Nữ Sinh Trong Kí Túc Xá Nam Sinh

Chương 20: Tâm tư của Hình Lộ

Tính từ lần điên cuồng tình ái trong phòng tắm đã qua một tháng. Trong suốt một tháng này Triệu Bác vẫn không có trở về.

Hình Lộ lại nghĩ tới lần đó ở phòng thay quần áo làʍ t̠ìиɦ cùng Triệu Bác, lúc Triệu Bác đi có bảo nàng chờ hắn.

Chính là, Hình Lộ đã đợi một tháng, Triệu Bác vẫn không có trở về.

Hôm nay Hình Lộ vẫn giống như mọi ngày, học xong liền vội vội vàng vàng chạy về phòng ngủ. Mới vừa trở lại phòng, di động của Hình Lộ liền vang lên.

"Alo!" Hình Lộ bấm nút nghe xong, lạnh nhạt nói một câu.

"Cháu có phải là Hình Lộ không?" Điện thoại bên kia truyền đến một giọng nữ ôn nhu, thanh âm này tuy rằng ôn nhu, nhưng Hình Lộ lại không lý do nghe ra chút vị vội vàng.

"......"

"Cháu là Hình Lộ." Suy nghĩ thật lâu sau Hình Lộ mới trả lời.

"Thật...... Thật tốt... Cuối cùng cũng tìm được cháu rồi." Giọng nữ kia đột nhiên khóc lớn lên.

Hình Lộ không hiểu được nhìn điện thoại trong tay. Nghĩ nghĩ một chút, nàng vẫn chủ động hỏi một câu, "Xin hỏi? Dì là ai? Vì sao muốn tìm cháu?"

Đối diện truyền đến thanh âm tích tắc, không biết chủ nhân của giọng nữ đó đang làm cái gì.

"Dì là mẹ của Triệu Bác!" Giọng nữ kia rốt cuộc nói ra thân phận của mình.

"Hình Lộ..." Người phụ nữ đó nghẹn ngào, "Hình Lộ, cháu giúp dì khuyên nhủ Triệu Bác đi! Đừng để nó làm việc ngốc nghếch. Dì cũng chỉ có một đứa con là nó. Dì cái gì cũng đều không có."

Nghe thấy lời nói của người phụ nữ, Hình Lộ chỉ cảm thấy tâm mình bị bóp nghẹt. Nàng hít sâu một hơi, thanh âm run rẩy hỏi, "D...dì ! Triệu Bác hắn làm sao vậy?"

"Tiểu Bác...... Tiểu Bác.... hắn muốn gϊếŧ cha mình!"

Hình Lộ: "......"

Hình Lộ bị dọa thiếu chút nữa bắt không cầm được di động......

"Việc này đều do dì!" Mẹ Triệu Bác đã khóc không thành tiếng, "Nếu dì không yếu đuối như vậy, sự tình cũng sẽ không đi đến bước đường ngày hôm nay, Tiểu Bác cũng sẽ không thay đổi thành ra như vậy."

Ngừng một chút, dường như là ở giảm bớt cảm xúc kích động của mình: "Hình Lộ, cháu giúp dì đi! Cũng chỉ có cháu mới có thể giúp dì! Tiểu Bác hiện tại ai nói cũng không nghe, dì chỉ còn cách nhờ vả cháu."

Hình Lộ: "......"

Hình Lộ: "Được! Dì chờ cháu, cháu lập tức liền đi. Dì hiện tại đang ở đâu?"

"Dì ở......" Mẹ Triệu Bác ở đầu bên kia điện thoại vội vàng đọc địa chỉ.

Hình Lộ nghiêm túc ghi nhớ lại.

Chờ đến khi cúp điện thoại, Hình Lộ đột nhiên cảm thấy đã ra một thân mồ hôi lạnh.

Triệu Bác......

Triệu Bác............

Triệu Bác..................

Người đàn ông này chân chính là nam nhân đầu tiên của Hình Lộ. Ở trong lòng Hình Lộ, Triệu Bác không thể nghi ngờ là một sự tồn tại vô cùng đặc biệt.

Hình Lộ nói không rõ chính mình đối với Triệu Bác là loại tình cảm gì.

Nhưng lần đó ở trong phòng thay quần áo, Triệu Bác rõ ràng thoạt nhìn mỏi mệt như vậy, lại vẫn muốn vội vàng trở về gặp mình.

Không thể nghi ngờ, trong lòng Hình Lộ vô cùng xúc động.

Nhưng mà hiện tại, mẹ Triệu Bác lại nói cho Hình Lộ, Triệu Bác muốn gϊếŧ cha của mình.

Sao lại có thể?

Như thế nào mới có thể thật sự khiến hắn làm ra chuyện như vậy đây?

Nếu thật sự làm, vậy Triệu Bác cả đời này có thể xong rồi.

Hình Lộ mắt đỏ hoe thầm nghĩ.

Thu thập một chút đồ vật, Hình Lộ dự tính xong xuôi mình lập tức đi. Chính là lúc đang muốn ra cửa, Hình Lộ chợt dừng lại.

Nàng lấy ra di động chần chừ nhìn số điện thoại của Thủy Thanh Hành cùng Tề Dự.

Tuy rằng không biết Triệu Bác cùng mẹ hắn rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng nghĩ đến Triệu Bác đã không khống chế được lý trí muốn gϊếŧ cha mình thì nàng ngàn vạn lần phải tới.

Đây thật sự không phải là tình huống tốt.

Mà chính mình......

Hình Lộ không thể không thừa nhận, chính mình khả năng rất kém cỏi. Nếu thật sự đột nhiên phát sinh tình huống nào đó, nàng một chút cũng đều không giúp được gì, thậm chí còn rất có khả năng sẽ bởi vì chính mình mà hỏng việc.

Kết cục như vậy là điều mà Hình Lộ nhất không muốn xảy ra nhất.

Đem túi ôm vào trong ngực, ngồi ở trên ghế , Hình Lộ gọi điện cho Thủy Thanh Hành.

"Alo!" Thủy Thanh Hành bên kia có chút ầm ĩ. Tựa hồ có người ở bên cạnh ồn ào cái gì đó.

"Thủy Thanh Hành......" thanh âm đặc trưng của Hình Lộ lọt vào tai Thủy Thanh Hành.

Thủy Thanh Hành giật mình một cái, rượu tỉnh hơn phân nửa. Hắn không thể tưởng tượng nhìn màn hình điện thoại. Nửa ngày sau, mới mừng rỡ như điên xác nhận lại một câu.

Thủy Thanh Hành: "Bảo....bảo bối, là cậu sao?"

Hình Lộ: "......"

Thủy Thanh Hành: "Tôi.... tôi rất cao hứng, tôi thật sự không nghĩ tới cậu sẽ chủ động gọi điện cho tôi. Tôi.... tôi hiện tại thật sự hận không thể ra sân thể dục chạy bộ mười vòng."

Hình Lộ: "......"

Hình Lộ chần chờ một chút, rốt cuộc vẫn là nói ra, "Thủy Thanh Hành, cậu.... cậu có thể đưa tôi đến chỗ này hay không...."

"Đương nhiên có thể......" Bên kia điện thoại kia Thủy Thanh Hành không chút suy nghĩ liền đồng ý với Hình Lộ.

Hắn đứng lên cầm áo khoác liền đi.

Hình Lộ cảm thấy, dường như ở bên kia điện thoại nghe được có người hỏi hắn chuyện gì xảy ra? Ai gọi đến? Muốn đi đâu?

Mà Thủy Thanh Hành là như thế nào trả lời đây?

Hắn hình như là nói, là điện thoại của lão bà, thánh chỉ của lão bà hắn đây nào dám chống đối.

(Chỗ này mình để là "lão bà" thay vì thuần Việt là "vợ" vì cảm thấy dùng "vợ" không hay lắm, mong mọi người thông cảm ^^)

Hình Lộ: "......"

Tuy rằng biết là không hợp lễ nghi, nhưng Hình Lộ vẫn là không khống chế được giật giật khóe miệng.

Lúc đang đợi Thủy Thanh Hành, Hình Lộ lại gọi cho Tề Dự một cuộc.

Nàng sợ đi cùng một mình Thủy Thanh Hành sẽ có chút miễn cưỡng. Tình huống không rõ ràng ra sao, nàng thật sự không muốn bởi vì chính mình mà làm cho Triệu Bác thật sự xảy ra chuyện gì.

Nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy, nàng cả đời này chỉ sợ cũng không biết nên như thế nào tiếp tục sống yên ổn.

Trước giờ đều nói Tề Dự là một người dịu dàng, vừa nhận được điện thoại của Hình Lộ xong, Tề Dự liền vội lái xe trở về.

Bởi vì hắn biết, với tính cách của Hình Lộ, không phải thật sự gặp được chuyện rất nghiêm trọng, Hình Lộ căn bản là không có khả năng chủ động gọi điện thoại cho hắn.

Trên suốt đường đi, Tề Tự một bên lái xe, một bên cùng Hình Lộ nói chuyện. Đương nhiên, chỉ là hắn nói, Hình Lộ nghe mà thôi.

Tề Dự: "Bảo bối đừng sợ, lão công rất nhanh sẽ trở về. Mặc kệ có chuyện gì, đều có lão công tới chống đỡ."

Hình Lộ: "......"

Khả năng thật sự là bởi vì Tề Dự quá mức ôn nhu, ôn nhu đến nỗi trong lòng Hình Lộ bị lấp đầy ấm áp, không nói nên lời là cái tư vị gì.

Suốt quãng đường, Hình Lộ cũng thật sự không có tắt điện thoại của Tề Dự.

Từng lời nói của Tề Dự một chữ cũng không bỏ qua, Hình Lộ đều nghiêm túc lắng nghe.

Thủy Thanh Hành cùng Tề Dự cơ hồ là đồng thời chạy về phòng ngủ. Thời điểm hai người về đến nơi cách lúc Hình Lộ gọi điện cho bọn hắn cũng không lâu.

Hình Lộ cúi đầu nho nhỏ âm thanh đối với bọn họ nói qua một chút tình huống.

Hình Lộ có hơi thấp thỏm, nếu là chuyện của chính mình mà nói, nàng sẽ càng đúng lý hợp tình một chút. Nhưng cố tình là lại không phải chuyện của mình, mà là Triệu Bác.

Sợ bọn họ trực tiếp từ chối, lúc tự ý gọi điện thoại cho bọn họ, Hình Lộ nho nhỏ dùng chút tâm tư, nàng không có nói rõ sự tình cho bọn hắn , chỉ là hàm hồ vài câu lừa gạt họ về.

Nhưng mà hiện tại, lại là không thể không nói rõ ràng.

Hình Lộ: "Tình.... tình huống chính là như vậy, nếu hai người các cậu không muốn đi cùng thì cũng có thể không đi."

Thủy Thanh Hành: "......"

Tề dự: "......"

Hai người nhìn nhau liếc mắt một cái bất đắc dĩ nhìn Hình Lộ, "Sao có thể không đưa cậu đi đây?"

Tề Dự chủ động ôm lấy Hình Lộ, "Ở trước mặt bọn tôi, cậu không cần thấp thỏm như vậy, cậu có thể tùy hứng nhiều một chút mà, bảo bối!"

______________________________________________________________

------

Hướng Dẫn Đề Cử Truyện Nếu Bạn Thích

Khi Nạp Vàng bằng bất kỳ hình thức nào, bạn sẽ được tặng thêm 1 loại tiền tệ là Ánh Kim. Ánh Kim chỉ sử dụng cho 1 mục đích duy nhất đó là đề cử truyện.Bạn có thể kiểm tra số Ánh Kim hiện tại của mình tại Profile

Bước 1: Vào truyện bạn yêu thíchẤn vào nút đề cử truyện theo 1 trong 2 cách như trên hình

Bước 2: Đề CửNhập số lượng Ánh Kim bạn muốn đề cử và ấn vào nút Đề Cử Ngay.