*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Rắc rối bây giờ là bọn pháp sư bóng tối…”
Tôi đang ở level -1, Sức mạnh và Thể lực của tôi là một điểm mỗi chỉ số. Chiếc Áo giáp bọc sắt của Mengel tăng 5 Sức mạnh, vậy tôi có tổng cộng 6 Sức mạnh. Gom lại tất cả thì tôi có tận 34 máu. Chắc tôi chỉ có thể đám vài cái trước khi thăng thiên.
“Mình có thể chạy không?’
Khả năng thất bại nhiệm vụ thì đã xác định rồi. Tôi chỉ muốn bảo toàn mạng sống. Không Tôi phải sống. Nếu chết 2 lần trong một ngày thì sẽ bị cấm vào game trong 12 giờ. Ok, chỉ còn cách này thôi!
“Đăng xuất!”
[Bạn không thể thoát game lúc này.]
“DM! Mình biết mà!”
Ai cũng biết thông thường bạn sẽ không thể thoát game nếu đang thực hiện nhiệm vụ giới hạn thời gian. Nhưng vẫn có cách để bắt buộc thoát, nhưng như vậy bạn sẽ bị phạt nặng. Sau khi không thể thoát ra, tôi nhìn xung quanh tìm kiếm đường chạy trốn. Tuy nhiên, đây là lãnh địa của kẻ địch mà.
Tôi đang bị bao vây bởi ngày càng nhiều bọn tín đồ. Dù cho tôi có tính toán như thế nào đi nữa thì cũng không có cách nào thoát được cả. No hope thôi vì giờ đây tôi chạy nhanh như một con rùa vậy.
“Phá vỡ phòng vây xuống hầm thôi!”
Trong khi tôi vẫn đang tính toán đường tẩu thoát thì Doran hét lên với tôi và rút ra 2 con dao găm rồi ném chúng ngay lập tức. Cử động của ông ta nhanh đến mức như là nó xảy ra trong nháy mắt vậy.
Auu!
“Ayyyyy!”
Một cái dao găm đâm vào mắt của một tên trong khi cái còn lại găm vào tim một tên khác. Doran rút ngắn khoảng cách với những tên tín đồ đang quằn quại và lấy lại dao găm.
Bọn tín đồ thậm chí chưa kịp kêu lên thì cổ chúng đã bị cắt và chúng biến mất để lại một tia sáng màu xám. Tôi không thể không ngưỡng mộ chuyện này. Việc thiếu thông tin khiến tôi không biết chính xác level của hội tín đồ Yatan, nhưng NPC của đền thờ thường có level trên 150. Bọn tín đồ này chắc cũng vậy.
Doran xử lý chúng dễ dàng đến mức tôi không tưởng tượng ra level của ông ta được.
“Ông ta là NPC xịn sao?”
Ấn tượng của tôi với Doran thay đổi. Có thể tôi sẽ có cơ hội hoàn thành nhiệm vụ khó nhằn này nếu dựa vào ông ta. 3,000 vàng! 12 triệu đồng đang ở trước mặt tôi! Con rể bá tước! Tôi tưởng tượng tới việc nhận phần thưởng +20 tất cả chỉ số và một cô vợ xinh đẹp! Tôi sẽ trở thành lãnh chúa cai quản một lãnh địa riêng, nơi tôi có thể cướp được tiền thuế từ các game thủ và NPC khác!
“Nếu mình là lãnh chúa, mình sẽ có thu nhập hàng tháng”
Tuyệt vời!
Tôi bắt đầu cổ vũ Doran. “Tốt lắm! Doran, xông lên! Tôi hâm mộ ông đã lâu rồi!”
“Hả? Lâu rồi á? Cậu gặp tôi bao giờ…”
“Ê! Nguy hiểm! Đằng kia! Ông phải để ý chứ!”
“Để…ý?”
Trong khi Doran đang ngạc nhiên với sự thay đổi thái độ của tôi, ông ta vẫn tập trung được vào việc xử lý quân địch trước mặt. Các tia sáng xám xuất hiện liên tiếp.
“Khỏe thật!”
Doran khéo léo phi một loạt những vũ khí bí mật, dễ dàng như thể chúng là tay chân của ông vậy. Game thủ hạng nhất trên BXH sát thủ, “Cổ Kiếm Quỷ”, mà tôi đã xem buổi phát sóng 2 tháng trước cũng chỉ giống như một đứa trẻ so với Doran.
‘Có vẻ như ông ta mạnh hơn Ashur 3 lần? Mình phải kết bạn với ông ấy để ám sát Ashur!’
Bọn tín đồ Yatan bỏ qua tôi và tấn công mối nguy hiểm đối với chúng, Doran. Nhưng nỗ lực của chúng không thể ngăn cản Doran. Doran tập trung chủ yếu vào những tên đang niệm chú, tấn công chúng để ngăn cản ma thuật của chúng.
Đám pháp sư bóng đêm trở nên vô dụng khi không thể niệm thần chú được nữa.
“Hay quá! Ông đúng là tuyệt vời! Doran, ông đúng là chúa của tôi!”
Tôi nghe tiếng một phép thuật đang được niệm thì miệng của tên pháp sư bị đâm bởi dao găm của Doran.
Quả là hay! Chỉ cần dựa vào sức mạnh của NPC, tôi có thể sẽ hoàn thành nhiệm vụ này! Đúng là nhiệm vụ thú vị! Vậy mà mấy phút trước tôi đã kiên quyết để từ chối nó, thảm hại làm sao!
Tôi phải cố gắng lắm mới theo kịp Doran với tốc độ rùa bò của mình, Cũng nhờ Doran đôi khi dừng lại chờ tôi.
“Ông đang chờ tôi sao? Ông tốt bụng quá. Hehe”
Doran nhìn xung quanh với một biểu cảm lo lắng. “Bọn chúng bắt đầu dùng não rồi.”
“Gì cơ?”
Tôi cũng nhìn xung quanh như Doran và phát hiện ra bọn pháp sư bóng tối đang niệm chú cùng một lúc.
“Những linh hồn được chúc phúc dưới lòng đất.”
“Hãy sử dụng nỗi sợ hãi và hận thù để trói chân kẻ thù.”
“Những kẻ nào cảm thấy sợ hãi thì đôi chân chúng sẽ bị trói chặt.”
“Tâm trí chúng sẽ bị phá hủy và chúng sẽ mất đi ý chí.”
“Hãy trở thành con búp bê vô hồn!”
Nếu như lũ pháp sư bóng tối niệm chú một mình chắc chắn sẽ bị Doran ngăn lại trước khi thành công. Do vậy, chúng tập trung lại và thay nhau niệm chú từng câu một. Mỗi câu niệm chú lại nối với câu khác để hoàn thành ma thuật.
“Chuẩn bị nào.”
Tôi nắm lấy cổ ảo Doran và nói: “Chuẩn bị gì? Ông làm gì đi chứ!”
“Quá muộn rồi.”
“Mẹ nó!”
Aaaaau!
Một dòng máu chảy dài trên mặt của Doran, một quầng năng lượng đen bay lên như làn sương mù bao phủ người của Doran.
“K-Không! Tôi sẽ toi nếu ông chết đấy!”
Tôi đã trèo lên thuyền của Doran mất rồi và Doran giờ đây là lái thuyền của tôi. Tôi sẽ không tránh khỏi thất bại nhiệm vụ nếu tôi chỉ còn lại một mình trên con thuyền này.
“Khụ khụ!”
Tôi chửi thề và hét lên với Doran, ông ta đang ho ra máu. “DM! Nếu mọi chuyện sẽ như này, tại sao ban đầu ông lại khiên cho tôi hi vọng như vậy!”
Đúng lúc đó, một ánh sáng xanh lóe lên từ chiếc nhẫn của Doran đeo và bao trùm lấy ông. Sau đó biểu cảm của Doran đã hồi phục phần nào.
“Hả?”
Doran tấn công tên pháp sư bóng tối đang niệm chú và hắn vẫn đang ngạc nhiên khi thấy điều ấy.
“Chiếc nhẫn này thật đặc biệt. Nó bảo vệ chủ nhân khỏi bùa chú và độc tố; tuy nhiên sự bảo vệ không phải là hoàn hảo. Sát thương nhận được vẫn rất nhiều nên tôi phải tránh nhiều phép thuật nhát có thể.”
“Đúng vậy! Doran vĩ đại cũng đeo một chiếc nhẫn nhỏ như vậy!”
Chắc chắn chiếc nhẫn phải có hạng Sử thi hoặc cao hơn. Có cách nào để có nó không nhỉ? Trong khi tôi đang suy nghĩ, Doran đã bắt đầu tấn công kẻ dịch trở lại. Ông ta hứng chịu vài đòn pháp thuật nhưng cuối cùng cũng thành công trong việc mở ra một con đường.
Doran bắt đầu chạy tới lối vào cầu thang dẫn đến tầng hầm.
“Đi thôi!”
“Vâng!”
Không giống như câu trả lời dứt khoát của tôi, tốc độ của tôi khi chạy theo Doran lại rất chậm. Hội pháp sư bóng tối niệm chú vào người chúng tôi nhưng chúng không thành công vì Doran ném dao găm ngay lập tức khi ông nghe thấy tiếng của chúng.
“Quý công nương!”
Doran và tôi đã tới được tầng hầm tối đen. Doran đã nhìn ra một cô gái xinh đẹp bị trói trên tế đàn giữa tầng hầm và chạy tới chỗ cô ấy. Nhưng có một đám đông ngăn ông ta lại. Đó là một tá những pháp sư bóng tối khác.
Tôi cười chúng. |Bọn khốn lố bịch này! Các ngươi sẽ cần thêm người mới xứng làm đối thủ của chúng ta! Nào, Doran! Xử lý chúng đi!”
“Tất nhiên rồi!”
Doran gật đầu và nắm lấy cặp dao găm. Doran đã thấm mệt, nhưng số lượng quân địch quá ít. Tôi hạnh phúc vì nghĩ rằng đám pháp sư bóng tối sắp biến thành tia sáng xám hết cả lũ. Nhiệm vụ hoàn thành sớm thôi.
“12 triệu đồng và con gái bá tước, ta đến đây!”
Keengggg!
“…Ơ?”
Có một điều kỳ lạ xảy ra. Vũ khí bí mật của Doran được ném ra bỗng dừng lại và rơi xuống đất. Doran cũng bị chặn lại.
“Khiên?”
Ma thuật phòng thủ không thể được sử dụng bởi bọn pháp sư bóng tối được. Chỉ có thể là những pháp sư bóng tối đã hoàn thành nhiệm vụ 2 chuyển. Trong khi tôi còn đang há hốc mồm vì ngạc nhiên, một cô gái trẻ bước ra từ đám pháp sư bóng tối. Đó là một cô gái phải nói là đẹp nhất, vẻ đẹp độc đáo đến nỗi khiến vẻ đẹp của quý cô quý tộc đây còn thua kém.
Nhưng mà, sao cô ấy trông quen quen? Tôi nhìn thấy tên cô ta và sốc.
“Huyết Phù thủy!!”
Đúng là Huyết Phù thủy. ID: Yura.
Game thủ Hàn Quốc hạng 1 trong BXH pháp sư bóng tối và hạng 5 trong BXH chung. Cô ấy rất nổi tiếng, xinh đẹp và có kỹ năng thường thừa nên thường được xuất hiện trên TV. Sao cô ấy ở đây?
Yura tiến lên phía trước và giơ tay lên. “Tôi xin lỗi, nhưng tôi sẽ không để ông cướp vật tế đi.”
Phừng phực!
Một thanh kiếm lửa cháy đỏ hiện ra trên tay Yura trông rất là hung dữ. Không giống như hội pháp sư bóng tối kia không có nhiều ma thuật, Yura lại có rất nhiều. Tôi bỗng thấy bị đe dọa khi nhìn thấy ngọn lửa.
“Mình đã đi xa như vậy cuối cùng vẫn phải chết?’
Tại sao cô ấy lại ở đây? Sự thất vọng ngập tràn cơ thể tôi, một thông báo hiện lên.
[Bạn đã trúng một đòn chí mạng!]
[Một huyền thoại không dễ dàng bỏ mạng. Bạn có thể chịu đựng mọi đòn tấn công trong vòng 5 giây với số máu tối thiểu.]
Tôi chỉ còn đúng 1 máu. Tôi đã quên đi mất tính năng này của Danh hiệu, nhưng giờ nó đã kích hoạt và tôi đang tạm thời trong trạng thái bất tử. Khuôn mặt Yura trở nên khó hiểu khi cô ấy thấy tôi vẫn còn sống sau khi trúng đòn ma pháp của cô ấy.
“Đó rõ ràng là một đòn chí mạng… Dựa trên trang bị, cậu chỉ tầm level 80. Làm sao cậu có thể chịu được đòn đó?”
Yura hỏi tôi trong khi nấp sau đám pháp sư bóng tối để tránh phản đòn của Doran. Cô ấy luôn có một nụ cười điềm đạm trên TV, vậy nên tôi chắc tôi là người duy nhất được nhìn khuôn mặt bối rối của Yura như lúc này.
Tôi chạy tới và hét với Doran. “Nhanh lên! Hãy kết thúc trong 5 giây! Tôi sẽ che chắn mọi đòn đánh của chúng, ông phải gϊếŧ chúng! Tôi tin ông đấy, Doran! Chúa của tôi!”
Ma thuật của đám pháp sư bóng tối, của Yura đều nã vào người tôi. Có nghĩa lúc này Doran hoàn toàn thoải mái hành động. Thật là hoàn hảo.
“Đúng rồi, tấn công ta đi! Bọn người có đánh mạnh đến đâu ta cũng không chết!’
Hôm nay sẽ là ngày kỷ niệm một game thủ tầm thường chống lại một game thủ được xếp hạng.
Tôi rút ngắn khoảng cách với Yura trong khi hàng loạt các bùa chú và đòn tấn công trút lên người tôi, Doran vẫn tiến lên theo con đường tôi đã mở ra và tàn phá đám pháp sư bóng tối. Sau đó Doran dẫm lên lưng tôi để nhảy về phía Yura.
Yura chặn được đòn đánh mặc dù đang trong trạng thái hỗn loạn. Mặt khác, nhiệt huyết của Doran tăng lên.
‘Chúng ta sẽ thắng!’
Nhưng có phải do Doran dẵm lên lưng tôi không nhỉ?
[Bạn đã chết.]
‘…?’
Ơ? Ơơơơ???? Tôi không muốn chấp nhận điều này nhưng thực tế thì tàn nhẫn. Một thông báo hiện lên trong khi tầm nhìn của tôi chìm dần vào bóng tôi.
[Nhiệm vụ thất bại!]
[Level của bạn bị giảm 2.]
[Bạn có level -3.]
[Vì bạn chết 2 lần trong 24h nên bạn sẽ không thể truy cập vào game trong vòng 12 giờ nữa.]
Ô, sao mọi chuyện lại như vậy. Tôi nhìn sang phía Doran đang chiến đấu… Không, điều cuối cùng tôi thấy là ả Huyết Phù Thủy mất dạy ấy.