Edit : Lacey
Trời tờ mờ sáng , Cố Thần Quang trong bóng đêm mở mắt ra , cảm giác tay có chút tê , tiểu nữ nhân trong lòng còn đang ngủ say , mà hắn đã thức tỉnh. Cùng hắn tỉnh dậy còn có phân thân to lớn chôn cả đêm trong thân thể của Giang Tuyết Nịnh.
Tuy rằng không thấy rõ mặt nàng nhưng trong tay lại da thịt non mềm , một đôi chân dài đè trên đùi hắn , dây dưa bên nhau , còn cái miệng nhỏ phả từng hơi thở vào ngực hắn làm hắn không thể nào chống cự , huống chi côn ŧᏂịŧ còn đang cắm trong tiểu huyệt mất hồn kia.
Côn ŧᏂịŧ thức tỉnh thực mau liền trở nên cứng rẳn khổng lồ , tiểu huyệt bị căng đầy , Giang Tuyết Nịnh khẽ cau mày , không thoải mái vặn vẹo muốn thoát khỏi dị vật quấy rầy , lại cọ xát chảy ra dịch nhầy ướŧ áŧ.
Cố Thần Quang hít vào một hơi , cũng mặc kệ nàng tỉnh hay không , ôm eo nàng chậm rãi trừu động. Khả năng do tối hôm qua quá mệt mỏi , côn ŧᏂịŧ ra vào như vậy mà nàng còn không có tỉnh , chỉ là thân thể theo bản năng tiết ra dâʍ ɖị©ɧ càng làm côn ŧᏂịŧ ra vào dễ dàng hơn.
Giang Tuyết Nịnh giống như đang mơ , cái miệng nhỏ tràn ra vài tiếng rêи ɾỉ " Ân....ba~..." Sau đó dần dần tỉnh lại , mắt to chớp chớp vài cái , nhìn hoàn cảnh lạ lẫm , một lúc mới nhớ đây là đâu , lại nhìn thấy Cố Thần Quang đang cười cười nhìn nàng.
" Bảo bối tỉnh a"
Nhớ tới hôm qua người đàn ông này bảo nghỉ ngơi tốt rồi hôm nay tiếp tục làm , Giang Tuyết Nịnh còn tưởng là buổi tối , không nghĩ tới mới sáng sớm người đàn ông này lại động dục.
" Lão công...buồn ngủ quá...chân thực mỏi.." Giang Tuyết Nịnh thực sự mệt mỏi , tối hôm qua bị người nam nhân lăn lộn mấy tiếng đồng hồ , nhìn thời gian hiện tại , hẳn là còn rất sớm , nếu lại làm mấy tiếng nữa , nàng hôm nay không cần nghĩ đến chuyện đi làm.
" Nịnh Nịnh ngoan , em ngủ của em , tôi làm của tôi." Hôn gương mặt đỏ bừng của nàng , côn ŧᏂịŧ không nhẹ không nặng nghiền nát hoa huyệt , càng làm tiểu huyệt thêm ngứa ngáy chảy ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠. Giang Tuyết Nịnh cảm giác mông của mình đều bị làm ướt.
" Nước thật nhiều , giường đều mau bị em làm ướt." Cố Thần Quang sờ soạng mông nàng một phen , một tay quét qua dâʍ ɖị©ɧ , lại cố ý bôi lên đùi nàng. Giang Tuyết Nịnh nơi nào còn buồn ngủ , tức giận liền đánh lên mông người nam nhân mấy cái.
" Không ai nói với em mông của lão hổ không được sờ sao ? Sờ chính là muốn bị trừng phạt." Cố Thần Quang hài hước trêu đùa nàng , Giang Tuyết Nịnh kinh hô , ghé vào người Cố Thần Quang , hai chân tách ra quặp bên hông hắn , thân mình bị Cố Thần Quang ấn lên phía trước , thẳng đến khi một bên vυ' liền bị hắn ngậm trong miệng.
Người đàn ông dùng sức đỉnh lên , từ phía sau có thể thấy rõ địa phương giao hợp của hai người , một cây côn ŧᏂịŧ tím đen cắm trong hoa huyệt nhỏ hẹp ra ra vào vào , lôиɠ ʍυ tươi tốt của người nam nhân đều bị dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng nhuộm ướt.
Giang Tuyết Nịnh cảm giác có chút đau , Cố Thần Quang như muốn hút ra sữa , chờ khi hắn buông ra thì vυ' nàng đã sưng lên.
Hắn xốc nàng ngồi dậy , Giang Tuyết Nịnh ngồi không vững , chỉ có thể với tay ra sau bám trên đùi hắn.
Trên giường lớn , mĩ nhân ngửa đầu , thân mình theo chyển động ra ra vào vào của người đàn ông mà phập phồng lên xuống , đặc biệt là cặρ √υ' đầy đặn mê người kia. Côn ŧᏂịŧ mỗi lần đi ra đều mang theo một ít dâʍ ŧᏂủy̠ , khăn trải giường dưới mông đã ướt một mảng. Tư thế này càng làm tiểu huyệt nàng chặt khít , bên trong tầng tầng thịt mềm đều có thể cảm nhận được lực ma sát.
" Ư ...~ nhanh..quá...không ~ muốn...a...lão công..." Giang Tuyết Nịnh bị làm có chút nói năng lộn xộn , chỉ cảm thấy đầu óc một mảnh trống rỗng , sau đó thân thể không tự chủ được mà nằm rạp xuống. Cả người nàng run rẩy , cánh tay vô lực nâng lên đánh đấm hắn.
Nam nhân cũng có chút dại ra , một vũng dưới thân này giống như không chỉ có dâʍ ɖị©ɧ của nàng. Giang Tuyết Nịnh không nói một lời , nhắm mắt ghé trên người hắn. Ngày hôm qua quá mệt mỏi nên ngủ luôn , vốn dĩ buổi sáng nàng muốn đi WC trước tiên , giờ thì tốt rồi , bị người đàn ông này làm đến nướ© ŧıểυ cũng phun. Cả đời này nàng chưa từng mất mặt như vậy.
Cố Thần Quang thì thực vui vẻ , đây là biểu hiện tiểu nữ nhân cực khoái , đến nỗi phun nướ© ŧıểυ lên người hắn. Hắn căn bản không thèm để ý , bất quá lại sợ chọc vào lòng tự trọng của tiểu nữ nhân quật cường , hắn trước tiên dỗ nàng.
" Nịnh Nịnh tiểu bảo bối "
" Không cho nói , không muốn nghe " Cố Thần Quang bị chọc cười , trước tới giờ chưa từng gặp qua bộ dáng này của nàng.
" Em muốn đi tắm rửa" , nàng ghé vào trước ngực hắn tức giận nói.
Cố Thần Quang ôm nàng như ôm trẻ con , làm nàng treo trên người hắn , côn ŧᏂịŧ bên trong còn chưa có bắn tinh , hắn làm sao bỏ được mà rút ra. Giang Tuyết Nịnh như con bạch tuộc quấn lấy hắn , hai chân quặp vào eo , hai tay ôm cổ hắn , mông bị hắn nâng , cứ như vậy vừa cắm vừa đi vào toilet.
" Anh mau rút ra " thấy người nam nhân lại ôm nàng cùng nhau ngồi vào bồn tắm , nàng có chút bất đắc dĩ , hơn nữa nghĩ tới về sau , nếu mỗi ngày đều như thê này , thì nàng có ngày nào khoẻ mạnh không.
" Tiểu trứng thối , chính mình sướиɠ liền mặc kệ tôi , em nhẫn tâm sao ?" Vừa nói vừa trừu động một chút , đối mặt với người đàn ông này , Giang Tuyết Nịnh một chút biện pháp cũng không có.
Cơ thể được tẩy rửa sạch sẽ lộ ra da thịt trơn trượt , bị bàn tay hắn vuốt ve , tản ra hương sữa tắm nhàn nhạt , từ đầu đến cuối người đàn ông đều không có đem côn ŧᏂịŧ rút ra.
Lần nữa trở về phòng thì trời đã sáng hẳn , chính là hơi thở kiều diễm bên trong căn phòng một chút cũng không thay đổi. Lần này Giang Tuyết Nịnh đứng trước giường , nửa thân trên ghé vào một chỗ còn tính là sạch sẽ , hai tay gắt gao bấu lấy cái gối.
Nam nhân đứng ở sau nàng nửa thân trên cũng dán xát lên người nàng , một bên hôn lấy vành tai mẫn cảm , một bên nhẹ nhàng trừu động làm Giang Tuyết Nịnh có chút miệng đắng lưỡi khô , yết hầu nghẹn ngào. Nước giống như tụ hết vào một chỗ làm cho các địa phương khác thiếu nước trầm trọng.
" Ân ...ba...thật là khó chịu~..." Cố Thần Quang tuy rằng hưởng thụ thân thể mê người nhưng cũng để ý cảm thụ của nàng , cũng minh bạch nàng sắp đến cực hạn vì thể không trêu đùa nàng , tập trung tinh thần cảm thụ kɧoáı ©ảʍ chính mình cùng tiểu huyệt nàng cọ xát.
Mỗi một lần hắn thâm nhập , thịt non đều sẽ tự nhiên bao lấy , hút chặt khiến hắn không thể không gia tăng tốc độ , rốt cuộc nam nhân gầm nhẹ một tiếng , dùng sức thúc thẳng vào hoa tâm, bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng. Mà Guang Tuyết Nịnh thì trực tiếp nhắm hai mắt lại mà ngất đi.
Người đàn ông rút ra côn ŧᏂịŧ nửa mềm , rút khăn giấy trên đầu giường đơn giản lau qua cho nàng , đem người ôm lại phòng ngủ của nàng , còn săn sóc mặc cho nàng chiếc qυầи ɭóŧ , bên trong còn lót khăn giấy.
Lại lần nữa trở lại phòng mình , trên giường một mảnh hỗn độn , hắn đem khăn trải giường cùng khăn phủ rút ra tìm cái túi cho vào , sau đó lấy giấy bút viết mấy chữ.
~ Hết chương 14 ~
Chắc là đem cất làm kỉ niệm nè. 〜(꒪꒳꒪)〜