‘Tại sao nó lại lớn như vậy?’
Grid đã rất ngạc nhiên vì quy mô của Pangea.
“Mình nghĩ đó sẽ là một ngôi làng nhỏ vì đó là một ngôi làng tân thủ.”
Nhưng sự thật lại ngược lại. Pangea là đủ lớn để được gọi là một thành phố. Cậu ấy không thể nhìn thấy điểm kết thúc của những bức tường thành, cho dù cậu ấy có cố thế nào đi chăng nữa. Nó dường như lớn hơn nhiều so với Reidan – thành phố lớn thứ hai ở Vĩnh Hằng. Và thậm chí dân số còn cao hơn nữa. Reidan rất vắng người, trong khi khắp nơi ở Pangea đều đông đúc người.
“Chắc lãnh chúa ở đây phải rất tốt …”
Ông ta hẳn là đã kiếm được rất nhiều từ tất cả các loại thuế mà người dân phải trả. Thành phố sa mạc, thành phố pháo đài, v.v. Sao Grid chỉ sở hữu những thành phố không tạo ra nhiều tiền vậy nhỉ, nó khiến cậu cảm thấy ghen tị.
“Ơ?”
Grid liên tục quan sát xung quanh thì cậu bỗng nhận thấy điều gì đó.
‘Có nhiều dân tộc vậy nhỉ?’
Grid nghĩ rằng Lục Địa Phía Đông là phương Đông. Nên cậu tưởng tượng ra một phong cách sống phương Đông ở đây, nghĩa là người dân sẽ có mái tóc đen và đôi mắt đen. Tuy nhiên, cũng có nhiều cư dân của Pangea có vẻ ngoài phương Đông thật, nhưng những người khác lại gợi nhớ đến người phương Tây và người Trung Đông hơn. Điều này cũng đúng đối với kiến
trúc trên đường phố. Một số tòa nhà trông giống như chúng đến từ triều đại Joseon của Hàn Quốc, còn một số tòa nhà khác trông giống như thánh đường từ châu Âu thời Trung cổ, cả các biệt thự kiểu Trung Đông cũng có mặt nữa.
“Chà. Rất…”
Cậu ấy nghĩ rằng mình nên ăn mì jjamppong vào bữa trưa hôm nay. Cậu đã hơi thất vọng vì cậu đã hy vọng mình sẽ thấy phương Đông cũ bí ẩn.
‘Nhưng đây cũng có thể là một lợi thế. Nếu một người chơi mang quốc tịch khác đến, họ cũng sẽ không gây chú ý. “
Pangea chỉ là ngôi làng tân thủ. Đây chắc phải là một sự sắp xếp cho những người chơi từ Lục Địa Phía Tây đến đây lần đầu tiên.
‘Một thành phố hoặc vương quốc với bầu không khí phương Đông chắc có lẽ sẽ tồn tại ở đâu đó’.
Lập luận của Grid là phù hợp. Vì Lục Địa Phía Đông được biết là lớn hơn nhiều so với Lục Địa Phía Tây. Grid dành ra vài giờ ở Pangea. Cậu quan sát các cửa hàng và đường phố đầy người để hiểu được các quy tắc, tình cảm và văn hóa của họ. Đó là một nỗ lực để thích nghi với môi trường mới.
Cậu ấy đang hành động mà không thiếu suy nghĩ như ngày xưa nữa. Cậu ấy nghĩ rằng như vậy sẽ là rất có ích mà không khó chịu chút nào.
“Không có gì đặc biệt cả. Mọi người cũng thế. Mình nên đến một lò rèn thử xem. “
Grid nghĩ rằng cậu đã ngắm Pangea đủ nhiều và bắt đầu có sự tò mò mới. Cậu tò mò không biết các thợ rèn của lục địa này làm việc như thế nào và loại trang bị chiến đấu mà họ sản xuất ra là như nào. Cậu ấy muốn nghiên cứu xem. Grid vẫn không quên nhiệm vụ thợ rèn huyền thoại của mình.
“Ông già đáng kính, xin thứ lỗi. Tôi có thể hỏi một câu được không?”
Grid gọi một ông già béo đang đi ngang qua.
“Lò rèn ở đâu thế?”
NPC lớn tuổi tên là Pao Woo nhìn sang Grid và hỏi.
“Đây có phải là lần đầu tiên cậu đến Pangea không?”
“Vâng, Tôi từ xa đến.”
Cậu ta không nói rằng mình đến từ Lục Địa Phía Tây. Nhận thức của họ về phía Lục Địa Phía Tây có thể vẫn chưa được biết rõ, vì vậy cậu phải cẩn thận nhất có thể. Như vậy là Grid rất thông minh.
“À, Tôi hiểu. Có một hoặc hai lò rèn ở đây …”
Pao Woo chỉ dẫn nó dựa trên quảng trường trung tâm.
“Có lò rèn Búa Trắng ở con đường phía Đông, lò rèn Đe Đen ở con đường phía Tây, lò rèn Kẹp Đỏ ở con đường phía Nam và lò rèn Lửa Xanh ở con đường phía Bắc. Họ đều là những lò rèn nổi tiếng nhất ở Pangea. Nếu bạn đến thăm một trong số họ, chắc chắn bạn sẽ mua được thứ gì đó phù hợp với mình ”.
“Có nhiều thợ rèn làm việc ở đó không?”
“Một số lượng vừa phải. Khoảng hơn 100.”
Các hàng hóa được sản xuất trong lò rèn không chỉ là trang bị chiến đấu. Ngoài ra còn có rất nhiều loại vật dụng cần thiết cho cuộc sống hàng ngày nữa, chẳng hạn như dao làm bếp, búa, thiết bị nông nghiệp, … Vì vậy, nhu cầu sản xuất đối với thợ rèn ở các thành phố đông dân là rất cao. Lục Địa Phía Tây đã đặt ra giới hạn về số lượng lò rèn trong mỗi lãnh thổ để giúp cho các Lãnh Chúa địa phương dễ kiểm soát.
“Cảm ơn ông.”
Cậu lịch sự chào tạm biệt ông lão tốt bụng và chuyển đến lò rèn Búa Trắng. Cậu ấy chọn nó vì nó là nơi gần nhất, chỉ cách chỗ cậu năm phút.
[Bạn đã vào lò rèn Búa Trắng.]
[Những người thợ rèn ở Lục Địa Phía Đông có quan điểm khác với những người thợ rèn ở Lục Địa Phía Tây. Hiệu ứng của Hậu Duệ Pagma sẽ không hiệu quả.]
“Hrmm.”
Thông thường, Grid sẽ được các thợ rèn cấp trung cấp ưa thích và được các thợ rèn cấp cao tôn thờ mỗi khi cậu ấy đến thăm một lò rèn. Những người thợ rèn xuất sắc chỉ nhìn vào cơ thể và bàn tay của cậu thôi cũng biết rằng Grid là một thợ rèn giỏi hơn họ rồi. Nhưng thợ rèn của Lục Địa Phía Đông thì không như vậy.
Grid thất vọng. Có phải là do cậu ấy không được đối xử tốt không? Không, không phải vì những lý do vụn vặt như vậy. Đó là bởi vì cậu ấy nghĩ kỹ năng của những người thợ rèn ở Lục Địa Phía Đông đã không đáp ứng được mong đợi của cậu ấy.
“Họ không có con mắt sáng suốt có nghĩa là họ thiếu khả năng.”
Cậu ấy có thể sẽ không học được bất kỳ kỹ thuật rèn nào từ Lục Địa Phía Đông mất.
“Mình nên tập trung vào việc lên cấp và nhận thêm các danh hiệu mới theo kế hoạch.”
Nao núng.
Grid chuẩn bị rời khỏi lò rèn thì phải đột ngột dừng lại.
Ttaaang!
Tiếng búa đập vào sắt sao nghe rõ vậy? Grid nghi ngờ tai mình và thay đổi hướng bước chân. Sau đó, cậu nhìn chằm chằm vào bên trong lò rèn với một cái nhìn mê hồn. Đây …
Ttang! Ttang! Ttang!
Phừng!
Bụp. Bụp.
Xèo!
10 thợ rèn đang làm việc xung quanh một cái lò lớn ở trung tâm. Có một người đang ngồi trước chiếc búa đóng đe, một người khác đang làm nguội sắt nóng, trong khi một người khác đang liên tục làm việc với ống thổi. Grid đã rất ấn tượng sau khi nắm bắt được kỹ năng của họ lập tức.
“Họ là những thợ rèn đã đạt đến trình độ cao cấp của kỹ năng Rèn.”
Lý do tại sao những người thợ rèn của Lục Địa Phía Đông không nhận ra sự vĩ đại của Grid không phải vì họ ‘kém cỏi’, mà vì họ khác biệt. Kỹ thuật rèn lúc địa Phía Đông khác với kỹ thuật của thợ rèn ở Lục Địa Phía Tây.
“Không những thế, nó còn tiên tiến hơn.”
Đặc biệt là kỹ thuật rèn rất xuất sắc. Họ xếp chồng các lớp kim loại lại với nhau và lặp lại đi lặp lại quá trình. Đó là một phương pháp đòi hỏi thể lực to lớn, sự kiên nhẫn và tinh tế. Nhưng những người thợ rèn thông thường của Lục Địa Phía Tây thường né tránh công việc này. Họ thường sẽ chọn phương pháp dễ dàng hơn.
‘Đây rõ ràng là một tư duy chuyên nghiệp vượt trội. Có phải đó là hiện tượng do tỷ lệ cạnh tranh cao vì có quá nhiều thợ rèn không? “
Grid cảm thấy tò mò khi nhìn các trang bị của họ.
‘Khi rèn sắt, họ dùng búa sắt. Khi rèn mithril, họ sử dụng búa mithril … ‘
Đó là vừa để tăng hiệu quả rèn và cũng vừa để không mâu thuẫn với bản chất của các kim loại. Đó là một ý tưởng mà ngay cả Thợ Rèn Huyền Thoại Grid cũng chưa bao giờ nghĩ đến.
“Chất lỏng được sử dụng trong nước làm nguội là gì vậy?”
Có khá nhiều điều cậu ấy có thể học được từ đây. Và trong khi Grid đang quan sát kỹ lưỡng công việc của những người thợ rèn thì.
“Cậu có muốn học nghề rèn từ chúng tôi không?”
Có người đến cạnh Grid. Ông ta có làn da ngăm đen và đôi môi dày như người đến từ Châu Phi vậy. Các cơ xung quanh cổ của ông ta đã phát triển đến mức chúng dày như cơ đùi của Grid. Tên ông ta là White. (Đồng nghĩa khác âm với chị em White/Black)
Ông ta đã hiểu nhầm Grid đang cố gắng trở thành một thợ rèn và nói với vẻ dịu dàng.
“Chà, thật tuyệt nếu cậu muốn học, miễn là cậu sẵn sàng làm việc. Tôi có rất nhiều người như cậu đến đây hàng ngày. Nên tôi không thể nhận bừa được. Nếu cậu muốn học kỹ thuật của chúng tôi, trước hết cậu hãy chứng minh rằng mình đủ tiêu chuẩn đã. ”
“Không, Tôi chỉ muốn tham quan một thời gian ngắn thôi…”
Grid chưa kịp nói hết lời. Vì White đã ngẫu nhiên đưa cho cậu một chiếc rìu và một cửa sổ thông báo hiện lên.
Ting ting~
[Một nhiệm vụ đã được tạo ra.]
[Chặt Củi!]
Độ khó:???White – chủ nhân của lò rèn Búa Trắng muốn thử thách bạn.
Mang về hai cây Bạch Thụ 100 năm tuổi tại khu rừng phía bắc Pangea.Điều Kiện Hoàn Thành: Chặt hai Cây Bạch Thụ 100 năm tuổi.
Phần Thưởng: 12% kinh nghiệm. Được học việc tại lò rèn Búa Trắng.
Thất Bại: Không bị phạt.
‘Hả, đây là một trò đùa à? Thật là thái quá. “
Đôi mắt của Grid nhíu lại. Một người chơi cấp 317 bị sai đi chặt củi ư? Phần thưởng cũng chỉ là có được một công việc như một thợ rèn học việc. Cậu chưa bao giờ tưởng tượng rằng trên thế giới này sẽ có một người nào đủ điên rồ để thử thách một thợ rèn huyền thoại làm một người học việc cả.
‘Đúng là có những điều mình có thể học hỏi thật. Nhưng nó không đủ nhiều để dành nhiều thời gian ở đây. “
Trình độ kỹ thuật của cậu ấy đã vượt xa những thợ rèn này. Cậu ấy có thể học thêm các ý tưởng khác chứ không phải học thêm về kỹ thuật. Thật không đáng để đầu tư thời gian vào nhiệm vụ này.
“Và rõ ràng đây là nhiệm vụ dành cho những người tân thủ ở Lục địa phía Đông thôi mà?”
Grid đang định từ chối thì bị bất ngờ vì một điều. Đó là khi hoàn thành nhiệm vụ, cậu ấy sẽ nhận được tận 12% điểm kinh nghiệm?
‘Điên à.’
Đối với người chơi cấp độ 317, đó là số lượng kinh nghiệm mà cậu ấy sẽ có được khi tiêu diệt 500 con ma cà rồng sơ cấp. Vậy mà giờ cậu sẽ có thể nhận được một lượng kinh nghiệm khổng lồ chỉ với việc chặt hai cái cây thôi. Cậu thực sự không thể tin được, nhưng đúng là hệ thống không nói dối! Đôi mắt của Grid sáng lên như những chiếc đèn l*иg khi cậu xác nhận lại.
“Thật sao? Tôi chỉ cần chặt hai cái cây thôi à?”
“Đúng.” White gật đầu.
Grid cười thật tươi.
“Vậy tôi đi ngay!”
Đây đúng là thiên đường!
‘Lục địa phía Đông đúng là tốt nhất!’
Grid nhớ lại những ngày tân thủ của mình trong khi chạy về phía khu rừng và mang theo chiếc rìu. Cậu vừa nhìn vào thông tin nhiệm vụ trên bản đồ và vừa biến mất về phía đằng xa. White nhìn theo Grid và có ai đó hỏi ông ta.
“Ông thực sự nghĩ rằng cậu ta có thể đốn hạ một Cây Bạch Thụ 100 năm tuổi sao?”
Cây Bạch Thụ 100 năm tuổi là cứng như sắt và nguy hiểm như một ngọn núi lửa đang hoạt động. Kể cả các tiều phu nổi tiếng cũng không thể gây ra một vết nứt trên nó và một pháp sư hùng mạnh cũng chẳng thể dập tắt ngọn lửa của nó. Nó đã được gọi là Cây Đạo Sĩ là vì lí do đó. Vì nếu sử dụng nó làm củi đốt thì sẽ có thể tạo ra một ngọn lửa hoàn hảo, nhưng đó là điều không thể.
Với bất kỳ ai mơ ước trở thành một thợ rèn thì đó là kiến thức cơ bản nhất. Nhưng người thanh niên mắt đen kia lại không có cái khái niệm đó. Chắc chắn rằng cậu ta không nghiên cứu gì về nghề rèn cả.
“Có quá nhiều lũ ngáo dạo này thì phải.” White lắc đầu và quay trở lại chỗ của mình. Ông ta hét vào mặt người của mình. “Này anh kia! Tập trung nhiều vào! Chúng ta phải giành chiến thắng trong cuộc thi năm nay đấy! ”
Chương 513. Khó Khăn Đầu Tiên.