Lạc Đạo Thần Giáo

Chương 46: Lộng Giả Thành Chân (8)

Thánh Cô buồn rầu không biết nói gì, chỉ đành lắc đầu, nước mắt tuôn rơi. Thấy Thánh Cô đau buồn, Hùng biết rằng sư cô đả gặp chuyện không may. Đau khổ tận cùng, chàng thổ huyết thêm một lần nữa rồi ngất đi. Ba ngày sau Hùng mới tỉnh dậy. Lấy kinh nghiệm cũa lần trước, khi Thánh Cô thấy Hùng mở mắt, nàng liền xoa huyệt Lưu Tâm dưới vυ' trái cũa Hùng. Truyền chân khí sang người Hùng, Thánh Cô giúp chàng đả thông bế huyệt, vận chuyển nguồn uất khí. Với sự chăm sóc chu đáo cũa Thánh Cô, cùng dược thảo, và sự trợ giúp chân lực tạo ra từ nguồn uất khí, Hùng từ từ phục hồi lại được nguyên khí. Chẳng bao lâu chàng bắt đầu có thể nói chuyện lại được. Bên giòng suối nước trong, Thánh Cô kể lại cho Hùng biết chuyện gì đả xảy ra.

- Lúc chàng bị người cũa Vương Phi bắt cóc, thϊếp đả bí mật theo dỏi rồi. Tiếc thay, lúc chàng bị rớt xuống vực thì thϊếp bị mất tung tích. Phải mất mấy ngày, thϊếp mới có thể lần được vết tích cũa chàng cùng hai người kia ở dưới đáy vực. Theo dỏi theo dấu tích cũa ba người, thϊếp mới lần mò tới được Bí Cung. Rồi phải mất vài ngày theo dỏi các lính canh tuần phòng cũa Bí Cung, thϊếp mới biết được, chàng cùng Tây Cung Nương Nương đang tránh nạn trong Bí Thất. Củng may, Bí Cung này không có gì bí mật đối với Giáo Chủ vì người chính là con cháu cũa Mạc Đăng Dung khi xưa. Không biết sao, người cũa triều đình khám phá được rồi chiếm lấy. Giáo Chủ vì không muốn tranh chấp với triều đình nên đả bỏ luôn. Lúc thϊếp tìm tới được Bí Cung này, thϊếp đả liên lạc với Giáo Chủ. Ngài đả cho chim bồ câu, đưa tới cho thϊếp tấm bản đồ cũa Bí Cung này. Nhờ đó, thϊếp mới có thể vào được trong Bí Thất. Tiếc thay, sự liên lạc qua lại đả mất mấy ngày, thϊếp vào đây chậm trể nên Tây Cung Nương Nương đả không giử được mình ...

Cảm động vì nhửng gian truân mà Thánh Cô đả trải qua để cứu mình, Hùng chân thành nói.

- Nàng thật là đả khổ vì ta ...

Cầm tay Hùng âu yếm, Thánh Cô triều mến bảo.

- Khổ thế nào thϊếp củng sẳn sàng chấp nhận ... Chắc Tây Cung Nương Nương đả nói cho chàng biết, chàng chính là Thánh Bảo rồi phải không?

Gật đầu xác nhận, Hùng thanh minh. Chàng không muốn Thánh Cô hiểu lầm, trước đây chàng đả lừa dối nàng.

- Thật ra, ta củng không ngờ được ... Trước đó, ta chỉ tưởng rằng, mình là một đứa bé mồ côi, được Nương Nương đem về nuôi dưởng mà thôi .. Ai ngờ ...

Đắm đuối nhìn Hùng tin tưởng, Thánh Cô đổi cách xưng hô, trở thành thân mật. Nàng nói.

- Em tin anh ... Trời sinh ra chúng ta để trở thành một cặp ... Trước đây, khi chưa biết anh là Thánh Bảo, em củng đả có cảm giác thân mật lạ lùng đối với anh rồi. Chỉ cần nhìn vào mắt anh, em có thể cảm giác được, chúng ta như là có một sợi giây vô hình buộc lại vậy ...

Nghe Thánh Cô nói, Hùng củng cảm giác giống như nàng, hai người lúc nào củng như có một sợi giây vô hình gắn chặt hai tâm hồn vào nhau. Yếu ớt, đưa tay lên âu yếm vuốt má Thánh Cô, Hùng củng thay đổi cách xưng hô.

- Ngày anh gặp em lần đầu tiên trong hang động ngoài sông Hồng, anh củng đả có cảm giác thân thiết như thế rồi ... Nhưng lúc đó, anh chỉ là một kẻ mạo danh, còn em là một Thánh Cô cao qúi nên anh thật không dám tin tưởng vào cảm giác cũa mình lắm ...

Hai tấm lòng cởi mở với nhau như kéo hai tâm hồn lại, gần gủi với nhau hơn. Thánh Cô long lanh ánh mắt nhìn Hùng rồi nàng cúi xuống từ từ, hai môi chạm vào nhau thấm ướt. Lưởi Hùng đưa ra chào đón môi Thánh Cô. Hai đôi môi gắn chặc vào nhau, lưởi tìm lưởi quấn quít. Đở Hùng vào trong lòng, Thánh Cô vuốt ve thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cũa Hùng. Chàng vẩn còn rất yếu ớt lắm, không thay đổi mấy so với ngày nàng vác chàng chạy ra đây. Thánh cô âu yếm nói.

- Nhửng ngày này, em sẻ chăm sóc cho anh thật kỉ, đền bù lại nhửng thiếu thốn cho bao nhiêu năm chúng ta không được ở gần nhau ...

Kể từ giây phút đó, Thánh Cô chăm sóc Hùng tận tụy, âu yếm như một người vợ hiền chăm sóc chồng bị bịnh. Tuy nhiên, cách chăm sóc cũa Thánh Cô hơi khác người một chút. Nàng chăm sóc người bịnh với nét khiêu da^ʍ. Ánh mắt nàng nhìn Hùng đầy nét lả lơi. Tiếng cười, tiếng nói cũa Thánh Cô nủng nịu đầy gợϊ ɖụ©. Các mảnh vải cũa bộ quần áo trắng trên người nàng mổi lúc một mất dần. Bắt đầu bằng tà áo dài bị xé đi, hai vạt áo ngắn buộc lại nâng bầu vυ' nàng độn lên kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Mổi lần Thánh Cô giúp Hùng uống thuốc hoặc ăn uống, nàng nghiên người cong cong để hai bầu thịt tròn trệ xuống, lả lơi đong đưa. Nhửng lúc đó, đôi mắt cũa Hùng không còn có thể đặt vào đâu khác được mà gắn chặt lên hai vầng u thịt, trắng trẻo, mịn màng, và mời mọc đó. Tà váy trắng cũa Thánh Cô rồi củng được xé bỏ, cắt ngắn lên đến tận háng, bó sát đôi mông. Nhửng lúc Thánh Cô di chuyển, mắt Hùng như bay lượn lên vùng vải căng, đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó. Mổi lúc chân nàng kéo ra, mắt chàng như tuột vào bên trong, nơi âm u đen tối, đầy bí mật, đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đầy mời gọi cũa một khu rừng đen và một dòng suối ngọt ngào. Nghệ thuật kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ cũa Thánh Cô đả đạt đến mức thượng thừa. Nhửng miếng vải trên người nàng như không phải che đậy mà như mở rộng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lòng da^ʍ cũa Hùng, để chàng nhìn xa hơn, thưởng thức nét đẹp tuyệt vời mà thượng đế ban tặng cho một người đàn bà. Sống bên Thánh Cô nơi dòng suối hửu tình, với nhửng mời gọi lôi kéo du͙© vọиɠ tột đỉnh từ Thánh Cô, chân khí cũa Hùng được phục hồi một cách nhanh chóng. Côи ŧɧịt̠ chàng mổi ngày càng mổi có hồn hơn, không còn xìu xìu ển ển như trước nữa. Hàng ngày sống cạnh bên nhau, hai người tâm sự với nhau thật là nhiều, kể cho nhau nghe nhửng kỉ niệm thời thơ ấu, nhửng bước đầu tiên khi bắt đầu bước vào con đường tu luyện lạc dục. Nhửng mẩu chuyện này đả kéo hai tâm hồn cũa Hùng và Thánh Cô gần gủi thật là nhiều. Nổi trống trải nhớ nhung sư cô đả được Thánh Cô bù đắp. Hùng cảm thấy nhửng giây phút sống cạnh Thánh Cô thật là hạnh phúc. Sức sống mảnh liệt cũa Thánh Cô đả giúp chàng gượng dậy được. Lúc này, chàng không còn nằm liệt như mấy bữa trước nữa. Sức được phục hồi, lòng dục cũa Hùng càng nâng cao. Chàng say đắm, chiêm ngưởng thân thể lồ lộ gợϊ ɖụ© cũa Thánh Cô, đam mê nhửng giây phút ôm nàng vào trong lòng, thủ thỉ tâm sự trong khi bàn tay chàng mò mẩn, vuốt ve làn da mịn màn cũa nàng.

Khi thấy Hùng đả bắt đầu phục hồi sức lực, Thánh Cô tiến xa hơn, thay vì chỉ kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ cũa Hùng bằng thị giác, nàng còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ khứu giác và xúc giác để khơi dậy du͙© vọиɠ trong người cũa Hùng. Mái tóc dài, đám lông nách rậm và bải lông l*и đen là nhửng nơi giử được mùi hương cũa đàn bà nhiều nhất. Giờ thì Thánh Cô xoả tóc mình ra, không buộc cao lên như trước nữa. Nhửng lúc tắm, Thánh Cô thường tìm nhửng đóa hoa thơm ngát, chà sát vào đám lông đen nơi âʍ ɦộ và nách cùng với mái tóc dài, để giử lại nhửng mùi hương này trong thân thể cũa nàng. Nhửng lúc Thánh Cô ôm Hùng vào trong lòng để chăm sóc, nhửng mùi hương này, trộn lẩn mùi vị đàn bà cũa nàng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ khứu giác cũa Hùng vô cùng. Nàng thường nằm nghiên người bên cạnh chàng, một tay đưa thẳng lên cao để Hùng kê đầu, cho đám lông nách cũa nàng phẩn phơ bay trước đầu mủi chàng. Trong khi đó, bàn tay nàng vuốt ve nhẹ nhàng da thịt chàng. Nhửng lúc đó, máu trong người Hùng vận chuyển mạnh. Luồng chân khí trong người chàng như có được một luồng gió thổi tới để nổi phong ba, khi mủi chàng đánh hơi được một mùi hương lảng đảng cũa hoa lan trộn lẩn với mùi nồng nồng cũa ô mai từ thân thể cũa Thánh Cô. Bên cạnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ khứu giác cũa Hùng, Thánh Cô còn dùng bàn tay cũa mình vuốt ve thân thể chàng để đánh thức xúc giác cũa chàng. Bàn tay mền mại cũa nàng lả lướt đi khắp nơi trên thân thể cũa Hùng, lướt từ ngực xuống bụng, vởn vơ trên háng, vọc lên vọc xuống thân ©ôи ŧɧịt̠, úp ấm hai hòn dái, rồi chà lên chà xuống theo khẻ đít. Khi da thịt Hùng rởn lên mổi khi bàn tay cũa Thánh Cô vuốt ve, các xúc giác cũa Hùng đả bắt đầu có phản ứng, Thánh Cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ các xúc giác cũa chàng mạnh mẻ hơn nữa. Trườn người trên thân thể Hùng, Thánh Cô đưa chiếc lưởi ẩm ướt cũa mình đánh nhè nhẹ lên đầṳ ѵú chàng, vẩn vơ trên làn da bụng, rồi nhồm nhoàm ngoặm lấy khúc thịt mền iểu. Khi da thịt cũa Hùng đả bắt đầu có phản ứng với bàn tay vuốt ve cũa nàng, Thánh Cô liền đặt hết tâm trí vào việc chăm sóc khúc thịt mềm mại này. Một bàn tay um úp, hứng hai hòn dái nắn bóp nhè nhẹ. Bàn tay kia nắm gọn khúc thịt. Thánh Cô há miệng nuốt trọn khúc thịt vào trong tận cổ họng rồi núc vào, núc ra để truyền sinh khí. Cứ thế, mổi ngày Hùng sung sướиɠ mở rộng các giác quan cũa mình, lim dim tận hưởng bàn tay mềm mại vuốt ve cùng chiếc lưởi ẩm ướt cũa Thánh Cô bú núc. Chẳng bao lâu thì ngày mà Thánh Cô chờ đợi củng đả tới, ©ôи ŧɧịt̠ Hùng đả có phản ứng. Khúc thịt mềm mại bấy lâu đả cương cứng lên, sừng sửng đòi yêu. Tham lam đòi hỏi, Hùng mò tay sâu vào trong lớp vải mỏng trên người Thánh Cô, thám thính khu rừng đen tối bên dưới. Cười khanh khách Thánh Cô vùng ngưòi, thoát khỏi vòng tay cũa chàng. Cười khúc kích chọc ghẹo Hùng, Thánh Cô nói.

- Hihihi ... bấy lâu nay em để giành hai miếng vải này vì tưởng anh cần thêm một thời gian nữa chứ ... Không ngờ hôm nay anh lại có thể ngỏng đầu rồi ... hihihi ... Vậy để em thưởng tặng cho anh một màn chót ...