Sư Chấn Thiên, anh bảo vệ cho tôi."
Trần Bình dặn dò một câu.
Ngay sau đó anh liên tiến hành phong ấn nơi này.
COI Nơi này quả thật có chút quỷ dị, cho nên Trần Bình phải nắm bắt thời gian, kịp thời phong ấn nó lại, miễn cho đám yêu ma này lại ra hại người lần nữa.
| Đại sư đầu trọc đứng yên lặng một bên nhìn cảnh tượng này, đáy mắt lóe lên tia kinh ngạc.
Anh ta không ngờ Trần Bình cũng biết thuật phong ấn, hơn nữa nhìn tư thế hình như cũng rất lợi hại.
"Tự thiệu bản thân?"
Đại sự đầu trọc có hơi kinh ngạc cất tiếng.
Anh ta phát hiện ra Trần Bình vậy mà lại thiêu đốt nguyên khí của mình, để phong ấn nơi này lại.
Thấy hành động của Trần Bình, anh ta không khỏi có chút bội phục.
- Không ngờ Trần Bình lại là một người vĩ đại như vậy, thậm chí nguyện ý hi sinh nguyên khí của bản thân, muốn phong ấn nơi này lại.
"Thiện tai thiện tai!"
Hai tay anh ta chắp trước ngực, đứng một bên nhỏ giọng lẩm bẩm. - Anh ta cũng rất muốn ra tay trợ giúp Trần Bình, nhưng bây giờ Trần Bình đang tiến hành phong ấn, anh ta cũng không tiện làm gì.
Nửa tiếng trôi qua, nghi thức của Trần Bình cũng kết thúc.
Anh thở hồng hộc, sau đó nốc vào trong miệng mình mấy viên đan dược.
| Đại sự đầu trọc vừa định tiến lên quan tâm Trần Bình một câu, không ngờ nhìn thấy Trần Bình ăn một thứ, ngay sau đó thực lực của anh