*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tại đây, Trần Thiên Trúc lập tức kêu lên, vẻ mặt của ông ấy lạnh lẽo, ra lệnh cho vệ sĩ phía sau: “Lập tức truyền mệnh lệnh của tôi, phái năm trăm Hộ Long Ky, khẩn cấp tiến vào thành phố Shengton.
Bao vây tất cả các lâu đài, trang viên, biệt thự và dinh thự của gia tộc Rothschild ở thành phố Shengton, mẹ nó, bao vây hết lại cho tôi! Đừng để bọn chúng đi ra! Tôi muốn xem có phải Oliver đang muốn chết không!”
Vệ sĩ to cao cúi đầu nói: “Ông hai, tôi sợ không điều ra được năm trăm Hộ Long Ky rồi.
Vừa mới nhận được thông báo, một nghìn Hộ Long Ky đã được điều đi Thượng Hải.
Đó là lệnh của gia chủ.”
Trần Thiên Trúc nhíu mày nói: “Vậy thì điều Tứ Phương Hổ Kỳ, có bao nhiêu điều đi hết cho tôi! Tôi muốn xem, gia tộc Rothschild, mẹ nó, ăn cái gì mà dám to gan như thế, dám ra tay với mợ chủ và cậu chủ nhà họ Trần!”
Trần Thiên Trúc rất tức giận, cực kỳ tức giận! Nhà họ Trần đã im hơi lặng tiếng quá lâu, cũng đã lâu rồi ông ấy không được thể hiện năng lực và bản lĩnh đáng sợ của mình ra thế giới! Lần này, Trần Thiên Trúc sẽ cho đám người đang nhìn chằm chằm vào nhà họ Trần như bầy sói kia, nhà họ Trần sẽ mãi là nhà họ Trần, vĩnh viễn đứng ở đỉnh cao của thế giới này! Con rồng đang ngủ say, không thể bị xâm phạm bởi đám trộm cắp và mấy tên to gan ngông cuồng được! Ngay sau đó, Trần Thiên Trúc nhảy vào một trong những chiếc máy bay chiến đấu Apache, vẫy tay, chiếc máy bay chiến đấu cất cánh và bay thẳng đến thành phố Shengton! Bên dưới, một đám tù trưởng của Nam Phi liên tục vẫy tay với Trần Thiên Trúc.
Nhìn về phía Trần Bình, sau khi nghe xong hai cuộc điện thoại, trong lòng anh vẫn có chút căng thẳng.
Có vẻ như chú hai sắp làm ra một chuyện lớn rồi. ——————-