Nuông Chiều Con Dâu

Chương 3: H

Edit : Lacey

Giang Tuyết Nịnh chủ động dâng lên cái miệng nhỏ , một tay ở sau lưng cha chồng sờ loạn , cuối cùng cầm nam căn tím đen , nóng bỏng lại cứng rắn. Hai người vong tình kích hôn* , trao đổi nước bọt.

* Chỗ này mình không hiểu lắm. Vong tình kích hôn : hôn nhau không mang tình cảm gì ??? Ai hiểu thì giúp mình nhé.

Chờ đến khi cái miệng nhỏ bị hôn có chút ửng đỏ , Cố Thần Quang mới buông tha nàng , chuyển hướng tới cặp phong nhũ trước ngực. Hắn đời này đã từng qua lại với vô số nữ nhân , cho tới hiện tại thì có rất ít người làm hắn mất khống chế , vậy mà hôm nay Giang Tuyết Nịnh lại làm được. Đầṳ ѵú bị hắn hung hăng ngậm lấy , hút thật mạnh một ngụm.

" Ân~ không cần..." Cả người cô như có dòng điện xẹt qua , Giang Tuyết Nịnh càng thêm không an phận vặn vẹo , phía dưới nơi riêng tư của hai người kề sát nhau. Cả hai đều không ức chế được mà phát ra tiếng rêи ɾỉ.

" Hiện tại nói không cần đã chậm." Cố Thần Quang biết tình huống hiện tại của nàng , không cần dạo đầu quá lâu bởi vì phía dưới đã ướt đến rối tinh rối mù , mà trên người nàng cũng càng ngày càng như lửa nóng , phải nhanh giúp nàng tiết ra mới được.

" Tiểu Nịnh , ta muốn vào tới." Sốt ruột không chỉ riêng nàng mà hắn chính mình cũng căng không chịu được. Cố Thần Quang không do dự đem côn ŧᏂịŧ để ở tiểu huyệt khẩu , sau đó ôm chặt Giang Tuyết Nịnh , dùng sức đẩy vào. Côn ŧᏂịŧ tiến vào địa phương chặt chẽ lại ấm nóng , bị tường thịt bao vây cắn nuốt. Nếu là người không đủ định lực chỉ sợ vừa tiến vào liền phải nộp vũ khí đầu hàng. Không nghĩ tới người con dâu này là một bảo bối.

" Đau...~ thật trướng" Giang Tuyết Nịnh từ sau khi gả cho Cố Bắc Dã thì hai người rất ít khi cùng phòng vì Cố Bắc Dã ghét bỏ Giang Tuyết Nịnh không chịu chủ động lấy lòng hắn. Mà Giang Tuyết Nịnh trước giờ không hề thích qua Cố Bắc Dã cho nên trừ bỏ đoạn thời gian tân hôn , số lần hai người cùng phòng một năm đếm được trên đầu ngón tay.

Giang Tuyết Nịnh không dễ chịu , Cố Thần Quang cũng không thể tốt được. Con trai cùng con dâu tình cảm không thể nào tốt hắn biết. Con trai hắn là một đứa thích mĩ nữ , mà Giang Tuyết Nịnh lại là một cực phẩm mĩ nữ , nay hoàn toàn là phí phạm của trời a~

Kích cỡ của Cố Thần Quang thật lớn vẫn làm nàng cảm thấy không thoải mái , có chút đau đớn , nhưng nơi đó đã đủ ướt nên sẽ không sinh ra phản kháng.

Khả năng bởi vì dược nhiều , cũng có thể do bản năng , Giang Tuyết Nịnh đem mông ngọc nâng đến càng cao , chân thực cảm giác được cự long như lửa nóng của người đàn ông trong cơ thể nàng đem đến bao xúc cảm khác nhau.

Cố Thần Quang không ngừng đẩy vào cho đến khi đem hoa huyệt của Giang Tuyết Nịnh toàn bộ lấp đầy , nàng không tự chủ được ưm một tiếng  , vặn vẹo eo thon , côn ŧᏂịŧ trong cơ thể cũng theo đó chuyển động , cọ xát tường thịt mẫn cảm mang đến từng trận kɧoáı ©ảʍ.

Môi đỏ nhẹ nhàng thở dốc , đôi mắt chứa nồng đậm tìиɧ ɖu͙© vũ mị động lòng người. Eo thon phối hợp với chuyển động của hắn mà nhẹ nhàng đong đưa , giống như một yêu tinh câu hồn người làm cho máu nóng toàn thân người đàn ông dâng lên.

" Tiểu yêu tinh , thật là một tiểu yêu tinh tra tấn người." Động tác của Giang Tuyết Nịnh vẫn quá chậm , ánh mắt chứa lửa nóng của Cố Thần Quang không nhịn được nhìn thân thể kiều mị dưới thân.

Hắn bắt đầu dùng sức xỏ xuyên qua thân mình trẻ tuổi của con dâu , một cái sâu hơn một cái , đôi tay xoa nắn nơi no đủ tuyết trắng tròn trịa của cô tựa hồ muốn đem nơi đầy đặn này xoa nát.

"A...Ân~a...." Giang Tuyết Nịnh nào đã trải qua việc này , làm sao mà chịu được người đàn ông mạnh mẽ va chạm. Kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ mất hồn cùng cảm giác hơi hơi đau đớn khiến cô thẹn thùng phát ra tiếng rêи ɾỉ.

Cấp tốc chạy nước rút , người đàn ông gầm nhẹ một tiếng , nâng đùi ngọc của Giang Tuyết Nịnh lên , lấy tư thái tận tình mà đảo lộng vách trong yếu ớt , điên cuồng đưa đẩy , đem hoa môi cọ xát đến sưng đỏ , ở nơi giao hợp phát ra những âm thanh khiến người ta đỏ mặt.

" A a... Ân ~ ... Ba ba... Thật thoải mái..." Môi đỏ không ngừng tràn ra tiếng rêи ɾỉ yêu kiều khiến người nam nhân đang chiếm hữu nàng triệt để bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Cố Thần Quang cuồng mãnh đưa đẩy , Giang Tuyết Nịnh tựa như búp bê sứ , sao mà chịu nổi hành động mạnh mẽ bừa bãi đùa bỡn , cả người cơ hồ sắp bị hắn đâm hỏng.

Tuyết trắng cơ thể không ngừng đong đưa , tiếng kêu rên phóng đãng không ngừng phát ra. Một tay người đàn ông chế trụ eo thon của nàng , một tay kia thì đẩy ra hoa môi , nắm lấy tiểu hạch sung huyết căng chặt mà không ngừng xoa nắn.

" Không... A~ a... Ba ba..."

Tiếng rêи ɾỉ kiều mị mang theo đau đớn vang lên không ngừng , hoa kính sưng đỏ ra sức liếʍ mυ'ŧ nam căn ngày càng phình lớn , giống như đang cầu xin đầu nấm thật to kia đánh thẳng vào hoa tâm ở sâu trong.

Giang Tuyết Nịnh cảm thấy máu toàn thân như chảy ngược , thủy triều mãnh liệt nhanh chóng bao phủ nàng , một cỗ nhiệt lưu từ trong hoa huyệt chảy ra như trút. Vốn dĩ ý thức có chút mơ hồ đột nhiên vô cùng thanh tỉnh , kɧoáı ©ảʍ khi cao trào đem nàng lên tận thiên đường.

Thủy triều mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ người đàn ông đang không ngừng trừu động , gầm nhẹ một tiếng đem tinh hoa nóng bỏng toàn bộ bắn vào trong cơ thể của Giang Tuyết Nịnh khiến cô không khống chế được mà run rẩy.

Nhìn ánh mắt dần dần thanh tỉnh của con dâu , Cô Thần Quang không né tránh , cứ như vậy bình tĩnh nhìn nàng. Côn ŧᏂịŧ chưa hoàn toàn mềm xuống vẫn cắm trong cơ thể nàng , từng màn vừa rồi không ngừng hiện lên trong đầu nàng , không nói lên được là cái tư vị gì , phảng phất không có phẫn nộ , cũng không có kích động.

Nàng có chút ngượng ngùng nhưng không mở miệng thì không được :" Ba , người trước rút ra đi nếu không sẽ mang thai." Cố Thần Quang không sợ , nếu Giang Tuyết Nịnh nguyện ý thì sinh một cái thì thế nào.

~Hết chương 3~