Chương 21:
Trans & edit: Gấu
Sóng gió trong chuyện tình của hai người lúc tới rất mãnh liệt lúc đi lại nhẹ như gió thoảng qua.
Chu Nghị cùng Lục Ngạn quay lại sinh hoạt lúc đầu, hai người như bình thường đi học đi làm về nhà thì lăn giường. Điều duy nhất thay đổi chính là Lục Ngạn đưa ra quyết định không phải cuối tuần cũng muốn làʍ t̠ìиɦ. Còn vấn đề ởphòng tập thể hình khiến Lục Ngạn rất khó xử, hắn đương nhiên hy vọng thân thể người yêu mềm mại dẻo dai, hai người có thể như vậy rồi như vậy, nhưng sau khi thấy được huấn luyện viên có ý xấu với người yêu, hắn luôn có suy nghĩ mấy phòng tập đều không an toàn.
Chu Nghị cho rằng người yêu sẽ đồng ý việc anh tiếp tục đi tập, không ngờ bị hắn ôm eo nói sau này không cho đi nữa, Chu Nghị nghi hoặc hỏi tại sao, vẻ mặt đối phương nhăn nhó không nói gì.
"Tại sao? Có phải. . ." Anh mím mím môi, nhỏ giọng hỏi, "Có phải em cảm thấy anh tập như vậy rất kì quái không. . ."
Dù Lục Ngạn có trẻ tuổi cũng không thích anh dâʍ đãиɠ như thế.
Lục Ngạn mở to hai mắt, khi Chu Nghị đang tự chán ghét bản thân đột nhiên eo bị ôm chặt, cả cơ thể bị người yêu đè xuống ghế sa lông, môi bị hắn mυ'ŧ lấy gặm cắn.
"A ha. . . ưʍ. . ." Tuy không rõ tại sao đang ôm nhau lại bị đối phương đổi thành chuyên mục ban đêm, Chu Nghị vẫn thuần thục ưỡn ngực, đưa núʍ ѵú đến miệng người yêu mặc hắn dùng răng cắn, vải áo trước ngực dính ướt, núʍ ѵú mềm mại bị ma sát cứng lên, nó ở trong miệng người yêu chứng tỏ sự tồn tại của bản thân.
Lục Ngạn trêu chọc nửa người trên của anh, tay phải từ vạt áo sơ mi mò đến lưng quần, luồn vào trong qυầи ɭóŧ bóp lấy mông thịt Chu Nghị xoa nắn.
Chu Nghị thở gấp, hậu huyệt truyền tới từng trận tê dại, anh nhếch mông để người yêu giúp mình cởϊ qυầи lót. Chiếc quần đáng thương mắc ở trên mắt cá chân, sau đó hai chân bị tách ra kẹp lấy eo đối phương, cánh mông chủ động ma sát với thân dưới của Lục Ngạn.
Nơi đó của Lục Ngạn không biết từ lúc nào đã ngẩng cao, hắn vội vàng cởϊ qυầи, tính khí thô to bắn ra, Chu Nghị nhìn thấy nó nhớ lại những lần làʍ t̠ìиɦ trước, trong vô thức anh liếʍ liếʍ môi.
"Muốn ăn nó sao?" Lục Ngạn thấp giọng hỏi.
Khóe mắt Chu Nghị hồng hồng, anh ngẩng đầu nhìn mặt người yêu, dây thần kinh xấu hổ còn sót lại nhanh chóng đứt luôn, anh vươn đầu lưỡi liếʍ môi, "Muốn ăn nó. . ."
Hầu kết Lục Ngạn giật giật, hắn tới gần môi anh, eo hông hạ xuống, người anh em đang chảy nước đâm vào môi Chu Nghị.
Chu Nghị vươn lưỡi liếʍ sạch chất lỏng trên qυყ đầυ. Vật kia giật nhẹ trướng lớn đâm đâm vào mũi anh. Chu Nghị hé miệng ngậm lấy nó.
Lục Ngạn hít sâu, suýt nữa không nhịn được muốn trực tiếp đâm vào khoang miệng của anh. Mùi tanh nồng tràn ngập khoang miệng, anh không cảm thấy buồn nôn chút nào, Chu Nghị hút lấy qυყ đầυ từng chút từng chút nuốt vào sâu hơn, đến khi không thể lấy tay đỡ mới dừng lại.
"Rất thoải mái. . . Anh ngậm giỏi quá. . . Ha. . . Sâu hơn một chút. . ." Giọng nói của Lục Ngạn trầm thấp có chút khàn khàn, hắn nhìn rõ hình ảnh người dưới thân từng chút ngậm vào người anh em của hắn, bởi vì đâm vào trong cổ họng khiến anh khó chịu nhăn mày, khóe mắt cũng chảy nước, hình ảnh đó khiến trong lòng hắn có cảm giác thỏa mãn vô cùng.
Chu Nghị cảm thấy miệng bị kéo dãn cực hạn, vật kia ở trong miệng lại trướng lớn hơn một vòng, anh bị dọa sợ, lắc đầu từ chối muốn lui ra, Lục Ngạn sao có thể cho phép anh làm vậy, hắn đè đầu anh bắt đầu di chuyển.
Động tác của Lục Ngạn đương nhiên đi vào sâu hơn Chu Nghị, mỗi lần đều đâm sâu trong cổ họng, hai cái tinh hoàn trực tiếp đập vào má anh, bụi rậm thô cứng đâm vào mũi cùng miệng Chu Nghị. Anh bị hắn di chuyển nhiều lần như vậy khiến cổ họng đau đớn, nước bọt chảy ra trong vô thức làm ướt thân dưới người yêu.
Hắn nhanh chóng đâm vào khoang miệng Chu Nghị, ngón tay cũng không nhàn rỗi đâm vào miệng huyệt, hai cánh mông bị xoa nắn tới tê dại, tiểu huyệt ở giữa cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ chảy dịch, khi ngón tay thứ nhất của Lục Ngạn đâm vào tiểu huyệt lập tức cắn lấy.
Phía dưới bị ngón tay xâm phạm, mặt trên bị vật thô to đâm vào, Chu Nghị nói không ra lời, muốn mở miệng mắng cũng không được, kɧoáı ©ảʍ như dòng điện chạy khắp thân thể, Chu Nghị chỉ có thể đỏ mắt phát ra chút âm thanh không rõ. Phía dưới được mở rộng xong Lục Ngạn liền đem dươиɠ ѵậŧ rút ra, hắn kéo chân trái của anh đặt lên ghế sa lon, đùi phải rơi xuống đất. Cả người Chu Nghị tạo thành tư thế mở rộng vô cùng xấu hổ, Lục Ngạn mạnh mẽ tiến vào cơ thể người yêu.
"A a. . ." Thân dưới căng trướng khiến Chu Nghị rên lên, Lục Ngạn thở dốc, đem dươиɠ ѵậŧ một lần đâm sâu vào trong.
Sau khi hai người kết hợp chặt chẽ, Lục Ngạn nằm trên người anh nghỉ một chút cảm nhận cảm giác kết hợp thân mật. Hai tay Chu Nghị ôm chặt người yêu, hai người điều chỉnh hô hấp, rõ ràng đang làm việc dâʍ ɭσạи nhưng lúc tâm trạng cả hai đều rất bình tĩnh.
Rất nhanh giây phút yên bình nhẹ nhàng bị người yêu phá vỡ, hắn vội vàng kịch liệt đâm vào khiến Chu Nghị mất hồn.
Chu Nghị hốt hoảng ôm cổ hắn, anh sợ bản thân sẽ ngã xuống. Sô pha nhỏ bé so với sức lực của người yêu có vẻ không đủ.
Bắp đùi mở rộng, lỗ nhỏ phía dưới bị người dùng sức va chạm, ma sát nhanh chóng khiến vách thịt bên trong như nóng lên, mỗi lần đều phát ra âm thanh khiến nhiệt độ trong phòng tăng lên, dươиɠ ѵậŧ ra vào tạo ra tiếng nước kí©ɧ ŧɧí©ɧ cảm giác của hai người. Bị Lục Ngạn hung hăng xâm phạm như vậy Chu Nghị chỉ có thể mặc hắn muốn làm gì thì làm, rêи ɾỉ bên miệng mang theo tiếng khóc muốn xin tha.
Cuối cùng bị hắn ôm ngồi lên, hai chân mở lớn cả người ngồi trên người Lục Ngạn, hai người dùng tư thế đối diện như vậy bắn tinh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bóng tiến vào trong thân thể. Chu Nghị nằm trên vai Lục Ngạn tiếp nhận, tính khí được người yêu nắm lấy tuốt vài lần, anh run rẩy bắn tinh lên bụng hắn.
Sau khi bắn xong Chu Nghị thoát lực ngã vào ngực người yêu. Thân thể vẫn còn chìm trong dư vị cao trào, đầu ngón tay vô thức run rẩy.
Lục Ngạn ôm anh, bàn tay xoa xoa tấm lưng nhẵn nhụi, đôi môi như có như không hôn hôn mi mắt anh.
"Em ước anh có thể chủ động một chút, nhìn thấy em có thể chủ động mở chân để em làm anh, làm sao có thể nghĩ anh đi tập Yoga là kì quái chứ." Hôn xong Lục Ngạn dùng giọng khàn khàn liếʍ tai anh nhẹ giọng nói.
Kỳ thật hiện giờ Chu Nghị gần như đã đến trình độ vừa nhìn thấy Lục Ngạn sẽ nghĩ để hắn làm anh.
Chu Nghị đỏ mặt, có chút lắp bắp nói, "Thật, thật sao?"
"Thật sự." Lục Ngạn đem đầu lưỡi chui vào tai anh, "Khi nhìn anh dâʍ đãиɠ, em thật sự đã nghĩ tới chuyện đè anh xuống gϊếŧ chết."
Nhiệt khí cùng đầu lưỡi ướŧ áŧ khiến Chu Nghị run rẩy, thân dưới vô thức căng chặt. Chu Nghị vừa mở miệng liền biến thành rêи ɾỉ không rõ, Lục Ngạn cười cười nói, "Anh cũng muốn em làm như vậy, đúng không?"
Sau khi trải qua chiến tranh lạnh, người yêu muốn anh thành thật hơn, nhưng chuyện này quá xấu hổ, vì vậy Chu Nghị mím môi không muốn thừa nhận cũng không muốn dối lòng phủ nhận. Thế nhưng như vậy đã đủ để Lục Ngạn hiểu rõ, hắn nhìn vành tai đỏ ửng cùng dáng vẻ ngượng ngùng của anh, dịu dàng hôn hôn miệng anh nói, "Em thật sự yêu anh chết mất."
Không chỉ trong lòng mà thân thể cũng theo đó nóng lên.
Lục Ngạn nắm chặt tay anh, nói tiếp, "Vì vậy đừng tới mấy nơi như thế, nghĩ tới việc người của em bị người khác nhìn thôi em đã muốn chọc mắt bọn họ rồi."
". . . Hình như em nghĩ quá xa rồi đi?" Chu Nghị sờ sờ tóc người yêu nói, "Em là người hay nghĩ nhiều nên mới có hiểu lầm như vậy."
"Đó là do anh trời sinh không phải gay, vì vậy căn bản anh không thấy được ánh mắt của những tên kia." Người yêu đem đầu vùi vào cổ anh, buồn buồn nói, "Anh cũng không biết anh như vậy được bao nhiêu tên nhìn đến đâu."
Hóa ra người như anh lại được đồng tính yêu thích sao. . .
"Nói chung là thả anh đi phòng tập thể hình em không yên lòng."
"A, nhưng mà. . ." Chu Nghị có chút khó xử.
"Nếu anh thật sự muốn tập, ở nhà cũng có thể tập được." Môi lại chuyển qua cổ, Lục Ngạn dùng răng nhẹ nhàng gặm cắn, như dụ dỗ nói, "Chúng ta cùng nhau tập."
Nhớ lại lần trước hai người cùng nhau tập trong phòng Yoga, vành tai Chu Nghị đỏ như muốn nhỏ máu.
Sau khi cãi nhau để lại một di chứng đó chính là hai người ở nhà có thêm một loại vận động mới.
Cre: Unienthattieuwordpress.