Ma Đế Truyền Kỳ

Chương 260: Đột phá

CHƯƠNG 260: ĐỘT PHÁ

Khi Nghiêm Tùng đã tuyệt vọng, vào lúc này, ước muốn xa hoa nhất của anh ấy là được chết để có thể thoát khỏi nỗi đau.

Tuy nhiên, vào lúc này, khi nghe những lời của Trần Thuận, Nghiêm Tùng lập tức dấy lên một tia hy vọng.

“Nếu có thể gặp được cha, ông ấy nhất định sẽ cứu ta!

Trần Thuận, cha nhất định sẽ khiến ngươi phải trả giá bằng máu, ta nhất định sẽ khiến người đau khổ hơn ta gấp trăm vạn lần! "

Nghiêm Tùng vẻ mặt dữ tợn, trong lòng gào to!

Nhưng vào lúc này, hắn không dám lộ ra một chút biểu cảm, chỉ có thể nhẫn nhịn nỗi đau không nói nên lời!

...

...

Long Hoa thành, Phủ Thành Chủ!

Sau khi Long Tiềm và Trần Thuận tách ra, phi như tên bắn, tốc độ đạt đến cùng cực!

May thay cách phủ thành chủ cũng không còn xa, mười phút sau, Long Tiềm cuối cùng cũng vội vã quay trở lại Phủ Thành Chủ!

Nhưng vào lúc này, trong phủ Thành Chủ, một mảnh điêu tàn!

"Ngân Trần, ngươi có thể cho ta một lý do sao!"

Khi Long Tiềm vội vã quay trở lại phủ Thành Chủ, hắn ta tình cờ nhìn thấy Long Hoa từ trên trời rơi xuống, phun ra một ngụm máu lớn, trên thân có thêm vài vết cắt.

Nhưng Long Hoa không tức giận gào lên, mà là ngước lên không trung nhìn một lão giả tóc trắng, nghiêm nghị nói!

"Long Hoa, nói thật, lão phu rất hâm mộ ngươi. Đáng tiếc, Đại thống lĩnh Nghiêm Đạc lại cho ta rất nhiều lợi ích, cho nên đành phải phụ lòng ngươi vậy!"

Lão giả xưng là Ngân Trần đó điềm tĩnh nói, trên gương mặt không hơi áy náy nào.

"Hahaha, Long Hoa, thật không ngờ, cuối cùng ngươi vẫn phải rơi vào tay ta!"

Trên không trung, một thân ảnh mập mạp nhìn chằm chằm Long Hoa, cười như phát điên.

Không ai khác, mà chính là thống lĩnh thành vệ quân thành Long Hoa, Nghiêm Đạc!

"Cha!"

Long Tiềm nhìn thấy cảnh này, thân thể lại lay động, xuất hiện bên cạnh Long Hoa.

Nhìn thấy Long Tiềm xuất hiện, Long Hoa lại lộ ra vẻ mặt ngán ngẩm thở dài: "Tiềm nhi, con không nên quay lại!"

"Ông nghĩ rằng hắn ta không trở lại thì thực sự có thể chạy trốn được sao? Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc rể!"

Nghiêm Đạc nhìn thấy Long Tiềm, ánh mắt trừng lớn!

"Đó là một hạt giống tốt. Hôm nay, nó nhất định phải chết!"

Ngân Trần nhìn Long Tiềm, nhẹ nói.

Vì hắn đã quay lại vào thời điểm quan trọng và tung toàn bộ đòn đánh vào Long Hoa, khiến Long Hoa bị thương nặng, đó chính là mối huyết thù không bao giờ dừng lại, là con trai của Long Hoa, Long Tiềm phải chết!

Long Hoa nhìn mấy bóng người trên không trung, trong lòng thầm truyền âm đến Long Tiềm: "Tiềm nhi, lát nữa cha sẽ tạo cơ hội cho con, con phải mau chạy thoát, con có cơ hội thăng lên nguyên thần cảnh, đợi đến sau này đến được nguyên thần cảnh, mới báo thù cho cha cũng không muộn! "

Long Hoa cũng không ngờ.

Ngân Trần có quan hệ không tệ với hắn, cũng nhận được rất nhiều lợi ích từ hắn, đến lúc mấu chốt lại trở mặt chống lại hắn.

Còn những cường giả vốn dĩ ở phe trung lập, lúc này cũng đứng về phía của Nghiêm Đạc!

Ngoài ra, những cao thủ từng được Nghiêm Đạc bí mật liên lạc, lúc này bên phía Nghiêm Đạc đã có sáu vị đỉnh phong của thông thần cảnh!

Sau đó, Long Hoa cũng không quan tâm Long Tiềm có đồng ý hay không, rồi lại nhìn về phía Nghiêm Đạc: “Nghiêm béo, hôm nay, tôi không trách ai cả, chỉ trách bản thân mình, lúc đầu quá xem trọng tình bạn.

Do đó, ngay cả khi đã biết ý định của ông từ lâu nhưng vẫn không hành động với ông.

Hôm nay, ta lại càng nghĩ, sau khi có được ông, chỉ cần hủy bỏ tu vi của ông, để sau này ông có thể yên bề gia thất cùng với thê thϊếp của ông.

Nhưng bây giờ tôi phát hiện ra rằng tôi đã sai.

Tôi không nên nhân từ, không nên mềm lòng!

Nhưng mà, ông cũng sai rồi!

Ông nghĩ rằng ông đã thắng sao?

Hôm nay cho dù gϊếŧ tôi, ông cho rằng Long Hoa thành sẽ là của ông sao?

Thật nực cười!

Hahaha!

Ông có nghĩ rằng những người như Ngân Trần thực sự cảm động trước những điều kiện và lợi ích mà ông đưa ra, cho nên mới đứng về phía ông sao?

Ông đưa ra điều kiện có nhiều đi nữa, lẽ nào còn có bọn họ làm chủ, có thể lấy được nhiều hơn ở Long Hoa Thành này sao?

Đúng là buồn cười!

Ông nghĩ rằng cuối cùng, ông sẽ là người thắng lớn.

Nhưng tôi có thể nói rõ với ông rằng bây giờ khi tôi chết, không ngoài ý muốn, ông cũng bỏ mạng tại chỗ!

Tất nhiên, tình hình có thể tốt hơn, họ để ông trở thành thành chủ bù nhìn do họ điều khiển.

Nhưng bất luận thế nào, mọi tính toán của ông, cuối cùng cũng chỉ là công cốc mà thôi!

Hahaha! "

Long Tiềm cười to, cười đến ho ra máu.

Trong số đó có nhiều cục máu đông lẫn lộn.

Và các mảnh nội tạng!

Cú đánh bất chấp của Ngân Trần vào thời điểm quan trọng thực sự vượt quá mong đợi của hắn ta, và nó trực tiếp làm hắn ta bị thương nặng!

Sau khi Nghiêm Đạc nghe thấy tất cả những điều này, sắc mặt của ông ta hơi thay đổi.

Nên biết, hắn chỉ có tu vi của thông thần cảnh hậu kỳ.

Đúng là hắn đã phải trả giá rất đắt để những cường giả đạt tới đỉnh phong thông thần cảnh đến, hắn hứa sẽ chờ hắn chiếm được Long Hoa thành sẽ ban cho rất nhiều lợi ích, đây là tấm lòng của người hợp tác với hắn.

Nhưng bây giờ nghĩ lại, điều kiện của Long Hoa có thực sự thấp hơn hắn ta?

Nên biết, với tư cách là thành chủ của Long Hoa Thành, Long Hoa là người có nhiều tài nguyên nhất.

Trước mắt mà nói, nếu thật sự muốn có lợi, hẳn là ở chỗ Long Hoa có lợi nhiều hơn

Tuy nhiên, Ngân Trần đã chọn hợp tác với Nghiêm Đạc.

Không hẳn là không có suy nghĩ như Long Hoa nói, nếu như gϊếŧ Long Hoa, bọn họ có thể dễ dàng khống chế Long Hoa thành.

Mà Nghiêm Đạc suy cho cùng cũng chỉ là hậu kỳ thông thần cảnh, bọn hắn có biết bao nhiêu đỉnh phong thông thần cảnh liên thủ, bản thân, còn không phải mặc cho bọn hắn gây khó dễ sao?

Nghĩ đến đây, Nghiêm Đạc hít một hơi thật sâu.

Trong lòng dâng lên ý thức cảnh giác!

Nhưng tên đã bắn đi không thể quay lại được, bất quá, thì giả vờ hợp tác và trở thành thành chủ bù nhìn trước.

Nhưng Long Hoa, nhất định phải chết!

Thứ tình bạn chết tiệt này, hắn từ lâu đã coi thường!

Nếu có tình bằng hữu thực sự, tại sao Long Hoa lại không nhường ghế thành chủ cho hắn?

Hắn không bằng Long Hoa, và con trai hắn ta cũng không bằng Long Tiềm, trong những năm qua, Nghiêm Đạc đã tích lũy rất nhiều oán hận.

"Long Hoa, sắp chết đến nơi, còn muốn kɧıêυ ҡɧí©ɧ?"

Nghiêm Đạc hừ lạnh một tiếng, tựa hồ hoàn toàn không nghe lời Long Hoa.

"Ngân Trần huynh, Phương Liêu huynh ... Chúng ta hãy cùng nhau hành động và gϊếŧ hắn ta, tránh để đêm dài lắm mộng!"

Nghiêm Đạc nói với những người xung quanh.

Ngân Trần, Phương Liêu và những người khác nhìn nhau và gật đầu.

Long Hoa trong khoảng thời gian ngắn thật sự đã chú ý tới kế hoạch của bọn họ, người này tuổi không quá cao, tâm cơ thâm sâu, nếu không chết, có khả năng sẽ thăng cấp Thần Hải cảnh, sau đó, bọn họ sẽ gặp khó khăn!

Chưa kể, kế hoạch của họ sẽ trắng tay!

Tuy nhiên, Nghiêm Đạc cũng nhận thức được mục đích của họ dưới sự nhắc nhở của Long Hoa, mặc dù có vẻ như không tin chút nào, nhưng có bao nhiêu người không biết đó là hành động ngu ngốc!

Ngay lập tức, Ngân Trần và sáu người khác ở đỉnh phong của Thông thần cảnh bỏ lại một người và đi theo Nghiêm Đạc.

Năm người còn lại lao về phía Long Hoa!

Dù sao thì Long Hoa cũng là đỉnh phong thông thần cảnh, năm người bọn họ ra tay gϊếŧ ngay lập tức, vậy mới vẹn toàn

Sẵn tiện có thể gϊếŧ chết Long Tiềm!

"Chính là lúc này, đi!"

Đúng lúc này, Long Hoa đột nhiên chưởng về phía Long Tiềm.

Tuy nhiên, nó không phải là một cuộc tấn công.

Một chưởng lớn này của Long Hoa đánh ra, đột nhiên kẹp Long Tiềm vào trong tay, sau đó đột nhiên ném ra ngoài.

Ném Long Tiềm văng xa mấy dặm, để anh ta có cơ hội thoát thân!

Sau đó, Long Hoa cũng không có chút nào lui lại, bước ra một bước, bay lên trời, muốn cùng năm đỉnh phong thông thần cảnh và Ngân Trần quyết đấu.

Long Hoa thậm chí còn sẵn sàng tự tạc mình nổ tung bất cứ lúc nào!

Tuy nhiên, tại thời điểm Long Hoa hành động, Ngân Trần dường như đã nhận ra chủ ý của Long Hoa và lập tức di chuyển.

Nhắn trực tiếp chặn Long Tiềm lại.

Một cước tung ra, sẵn sàng giẫm nát Long Tiềm.

"Chết tiệt, Ngân Trần, nếu ông dám động một sợi lông của Tiềm nhi, hôm nay ta có chết rồi, ta cũng kéo ông theo!"

Giờ phút này, Long Hoa như phát điên.

Điên cuồng hơn bao giờ hết.

Sự tức giận chưa từng có!

Lúc trước, Ngân Trần phản bội, trở mặt, trọng thương hắn, Long Hoa cũng điềm nhiên cho qua.

Chỉ duy nhất lúc này, cơn tức giận của Long Hoa đã hoàn toàn bộc phát!

Trái tim Ngân Trần thắt lại, hắn cẩn thận đề phòng Long Hoa sắp phát điên!

Tuy nhiên, cú đá này vẫn không suy giảm và đạp thẳng về phía Long Tiềm.

Xét cho cùng, Ngân Trần là đỉnh phong thông thần cảnh, nó nhanh.

Nó trực tiếp phá vỡ âm chướng!

Cho dù Long Tiềm cố hết sức muốn né tránh, cũng không có cách nào tránh được.

Khoảng cách giữa đỉnh phong luyện khí và đỉnh phong thông thần cảnh quá lớn!

Cuối cùng!

bùm!

Đã có những tiếng ồn rất lớn.

Chân nguyên nổ tung!

Long Tiềm bị Ngân Trần đá bay lộn nhào, thân thể gần như gục xuống, máu tràn ra không trung.

"Ngân Trần, tên khốn kiếp, hôm nay sẽ gϊếŧ ngươi!"

Long Hoa miễn cưỡng lãnh thêm một đòn từ bốn vị đỉnh phong thông thần cảnh kia, trực tiếp lao tới Ngân Trần.

Hửm?

Tuy nhiên, ngay sau đó, mọi người đều sửng sốt.

Kể cả bản thân Long Hoa!

Long Tiềm chưa chết!

Đúng!

Theo lý mà nói, nó chỉ là một đỉnh phong luyện khí cảnh, và chỉ với một cú đánh từ Đỉnh phong thông thần cảnh, có thể đánh nổ bất cứ lúc nào.

Tuy nhiên, Long Tiềm, mặc dù cơ thể của hắn ta gần như sụp đổ, nhưng chưa phát nổ!

Hơi thở của sự sống vẫn chưa biến mất!

Không chỉ vậy, hào quang của cảnh giới thông thàn cảnh đang tỏa ra từ Long Tiềm

"Tiềm nhi!"

Vào lúc này, Long Tiềm đột nhiên từ bỏ đi chiến đấu với Ngân Trần.

Thay vào đó, biến thành một tia chớp, xuất hiện bên cạnh Long Tiềm, và bắt lấy Long Tiềm đang bay ra!

"Cha!"

Long Tiềm phun ra một ngụm máu, nhưng ánh mắt trở nên kiên định.

Anh ta đã đột phá rồi!

Anh ấy đã đột phá khi đang hấp hối!

Và tất cả những điều này là do Trần Thuận.

Trần Thuận lần đầu tiên nói câu xương cốt hồng trần đánh thức anh ta.

Sau đó, anh có thể uống trà linh trong Diệu Dục lầu do Trần Thuận gợi ý, nếu không, anh có lẽ không thể băng qua cầu vòng để vào Diệu Dục Lâu!

"Trần huynh, cám ơn huynh!"

Long Tiềm trong lòng thầm nghĩ.

"Cha, muốn đi chúng ta cùng đi!"

Long Tiềm lại phun ra một ngụm máu, đối với Long Tiềm nói.

Vừa rồi thật sự rất nguy hiểm.

Nếu không phải Ngân Trần vì đề phòng Long Tiềm nên lực chân giảm nhẹ thì cho dù hắn đột phá lúc nguy cơ, cũng không nhất định có thể cứu mạng!

Nhưng bây giờ, ở cảnh giới Thần thông cảnh sơ kỳ, hắn vẫn không có cơ hội chiến thắng cảnh giới Thần thông đỉnh phong.

Nhưng sau tất cả, có một đường sống.

"Muốn trốn, si tâm vọng tưởng."

Ngân Trần hừ lạnh.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, năm thông thần cảnh đỉnh phong bao vây Long Hoa và Long Tiềm.

Long Tiềm đã có thể đột phá thời khắc sinh tử, tài năng này cũng kinh người, nhất định không thể buông tha một ai.

Không chỉ vậy, Nghiêm Đạc cũng lấn tới.

"Ta muốn chính tay gϊếŧ hắn!"

Nghiêm Đạc khẽ nói.

Hắn nghĩ tới những người này làm Long Tiềm bị thương nặng, nhưng hắn không muốn Long Tiềm chết trong tay bọn họ.

Chỉ khi tự tay gϊếŧ chết Long Tiềm, Nghiêm Đạc mới cảm thấy mình thực sự có thể giải tỏa ân oán bao năm qua!

"Mời!"

Ngân Trần và những người khác không ngại điều này.

Chỉ cần Long Hoa chết là được

Về phần ai gϊếŧ hắn, điều đó không quan trọng.

Khi Long Tiềm chết, Long Hoa thành nằm trong tay họ, đó là quyền lợi của họ.

Đương nhiên, vào thời điểm đó, Long Hoa thành đương nhiên không được gọi là Long Hoa thành.

Sáu thông thần cảnh đỉnh phong này thậm chí còn đạt tới nhất trí, chuẩn bị đổi Long Hoa thành thành "Lục Thần thành"!

Đối với kế hoạch đặt tên cho nó là "Nghiêm Đạc thành" bằng chính tên của Nghiêm Đạc, nó đã bị họ trực tiếp phớt lờ.

"Long Hoa, Long Hoa, có thể, vào lúc này, ta nên gọi ngươi một lần cuối cùng, yên tâm, ta sẽ không để cho ngươi một mình, con ngươi vợ ngươi, sẽ mau chóng xuống đi cùng ngươi!"

Nghiêm Đạc mỉm cười, trong tay đột nhiên xuất hiện một con dao dài, trên đó tập trung chân nguyên!

---------------------