*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Bình nhìn vào máy quay, lộ ra hàm răng trắng và cười nói: “Hello các anh em, tôi tên là Trân Bình.
Bây giờ tôi đang phát một quảng cáo.
Ai muốn học võ thuật Trung Quốc có thể đến đăng ký tại hội quán Long Môn ở Thượng Hải hoặc bất cứ nhà nào của nhà họ Chu.
Bởi vì, trong giây tiếp theo, các bạn sẽ thấy được sự bá đạo thật sự của võ thuật Trung Quốc.”
Quá ngông cuồng! Mọi người đều ngốc trệ? Ngay cả khán giả trước máy quay trực tiếp cũng ngu người! Mẹ kiếp? Có thể loại quảng cáo như vậy nữa sao? Chu Sùng Nhạc ở bên cạnh Trần Bình cũng ngẩn ra, sau đó mới nhận ra được điều gì đó, trong lòng đột nhiên cao hứng! Lúc này, chủ nhân của hội quán Long Môn, Diêm Chính Long, khuôn mặt tươi cười, mỉm cười chạy tới, nói: “Cảm ơn cậu chủ Trân Bình đã quảng bá cho hội quán Long Môn của chúng ta.
Sau hôm nay, Diêm Chính Long tôi sẽ để cậu chủ Trần Bình tùy ý sao bảo.”
Ông vui vẻ như một đứa trẻ năm mươi tuổi! Diêm Chính Long không ngờ sẽ có chuyện tốt như vậy xảy ra.
Hàng chục triệu khán giả trêи khắp thế giới đang theo dõi buổi phát sóng trực tiếp này! Nói cách khác, võ thuật truyền thống Trung Quốc đã nhân cơ hội này để trực tiếp quảng bá ra thế giới! Hơn nữa, thành thích một chiêu chiến thắng của ba trận này là một cách quảng cáo hiệu quả nhất về hiệu quả của võ thuật truyền thống Trung Quốc.
Tiếp theo, chỉ cần Trâu Giang đánh bại Yamashita Tenni thì võ thuật truyền thống Trung Quốc sẽ nổi tiếng là môn võ mạnh nhất thế giới.
Vì vậy, Diêm Chính Long rất rõ ràng về tầm ——————-