Trời Sinh Một Đôi

Chương 373: A loan nhận thân

Edit: Thu Hằng

Beta: Sakura

“A Loan, ngươi đứng lên mà nói.”

A Loan đứng lên vành mắt đỏ ửng, trong mắt lấp lánh vô số ánh sao, càng phát ra vẻ đẹp động lòng người.

Chân Diệu liền nhớ tới sau chuyện Giáng Châu, La Thiên Trình từng điều tra một lượt.

Thì ra A Loan hẳn là bị bọn buôn người bồi dưỡng, chẳng qua không biết làm sao trốn thoát được, sau lại rơi vào tay Triệu bà tử chuyên cung cấp nha hoàn đầy tớ cho nhà giàu.

Triệu bà tử ở kinh thành cũng có chút danh tiếng, cô luận là ca nữ, vũ nữ, đầu bếp, nữ thêu nương, hay tỳ nữ đều có thể chọn được người hợp ý từ chỗ nàng.

Người này mặc dù khéo đưa đẩy nhưng cũng có điểm mấu chốt, không làm việc mua bán với thanh lâu.

Cũng bởi vì thế, với dáng vẻ của A Loan mới tránh khỏi một kiếp, cuối cùng tới bên cạnh Chân Diệu.

Bởi vì A Loan từng được bọn buôn người bồi dưỡng các thủ đoạn đặc thù, La Thiên Trình từng nói với Chân Diệu cho chính nàng để ý, nếu có hành động gì bất thường thì sẽ tìm cớ đuổi ra ngoài.

“A Loan, ngươi năm nay cũng mười lăm đi?”

”Dạ, qua một tháng nữa chính là sinh nhật mười lăm của nô tỳ”

“Đến lúc đó, ở trong viện của ta, mở tiệc rượu ăn mừng cho ngươi, sinh nhật mười lăm tuổi, là sinh nhật lớn”

“Đại nãi nãi, A Loan là một tỳ nữ, những thứ này ngài cũng không nên tốn tâm tư”

Chân Diệu nhìn A Loan xinh xắn như hoa, thở dài “A Loan a, chỉ sợ sau này ngươi không phải là tỳ nữ nữa”

“Đại nãi nãi!” sắc mặt A Loan trắng bệch, lại muốn quỳ xuống, bị Chân Diệu kéo lại.

“Ngươi ngồi, chúng ta từ từ trò chuyện”

A Loan ngồi trên ghế con, chỉ ngồi một nửa người, thân thể nghiêng về phía trước, hai tay chắp lại lắng nghe.

Trong lòng Chân Diệu không biết là tư vị gì.

Còn nhớ rõ khi A Loan mới tới bên cạnh nàng, mặc dù dung mạo không tầm thường nhưng gầy teo nho nhỏ, dáng vẻ hiện tại duyên dáng yêu kiều lả lướt.

Nàng thật vất vả bồi dưỡng ra được một đại nha hoàn a, cứ như vậy thành biểu muội của người khác rồi.

Chân Diệu giận Quân Hạo, âm thầm chửi thề một tiếng, nói “A Loan, chuyện trước lúc bốn năm tuoir, ngươi có nhớ được chút nào không? Nói ta nghe một chút”

A Loan sợ hãi trong lòng, đối với lời của Chân Diệu không dám xem như trò đùa, thật tình suy nghĩ một chút rồi nói “Nhớ không rõ ràng lắm, chỉ nhớ được trước nhà có một con sông, hai bên bờ sông có rất nhiều hoa anh đào. Đến tháng ba, cha liền mang theo nô tỳ và nương tản bộ bên bờ sông, còn dùng hoa anh đài dệt thành vòng hoa cho nô tỳ. Trên mặt sông rơi đầy cánh hoa, giống như một dòng sông hoa, đặc biệt xinh đẹp. Vào thời điểm đó luôn có rất nhiều người tới du ngoạn”

Nói tới đây, A Loan nhíu

nhíu mày “Thật giống như một năm kia, nương sinh đệ đệ, đệ đệ bị bệnh, cha và nương bồi hắn, người hầu trong nhà mang nô tỳ đi ngắm hoa đăng …”

A Loan đột nhiên lắc đầu “Thật sự không nhớ nổi chuyện khác, không biết tại sao chỉ nhớ tới những chuyện này, ngay cả họ tên cũng không nhớ ra”

Sau đó là bị bọn buôn người bắt cóc dạy dỗ, đoạn nhân sinh kia đối với nàng là một cơn ác mộng, thật sự không muốn nhớ lại, càng đáng sợ hơn nếu lộ ra có thể phá hủy cuộc sống an tĩnh hiện tại.

Nghe đến đó, Chân Diệu than thở trong lòng.

Không thể không thừa nhận, A Loan sợ rằng thật sự là biểu muội của vị Quân tiên sinh kia.

Nghe ý tứ An Quận vương, vị tiên sinh kia cũng xuất thân thế tộc, cô cô gả cũng không phải nhà dân chúng tầm thường, nếu nói như vậy, mặc dù không muốn nhưng đối với A Loan thật ra lại là chuyện tốt.

Sợ A Loan suy

nghĩ lung tung, hiểu lầm thành chuyện không vui, Chân Diệu trấn an nói “Ngươi yên tâm, nha hoàn bên cạnh ta, trừ khi có tâm tư kia, nếu không thì tuyệt đối không làm thϊếp cho người”

A Loan lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lòng mang nghi ngờ lui xuống.

Chờ tới thời điểm dùng bữa tối, nha hoàn lui ra ngoài, nàng đem chuyện của A Loan nói lại một lần với La Thiên Trình “Mặc dù nghe không khác lắm, nhưng chuyện này cần thận trọng, vạn nhất người nọ là tên lừa gạt, lại hại tới A Loan”

La Thiên Trình nghe được tâm tình cực kỳ vui mừng “Đúng, không thể để cho A Loan bị kẻ lừa gạt dụ dỗ đi. Kiểu Kiểu nàng yên tâm, chuyện này giao cho ta điều tra đi”

Chân Diệu không nhịn được nói “Nhưng cũng không thể bỏ lỡ, dù sao đối với A Loan mà nói có thể trở lại bên cạnh cha mẹ chính là một niềm vui lớn”

La Thiên Trình chần chờ gật đầu “Được”

Đang muốn tìm cớ đuổi Quân Hạo đi, để hắn không liên quan tới Kiểu Kiểu nữa, cho dù bởi vì một nha hoàn cũng không được, nếu Kiểu Kiểu muốn vậy thì theo ý nàng cũng không sao.

Hiện tại hắn đã biết rõ, yêu thích một người không phải ỷ vào sự yêu thích đó, lấy danh nghĩa vì tốt cho nàng mà thay nàng quyết định hết thảy, mà là dùng hết sức mình để khiến nàng vui lòng.

La Thiên Trình định ngày hẹn An Quận vương, nói ra thì một thai ký cũng không chắc chắn được gì, nếu muốn nhận A Loan thì Yến Giang phải phái người tới.

An Quận vương một lời đáp ứng.

Sau khi nói chuyện với An Quận vương, hắn phái ám vệ xuôi nam thăm dò.

Đảo mắt đã đến tháng chạp, bên ngoài đã đóng băng, cửa sổ thủy tinh cũng kết những hoa văn băng, chậu than ấm áp đàn dần hòa tan băng thành những dòng nước dài hẹp, Tước Nhi đang lau cửa sổ, hai tay đông lạnh đỏ bừng.

Chân Diệu la nàng “Tước Nhi, không cần lau, tới đây sưởi tay”

“Ai, tới ngay” Tước Nhi lau xong, nhanh chóng chạy tới đưa tay sưởi ấm.

Con mèo mập mạp đang uốn trong ngực Chân Diệu lười biếng liếc nhìn Tước Nhi một cái, lại cúi đầu híp mắt ngủ.

“Tước Nhi, ngươi nói với Bạch Thược, hỏi xem ngày nào là sinh nhật A Loan, đến lúc đó bày hai bàn tại khách sảnh, mọi người cùng tụ tập náo nhiệt một phen”

Tước Nhi đầu tiên ngẩn ra, sau đó cười hì hì nói “Dạ”

Nàng đứng lên, cước bộ nhẹ nhàng đi tới cửa, lại nghiêng người le lưỡi nói “Đại nãi nãi thiên vị, chỉ thương yêu A Loan tỷ”

Rèm cửa chẳng biết đã bị nhấc lên lúc nào, La Thiên Trình đi đến “Chỉ yêu thương A Loan?”

Hàn khí theo lời này tản ra, Tước Nhi rùng mình một cái, vội vàng khom người thi lễ, chạy ra ngoài.

Chân Diệu đi tới, nhận lấy áo khoác hắn cởi ra. Tay run lên, đem áo khoác mắc lên giá áo, hỏi “Sao hôm nay lại trở về sớm vậy?”

La Thiên Trình đổi giầy đi vào nội thất, nhận trà Chân Diệu đưa tới, uống một hớp nói “Chuyện của A Loan, có tin tức”

Tay Chân Diệu dừng lại một chút.

Trong lòng La Thiên Trình không thoải mái, xem ra lời của nha hoàn Tước Nhi hay Yến Nhi kia thật không sai, Kiểu Kiểu rất để ý tới A Loan.

“Quân Hạo có một vị tiểu cô gả tới Vương gia ở Yến Giang, ở địa phương cũng coi như là vọng tộc, quả thật có tướng mạo giống A Loan. Có một dòng sông hai bên bờ là hoa anh đào trước phủ Vương gia, dân bản xứ gọi là sông anh đào. Chẳng qua đối ngoại vẫn dối mọi người về chuyện A Loan, chắc rằng vẫn hi vọng có thể tìm lại” La Thiên Trình nói tới đây, nhìn Chân Diệu một cái, bổ sung “Vương gia thất phòng hiện tại có hai nam một nữ, trưởng tử năm nay mười một tuổi, so với A Loan nhỏ hơn bốn tuổi”

“Nói vậy, thật sự đúng rồi?” Chân Diệu cũng không biết nên khổ sở hay là vì A Loan mà cao hứng.

“Vị Quân tiên sinh kia cũng viết thư đi, vợ chồng Vương gia thất phòng đã sai người lên kinh thành rồi, tính ra qua mười ngày nửa tháng nữa sẽ tới”.

Chân Diệu nghe vậy thở dài “Vốn là rất không nỡ bỏ A Loan, hiện tại thật lòng vui cho nàng”

Mắt thấy sẽ tới lễ mừng năm mới, còn khẩn cấp chạy tới đây, đủ thấy bọn họ chưa từng quên nữ nhi này trong nhiều năm qua.

Sinh nhật A Loan là ba ngày sau. Nàng thấy những thứ quen thuộc trong khách sảnh, còn có nụ cười nhẹ nhàng của Chân Diệu, vành mắt không khỏi đỏ lên, nức nở nói “Thật ra sinh nhật này chính là ngày nô tỳ bắt đầu theo Triệu bà tử, nô tỳ không có phúc khí kia, có thể nhớ được sinh nhật của mình”

Nàng ngay cả tên họ còn không nhớ, làm sao có thể nhớ rõ sinh nhật mình. Ngày thoát khỏi miệng hổ cũng coi như được sinh ra lần nữa.

“A Loan nhà rt, ngày sau tất còn phúc khí lớn hơn” Chân Diệu cười nói.

Từ lúc Tử Tô lập gia đình, A Loan trở thành đại nha hoàn, nha hoàn bà tử ở Thanh Phong đường tất nhiên đều tới tham gia náo nhiệt, còn người hầu có thể diện ở viện khác biết được đều mang theo lễ tới, cũng không dám lưu lại uống rượu, để lễ lại nói mấy lời chúc mừng rồi rời đi.

Sau hôm đó, Chân Diệu nói tình huống La Thiên Trình thăm dò được cho nàng biết “Lúc trước không nói vì sợ chuyện không đúng, nay Thế tử đã thăm dò, đây là chuyện chính xác, không lâu sau vợ chồng Vương gia sẽ tới, nói trước cho ngươi biết để chuẩn bị tâm lý”

“Đại nãi nãi, nô tỳ không muốn rời khỏi người …”

Chân Diệu kéo nàng đứng dậy “Nha đầu ngốc, người khác có tốt hơn nữa, cũng không tốt bằng cha mẹ, thoát khỏi thân phận nô tịch, tương lai có thể gả cho người trong sạch. Bản thân ta cũng muốn lưu ngươi lại, đáng tiếc lại không thể cưới ngươi được nha”

A Loan nghe vậy nín khóc mà cười.

Nàng lui ra ngoài, đi tìm nha đầu Mộc Chi từng cãi lại Giáng Châu.

“Ta nhìn thấy ngươi là người trung thực, tính tình so với Tước Nhi chững chạc hơn mấy phần, muốn đem thủ pháp ấn huyệt dạy ngươi, sau này nếu ta rời đi, cũng tiện ngươi thay ra hầu hạ đại nãi nãi, không biết ngươi có bằng lòng không?”

Mộc Chi lộ ra vẻ mặt vui mừng, vội vàng nói cảm tạ “Đa tạ A Loan tỷ tỷ cất nhắc, Mộc Chi tất nhiên là nguyện ý”

Từ đó, A Loan toàn tâm toàn ý dạy dỗ Mộc Chi.

Qua thời gian nửa tháng, vợ chồng Vương gia đã tới kinh thành, bên ngoài tuyết bay tán loạn, con đương đi tới đều kết băng, xe ngựa di chuyển cũng chậm.

Chờ tới chỗ hẹn, cùng An Quận vương hàn huyên mấy câu liền đưa vợ chồng Vương gia ra ngoài.

Nhìn vợ chồng Vương gia, trong lòng Chân Diệu liền nhận định, đây đúng là mẫu thân của A Loan.

Vương thị cũng chỉ tầm ba mươi tuổi, hoàn toàn chính là bộ dáng của A Loan mười mấy năm sau, muốn nói hai người không có quan hệ máu mủ, thật khiến người ta khó có thể tin được.

Ánh mắt vợ chồng Vương gia rơi vào trên mặt A Loan đứng phía sau Chân Diệu, Vương Quân thị lại càng kích động tiến lên “Tường Nhi …”

Ký ức con người giống như hộp được khóa lại, có đôi khi quên đi chuyện gì đó, nhưng chủ cần có đúng chìa khóa trong nháy mắt sẽ mãnh liệt nhớ ra.

Phụ nhân trước mắt cùng phụ nhân ôn nhu ôm

mình trong ký ức mơ hồ kia là giống nhau, A Loan cũng bất chấp hoàn cảnh, nhào tới “Nương …”

Chân Diệu và mọi người rời đi, để lại không gian cho một nhà đoàn tụ

Chờ A Loan đi ra, nàng thấp giọng hỏi “Như thế nào, xác định là phụ mẫu của ngươi không sai chứ?”

A Loan đỏ mặt gật đầu.

Việc phải làm là an bài cho A Loan rời đi.

Không quá hai ngày sau, tin tức A Loan lập gia đình truyền ra, nha hoàn bà từ rộn ràng đưa quà cưới, ngày rời phủ, A Loan tới gặp Chân Diệu.