Đệ Nhất Sủng

Chương 410: Chuyện này, từ lúc bắt đầu đã sai rồi

Là một đám phóng viên đang chặn lại.

Lối ra của hầm đậu xe bị chặn chặt đến nỗi xe của Cố Tĩnh Viễn không thể lái ra ngoài.

Bảo vệ bệnh viện tới đuổi, nhưng, quá đông, căn bản xua đuổi không được.

Bảo vệ đi tới trước xe Cố Tĩnh Viễn, gõ gõ cửa xe.

Cố Tĩnh Viễn để cửa xe xuống.

Bảo vệ còn chưa kịp nói chuyện, phóng viên đã ùn ùn kéo đến.

“Cậu cả Cố, người trong xe kia chính là của bạn gái của cậu sao?”

“Ông cụ Cố đã thừa nhận chuyện của các người, xin hỏi anh dự định lúc nào cưới cô Cố?”

“Cậu cả Cố, nghe nói bạn gái của cậu là em gái của người cháu nội mà gia đình mới nhận về, hai người bây giờ, xem như thân càng thêm thân.

“Cậu cả Cố hôm nay sao lại đưa bạn gái đến bệnh viện? Chẳng lẽ là chuyện tốt gì sao?”

“Cô Cố đây là mang thai sao?”

Cố Cơ Uyển trốn ở trong xe, giơ tay lên ngăn trên mặt mình.

Nhưng, những phóng viên này từ nhiều góc độ khác nhau, vị trí khác nhau, camera chụp không ngừng.

Mặc kệ cô làm che chắn thế nào, đều ngăn không được.

“Thật xin lỗi, không thể trả lời!” Cố Tĩnh Viễn mặt lạnh lùng, kéo cửa sổ xe lên.

Xe muốn đi ra ngoài, nhưng vẫn tìm không thấy đường ra.

Anh ta nhấn số nội bộ, trâm giọng dặn dò: “Bị phóng viên cản đường, ở bệnh viện Đức Lập, tới sơ tán một chút. Còn nữa, để người ta làm rõ hồ sơ kiểm tra y tế của Cơ Uyển hôm nay đổi sang viêm dạ dày.”

“Rõ!” Trợ lý đáp lời, lập tức gọi người.

Nhưng, để chờ người tới, cũng cần có thời gian

Bọn họ bị ngăn ở nơi này, phía sau xe hoàn toàn đi không được.

Tình huống, càng ngày càng hỏng bét.

Mọi người đã dò la kỹ càng, là cậu cả nhà họ Cố cùng bạn gái nhỏ của anh ta, nên cũng không dám tới gõ cửa.

Huống chị, tình huống bây giờ, tới gõ cửa, cũng không có tác dụng gì.

Bảo vệ bệnh viện đều điều động, một bộ phận phóng viên bị đuổi tản ra, vẫn còn có rất nhiều phóng viên ngăn ở đây.

“Nhất định là Cố Vị Y” Cố Tĩnh Viễn nhếch môi, một mặt rét lạnh.

Người phụ nữ kia vừa mới đến Lăng Châu một thời gian ngắn, sao có thể điều động lực lượng lớn như vậy.?

Phía sau, là ai được chứ?

Chẳng lẽ, thật sự là dì út sắp xếp sao? Làm như vậy, đối với dì út có lợi lộc gì chứ?

“Anh Tĩnh Viễn, những ký giả này lấy không được tư liệu, chỉ sợ sẽ không rời đi.”

Ngăn ở đây cũng không phải cách, Cố Cơ Uyển nghiêng đầu nhìn anh ta: “Hay là, nói với bọn họ chuyện chúng ta đang quen nhau, qua một thời gian ngắn, em sẽ......"

“Không được!” Cố Tĩnh Viễn không cần suy nghĩ, lập tức cắt lời.

Đêm qua không biết thân phận của Cố Cơ Uyển, bây giờ, anh ta đã biết.

Chuyện này tiếp tục ồn ào như vậy, sau này, sẽ xử lý thế nào?

Coi như có thể giải thích rõ ràng, nhưng, miệng lưỡi thiên hạ đáng sợ, ít nhiều người sau lưng sẽ cho rằng bọn họ có hành vi không đàng hoàng.

Anh ta là đàn ông không quan trọng, nhưng Cố Cơ Uyển tương lai còn phải yêu đương lấy chồng

Một tin đồn giống như vậy, sẽ hủy cuộc đời của cô!

Cố Tĩnh Viễn thật hối hận, đêm qua, tại sao muốn nghĩ cho cái gọi là đại cục, không trực tiếp nói ra là bị bỏ thuốc.

Anh ta nghĩ dàn xếp ổn thỏa, chuyện bị bỏ thuốc, từ từ điều tra cũng không muộn.

Thật không nghĩ đến, bọn họ đã sớm nghĩ kỹ chuối âm mưa này. Sáng sớm cố ý dẫn ông ngoại ra ngoài, đυ.ng phải phóng viên, giật dây ông ngoại thừa nhận quan hệ của bọn họ.

Bây giờ, chuyện này bị công khai, bọn họ muốn quay đầu, rất khó!

Âm mưu này của Cố Vị Y, tuyệt sẽ không do một mình cô ta nghĩ ra được.

Phía sau, tất nhiên có cao nhân đang chỉ điểm.

Anh ta chỉ là còn không biết, dì út đối với việc này cuối cùng đóng vai trò gì?

Là lúc mới bắt đầu đã biết Cố Vị Y giả mạo, hay là, vốn bà ta cũng có phần tham dự âm mưu này?

“Uyển Uyển, sau này, bất kể là ai hỏi, cũng không thể giả vờ là đang có tình cảm với anh, tuyệt đối không thể, biết chưa?”

Anh nghiêng đầu nhìn Cố Cơ Uyển, một mặt nghiêm túc.

Cố Cơ Uyển không biết anh ta vì sao bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị như vậy, coi như thừa nhận tình cảm yêu đương, qua một thời gian ngắn lại nói hai người tính cách không hợp mà chia tay, quả thật cũng không có gì.

Vì sao bây giờ nghe qua, giống như chỉ cần thừa nhận, chính là vạn kiếp bất phục như vậy?

“Nghe rõ chưa?”Thấy cô nãy giờ không nói gì, Cố Tĩnh Viễn nhấn mạnh.

Cõ Cơ Uyển giật nảy mình, vội nói: “Nghe, nghe rõ rồi”

Cố Tĩnh Viễn sợ mình hù đến cô, lòng mền nhữn, cuối cùng giọng nói dịu lại.

“Không có việc gì, đừng sợ, để anh giải quyết.”

“Có phải là có chuyện gì, mà em không biết?” Cố Cơ Uyển mơ hồ cảm thấy, anh giống như giấu diểm cô chuyện gì đó?

“Anh Tĩnh Viễn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Cho anh thêm một chút thời gian, anh sẽ nói cho em biết."

Chí ít, chờ anh làm xong giám định cho bọn họ, câm được báo cáo giám định hãy nói.

Chuyện này, không chỉ nghe nói là xong.

Lời của Cố Vị Y không thể tin hoàn toàn, lỡ như, cô ta cũng đang gạt anh, lỡ như Cơ Uyển căn bản không phải con cháu nhà bọn họ?

Lần này, anh không thể lại phớt lờ, tất cả, phải chờ anh tự mình nghiệm chứng rồi nói.

“Anh đã để cho người tới, lát nữa sẽ có người tới khơi thông chỗ này, đừng lo lắng.”

Lời của Cố Tĩnh Viễn, làm cho Cố Cơ Uyển trong lòng an định một chút.

Đẳng trước, bảo vệ của bệnh viện cũng đang cổ giảng sơ tán các phóng viên.

Bọn họ ở đây kỳ thật cũng chắn không được quá lâu, nếu tiếp tục như thế, người của bệnh viện nhất định sẽ báo cảnh sát.

Chờ cảnh sát đến, mọi người cũng sẽ rời đi.

Cô lấy điện thoại di động ra, tùy ý lướt xuống.

Bỗng nhiên, bị tin tức đâu để dọa sợ hôm nay!

“Ông nội Cố...... Chuyện gì đã xảy ra?” Cô cầm điện thoại, nhìn Cố Tĩnh Viễn, “Anh Tĩnh Viễn, ông nội Cố cùng dì út, bọn họ nói......”

“Anh biết.” Nha đầu này vừa nhìn là biết, bình thường cũng không thích xem tin tức kiểu này.

Bằng không, chuyện lớn như vậy, sớm đã thấy được.

“Ông nhất định là bị dì út giật dây, mới có thể không lựa lời nói mà nói những chuyện như vậy, đương nhiên, còn có một nguyên nhân..... ”

Tính cách của ông ngoại lão ngoan đồng nhà anh, anh còn không rõ sao?

“Nguyên nhân gì?” Cố Cơ Uyển cũng hiểu rõ ông cụ, tâm tư không có sâu như vậy.

Cố Tĩnh Viễn thở ra một hơi, lần này, thật sự là thua cái sự cố chấp của ông ngoại đối với Cố Cơ Uyển rồi.

“Còn có một nguyên nhân, là bởi vì ông ngoại thật rất thích em, quá muốn để em ở lại trong nhà chúng ta.”

“Ông ấy......”

“Ông ấy đang buộc anh thừa nhận chuyện yêu đương với em, ép anh vì danh dự Cố thị, tranh thủ thời gian đính hôn với em”

Đây chính là phong cách làm việc của ông ngoại anh, ông muốn giữ Cố Cơ Uyển lại, mới không cân nhắc anh ta có phải thật muốn lấy cô hay không.

Dù sao, trong mắt ông ngoại, mình và Cố Cơ Uyển đã xảy ra chút chuyện.

Loại quan hệ này, nếu là không cưới, tương lai Cố Cơ Uyển làm sao bây giờ?

Ông ngoại một bên xót Uyển Uyển, một mặt khác, cũng không nỡ thả Uyển Uyển rời đi.

Cho nên, dùng áp lực của truyền thông đối với Cố thị, buộc anh gánh trách nhiệm, một công đôi ba việc.

Nếu như không phải có nhiều nguyên nhân không thể đối kháng như vậy, nếu như Cố Cơ Uyển cũng thích anh, nếu như, bọn họ không có bất kỷ quan hệ người thân gì.

Chỉ vẻn vẹn vì danh dự Cố thị, anh có lẽ sẽ cùng Cố Cơ Uyển đính hôn, sau đó, kết hôn.

Dù sao, anh không ghét Uyển Uyển.

Ông ngoại một bước này, đi vẫn là rất đúng.

Nhưng bây giờ mấu chốt là, ông ngoại không biết, anh và Cố Cơ Uyển là anh em họ!

Chuyện này, lúc mới bắt đầu đã sai

Phía trước, bỗng nhiên có hơn hai mươi chiếc xe tới.

Trên trăm người mặc tây trang màu đen từ trên xe bước xuống, bằng tốc độ nhanh nhất xâm nhập vào đội ngũ phóng viên, đưa các phóng viên ngăn cản ra ngoài, mở cho xe của Cố Tĩnh Viễn một con đường.

“Chớ suy nghĩ quá nhiều, anh đưa em đi vê nghỉ.”

Ánh mắt Cố Tĩnh Viễn trầm xuống, một chân giẫm lên chân ga.