Chương 19. Da^ʍ huyệt nhỏ như vậy làm thế nào lại nuốt hết gậy thịt to lớn của anh?
Khi Chu Dao tỉnh dậy, phát hiện bản thân mình đang vùi trong lòng của gả lưu manh kia, trên người cả hai không còn một mảnh vải che thân, bờ mông căng tròn của cô dính vào bụng dưới của anh, dường như đang dựa vào một vật thể mềm mại ấm áp nào đó.
Cánh tay chắc khỏe của anh ôm eo cô thật chặt, thân thể hai người khít khao không một khe hở, thân thể anh tỏa ra một luồng nhiệt ấm áp, cái ôm của anh cũng rất ấm và bình thản, cô có một cảm giác an toàn và dựa dẫm.
Rèm cửa sổ trong phòng đã kéo lên che khuất ánh mặt trời rực rỡ bên ngoài, chỉ để lọt vài tia nắng nhỏ vụn, trong phòng mờ ảo mông lung, trong không khí còn ngửi được mùi thuốc lá nhàn nhạt, đến từ người đàn ông phía sau lưng cô.
Chu Dao kéo chăn vùi trong ngực anh lười biếng không muốn động đậy.
Nhớ đến chuyện đêm qua, bị anh tấn công và liếʍ láp khiến cô choáng váng, cự vật to lớn dọa người ngang ngược khai phá thân thể cô, sâu trong hoa huyệt còn lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ do anh bắn vào, chỉ cần nhúc nhích lập tức sẽ ồ ạt chảy ra ngoài, dính nhớp khó chịu vô cùng.
Đột nhiên nghĩ đến chuyện anh không mang BCS, lỡ như trúng thưởng thì cô phải làm sao? Cô hoảng sợ muốn bật dậy thì lại bị bàn tay to lớn ôm eo đè ngược lại giường.
“Ưm …Anh làm gì thế?”
Anh hôn lên bờ vai trần trụi của cô: “Vợ ơi, em rất chặt, đêm qua ông đây suýt chút nữa thì chết trên người em rồi.”
Thật ra, anh đã thức từ lâu, ôm da^ʍ nữ thơm mềm trong lòng sao có thể ngủ được nữa, cô gái mềm non ngọt ngào ngoan ngoãn nằm trong ngực anh, khiến tim anh như tan chảy, lại nghĩ muốn ôm cô trên giường như vậy cho hết ngày.
Cằm anh đặt trên vai cô, da thịt mịn màng bị hàm râu mới mọc của anh đâm vào, ngứa ngứa đau đau, cô lắc vai tránh né, đẩy cằm anh ra: “Đau em …”
Anh cười ha hả, l*иg ngực vì tiếng cười của anh cũng phập phòng dao động trên lưng cô, tiếng cười khàn khàn gợi cảm muốn chết được, khiến cô đỏ mặt.
Chu Dao nhăn nhó: “ Em, em muốn rời giường.”
Tay anh vẫn một mực ôm eo nhỏ của cô, cảm giác cái mông kia đang dính vào khối thịt mềm nhũn nhạy cảm nào đó, dần dần nó trở nên cứng rắn, ngẩng đầu trở thành một gậy thịt cường tráng, chỉa vào mông, khiến cô hoảng sợ không thôi.
“Dậy sớm như vậy làm gì, đến đây vận động một trận với ông nào.”
Bình thường khi chat X với nhau, anh phải bắn hai lần mới được, đêm hôm qua mới bắn một lần, nếu không phải thấy khuôn mặt nhỏ nhắn mệt mỏi của cô, anh sớm đã đè cô ra chơi đến sáng rồi.
Anh vừa dứt lời đã kéo một chân cô ra, đưa vật thể nóng hổi và cứng rắn to lớn kia nhét vào giữa hai chân cô, cũng không cần dùng tay đỡ, vật to lớn đó đã tự mình với tư thế ngựa quen đường cũ, tìm đường thâm nhập vào trong vô cùng chính xác.
Anh chà qua lại miệng huyệt vài cái để chào hỏi, sau đó lập tức đẩy vào, bên trong còn sót lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh cho cô đêm qua, thế nên cắm vào rất dễ dàng thuận lợi.
Vừa vùi mình vào hang động dâʍ đãиɠ mất hồn kia, Trình Nghị lập tức tê rần da đầu, tường thịt ấm áp vây chặt lấy gậy thịt lớn của anh, khiến anh khó có thể di chuyển, anh lắc mông kéo ra đưa vào bên trong hành lang của tiểu huyệt ướt sủng nhỏ hẹp kia.
“A …” Chu Dao hốt hoảng kêu lên, còn chưa kịp phản ứng thì anh đã cắm lút vào trong, vật to lớn kia so với nhiệt độ cơ thể anh còn nóng hơn gấp mấy lần, chà xát vách thịt hơi lạnh lẽo bên trong cô khiến chúng tê ngứa.
Đêm qua vừa mới thất thân, bây giờ còn hơi đau, chủ yếu là vật kia quá lớn, nhưng mà, nhưng mà đêm qua cũng rất sung sướиɠ, không giống như lúc trước tự mình an ủi, cao trào anh mang đến khiến người hoảng sợ, khiến người trầm mê không còn tỉnh táo.
“Lẳиɠ ɭơ! Sao lại chặt thế này! Ông đây phải dùng chym to giã cho nó lỏng ra mới được.”
Anh dùng sức nhào nặn bầu ngực sữa của cô, gân xanh trên mu bàn tay cũng căng phồng lên, hơi thở hồng hộc gấp gáp bên tai cô giống như dã thú, bụng dưới va chạm vào mông cô nghe bành bạch, bành bạch.
“Ưm ư … Đừng mà …Nhanh quá …Hu hu hu…”
Bắp đùi bị anh căng chặt, cả người cô vùi vào ngực anh như thức ăn trong lòng dã thú không thể nào thoát được, mặc cho anh đem cự vật to lớn hung ác kia cắm làm.
Tư thế nằm như vầy chơi không sướиɠ gì, cự vật của anh chỉ vào được phân nửa, còn lại nằm ở bên ngoài, anh trở mình nằm úp sấp lên người cô, nâng hai đùi cô lên ép vào ngực, tư thế này làm anh nhìn thấy da^ʍ huyệt nhỏ bé của cô làm cách nào nuốt hết cự vật của anh một cách rõ ràng.
Gậy thịt lớn của anh khiến miệng huyện của cô biến thành hình tròn, hai mảnh hoa môi đầy đặn mυ'ŧ chặt lấy gậy thịt, mỗi lần anh rời khỏi, nó dường như không nỡ, cứ ôm chặt mãi không buông.
“Chậc chậc, tiểu huyệt da^ʍ quá, mỗi lần chym lớn của ông muốn đi ra ngoài thì nó lại không hề giống với chủ nhân miệng lưỡi trái lòng này, rõ ràng đã bị ông chơi phun ra nước mà còn không chịu nhận.”
“Đồ lưu manh … Cút …”
Chu Dao lạnh run, bắt lấy cánh tay đang kiềm chặt đùi của anh, muốn đẩy anh ra.
Bị những lời thô tục dâʍ đãиɠ của anh làm nhục, thân thể thì bị anh tạo thành tư thế vô cùng xấu hổ, nơi bí ẩn riêng tư nhất cũng mở rộng đẩy về phía trước, ngay cả mông cũng nâng lên khỏi đệm giường, ánh mắt anh tựa như sói đói hung hăng nhìn chòng chọc vào hạ thể của cô, bộ dạng hung ác như muốn nuốt cô vào bụng.
Trình Nghị mặc kệ cô lôi kéo, sức lực như muỗi của cô giống như đang xoa bóp cho anh, anh còn lo lắng không biết cô vỗ có đau không nữa.
Anh nắm lấy bàn chân trắng như ngọc của cô, đưa lên miệng gặm cắn mấy ngón chân mũm mĩm no tròn, mẹ nó chứ, da^ʍ nữ này, sao ngay cả ngón chân ăn cũng ngon như vậy!
“Vợ ơi, ông đây không phải là đang lăn trên giường với em sao.”
“A…Anh … Đừng có cắn ngón chân em …”
Gả lưu mành này với vẻ mặt đầy hưởng thụ, nâng chân cô lên miệng mà ăn, ngậm mυ'ŧ từng ngón chân, khiến cô xấu hổ cuộn tròn ngón chân lại, anh không ngại bẩn sao?
Cái lưỡi to trơn trợt của anh liếʍ hết lòng bàn chân lại liếʍ sang ngón chân, toàn bộ bàn chân cũng bị anh liếʍ dính đầy nước bọt.
Cái con sói háo sắc này, thật sự xem cô là đồ ăn rồi,mỗi lần đều làm cả người cô không chỗ nào là không có nước bọt của anh.
“Ông đây không những muốn cắn chân rm mà còn muốn cắn bầu ngực to của em nữa kìa!”
Anh cúi người ngậm lấy một bầu ngực vào miệng, rồi dùng răng nhây, tiếng mυ'ŧ chụt chụt, bên dưới cũng cắm vào không ngừng nghĩ, túi thịt to lớn va chạm bạch bạch bạch cúc hoa nhỏ của cô.
Chym lớn nhiều lần đẩy sâu vào hoa tâm, đâm mạnh đến mức thân thể mềm mại của cô nhũn ra.
“Ưm… Sâu quá …”
Chu Dao cắn môi thừa nhận sự đâm chọc như vũ bão của anh, bị anh chơi đùa đến mức vô thức ôm lấy cái đầu đang vùi trong ngực mình, lôi kéo mái tóc của anh.
Đợi đến khi anh ăn đủ buông ra, thì bầu ngực cũng đã ướt sũng, đỏ bừng chói mắt, hình như đã to bên còn lại một chút.