*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Khánh Hoa bị đè xuống đất, hai mắt ông ta đỏ bừng! Lần đầu tiên trong đời, ông ta bị sỉ nhục như vậy! Vô cùng nhục nhã! “Trần Khánh Hoa tôi thê, hôm nay không hủy bỏ được quyền thừa kế của cậu hoặc đuổi cậu ra khỏi nhà họ Trần, Trân Khánh Hoa tôi sẽ treo cổ trước cửa nhà thờ họ!”
Trần Khánh Hoa lạnh lùng quát to, trong mắt hiện lên một tia hận ý! Trần Bình ánh mắt lạnh lẽo, nở nụ cười nhạt, nói: “Đến lúc đó, tôi sẽ chuẩn bị cho ông một cái quan tài tốt.”
“Cậu!”
Trần Khánh Hoa tức giận đến mức suýt nữa phun ra máu! Thằng nhóc Trần Bình này quá càn rỡi Sau đó, Trần Bình xoay người và bước đến chỗ Trần Lập Văn đang bị đè xuống đất.
Bổp! Trần Bình đi đến, giận dữ đạp vào đầu anh tai Vào lúc đó, toàn bộ khuôn mặt của Trần Lập Văn sát với mặt đất! Anh ta có thể cảm thấy đầu mình sắp nổ tung.
Đau đến thấu tim! “Trần Lập Văn, vốn dĩ tôi đã định tha cho cậu.
Tuy nhiên, những gì cậu làm hôm nay đã chạm đến điểm mấu chốt của tôi rồi, lần này tôi sẽ không tha cho cậu nữa, thân phận quản lý dòng nhánh nhà họ Trần của cậu, tôi sẽ tự mình đến dòng chính nhà họ Trần để hủy bỏ!”
Trần Bình lạnh lùng quát một tiếng, trong lòng tràn đầy tức giận! Trân Lập Văn bị đè xuống đất, khó khăn hét lên: “Hahaha, nực cười, tao không tin ở dòng chính nhà họ Trần sẽ nghe theo lời mày!”
Hừ! ——————-