*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trịnh Lê Thành cười nói: “Đáp án rất đơn
giản nha! Là con trai tôi Trịnh Văn Viễn
không đồng ý làm náo động lên, cho nên
công lao mới thuộc vê Dương Hạo Quân hết.
Anh chẳng lẽ không nhìn ra được sao?”
“Đúng, không sai! Trịnh Văn Viễn bình
thường vô cùng khiêm tốn, anh ra chắc chắn
sẽ không làm loại chuyện ồn ào này. Giao
cho Dương Hạo Quân làm việc này là chuyện
bình thường.”
Ngô Thị Lan và Trịnh Quốc Thắng cũng
gật đầu nói: “Đúng vậy, Châu Anh, anh Trịnh
Văn Viễn của con bình thường vô cùng
khiêm tốc, lần này anh ta để Dương Hạo
Quân đi làm ồn ào.”
Những người khác nhao nhao phụ họa
nói
“Mấy người!”
Mai Châu Anh tức giận muốn chất.
Rõ ràng đều là Dương Hạo Quân làm.
Người nhà họ Trịnh không chấp nhận thì
thôi, còn cố ý nói Dương Hạo Quân làm loạn.
“Các người chắc là chưa biết…”
Mai Châu Anh vừa định nói đã bị Dương
Hạo Quân ngất lời: “Mai Châu Anh, được rồi
bất kể là ai làm thì nguy cơ của nhà họ Trịnh
đã không còn, trọng điểm của chúng ta hẳn
là nên đặt ở chỗ nhà họ Sở.”
Nhờ sự nhắc nhở của Dương Hạo Quân,
mọi người lúc này mới kịp phản ứng.
Nhà họ Sở mới là nhân vật chính mà.
“A?”
Vừa nghe đến chủ đề một lần nữa quay
lại chỗ mình, Sở Văn Vũ bị dọa sợ.
“Nghĩ đến Kim Lan thì đơn giản, đi đến
mới khó khăn!”
Dương Hạo Quân cười nói.
Tô Hoàng Long cũng nói: “Đúng, không
sai! Ai cũng sẽ không đồng ý!”
“Tôi tôi tôi… nghe hết theo sự xử lý của
các ngài hết!”
Sở Văn Vũ nằm rạp trêи mặt đất, ngay cả
đầu cũng không dám ngẩng lên.
“Tôi nghe nói nhà họ Sở định đến thành
phố Kim Lan để phát triển? Như vậy đi! Bỏ ra
một nửa tài sản để đầu tư vào thành phố Kim
Lan đi!”
“Cái gì?”
Dương Hạo Quân vừa lên tiếng, đám
người nhà họ Sở đã nhìn anh như người điên.
Lấy một nửa tài sản ra?
Đây không phải là muốn gϊếŧ chết nhà họ
Sở sao?
“Đừng quá lo lắng, mọi chuyện còn hơn
thế nữa, tôi nói rồi, nghĩ thì dễ, làm mới khó,
vậy mỗi người bỏ ra hai mươi tỷ đi? Giá tiền
này hợp lý không?”
Dương Hạo Quân cười nói.
“Cái gì? Mỗi người hai mươi tỷ?
Tròng mắt Sở Văn Vũ chuẩn bị rớt ra
ngoài đến nơi.
Bọn họ tổng cộng có chín trăm người,
mỗi người hai mươi tỷ.
Vậy là mười tám nghìn tỷ!
Dương Hạo Quân cũng không có dự định
dừng lại: “Còn có chuyện này nữa, phí tổn
thất tinh thần của nhiều người nhà họ Trịnh
như thế, tính một tỷ đi!”
“Sặc!”
Sở Văn Vũ cuối cùng không nhịn được
nữa, phun ra một ngụm máu tươi.
Ròng rã hai mươi nghìn tỷ!
Làm thêm một nửa tài sản, đúng là
muốn gϊếŧ nhà họ Sở.
“Đúng rồi, các người đến thành phố Kim
Lan không mang một ít quá làm từ thiện sao!
Tôi cùng lúc nghe nói có một nhóm từ thiện
Huệ Dân, các người nghĩ sao?”
Dương Hạo Quân cười nói.
——————–