Lãng Nữ Về Nhà Ăn Tết

Chương 09: Dán chữ Phúc

Đây là loại cảm giác gì.

Môi lưỡi ướt nóng tuyệt đối là thứ có thể kɧıêυ ҡɧí©ɧ tính dục của phụ nữ nhất. Thậm chí đối với một số người, bị liếʍ có thể mang đến kɧoáı ©ảʍ vượt qua cả quan hệ. Cố Viện có nhận biết vài kỹ thuật lưỡi lợi hại đang liếʍ láp trên tao huyệt mình, khi thì vét dọc lên xuống, khi thì đầu lưỡi thọc khuấy cuộn lại rồi hút ra, đó là thiên đường.

Mà giờ phút này, cái mông truyền đến kɧoáı ©ảʍ thật sự là quá bất ngờ.

Cố Viện không nghĩ tới baba sẽ làm trò trước mặt mẹ, dưới tình huống như thế mà liếʍ bức cô.

Tuy rằng chỉ tiếp xúc một chút rồi tách ra, nhưng khi đầu lưỡi chà xát trên viên thịt non rất nhỏ nhô lên kia, thẹn thùng cùng khuây khỏa đan xen, kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong lòng dâng cao, Cố Viện không thể khống chế được trực tiếp kêu lên:

"A ~"

Tiếng kêu này phát ra quanh quẩn ở trong phòng vô cùng rõ ràng, Cố Viện hoảng hốt ngẩng đầu. Đối diện với ánh mắt nghi hoặc của mẹ Cố, trong lòng cô giật giật quay đầu nhìn phía sau, chỉ thấy —

Cố Cảnh Chu nghiêm trang ngồi trên sô pha, mang theo biểu tình nghi hoặc như mẹ Cố nhìn cô, cả người đoan đoan chính chính, không hề khác thường, một chút cũng không nhìn ra dấu vết vừa mới liếʍ âʍ ɦộ của con gái.

Bị hai người lớn nhìn, Cố Viện đành phải giả vờ không có việc gì:

"Tay... tay con đυ.ng phải cái đinh..."

Nói xong lời này cô vội lấy điều khiển từ xa chỉnh độ ấm, ngoan ngoãn ngồi trở lại trên sôpha đọc sách.

Mẹ Cố dặn cô vài câu, lại tiếp tục việc trên tay. Cố Cảnh Chu từ đầu đến cuối đều không có một chút hoảng loạn, tựa hồ như hết thảy hắn đều nắm trong tay.

Trong phòng khôi phục lại trạng thái ấm áp bình yên, ánh mặt trời mùa đông chiếu vào, như an ủi vạn vật, làm cho người thoải mái vui vẻ.

Cố Viện lại không có tâm trạng thưởng thức, trong đầu cô toàn là cảm giác vừa rồi bị baba liếʍ kia. Đầu lưỡi quét qua thấm ướt miệng huyệt, ở một giây ấy xúc cảm vuốt ve mơn trớn kia được phóng đại vô số lần, rung động qua đi khát cầu lại càng nhiều.

Cô muốn tiếp tục bị liếʍ, muốn baba dùng đầu lưỡi giống như dươиɠ ѵậŧ và ngón tay vậy, qua lại ra vào ở hoa huyệt của cô, dùng môi mỏng nuốt vào mật dịch chảy ròng ròng tựa như dòng chảy bất tận kia.

Càng nghĩ càng kích động, thân thể của cô không tự giác đong đưa lên, hai chân kẹp chặt lại, bờ môi hồng nhạt bị răng trắng tinh khẽ cắn, bởi vì dùng sức quá mức đã để lại dấu vết.

Thời gian như vậy thật sự quá mức trêu người, Cố Viện chờ rồi lại chờ, rốt cuộc nghênh đón được thời cơ.

Mẹ Cố đi vào đảo bếp* bắt đầu sửa sang lại đồ tết, thuận tiện còn dặn dò Cố Viện dán câu đối xuân và chữ Phúc.

*Hình ảnh minh hoạ của Đảo bếp, cái bệ có vòi nước và bồn rửa ấy.Đảo bếp là chỗ giao tiếp giữa phòng bếp và nhà ăn, cách phòng khách không xa, nhưng bởi vì ở giữa có bình phong che chắn, bởi vậy mẹ Cố tuy rằng có thể nhìn ra phòng khách lại chỉ có thể nhìn được nửa thân trên.

Cố Viện cầm lấy chữ Phúc trong tay chuẩn bị dán trên cửa sổ thuỷ tinh ở sau sôpha. Cô cởi giày, đạp lên trên sôpha, nhấc chân một cái trực tiếp cưỡi trên mặt Cố Cảnh Chu.

*Là tư thế này nha!!! Thay đổi là ngồi trên sôpha thôi. Các sắc tưởng tượng được chưa nè 😆Âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ nhỏ nước dính sát vào trên khuôn mặt tuấn tú của baba, một ít râu đâm vào làm cô vừa đau vừa ngứa.

Bị chơi đã lâu như vậy, đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra lúc nãy đã sớm chảy sạch sẽ. Hiện tại nơi đó đỏ rực rỉ nước, môi âʍ ɦộ mấp máy, cửa động ngập nước đã phát ra lời mời chân thành nhất.

Con gái chủ động đưa tới cửa Cố Cảnh Chu cũng không khách khí, há miệng dùng sức hút một ngụm.

Ha, dâʍ đãиɠ, ngay cả nước cũng mang theo vị tanh ngọt, mới vừa hút xong một ngụm lại chảy ra càng nhiều hơn.

Cố Cảnh Chu xưa nay chưa từng bị khơi dậy tính thú như vậy, đầu lưỡi sau khi mơn trớn mấy lần ở miệng huyệt liền cuốn lên, nhắm ngay cửa đường đi, đâm thật mạnh một cái.

Cố Viện nhỏ giọng rêи ɾỉ, mặt baba bị cô đè bên dưới huyệt, bàn tay to nắm mông cô, dâʍ ɖị©ɧ trong suốt thấm ướt cằm hắn. Đầu lưỡi baba vừa trơn vừa mềm, có khi cắm vào, có khi liếʍ láp hoa châu mẫn cảm, lúc mạnh lúc nhẹ, động tác càng lúc càng nhanh, phòng khách vang lên tiếng nước nho nhỏ.

Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt chạy khắp thân thể làm cả người cô căng chặt, lưng thon thắt lại, cổ không tự giác ngẩng lên, trên mặt xuất hiện thần sắc thống khổ và vui thích đan xen.

Một bàn tay còn cầm chữ Phúc, một tay khác đã luồn vào trong mái tóc baba, lộ ra đốt ngón tay dùng sức đến trắng bệch. Sảng khoái khắp người tụ lại ở hạ thể, làm cô khát vọng càng nhiều. Cái mông cong vểnh cũng từng chút từng chút đẩy về phía trước, hận không thể dùng lỗ nhỏ đem toàn bộ đầu lưỡi baba hút vào.

Mẹ Cố bớt thời gian ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy nửa thân trên của Cố Viện đang giơ chữ Phúc, lung la lung lay, thiếu chút nữa dán trên khung cửa sổ.

"Qua bên phải, Viện Viện."

Cố Viện nghe thấy mẹ nói càng khẩn trương cả người run run, chân nhũn ra không động đậy nổi.

Cố Cảnh Chu đành phải nâng cái mông con gái, dựa theo yêu cầu của vợ di chuyển qua bên phải. Trong quá trình di động, hàm răng cọ vào trên hoa châu nhỏ xinh, đau đớn nho nhỏ lại làm Cố Viện run rẩy.

Mẹ Cố lại chỉ đạo:

"Tay vững lại."

"Qua bên trái một chút."

"Lên trên tí nữa."

Trên dưới cọ xát, tả xung hữu đột, Cố Viện có loại ảo giác, giống như là mẹ đang chỉ đạo baba nên liếʍ huyệt cô như thế nào. Cảnh tượng như vậy thật sự làm người không khống chế được kích động.

Chờ cho đến khi dán xong một chữ Phúc, người Cố Viện ướt hơn một nửa. Cố Cảnh Chu càng nghiêm trọng hơn, như là vừa mới rửa mặt, toàn bộ đều là da^ʍ thuỷ trong suốt.

Hai người cầm câu đối đi ra cửa mới tránh khỏi tầm mắt mẹ Cố, liền gấp không chờ nổi mà hôn nhau.

Lần này, hai người hôn đến khó chia khó rời, hai đầu lưỡi linh hoạt giao triền quấn lấy, thúc đẩy nhau, đôi môi dùng sức hấp thu nước bọt đối phương, thân thể cũng dính chặt cọ xát.

Cố gia ở là một căn hộ thông hai lầu, một tầng chỉ có hai hộ, nhà cô ở tầng 9, ngày thường hàng hiên sẽ không có người ở.

Hai cha con cứ như vậy giữa ban ngày dựa vào cửa làm loạn. Quần áo Cố Viện hỗn loạn, nịt ngực trên người lỏng lẻo, hai bầu vυ' lớn lộ ra, mới vừa bị gió thổi đến có chút lạnh đã bị bàn tay thô to của đàn ông bắt lấy. Nhũ thịt tuyết trắng từ trong kẽ hở của năm ngón tay tràn ra, chỉ bóp vài cái Cố Viện liền cảm giác bản thân không đứng được.

Cô không thở nổi dựa vào trong l*иg ngực baba, cảm thụ được cơ ngực rộng lớn có lực dưới lớp áo sơmi kia. Đầu ngón tay cô căng thẳng, vừa vặn chạm được câu đối.

Trong lòng Cố Viện dâng lên ý tưởng:

"Ba ba, đã quên lấy cái thang rồi, con muốn cưỡi ở trên người của baba dán câu đối ~"

—————————————————

Vivi: đừng quên nhấn ⭐️ bên dưới để an ủi tâm hồn ngây thơ trong sáng của ta nhaaa 😘