*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Bình nghe thấy lời mấy người đó nói, mày hơi cau lại.
Tiết tấu bị dẫn theo này, hơn nữa còn có chút không phân biệt trắng đen gì cả.
Nghĩ đến đây, Trần Bình lắc đầu, đơn giản mặc kệ những người này.
Mà Quân Vũ cũng không muốn.
Chỉ thấy lập tức khí thế xung quanh Quân Vũ được phát tán ra ngoài, trực tiếp uy áp mấy nghìn người, giọng nói của anh ta lạnh như băng: “Những người còn lại còn dám la làng nữa thì xử theo tội phản bội hoàng tộc!”
Trong phút chốc, những người xung quanh dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Quân Vũ, đồng thời cau mày lại, nhịn không được mở miệng nói.
“Quân Vũ, anh xác định muốn giúp cậu ta sao? Nếu anh giúp cậu ta thì chắc chắn ở phía dưới sẽ có không ít người làm phản đó.”
Quân Vũ chỉ nhìn gã ta một cái rôi chợt thản nhiên nhìn về phía Âu Dương Nguyệt, mở miệng nói: “Âu Dương Nguyệt, không bằng tự cô nói đi.
Trần Bình đấu với cô có từng sử dụng thủ đoạn nham hiểm nào không?”
Trêи bầu trời, Âu Dương Nguyệt đang định đi đến chỗ Thượng Quan Tuyết nghe thấy thế, cả người dừng lại một chút, trong ánh mắt lộ ra vẻ không tình nguyện, chợt mở miệng nói: “Không hề dùng bất kỳ thủ đoạn nham hiểm nào.”
“Quả nhiên là tôi không bằng Trần Bình.
Nhưng mà tôi cảm thấy rằng, chắc chắn rằng tôi có thể đuổi kịp được anh ta!”
Sau đó, Âu Dương Nguyệt nhìn Thượng Quan Tuyết, đôi mắt hơi chớp chớp, bông thở đài nói: “Tuyết Nhi, tôi đề nghị cô nên trực tiếp nhận thua.”
Thượng Quan Tuyết sau khi nghe thấy lời nói của Âu Dương Nguyệt thì sửng sờ tại chỗ, trong mắt đầy sự không thể nào tin được.
“Nguyệt Nguyệt, cô nói gì chứ? Bảo tôi trực tiếp nhận thua?”
Âu Dương Nguyệt gật đầu, trong đôi mắt là sự bất đắc dĩ.
Sau đó, Âu Dương Nguyệt trực tiếp truyền âm cho Thượng Quan Tuyết.
“Tuyết Nhi, tôi thật sự đang nói nghiêm túc với cô đấy.”
“Tiềm năng của người kia thật sự khủng bố hơn tiêm năng của cả hai chúng ta rất nhiều.”
“Cô cũng đã từng tiến vào Họa Quyển, cô có từng nhìn thấy món thánh khí hay cái gì tương tự mà không bị Họa Quyển của tôi trấn áp không?”
Ánh mắt Thượng Quan Tuyết lóe lên chút ngập ngừng, sau khi suy nghĩ cẩn thận, cô ta ngẩng đầu lên nhìn về phía Âu Dương Nguyệt.
“Ý cô là, trong tay anh ta có thứ mà Họa Quyển Hà Đồ không trấn áp được?”
Âu Dương Nguyệt nghiêm túc gật đầu.
“Trong tay anh ta có một cái bảo vật, chắc hẳn là đang bị phong ấn, bên trong có chứa một cỗ lực lượng rất mạnh.”
“Nếu không phải là bị phong ấn thì tôi không thể trấn áp được cái vật đó rồi.”
Khi Thượng Quan Tuyết nghe thấy điều này, đồng tử của cô ta chợt co rút lại, Họa Quyển Hà Đồ đã là thánh khí đỉnh cấp, dù có cùng là thánh khí đỉnh cấp thì chỉ cần tiến vào bên trong Họa Quyển Hà Đồ thì đều bị trấn áp, không thể sử dụng được.
Nếu tồn tại đồ vật mà Họa Quyển Hà Đồ không thể trấn áp thì chỉ có thể có một loại đồ vật thôi.
Thần khí! ——————-