Chương 8: Lõa thể dùng cơm + ba ruột nhét thịt vào l*и + bị ba ruột đánhDương Dao không thể tin vào tai mình, ba ba của cậu sao có thể....sao có thể muốn cᏂị©Ꮒ cậu. Phải chăng là ba chỉ nói giỡn để dạy dỗ cậu một phen a.
Dương Dao đang ngốc một chỗ thì đã nghe giọng từ phía đối diện: "Mày ăn mặc như thế quá con mẹ nó da^ʍ. Tao đây kêu mày cởi nốt bên dưới nhìn cho thuận mắt."
Cậu nhìn ba chồng rồi lại nhìn ý tứ rõ ràng trong lời nói của ba ba, kéo váy cùng qυầи ɭóŧ xuống, lõa thể ngồi trên ghế dùng cơm.
Ba chồng dường như muốn chọc ba ruột của cậu tức điên mà đem canh đổ lên ngực cậu, chính mình nắm vυ' mυ'ŧ tu tu. Còn đem cơm từ miệng chuyển qua miệng cậu, thích thú mà ăn xong một chén. Cậu dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thể chỉ có thể âm thầm chảy nước, dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ạt tí tách rơi trên sàn.
Mã Duật đem cả người cậu đặt lên đùi, tách rộng hai chân cậu để lộ l*и dính dính dịch trắng, nói: "Ông không thấy con ông chính là loại điếm cao cấp nhất sao?"
Chiến Sênh cũng cười nhạt "Đúng. Nó điếm từ trong bản chất rồi. Bằng không sẽ không làm với ba chồng như thế!"
"Hay là ông cũng thử làm nó đi. Thực thích muốn chết. Muốn l*и da^ʍ có l*и da^ʍ, muốn bóρ ѵú có bóρ ѵú, trong nhà còn có mấy bộ đồ SM sẵn tiện nhờ ông sui gia kiểm tra chất lượng."
Thế là Dương Dao lại được chuyển đến bên đùi ba ba, bộ ngực đẫy đà vì bị đẩy mà rung lắc một trận ụp vào ngực Chiến Sênh. Ông một đoạn đó còn thấy vυ' của con mình ép lên người ông hơn nửa. Dương Dao khẽ "A" một tiếng rồi lại đỏ bừng cả mặt.
Cậu không muốn cùng ba ruột phát sinh loại chuyện kia, cậu vẫn luôn coi ba là ba, vẫn luôn rất thương mẹ ở nhà. Mối quan hệ này mãi mãi dừng lại ở "lσạи ɭυâи". Nhưng mà l*и bị lớp vải quần tây của ba ba cọ vào đã ngứa, dâʍ ɖị©ɧ lại chảy. Cậu thật muốn đưa tay gãi gãi l*и.
Chiến Sênh đem tay con trai vòng qua cổ mình, cả mặt ông úp vào ngực con trai, hít lấy hương sữa còn thoang thoảng. Đối với tốc độ tấn công của ba ruột, cậu chỉ có thể gắt gao ôm cổ ông để không bị ngã xuống.
Ba cậu muốn cùng cậu làʍ t̠ìиɦ.
"Ô ô...ô....đừng .....ba... Xin ba...ưʍ.... ba ha... Đau con..." Chiến Sênh đem đũa nhét vào trong âʍ đa͙σ của cậu, nhét đến một nửa lại đem theo đồ ăn nhét vào. Nhét đến khi hai cánh hoa không thể khép lại, trước l*и đã nhìn thấy một miếng thịt bò muốn tràn ra.
"Dao Dao, em mà làm rớt sẽ bị anh đánh đòn. Em gầy như vậy nên anh cho em ăn nhiều một chút, có sữa còn để đàn ông của em bú." Chiến Sênh uy hiếm.
"Ba, người đem đồ ăn ra đi. Quá nhiều,..con chứa không hết.... Muốn tràn... " Dương Dao ủy khuất, khóe mắt ngấn lệ nói.
Có điều Chiến Sênh hiện tại chỉ mang ý nghĩ chơi chết cậu, một chút thương tiếc không hề tồn tại. Ông bóp mạnh vυ' cậu như trừng phạt. "Em làm rớt đồ ăn ra sẽ bị anh đánh, có biết không? Cục cưng, mao phòng tạo tư thế rồi chờ anh." Rồi ông lại hướng Mã Duật nói "Ông không ngại cho tôi mượn phòng cᏂị©Ꮒ nó đó chứ?"
Mã Duật không đáp nhưng lại vui vẻ đem ra một bồ đồ chơi tìиɧ ɖu͙© đưa cho Chiến Sênh.
Dương Dao đi về phòng, trên đoạn đường luôn khép chặt hai đùi vì sợ đồ ăn rơi ra. Nhưng đến phòng vẫn bị rớt ra một miếng thịt cùng theo đó là dâʍ ɖị©ɧ chảy ồ ạt. Cậu đưa mắt nhìn về phía ba, trên tay ông đang cầm roi.
Chiến Sênh còn trẻ, lại chăm tập luyện thể hình nên một tay đã đẩy ngã Dương Dao lên giường. Đầu và hai tay chống xuống nệm, tư thể nửa quỳ khiến mông tròn càng ngẩng cao.
Vụt
Tiếng roi da vung lên trong không khí rồi rơi vào lưng cậu.
"Dao Dao, sao em lại bị đánh? Trả lời."
Dương Dao đau muốn ngất, ba ba đánh cậu thật rồi.
Không thấy con trai trả lời ông liền quất thêm hai phát. Cậu người run lẩy bẩy "Do em làm rớt đồ ăn."
"Rớt đồ ăn ở đâu?"
"Ở..ở...bướm."
"Gọi anh là anh Sênh"
"...a...nh Sênh"
"Nói "em bị ngứa l*и""
"Em..bị ngứa l*и"
"Nói "Anh Sênh thao chết em."
"Anh Sênh....thao chết em..."
Mỗi một câu nói ra đều đi kèm một roi, còn Dương Dao không trả lời sẽ bị ăn năm roi. Rốt cuộc cả người bầm tím như vừa bị cưỡиɠ ɖâʍ.
"Mở chân ra cho anh nhìn l*и em. Nhanh!"
Chiến Sênh thấy con trai lật người lại dang rộng hai chân thì liền ụp mặt vào sữa l*и cậu. Tham lam liếʍ lộng xung quanh, cắn cắn vào thịt bướm mềm mại, kéo ra từng miếng từng miếng thịt bò ban nãy nhét đầy trong l*и cậu ăn.
Quả thật, Dương Dao có tài trong việc nấu ăn a, thứ gì nhét vào l*и cậu sau khi đem ra ăn đều ngon hơn hẳn.