Mỉm cười nhìn Hùng với ánh mắt ý nhị, Giáo Chủ quay sang bảo hai người.
- Hai con đả nghe lời cũa Hùng rồi đó ... Hai người hảy cởϊ qυầи áo ra để mà luyện Phát Dục Đại Pháp nào ...
Đả từng làʍ t̠ìиɦ với nhau trước mặt Hùng, rồi sau đó cùng chàng ta đυ. nhau tay ba, Tuấn và Liểu không còn e ngại hay mắc cở gì nữa. Hai người nhanh chóng lột sạch quần áo cũa mình. Sau đó, thân thể hai người quằn quại quấn quít bên nhau từ sáng đến tối trong một cuộc ân ái trường kỳ, dưới con mắt quan sát và chỉ bảo cũa Giáo Chủ và Hùng. Trong bầu không khí ngột ngạt cũa nɧu͙© ɖu͙© đó, Hùng cảm giác sự liên hệ giữa chàng và Giáo Chủ có một sự tương quan đặc biệt vô cùng. Giữa niềm ân ái hoan lạc cũa Tuấn và Liểu trong tầm tay, tuy đóng vai sư phụ chỉ dạy, Hùng và Giáo Chủ củng không tránh được nổi hưng phấn cũa dục tình. Mặt Giáo Chủ hồng hồng, phấn khích. Thân thể Hùng củng bủn rủn, khao khát không kém gì. Hai mẹ con, kín đáo, liếc nhìn nhau. Hai người trao cho nhau nhửng ánh mắt đầy ẩn ý thâm sâu. Tuy nhiên, tình mẩu tử đả kéo hai người tới gần nhau, không qua nɧu͙© ɖu͙© mà là ruột thịt thân tình. Nhửng ngày kề cận, chỉ dạy Tuấn và Liểu, Hùng và Giáo Chủ như hiểu biết về nhau hơn. Tuy đả hai mươi năm xa cách, Hùng cảm giác như rằng ,Giáo Chủ và chàng đả chưa từng rời nhau một giây phút nào. Ở bà, Hùng tìm đến được một đôi cánh, lúc nào củng sẳn sàng giương ra, bao bọc lấy chàng. Đối với Giáo Chủ, bà đả tìm lại được ở Hùng, một phần thân thể cũa bà đả thất lạc bao năm. Bà yêu thương chăm sóc Hùng từng chút một. Giữa nhửng đam mê khao khát quay cuồng trong du͙© vọиɠ trong lúc chỉ dạy Phát Dục Đại Pháp cho Tuấn và Liểu, Giáo Chủ đả nhìn thấy Hùng, đứa con cũa bà, có một sự trưởng thành chính chắn, một niềm đam mê bao la, và một tấm lòng thiện lương chân thành. Trong lòng, Giáo Chủ rất cảm kích Tây Cung Nương Nương, người đả có công dạy bảo người con cũa bà trở thành một chàng trai hoàn mỷ như vậy. Tuy nhiên, tình mẹ con cũa hai người càng ngày càng thân thiết thì lòng Giáo Chủ càng lúc càng rối bời. Lời nói cuối cùng cũa Vương Phi lúc nào củng văng vẳng trong tai cũa bà. Tình cảm giữa bà và Hùng lúc này hoàn toàn là tình cảm ruột thịt cũa hai mẹ con. Sống chung trong căn phòng nhỏ, nhiều lúc hai người củng đả có dịp nhìn thấy và đυ.ng chạm thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cũa nhau. Nhưng khác với lần đầu tiên đυ.ng chạm da thịt giữa hai người, lúc Hùng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm lấy bà, nhửng đυ.ng chạm da thịt giữa hai mẹ con sau này hoàn toàn thuần khiết. Bà biết rỏ lắm, nhửng đυ.ng chạm đó chỉ đem tới cảm giác ấm cúng gần gủi chứ không hề có du͙© vọиɠ, đòi hỏi ngấu nghiến da thịt cũa nhau. Lòng Giáo Chủ rối bời khi nghỉ tới tương lai cũa Lạc Đạo Thần Giáo. Cho dù bà có can đảm, phá hàng rào luân lý, để cùng Hùng phạm tội lσạи ɭυâи, nhưng hai người có thể làm được chuyện đó không. Làm sao mà tình yêu luyến ái nam nử có thể hoà hợp với tình cảm mẹ con giữa bà và Hùng được. Nhưng nếu giữa bà và Hùng không có thêm tình luyến ái giữa hai giống đực và cái, Vương Phi sẻ được toại nguyện. Nếu Vương Phi trở thành Giáo Chủ thì tương lai cũa Lạc Đạo Thần Giáo sẻ ra sao. Nghỉ tới tương lai đen tối đó, Giáo Chủ cảm thấy chán nản vô cùng. Không biết làm sao hơn, Giáo Chủ chỉ biết thì thầm trong lòng.
- Thôi kệ .... chuyện xảy ra đến đâu thì mình chỉ biết đến đó vậy thôi ...
Sau một tuần nhốt mình trong phòng khách sạn để luyện tập Phát Dục Đại Pháp, Tuấn và Liểu đả hoàn toàn phục hồi sức lực. Hai người mừng rở vô cùng khi thấy được sự mầu nhiệm vô cùng cũa Phát Dục Đại Pháp. Vì vậy, hai người càng qúi mến Hùng vô cùng. Vì nhờ Hùng, hai người đả có cơ hội gia nhập Lạc Đạo Thần Giáo. Khi hai người đả khoẻ mạnh, thì củng là lúc Thần Giáo cho người đến đón Giáo Chủ trở về Tổng Đàn. Ngồi trên một chiếc xe ngựa rộng lớn có đến bốn ngựa kéo cổ xe, bốn người ngồi trong kiệu xe mà đi về một vùng đồi núi bao la, cảnh đẹp thoát tục vô cùng.
... Đọc truyện da^ʍ hiệp tại Truyen VKL.com
Tổng Đàn cũa Lạc Đạo Thần Giáo nằm trong một hang đá rộng lớn, trên một ngọn núi cao nhất trong vùng núi đá vôi ở miền thượng lưu cũa sông Hồng. Phong cảnh bao la, nhửng ngọn núi đá vôi cao ngất, sừng sửng giữa nhửng cánh đồng xanh ngát, tạo thành một phong cảnh hùng vỉ, đẹp vô cùng. Khi cổ xe ngựa đi gần tới ngọn núi đá vôi cao nhất vùng, tiếng trống, tiếng kèn nổi lên vang dội. Từ trên núi cao, một nhóm thiếu nử trẻ trung khiêng một chiếc kiệu to lớn đi xuống núi. Trên chiếc kiệu là một hình tượng dươиɠ ѵậŧ to lớn màu hồng, nằm chểm chệ trên cao. Tất cả các thiếu nử khiêng kiệu đều tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ. Trên người các cô chỉ có một chiếc khố nhỏ, là một miếng vải máng ngang mông, không che được gì cả khi gió mơn mang, phất phơ thổi ngang. Đám thiếu nử cười nói vui vẻ, ca hát vang to. Lời ca tỏ rộ niềm vui khi được chào đón Thánh Bảo. Ngồi trong cổ xe, Giáo Chủ mỉm cười nói với Hùng.
- Các Thiện Nử cũa Bản Giáo đang đón chào con đó. Chúng ta hảy ra ngoài đón tiếp bọn họ đi ...
Cười ý nhị, Hùng hỏi Giáo Chủ.
- Chào đón con, sao họ lại khiêng ©ôи ŧɧịt̠ bự vậy mẹ ...
Cười cười, Giáo Chủ giải thích cho Hùng biết.
- Vì con là Thánh Bảo cũa bản giáo ... hihihi ... Biểu tượng cũa Thánh Bảo chính là tượng dươиɠ ѵậŧ đó. Từ ngày con thất lạc, đả trải qua hai mươi năm rồi, Giáo Hội ta không còn có buổi lể rước dươиɠ ѵậŧ như thế này. Hôm nay, chúng ta mới có cơ hội rước nó trở lại ...
Nói rồi, Giáo Chủ nắm tay Hùng, đở chàng xuống cổ xe ngựa rồi đi về hướng đám thiếu nử rước dươиɠ ѵậŧ.
Mọi người hoan hỉ chào đón Giáo Chủ và Hùng. Hai người được đặt lên trên một chiếc kiệu được trang hoàng lộng lẩy. Khi hai người yên vị trên chiếc kiệu rồi, đám thiếu nử tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ khiêng thẳng hai người lên ngọn núi cao. Ngồi trên kiệu mà Hùng cảm thấy thích thú vô cùng. Chàng đam mê ngắm nhìn nhửng thân thể nuột nà ở phía dưới, nhửng mông đít ưởn ẹo khiêu gợi, nhửng bầu vυ' no tròn lúc lắc gợi cảm, nhửng đám lông đen ẩn hiện dưới mảnh vải phất phơ. Nhìn ánh mắt thích thú cũa Hùng, Giáo Chủ mỉm cười với tính tình ham vui, trẻ trung cũa chàng. Nắm bàn tay Hùng thật chặt trong lòng bàn tay, Giáo Chủ củng cảm thấy như mình đả trẻ lại, như thuở còn xuân thì. Chiếc kiệu được đi theo con đường ngoằn ngèo để leo lên trên núi cao. Khi tới chiếc kiệu tới lưng chừng, giữa ngọn núi, thì đến một ngôi đền nhỏ, dựa lưng vào sườn núi, đám thiếu nử khiêng thẳng chiếc kiệu và tượng dươиɠ ѵậŧ vào bên trong đền. Mọi người đi xuyên qua một chiếc bình phong, ngăn tiền đường với hậu viện. Bên trong hậu viện là một hang động rộng lớn vô cùng. Hang động sáng trưng nhờ ánh sánh từ nhiều lổ hổng trên cao rọi xuống, cùng nhiều đèn đuốc được thắp sáng khắp nơi. Trong hang động có nhiều kiến trúc to lớn, nữa giống đền thờ, nữa giống biệt điện. Các kiến trúc này được trang hoàng lộng lẩy, đẹp vô cùng nhưng đầy vẻ nghiêm trang, có không khí thiêng liêng. Kiệu khiêng Giáo Chủ và Hùng dừng lại trước một căn điện to lớn và đẹp nhất trong hang động. Hàng ngàn người đả đứng xếp hàng ngay ngắn đón chào. Người người đứng xếp hàng dọc theo căn chánh điện, từ cữa vào đến một chiếc bục có ghế lớn, nạm vàng trên cao. Nam nử đứng xen kẻ nhau. Hàng đầu mọi người đều mặc áo trắng, vải mỏng, bóng loáng, mịn màng như có thể nhìn thấy được da thịt bên trong. Hàng sau là đồng phục màu vàng, tiếp theo là đỏ rồi tới xanh dương. Nhìn độ tuổi cũa nhửng người đứng đầu, xem ra lớn hơn nhửng người đứng sau. Hùng đoán rằng, màu áo là cấp bậc cũa nhửng Giáo Đồ. Khi kiệu đi ngang đám người cung nghinh, mọi người đồng loạt hô to.
- Cung thỉnh Giáo Chủ vạn hạnh hồi cung ...
Khi kiệu đến dưới thềm cũa bục cao, Giáo Chủ âu yếm nắm tay Hùng ung dung bước xuống. Trong lúc Giáo Chủ dẩn Hùng đi lên bậc thang để lên trên bục cao, mọi người kính cẩn cúi chào. Lúc Giáo Chủ nghiểm nghiên đứng trên cao rồi, mọi người đồng loạt qùi lạy Giáo Chủ, tam cung tứ bái. Sau khi nhận lể rồi, Giáo Chủ hoan hỉ nói với mọi người.
- Hôm nay, ta hoan hỉ, chia sẻ niềm vui cũa Bản Giáo cùng với mọi người ... Thánh Bảo đương nhiệm, thất lạc hai mươi năm nay, đả trở về với chúng ta ...
Nghe đến đây, mọi người đùng đùng, đồng loạt vui mừng, tung hô lớn tiếng ...
- Thánh Bảo cực lạc vạn niên ... Lạc Đạo Thần Giáo vạn phúc ...