Nữ Sinh Trong Kí Túc Xá Nam Sinh

Chương 26: Khúc nhạc dạo 4P (Cao H) - Hạ

Bên ngoài sương mù tràn ngập, trong phòng lại dịu dàng thắm thiết.

Hình Lộ đôi tay trắng nõn đặt trên vai Triệu Bác, thả lỏng thân thể thừa nhận Triệu Bác va chạm.

Khuôn mặt ửng hồng, khóe miệng tràn ra tiếng rêи ɾỉ đứt đoạn.

"Triệu Bác......" Hình Lộ kẹp chặt tiểu huyệt lại kêu Triệu Bác một tiếng.

"Hình Lộ...... Bảo bối." Triệu Bác không nhịn được hôn toàn thân Hình Lộ.

Trứng rung đã bị côn ŧᏂịŧ thật lớn của Triệu Bác đẩy mạnh đến chỗ sâu nhất trong cơ thể Hình Lộ.

"Triệu Bác......" Hình Lộ lại mang theo tiếng khóc nức nở gọi hắn một câu. "Đừng làm chuyện gì nguy hiểm có được không." Thời điểm nói ra lời này Hình Lộ toàn thân đều run rẩy.

Ngày hôm qua quá khát vọng Triệu Bác, khát vọng đến nỗi nàng chỉ muốn bị hắn hung hăng chiếm hữu, căn bản không có thời gian tâm tư nghĩ đến chuyện khác.

Nhưng mà hiện tại......

Hình Lộ hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Triệu Bác, người này đã hoàn toàn đi vào trong lòng nàng, chiếm hữu một ví trí quan trọng nhất trong tim nàng.

Người này ở trong thế giới hoang vu đáng sợ của nàng rắc một hạt giống, làm nơi đó mọc đầy hoa cỏ cây cối xinh đẹp. Nhưng mà hiện tại người này lại muốn bứt ra rời đi sao?

Sao lại có thể?

Nhưng mà......

Hình Lộ tuyệt vọng nhìn Triệu Bác.

Mẹ Triệu Bác nói, đối với hắn, nàng vô cùng đặc biệt. Mẹ hắn còn nói, Triệu Bác rất yêu nàng.

Chính là, cứ cho rằng nàng là người yêu của hắn đi, nàng cũng không biết nên làm như thế nào để dập tan suy nghĩ nguy hiểm của Triệu Bác.

Triệu Bác nhìn như đối với cái gì cũng đều nhàn nhạt, không có yêu cầu đòi hỏi. Nhưng Hình Lộ biết, người này trong xương cốt là phi thường quật cường. Chuyện gì đã quyết định thì chín con trâu cũng không ngăn cản được.

Nhưng đúng là bởi vì hiểu rõ hắn như vậy, mới làm cho Hình Lộ trở nên tuyệt vọng.

Nàng chỉ có thể phí công khóc thút thít, một lần lại một lần cầu xin hắn. Xin hắn đừng bỏ rơi nàng, xin hắn đừng đi làm chuyện gì nguy hiểm.

Nàng......

Chịu không nổi!

Nghĩ đến, Hình Lộ nhịn không được lại khóc lên. Không tiếng động, nhưng lại tràn ngập nồng đậm, bi thương không sao hóa giải.

"Bảo bối......" Triệu Bác đau lòng ở trên mặt Hình Lộ lung tung hôn lên, liếʍ lấy những giọt nước mắt của nàng rơi xuống. Nhưng mà nước mắt liếʍ đến trong miệng, thế nhưng thật đắng. Triệu Bác trong lòng như bị ngàn mũi tên xuyên qua.

Hắn chật vật từ trong tiểu huyệt Hình Lộ lui ra, cũng không thèm để ý chính mình còn đang gắng gượng thật lớn. Bàn tay đặt lên tiểu huyệt Hình Lộ, thương tiếc xoa xoa một phen.

"Bảo bối, có phải hay không làm em đau?" (Từ đây mình sẽ đổi cách xưng hô cho ngọt ngào 1 chút nhé ^^)

Thận trọng dò hỏi, Triệu Bác móc ra điều khiển từ xa, đem trứng rung đang ở trong tử ©υиɠ Hình Lộ tàn sát bừa bãi tắt đi.

Ngón trỏ thon dài cùng ngón giữa với vào trong, đem trứng rung lấy ra.

"Thật xin lỗi bảo bối." Triệu Bác hôn môi Hình Lộ. "Vừa rồi anh quá tức giận, mới có thể đối với em thô bạo như vậy. Anh......"

Dừng một chút, hắn nhìn Hình Lộ: "Bảo bối, anh thực ghen tị."

"......"

"Triệu Bác......" Hình Lộ gọi hắn một tiếng, "Đừng rời khỏi em, đừng làm chuyện ngốc nghếch được không anh"

Triệu Bác: "......"

Thì ra, Hình Lộ bi thương như vậy là bởi vì sợ hắn xảy ra chuyện sao?

Chính là...... Có một số việc không thể không làm. Lúc này, ở đây, hắn thật sự không dám đối với Hình Lộ mà hứa hẹn điều gì.

Đã tiến hành đến 99 bước, hắn không muốn cứ như vậy đánh mất quyền lợi vốn thuộc về mình.

Hắn chỉ có thể trầm mặc, càng thêm ôm chặt Hình Lộ. Quả thực hận không thể đem Hình Lộ khảm vào trong thân thể, cùng mình vĩnh viễn không chia lìa.

Triệu Bác đem Hình Lộ bế lên, ngồi vào sofa trong phòng đơn, đem Hình Lộ đặt ở trên đùi mình. Không có tiếp tục làʍ t̠ìиɦ, hai người liền cứ như vậy nhìn lẫn nhau.

Mà lúc này, dươиɠ ѵậŧ Triệu Bác còn đang lộ ở bên ngoài, vẫn là một dạng cứng rắn hiên ngang thẳng đứng.

Hình Lộ đôi mắt đỏ bừng, ủy khuất hít hít cái mũi nhỏ, liền vươn người ra hôn lên môiTriệu Bác.

Thở dài một tiếng, Triệu Bác hung hăng hôn đáp lại Hình Lộ.

Liền ở lúc hai người hôn nhau say đắm thật khó chia lìa, cửa phòng bị mở ra.

Chỉ thấy trong tay Tề Dự cầm chìa khóa dự phòng, cùng Thủy Thanh Hành đứng ở cửa, hai người hạ thân đều đã căng phồng.

"Hình Lộ...... Bảo bối......" Thủy Thanh Hành tội nghiệp đi qua, một bên đem ngoạn ý phóng thích ra ngoài.

Đi đến trước mặt Hình Lộ, dùng côn ŧᏂịŧ cực nóng như sắt chọc chọc Hình Lộ. Nắm lên tay nhỏ của nàng đặt ở trên côn ŧᏂịŧ lớn của mình.

"Bảo bối...... Em nhanh nhanh một chút sờ sờ nó, nếu không sờ nó, nó liền hỏng mất."

Hình Lộ: "......"

Giống như là bị bỏng, Hình Lộ vội giật tay lại tựa như muôn đem tay rút về.

Nhưng mà Thủy Thanh Hành sao có thể cho nàng cơ hội thu hồi được.

Thủy Thanh Hành dùng bàn tay to của mình bao bọc lấy tay nhỏ trơn mềm của Hình Lộ, nhanh chóng vuốt ve trên dưới.

Mà bên cạnh Triệu Bác......

Triệu Bác đôi mắt đều đã muốn bốc hỏa, nhưng mà hắn không có làm cái hành động gì kịch liệt. Hắn chỉ là lạnh lùng nhìn Thủy Thanh Hành cùng người bên cạnh không có động tác gì - Tề Dự.

Hắn biết, Hình Lộ không bài xích hai người kia. Mà chính mình lúc ấy rời đi lâu như vậy, Hình Lộ lại không phải cái gì của hắn, hắn có lập trường gì trách cứ Hình Lộ đây?

Chỉ là......

Chung quy thật sự không cam lòng......

Cho nên, hôm nay mới có thể làm ra loại hành động kɧıêυ ҡɧí©ɧ ấu trĩ này.

"Bảo bối......" Tề Dự vẫn luôn đứng cười tủm tỉm bên kia cũng gia nhập bước vào.

Hắn một bên vuốt ve hai bầu ngực lộ ở bên ngoài của Hình Lộ, một bên nhìn nàng.

Cúi xuống ngậm lấy một bên ngực, tấm tắc mạnh mẽ mυ'ŧ vào, đồng thời cố ý dùng chính mình hạ thể sưng to phát ngạnh chọc chọc Hình Lộ.

"Bảo bối...... Rất nhớ em......"

Hình Lộ: "......"

Hình Lộ lúc này đã hỗn loạn.

Đối với chuyện này, Hình Lộ luôn luôn thành thật với chính mình, hơn nữa còn có thể phóng khoáng tiếp nhận. Thân thể của nàng đã sớm vào hai năm trước trở nên dâʍ ɭσạи bất kham. Chưa kể là trước đó nàng cũng đã cùng ba người này xảy ra quan hệ, ở trong lòng Hình Lộ đại khái cũng không cảm thấy có gì khó chấp nhận.

Nhưng không biết là vì cái gì, loại cảm xúc vốn không nên phát sinh ở trên người nàng lúc này , hôm nay lại cố tình xuất hiện.

Không biết nên đối mặt như thế nào, Hình Lộ chỉ có thể làm đà điểu, đem đầu mình giấu vào trong cái vỏ.

Tiếng thở dốc của Thủy Thanh Hành càng lúc càng lớn, đã vài ngày không có chạm vào Hình Lộ.

Hình Lộ đối với hắn tựa như độc dược, ngọt ngào lại nguy hiểm, nhưng lại làm hắn muốn ngừng mà không được.

Rốt cuộc, lại một lần nữa bắt lấy tay Hình Lộ, ma xát thật mạnh, Thủy Thanh Hành liền bắn ra.

Tϊиɧ ŧяùиɠ màu trắng ngà bắn tới trên khuôn mặt nhỏ của Hình Lộ, dâʍ ɭσạи nói không nên lời.

Hình Lộ ngơ ngác liếʍ liếʍ khóe miệng, vô thức đem tϊиɧ ŧяùиɠ vương trên đó đều nuốt vào.

Thủy Thanh Hành: "......"

Tề Dự: "......"

Triệu Bác: "......"

Ba người bị hành vi vô thức này của Hình Lộ kí©ɧ ŧɧí©ɧ dục hỏa đốt người.

Tiếp theo tư thế của mấy người đều thay đổi, Triệu Bác nâng mông nhỏ Hình Lộ lên, hung hăng đem côn ŧᏂịŧ của mình vùi sâu vào trong mị huyệt Hình Lộ.

Người này quả thực chính là khiêu chiến ý lực (ý chí, năng lực) lớn nhất của bọn họ từ nhỏ tới giờ, ba người đồng thời cùng nghĩ trong lòng như vậy.

Tề Dự rốt cuộc buông tha bầu ngực đáng thương bị hắn nắn bóp đỏ bừng, một phen sờ sờ phía sau từ trên xuống dưới tìm khóa kéo, dùng kéo cắt cắt mấy cái, đem váy Hình Lộ mặc trên người cởi xuống.

Nháy mắt......

Thân thể Hình Lộ trắng nõn gầy ốm bại lộ trước mặt ba đại nam nhân du͙© vọиɠ tràn đầy.

_____________________________________

Chương tiếp theo : Chương 27: Tiến hành 4P (Cao H)