Cuộc Sống Phun Nước Mỗi Ngày Của Vũ Nam Thoát Y

Chương 10: Một ngày ᗪâʍ ᒪσạи của cặp phu phu

(Rót mật vào trong lỗ, bị mãnh nam xoạc chân đυ. điên cuồng, tư thế 69 cùng nhau bú ɭϊếʍ l*и da^ʍ và ©ôи ŧɧịt̠ bự)

Một buổi chiều, siêu mẫu nam Dư Tỳ tiến hành công việc làm mẫu ảnh. Trang phục thuộc đủ loại nhãn hiệu cao cấp được luân phiên mặc vào. Ngôn ngữ hình thể tuyệt mỹ của hắn phô bày được vẻ đẹp quần áo một cách tối đa, chụp ảnh liên tục đến tận khi nhϊếp ảnh gia hài lòng nói được.

Thật ra Dư Tỳ rất phân tâm, trong đầu toàn là bã xã nhà hắn. Niếp Khả chỉ mới cùng hắn một thời gian nhưng hai người càng ngày càng thân mật hơn. Họ cũng như các đôi tình nhân đang trong tình yêu cuồng nhiệt, rời nhau chỉ một giây cũng thấy như bị hành hạ. Vậy mà Dư Tỳ phát hiện, cục cưng dường như không muốn bàn luận những vấn đề liên quan đến gia đình. Chỉ cần vừa nhắc đến chuyện này Khả Khả liền ôm hắn thật chặt, hơi rùng mình, nhưng cái gì cũng không chịu nói.

Trong lòng Dư Tỳ đều biết cha mẹ Niếp Khả phỏng chừng đều không phải người tốt gì, hắn phải điều tra thật rõ ràng mới được.

Bên này Niếp Khả đã kết thúc môn học cuối của chiều nay. Cậu ôm sách đi thẳng ra ngoài, cấp bách không dằn nổi mà nhìn về chiếc xe hơi thể thao màu bạc đậu bên đường.

"Dư tiên sinh!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Niếp Khả đỏ ửng vì kích động. Cậu vọt đến bên cạnh cửa xe, nhào vào lòng Dư Tỳ đứng đó đang giang hai tay chờ, nhanh như một ngôi sao nhỏ. Dư Tỳ cao to đẹp trai đeo kính râm, nhưng cặp kính không thể che đi mị lực cường đại tỏa ra từ đầu đến chân hắn. Sinh viên xung quanh đều liên tục ngoảnh sang nhìn.

Dư Tỳ cưng chiều xoa tóc cậu, cười nói: "Bé ngoan, hôm nay có mệt không?"

Niếp Khả nhìn hắn ngưỡng mộ, ngửa cao đầu, dáng dấp nhỏ nhắn nghe lời, nhu thuận cực kì: "Không sao ạ, tiên sinh thì sao, anh có quá mệt mỏi không?"

"Nhìn thấy bé cưng thì không mệt nữa."

Dư Tỳ bóp thịt mềm trên má cậu một cái. Vẻ mặt thật thà khi bé ngốc nghếch hỏi hắn có mệt không làm cho gậy thịt bự giữa hai chân hắn rục rịch. Ngại ánh mắt nhiều người, trong lòng Dư Tỳ mắng chết tiệt, cố đè nén du͙© vọиɠ. Hắn mở cửa xe để Khả Khả ngồi vào, lái xe về nhà.

Hai người đến trong thang máy lập tức dính lại thành một. Niếp Khả như con lười nhỏ, treo hai đùi quanh háng Dư Tỳ, hai tay câu cổ hắn, giữa hai đôi môi không hề có khoảng cách, dán lấy nhau chặt chẽ. Đầu lưỡi giữa hai cặp môi lúc ẩn lúc hiện, khuôn mặt Niếp Khả đỏ ửng. Bọn họ một người thì đi học, người kia thì đi làm, một ngày chỉ gặp nhau khi chiều xuống, lúc học tập và công việc đều đã hoàn thành. Có đôi khi Dư Tỳ thực sự quá bận, không thể đón Niếp Khả qua nhà hắn, Niếp Khả chỉ có thể lẻ loi trở về nhà mình. Thế là như bây giờ, bé ngốc nghếch đáng thương đã mấy ngày không đυ.ng được Dư Tỳ đang dính chặt lấy hắn không muốn buông ra. Gương mặt đỏ hồng đón nhận tất cả đòi hỏi của người đàn ông ấy.

"Ưʍ... ông xã..." Niếp Khả mềm mại nói khi hai đôi môi hơi tách ra, "Muốn anh lắm... Khả Khả muốn anh..."

"Anh cũng muốn em, bé cưng." Dư Tỳ thâm tình hôn cậu, tay kia đỡ sau gáy để cậu không thể di chuyển, chỉ có thể bị hắn ấn hôn. "Mấy ngày không có em ở đây anh thèm đến sắp điên rồi."

Bà xã không ở bên, cậu là đối tượng trong tưởng tượng duy nhất của Dư Tỳ mỗi lần thủ da^ʍ. Chỉ cần nghĩ đến bé ngốc nghếch, dươиɠ ѵậŧ Dư Tỳ liền nóng lên rực lửa lại không có chỗ tiết dục.

Đi vào trong phòng, Niếp Khả lại bị đè lên sofa tiếp tục hôn. Cậu đột nhiên mềm mại đẩy Dư Tỳ ra, quan tâm hỏi: "Ông xã ăn cơm chưa? Khả Khả đi nấu cơm nhé, không thể đói bụng được!"

Tay Dư Tỳ chống hai bên cơ thể Niếp Khả, nghe vậy, hắn nhìn cậu bằng vẻ mặt ai oán, giọng nói lại mang vẻ ấm ức: "Anh đã ba ngày không chạm vào em..."

"... Muốn, muốn ăn cơm trước!"

Niếp Khả bị dáng vẻ ủy khuất của hắn làm cho động lòng, nhưng vẫn đỏ mặt trốn ra từ ngực hắn, chạy vào nhà bếp.

Niếp Khả quấn tạp dề quanh hông bắt đầu nấu cơm lục đυ.c trong bếp. Cậu lấy hết nguyên liệu nấu ăn ra, hô lên với người đàn ông đáng thương đang ngồi trên sofa, sắp căng vỡ mất thứ trong đũng quần: "Dư tiên sinh, hôm nay em làm ba món rau, sau đó ăn canh sườn hầm ngô nhé! Em sẽ nấu thật ngon luôn!"

Dư Tỳ tê liệt ngã xuống trên ghế sofa, đôi chân siêu dài lộ ra hơn phân nửa ngoài ghế. Hắn như một oán phụ dục cầu bất mãn nhìn vào dáng hình bận rộn trong nhà bếp, trong lòng âm thầm oán giận, ông đây bây giờ không đói bụng chút nào, khúc thịt ở dưới mới là đói không chịu nổi...

Dư Tỳ nhìn chăm chú vào đường nét thân hình tuyệt vời của Niếp Khả, một bàn tay đặt lên đáy quần nhào nặn, xoa bóp, vân vê ©ôи ŧɧịt̠ bự căng phồng hiện rõ hình dạng dưới lớp vải. Y hệt như trạch nam đang nhìn nữ thần tượng trên màn hình máy tình để thủ da^ʍ. Đôi mắt sâu thẳm càn rỡ quét theo đường cong của Niếp Khả từ dưới lên trên. Cặp chân thon dài, vòng eo xinh xắn, cái cổ như thiên nga, cặp mông to nhìn như quả đào mật cực kì làm người ta phát điên. Banh chúng ra, bên trong chính là c̠úc̠ Ꮒσα và cái bướm làm tất cả đàn ông phải điên cuồng...

Mãnh thú nguy hiểm đứng lên, lắc la lắc lư đi về phía con mồi.

Niếp Khả đang nghiêm túc cắt rau củ, bên cạnh là nồi sườn hầm đang sôi, không biết chút tình hình phía sau có người đàn ông đang dần dần bước đến gần.

Niếp Khả đang lấy cầm cà rốt, đột nhiên cảm nhận sau lưng bị thứ gì đó ấm áp dán lên. Tay cậu run lên một cái suýt chút nữa làm rơi dao. "Dư, Dư tiên sinh..."

Toàn thân Dư Tỳ đều tràn ngập hơi thở dục cầu bất mãn. Hắn vùi đầu vào cổ Niếp Khả, hai tay không thành thật chui vào áo cậu sờ soạng, nắn nắn xoa xoa hai núʍ ѵú nhỏ. Dươиɠ ѵậŧ bự sắp nổ tung nặng nề chọc lên trên mông cậu. Giọng nói hắn khàn khàn: "Bé cưng.... gậy thịt lớn của ông xã sắp nhịn đến nổ tung luôn rồi... cục cưng ơi..."

"Anh muốn đυ. em lắm... cục cưng... Khả Khả... hộc... Khả Khả của anh..."

Niếp Khả bị giọng nói gần như đang làm nũng của Dư Tỳ làm cho ngứa ngáy tê dại cả quả tim. Không có bất cứ ai có thể cự tuyệt người yêu bình thường thì trầm ổn lạnh lùng lại bởi vì mình mà bị lửa dục thiêu đốt. Trong lòng, trong mắt hắn đều là cậu, bỏ xuống mặt nạ lạnh nhạt, lộ ra một mặt đáng yêu đi năn nỉ cậu hôn hôn, năn nỉ được sờ sờ.

Niếp Khả cảm thấy tự trách thật nhiều, Dư tiên sinh vốn bị loại bệnh đó, cậu làm người yêu hắn lại không giúp đỡ hắn... Niếp Khả còn chưa kip nói gì, Dư Tỳ thở gấp, hô hấp không quy luật gấp gáp tụt quần cậu xuống. Bàn tay hắn châm ngòi thổi gió trêu chọc, đυ.ng đến bé chim liền dùng sức nhào nặn. Hắn bóp thịt mềm trên chân cậu, dùng lòng bàn tay chà lên cái bướm nhỏ và nếp nhăn c̠úc̠ Ꮒσα.

"Ông xã... Ông xã ơi..." Niếp Khả vốn có cũng có chút muốn, nếu không lo lắng bụng Dư Tỳ bị đói hỏng thì cậu cũng muốn vừa về nhà liền cùng Dư Tỳ đυ. nhau điên cuồng. Cậu hôn đáp trả kịch liệt lại người đàn ông đang hôn mình, hổi: "Ông xã... không có thuốc bôi trơi phải làm sao...?"

Đột nhiên Dư Tỳ cười lên đầy ý xấu, đầu ngón tay hắn chui vào l*и da^ʍ của Niếp Khả cọ xát, chà mài âm đế cực độ nhạy cảm: "Bé Khả Khả da^ʍ của anh không cần thuốc bôi trơn... Cũng rất ướt rồi."

"Ưm ưʍ..." Niếp Khả hơi ngọ nguậy muốn rời khỏi ngón tay hắn. Nhưng Dư Tỳ lại biết rất rõ làm thế nào chơi đùa lỗ nhỏ của cậu. Hắn kẹp âm đế giữa hai ngón tay tàn nhẫn lôi kéo ra, kéo đến mức âm đế phải nhô ra khỏi hai mép l*и, cúi người chú ý đến phản ứng cơ thể cậu.

"Chỉ cần bấm chốt mở của cục cưng thì rất nhanh cưng sẽ phun nước ra."

"A a a!!! Ông xã! ! Ông xã! !" Lỗ thịt Niếp Khả bị hắn kéo đến biến dạng, cậu giãy giụa vòng eo bị giam cầm, điên cuồng muốn giật lại âm đế bị Dư Tỳ nắm lôi ra ngoài. Cái mông lắc ra sóng thịt tưng nẩy, trong cổ họng toàn là tiếng khóc rên mềm mại. "Ông xã, đừng mà, không cần kéo chỗ đó ~ Khả Khả thật là khó chịu ~ thật là khó chịu quá huhuhu ~~ a a a a a ông xã! ! Ông xã! Á a a a a a! ! !"

Dư Tỳ thọc hai ngón tay vào bướm, chống lên điểm nhạy cảm mà đâm rút mãnh liệt. Quả nhiên, cái l*и nứиɠ da^ʍ lãng ngọt ngào của cậu không cần thứ đồ như thuốc bôi trơn. Bên trong sũng nước ướt dầm ướt dề, hai ngón tay móc một cái đều có thể lôi một đống nước ra theo. Niếp Khả dâʍ ɭσạи uốn éo cặp mông theo ngón tay hắn. Cái bướm nộn bị ngón tay đút vào chảy nước ròng ròng, nét mặt cậu vừa đau khổ vừa hưởng thụ. Ngón tay nắm cà rốt đến trắng bệch chống lại cơn sướиɠ khoái.

"Đừng mà!! Ông xã chậm một chút! ! Chậm một chút đi huhu ư ư ư ư ư ư!! Khả Khả nhịn không được... em muốn phun nước ư ư á a a a a!!!"

Dư Tỳ mãnh liệt di chuyển cổ tay cực nhanh, để ngón tay mình liên tục chấn động, xoay lật, khuấy đều trong lớp thịt non. Sau đó hắn rút ngón tay ra thật mạnh, chỉ thấy Niếp Khả run rẩy, chổng cặp mông to lên, từ chỗ sâu trong lỗ l*и tuôn ra từng đống từng đống chất lỏng trong suốt. Lí trí Dư Tỳ bay mất, hắn nhanh chóng cởϊ qυầи, ©ôи ŧɧịt̠ siêu bự tỏa hơi nóng phụt một cái đâm vào cái l*и nứиɠ đang co rút phun nước của Niếp Khả!

"Á a a a~!!!" Niếp Khả phát ra tiếng kêu da^ʍ lãng cực độ. Dư Tỳ không muốn chờ đợi thêm giây nào nữa, dồn sức vào khúc thịt thô to đáng sợ kia mà nắc dập điên cuồng thô bạo phầm phập phầm phập!!

"Ông xã ơi!!!! A a a ông xã bự quá!! Bên trong, bên trong Khả Khả ~ bị anh nhồi đầy chật rồi ưm a a a a a ~ "

"Bé cưng..." Dư Tỳ bóp niết ngực cậu, phóng đãng nhấp thắt lưng, nơi kết hợp với ©ôи ŧɧịt̠ đang ra vào liên tục bị ép ra nước. "Bên trong em vừa nóng hổi vừa ướŧ áŧ... Cắn gậy thịt lớn của ông xã chặt quá..."

"Ư ư ư a a a!!!! A a a ông xã tuyệt vời quá!! Khả Khả chỉ cho anh đυ. ưm ưm chỉ cho ông xã cắm vào thôi!!!"

Người đẹp đáng thương mở rộng l*и bao vây lấy cây hàng to bự của mãnh nam. Cậu bị đυ. đến cao trào liên tục, cái l*и non nớt lầy lội giữa hai chân dịu ngoan ôm lấy ©ôи ŧɧịt̠ lớn, dùng lớp thịt non vô cùng riêng tư đem đến sung sướиɠ tột cùng cho người đàn ông của mình.

"Ư a a a a ~ ông xã ~ đυ. bướm nứиɠ của Khả Khả ưm a a a a ~"

Tần suất dập ©ôи ŧɧịt̠ cực nhanh của Dư Tỳ làm nước l*и bị văng ra tứ tung xung quanh. Dư Tỳ đυ. đến mù quáng, Niếp Khả đứng cũng không vững, phải dựa vào bàn tay đang tóm lấy cặρ √υ' nhỏ hung hăng bóp nặn chà đạp mới có thể đứng được.

Cậu như một thiếu phụ đáng thương bị tên du côn hϊếp da^ʍ từ phía sau. Cặp mông to dập vào háng người đàn ông tạo ra sóng thịt tưng tưng. Toàn cặp mông thịt mềm mại tưng dập gợn sóng liên tục.

Dư Tỳ chà xát bóp nặn núʍ ѵú Niếp Khả muốn rách da mới buông tha. Hắn nắm cằm cậu bắt đầu nụ hôn ướŧ áŧ, tϊиɧ ŧяùиɠ lên não, hắn đánh ý đồ lên c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ của Niếp Khả.

Khả Khả lúc này bị ©ôи ŧɧịt̠ bự ngoáy lung tung trong bướm, chơi đùa mυ'ŧ hôn với lưỡi Dư Tỳ trong miệng làm mất đi năng lực suy nghĩ. Dư Tỳ vừa hôn cậu vừa nói: "Bé ngoan, chúng ta đến tủ lạnh bên kia."

Niếp Khả đang trong lúc ý loạn tình mê gật đầu, hai tay cậu bị người đàn ông giữ chặt lại phía sau. Hắn giống như đang nắm dây cương của một chút ngựa con nghịch ngợm. Dươиɠ ѵậŧ bự của Dư Tỳ liên tục cà cà vuốt vuốt lên mông thịt Niếp Khả làm cậu vừa thoải mái vừa thẹn thùng, vừa khóc vừa mắng Dư Tỳ: "Anh hư... Bại hoại... huhuhu a a a a~ đừng cắm, đừng đâm em như vậy ưm a a a-- Khả Khả đi không được a a a ~~!!"

Dư Tỳ giữ hai tay cậu, chỉ cần dùng sức một chút là có thể đâm ©ôи ŧɧịt̠ vào, làm cho vòng eo mềm mại của Niếp Khả bị ép xuống thành hình chữ L mê người. Cặp mông dính sát lấy cây gậy thịt, nước da^ʍ trực tiếp chảy xuống theo thân gậy, muốn dừng cũng không thể dừng được, "A a a ông xã ~! ! Ông xã đút vào rồi a a a quá sâu quá sâu huhuhu!!!!!"

Dư Tỳ đâm vào lỗ da^ʍ thúc về phía trước để cậu bước đi với ©ôи ŧɧịt̠ đang cắm trong người, "Con có thể càng sâu hơn nữa, bé ngoan, đi đến tủ lạnh lấy mật ong ra, ông xã muốn đút cho c̠úc̠ Ꮒσα em ăn!"

"Không cần ưm a a a ~ đừng chơi Khả Khả mà huhu ~"

Dư Tỳ bị tiếng cầu xin tha dâʍ đãиɠ đến nổ tung của Niếp Khả làm ©ôи ŧɧịt̠ nở bự ra thêm. Niếp Khả nức nở, đi từng bước khó khăn đến bên cạnh tủ lạnh, lấy ra lọ mật. Dư Tỳ gấp gáp vặn mở nắp, dùng ngón tay móc lấy một đống lớn, hắn rút ©ôи ŧɧịt̠ bị bướm ngâm dính đầy nước ra, một tay banh ra những nếp nhăn ngăn trở c̠úc̠ Ꮒσα luồn vào lớp thịt non bên trong. Bàn tay to dính đầy mật nhấn một cái, điên cuồng bôi chà ngoáy vào trong c̠úc̠ Ꮒσα hồng hào mềm nộn của Niếp Khả!

"Á á á á!!! Mật!! Mật vào bên trong Khả Khả rồi ~~" Niếp Khả bị mật ong lạnh như băng làm buốt đến mức vách ruột co giật. Cậu cầu khẩn: "Huhu ~ lạnh quá ~ muốn gậy thịt bự của ông xã thọc vào thôi ~ ông xã ơi ~ Khả Khả lạnh quá đi ~"

Tay Dư Tỳ móc ngoáy chà lau tứ tung trong c̠úc̠ Ꮒσα cậu. Chỉ chốc lát c̠úc̠ Ꮒσα đã bị đút thật nhiều chất lỏng sền sệt. Niếp Khả vẫn còn đang kêu da^ʍ muốn gậy thịt bự muốn gậy thịt bự. Dư Tỳ vừa yêu vừa hận, giận mình bị một thiếu niên câu dẫn đến lửa dục thiêu đốt. Hắn cũng bôi mật vào trong lỗ l*и một cách hung tợn, trong lòng âm thầm quyết tâm, thằng nhóc nứиɠ l*и ngọt ngào này cả đời chỉ có thể bị Dư Tỳ hắn đυ.! Hắn tuyệt đối sẽ không để người đàn ông khác thấy được dáng vẻ Niếp Khả phát da^ʍ như vậy!

Dư Tỳ vòng một tay ra phía trước, hai ngón tay đút vào trong lỗ, lòng bàn tay hắn hướng lên, hai ngón tay áp lên vách thịt bướm mà xách lên. Côи ŧɧịt̠ bự không do dự đâm vào c̠úc̠ Ꮒσα ngập mật, trong chớp mắt mật bị vẩy tràn ra ngoài!

"Áa a a a! ! ! Ông xã! ! ! Dươиɠ ѵậŧ bự của anh ưm a a a a ~~!!"

Cây thịt siêu to chống ở tuyến tiền liệt của cậu mà khuấy mật. Côи ŧɧịt̠ khủng bố to mập dài hơn hai mươi cm vùi toàn bộ lút cán vào trong c̠úc̠ Ꮒσα. Ngón tay móc bướm non Khả Khả xách lên trên để tất cả trọng tâm của Niếp Khả đều đặt ở gậy thịt và trên ngón tay hắn!

Phụt phụt phầm phập phầm phập phầm phập!!

Bạch bạch bạch bạch bạch bạch!!

"Á á á á á ~~!!!! ông xã đυ. nát Khả Khả rồi huhuhu! Đυ. banh c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ Khả Khả ưm a a a!!!!"

"Côи ŧɧịt̠ bự quá ~"!!! Côи ŧɧịt̠ lớn của ông xã vừa thật thô vừa nóng thật nóng hức hức hức ~ Khả Khả muốn anh lắm ~ ưm a a a a a ông xã ©ôи ŧɧịt̠ bự của em a a a!!!!"

Trong phòng bếp truyền ra tiếng rêи ɾỉ kêu la dâʍ đãиɠ mất khống chế và tiếng thân thể đập vào nhau dâʍ ɭσạи đến cùng cực, xen lẫn tiếng nước bị quấy lên nhóp nhép theo từng cú dập ©ôи ŧɧịt̠ đầy da^ʍ mỹ. Trên tường gạch dính đầy nước da^ʍ văng ra từ cậu trai bị đυ. đến khóc lóc. Dáng vẻ bị đυ. tanh bành tơi tả của cậu làm cho mãnh nam ©ôи ŧɧịt̠ lớn tăng vọt cơn nứиɠ, hôm nay chơi cậu tám lần mười lần cũng dư sức!

Dư Tỳ đυ. ở nhà bếp một hồi, hắn ôm lấy cặp chân dài của Niếp Khả, mở rộng ra như cho đi tiểu, nắc ©ôи ŧɧịt̠ liên tục đi một đường đến sofa đυ. tiếp!

"Huhuhu ông xã ơi ~ bên trong lỗ nhỏ thật khó chịu ~ ông xã đừng đυ. em ưm a a a!!"

Bé ngốc nghếch đã bị đυ. làm cho miệng lỗ không thể khép lại. Cậu cuồng loạn lắc lư uốn éo cái mông cố gắng né tránh cây gậy thịt bự liên tục thọc nắc vào bên trong.

Dư Tỳ để cậu ngồi dựa nửa người trên lưng ghế sofa, hắn cầm cặp chân dài có tính mềm dẻo cực tốt của cậu banh ngang ra rộng đến mức tối đa thành hình tư thế xoạc ngang. Bướm da^ʍ và c̠úc̠ Ꮒσα đều bị mở ra thành một lỗ tròn nhỏ, nhỏ giọt nước da^ʍ và nước mật ra ngoài. Niếp Khả e thẹn đến mức cả hai cánh mông ửng đỏ lên. Dư Tỳ cúi xuống cắn thịt mềm trên cổ cậu, ©ôи ŧɧịt̠ bự chảy đầy mật đặt lên l*и non cọ xát mài chà thân ©ôи ŧɧịt̠. Phập một tiếng đâm mạnh vào, nắc một phát mấy trăm cái liên tục vào lỗ l*и, sau đó hắn rút ra đâm phập vào c̠úc̠ Ꮒσα dập ©ôи ŧɧịt̠ tiếp mấy trăm cái. Hai cái lỗ của Niếp Khả bị mãnh nam hoàn toàn đυ. banh chành mở rộng. Cậu thút tha thút thít khóc lóc xoay xoay cặp mông, lỗ nhỏ co rút phun nước điên cuồng.

"Bé cưng, em giỏi quá... ông xã thoải mái muốn chết..."

Dư Tỳ mê luyến hôn cổ cậu, an ủi cơ thể đang co giật, "Sao bé cưng của anh lợi hại đến vậy chứ? Có hai cái lỗ nhỏ, còn biết phun nước nữa, thực sự anh đã nhặt được một siêu bảo bối rồi."

Khuôn mặt Niếp Khả đỏ hồng, đôi mắt sũng nước xấu hổ thẹn thùng nhìn Dư Tỳ, mắng hắn mà không hề có tí lực công kích nào: "Hư lắm, bại hoại..."

Dư Tỳ cưng chiều hôn lên môi cậu, thắt lưng như gắn mô tơ một giây cũng không ngừng lại. Hai người ở trên sofa đυ. mãi, đυ. đυ. đυ., nắc xong rồi lại dập. Nước từ trong cái bướm nộn của Niếp Khả phun ra làm nguyên sofa ướt hơn phân nửa. Cuối cùng hai người chơi tư thế sáu chín, Dư Tỳ vùi đầu cắm mặt liếʍ ăn một cách đầy hưởng thụ mật ong trong lỗ nứиɠ của bé cưng. Hắn ngậm thịt bướm vào miệng rồi mυ'ŧ lấy từng ngụm từng ngụm. Thằng nhóc đáng thương thì dùng hai tay ôm ©ôи ŧɧịt̠ lớn, vừa khóc thút thít nấc nghẹn vừa bú ɭϊếʍ lấy từng giọt tinh rỉ ra từ đầu khấc thật ngọt ngào.