Lạc Đạo Thần Giáo

Chương 63: Thần giáo trùng phùng (5)

Không bạn đồng tu, Giáo Chủ và Hùng về phòng ngủ sớm hơn mọi ngày. Nằm trên giường nói chuyện với nhau mà tâm hồn cũa hai người đều không tập trung được. Cả hai nhiều khi củng không biết mình nói gì. Thân thể hai người cứ râm rang như có kiến bò khắp châu thân, người nóng bỏng khao khát. Hùng bắt đầu nhìn mẹ mình với một ánh mắt khác trước. Thân thể nong nóng cũa bà, ngoài ấm áp cũa tình mẩu tử ra còn là thân thể nóng bỏng cũa một người đàn bà tràn đầy nhựa sống. Nhìn sâu vào ánh mắt cũa mẹ mình, Hùng củng cảm giác được một niềm khao khát đang âm ỉ trong ánh mắt đó. Chàng bắt đầu để ý đến nhửng đường lông khẻ tóc cũa mẹ chàng kỉ hơn. Càng để ý, lòng Hùng càng khao khát hơn thêm. Mùi hương từ người bà toát ra sao thơm thế, đậm đà, quyến rủ quá. Mùi thơm lảng đảng, phất phơ làm từng tế bào trong da thịt chàng tỉnh giấc, bừng bừng khao khát thèm muốn. Nằm trên chiếc giường nhỏ, hai thân thể song song với nhau, Hùng bữa nay mới để ý đến toàn bộ thân thể cũa mẹ mình. Mái tóc đen và dài cũa bà sao mượt mà óng ả quá. Làn da cũa mẹ chàng sao trắng tinh, gợi cảm, mền mại, êm ái đến thế. Nhìn xa rồi đến nhìn gần. Hùng đam mê nhìn ngắm kỉ hơn thân thể tràn đầy nhựa sống cũa người đàn bà đang nằm song song trên giường, củng là mẹ mình. Thân thể nở nang ở nhửng chổ đáng nở, tóp lại ở nhửng nơi nên tóp. Đôi chân cũa bà thật là dài, quyến rủ vô cùng. Vòng mông bà nở to, vòng eo thon gọn, rồi đến bộ ngực nở nang. Trước mặt mẹ mình, Hùng lại trở nên bối rối ngại ngùng. Hùng không dám ôm mẹ mình thân mật như trước nữa. Bữa nay, nhửng lần đυ.ng chạm da thịt với mẹ mình làm cỏi lòng Hùng xao xuyến, nôn nao. Cả người chàng như giật nẩy ra, không còn tự nhiên như trước.

Nằm trên chiếc giường nhỏ với Hùng, Giáo Chủ củng cảm giác khác lạ so với nhửng ngày trước. Giờ đây, bà mới cảm giác rằng, sao giường bà bây giờ lại nhỏ quá như thế. Nhửng lần quay người cũa Hùng như làm thân thể bà lay động. Thân thể cũa Giáo Chủ giờ đây củng cảm giác nôn nao, khao khát đòi hỏi, căng mọng lên. Bà không dám gác chân mình lên thân thể con bà như trước nữa. Bà sợ rằng, chiếc chân thon cũa bà khi nhấc lên, nó sẻ tham lam kẹp chặc lấy thân thể cường tráng kia cũa Hùng mà ngấu nghiến. Hơi thở nóng hổi cũa Hùng phà vào người bà. Bà cảm thấy nó nóng bỏng như hoả diệm sơn, muốn đốt cháy thân thể cũa mình. Tâm hồn Giáo Chủ hoang man. Giờ đây, bà như không còn có sự bình tỉnh thường ngày cũa một vị Giáo Chủ tôn kính được nửa. Giáo Chủ giờ đây chỉ biết rằng, bà là một người đàn bà có nhiều đòi hỏi, tràn đầy khát khao. Nằm cạnh Hùng, mùi hương đàn ông từ con bà quyện lấy thân thể bà. Bà như muốn hít hết vào, nhưng lại không dám, chỉ dám thở nhẹ làm bà ngộp thở. Liếc nhìn nhửng bắp thịt rắn chắc trên vai, nơi cánh tay, và bắp đùi cũa Hùng, Giáo chủ rộn rạo ruột gan. Bà muốn dụi thân thể mình vào thân thể Hùng để cảm giác nhửng bắp thịt rắn chắc đó, đè nặng, kẹp chặt, nghiến nát thân thể mình. Giáo Chủ không còn biết mình là ai được nữa. Là Giáo Chủ cũa Lạc Đạo Thần Giáo, bà chưa bao giờ phải đè nén du͙© vọиɠ cũa mình như thế này cả. Trái lại, căn bản cũa Phát Dục Đại Pháp là bộc phá đòi hỏi, cho nổ tung nhửng đam mê du͙© vọиɠ cũa mình, ngày ngày đắm chìm trong hoan lạc, có bao giờ phải đè nén như thế này đâu. Bà bắt đầu nghi ngờ đến căn bản cũa lý luận chống lσạи ɭυâи. Trong thâm tâm, bà tự hỏi, lσạи ɭυâи là gì, tại sao lại không được, là mẹ củng là bà nội thì có gì không được đâu.

Cứ thế, hai mẹ con nằm trên chiếc giường nhỏ mà tranh đấu với thân thể cùng trí tuệ để cưởng lại bản năng tự nhiên cũa con người. Đến ngày cuối cùng, trước lể hội Long Hoa Hoan Lạc, cả hai mẹ con tuy sinh hoạt cùng nhau trong căn phòng nhỏ nhưng không ai dám nhìn, hoặc đυ.ng chạm thân thể cũa nhau. Hùng không dám nhìn mẹ mình vì chàng sợ rằng, môi lưởi tay chân cũa chàng sẻ không còn do chàng điều khiển nữa khi ánh mắt chàng nhìn thấy da thịt trắng trẻo, ngồn ngộn khiêu da^ʍ cũa mẹ mình. Giáo Chủ củng không dám nhìn Hùng vì thân thể cũa người đàn ông trong phòng bà cương mảnh, lẩm liệt quá. Thân thể đó làm bà khao khát, muốn dụi mình vào để tìm nguồn hoan ái. Trên chiếc giường nhỏ, Hùng và Giáo Chủ củng không còn tự nhiên mà trò chuyện, tâm sự với nhau được nữa. Hùng sợ nghe giọng nói nhỏ nhẹ, âu yếm, thánh thót cũa mẹ mình lắm. Vì khi nghe được giọng nói êm đềm đó, trái tim cũa chàng sẻ nổi loạn. Đam mê cũa chàng sẻ bùng nổ. Chàng không biết được tình cảm cũa hai mẹ con sẻ ra sao khi chàng để trái tim mình tự do nhảy múa. Giáo Chủ củng sợ nghe được tiếng nói trầm ấm cũa Hùng lắm. Khi nghe được giọng nói trầm hùng đó, trái tim Giáo Chủ mềm nhủn, yếu lòng. Bà không còn cảm giác Hùng là một đứa bé nhỏ nhoi, một phần thân thể cũa bà nữa. Hùng bây giờ đả là một người đàn ông, đang sẳn sàng giang rộng cánh tay, xiết chặc thân thể bà vào trong lòng. Bà khao khát cảm giác đó lắm. Nhưng bà sợ rằng, tình mẹ con thân thiết giữa hai người từ nay sẻ không còn nữa. Bà không muốn mất cảm giác mẹ con ruột thịt giữa hai người. Cứ thế, hai mẹ con rón rén leo lên giường, chẳng nói chẳng rằng, nằm thẳng tay thẳng chân, người úp xuống, không dám cử động nguyên đêm. Cả hai như đang cố gắng, đè nén một hoả diệm sơn cũa đòi hỏi nɧu͙© ɖu͙©. Cả hai như sợ rằng, chỉ một cử động nhỏ thôi là ngọn núi lữa sẻ nổ tung. Lúc đó, như đê đả vở không còn có gì mà có thể ngăn lại được nữa, luồng nước cuốn cũa du͙© vọиɠ sẻ cuốn trôi tất cả.

Sáng hôm sau, khi tiếng trống báo hiệu, ngày cũa lể hội Long Hoa Hoan Lạc, trổi lên, hai mẹ con bật dậy ngay như cả đêm không ngủ. Bên ngoài, người người đả đứng chờ để giúp đở hai người chuẩn bị cho lể hội. Hai mẹ con không dám nhìn nhau, mổi người một nẻo, đi theo nhửng người hầu cũa mình để chuẩn bị cho lể hội. Hùng được hai người nử Giáo Đồ áo xanh dương giúp chàng mặc lể phục. Lể phục bao gồm bên ngoài là một chiếc áo choàng bằng lụa mỏng màu đen, thêu chỉ vàng, hình cọp vờn chim phượng. Đầu chàng đội mủ cao, được cắm lông chim công, trông rất là oai phong lẩm liệt. Bên trong, chàng chỉ có một chiếc khố nhỏ bằng vải trắng, quấn ngang hông, với một mảng vải nhỏ thòng xuống, che ©ôи ŧɧịt̠. Hai tuần nay, vì không được hưởng hơi hám cũa nử nhân làm người chàng rạo rực khốn cùng. Nhất là mổi đêm, nằm sát thân mình lồ lộ rực lửa cũa mẹ mình mà lại phải đè nén nɧu͙© ɖu͙©, Hùng khao khát như điên loạn. Hôm nay, Hùng được hai người nử Giáo Đồ trẻ tuổi kề cận, giúp chàng mặc lể phục làm Hùng sung sướиɠ vô cùng. Côи ŧɧịt̠ chàng cứ ngồng ngổng chỉa cao, độn miếng vải cũa chiếc khố lên. Trong khi hai cô gái giúp chàng mặc lể phục, bàn tay Hùng sung sướиɠ mò mẩm thân thể mơn mởn cũa hai người con gái. Hai cô gái cười cứ cười khúc khích, không ngăn bàn tay chàng lại nhưng củng không ngừng công việc cũa mình. Hai nàng cứ trách yêu, hối thúc chàng, bảo chàng đừng làm trể nải giờ giấc.

- Hihihi ... Nếu là hôm khác thì tụi em đả nhảy vào lòng Thánh Bảo rồi ... Nhưng hôm nay là ngày quan trọng vô chùng, chàng mà bị trể, tội lổi tụi em phải gánh hết. Khổ thân tụi em lắm Thánh Bảo ơi ...

Nghe hai cô gái tránh né, Hùng nằn nì.

- Ơ .. chiều chuộng gì mà hôm bữa anh kiếm, hai em lại nói bận rộn, chuẩn bị cho lể hội hôm nay ...

Bị Hùng bắt bẻ, hai cô gái lúng túng, không biết trả lời ra sao. Hai người hấp tấp mặc áo cho Hùng thật nhanh rồi đẩy chàng đi ra ngoài. Thấy hai cô gái như trốn tránh, Hùng củng không biết làm sao hơn. Chàng chỉ còn biết vớt vát qua hai bàn tay, xoa mông bóp đít hai nàng. Để chuẩn bị cho lể hội, hai cô gái củng ăn mặc vô cùng khiêu gợi, một chiếc áo khoát mỏng bên ngoài, vô cùng ngắn, kéo tận đến mông đít. Bên trong củng chỉ có một mảnh khố, vải mỏng, quấn ngang mông như khố cũa Hùng. Một mảnh vải phất phơ đằng trước và sau, không ngăn được nhửng ngón tay táy máy cũa Hùng đang len lỏi vào khẻ đít và đám lông đen. Tuy trốn tránh sự đòi hỏi cũa Hùng, hai nàng lại thích thú với nổi đam mê cũa chàng. Hai cô nép sát người vào Hùng, để bàn tay chàng dể dàng tung hoành nơi phần hạ thể. Trong lúc tay Hùng mò mẩm thân thể mình, hai cô gái hai tay, âu yếm níu tay Hùng, dẩn chàng ra ngoài hang động. Từ hang động, ba người đi qua căn miếu nhỏ để ra ngoài. Ở bên ngoài, cờ phướng đủ màu đang tung bay khắp mọi nơi. Đứng ngay cổng cũa căn miếu, Hùng có thể nhìn xuống vùng đồng bằng phía dưới. Giữa nhửng ngọn núi đá vôi lởm chởm là nhửng cánh đồng xanh bằng phẳng. Trên cánh đồng đó, hàng ngàn người đang tụ tập ồn ào, cười nói vui vẻ. Ngạc nhiên về sự đông đúc cũa người về dự lể hội như thế, Hùng quay sang hỏi hai người nử Giáo Đồ.

- Nhửng người phía dưới là ai thế?

Hai cô gái hảnh diện nói với Hùng.

- Bọn họ là Giáo Chúng và Giáo Đồ từ khắp mọi nơi đổ về, từ Đàng Trong ra đến Đàng Ngoài, một số từ Trung Quốc sang.

Tất cả môn đồ cũa Lạc Đạo Thần Giáo đều trở về dự lể hội Long Hoa Hoan Lạc cũa Giáo Hội cũa chúng ta. Lể Hội này, hai mươi năm mới có một lần thôi đấy Thánh Bảo ạ. Đây củng là lần đầu tiên mà tụi em được dự lể hội này. Được thấy quan cảnh đông đúc, vui vẻ như thế này, tụi em củng thích lắm ...