Trên sân khấu của sân vận động của Nam Thành, Thẩm Kim Đài đang áp một tay vào tai nghe, lắc lư cơ thể theo điệu nhạc, trông tự tin khác thường.
Nhưng trên thực tế khi cậu lắc lư, cậu lại có chút ngượng ngùng, hơi thở cũng có chút không ổn, nhưng Lý Mỹ Lan đứng ở dưới sân khấu, lại giơ ngón tay cái lên.
Buổi chiều phải nghỉ ngơi, vì thế cậu phải nhân dịp ngay buổi sáng này mà chọn những nội dung quan trọng của buổi diễn. Lần này tách nhảy và hát riêng, như vậy đối với cậu tốt hơn, không đến mức thở hổn hển, hát lạc điệu.
“Như thế có ổn không?” Cậu xuống dưới hỏi Lý Mỹ Lan.
“Được hay không thì đó cũng là tất cả những gì chúng ta có thể làm.” Lý Mỹ Lan cảm thấy nói như vậy này sẽ ảnh hưởng đến sự tự tin của Thẩm Kim Đài, vì vậy cô nói thêm: “Chị nghĩ như vậy là đủ rồi, dù sao, chúng ta cũng không nhận tiền, đối với người hâm mộ, điều quan trọng hơn vẫn là được nhìn thấy em!”
Thẩm Kim Đài vẫn có chút lo lắng, nhất là sau khi chứng kiến
toàn bộ quá trình người hâm mộ của Bạch Thanh Tuyền thoát fan, cậu cảm thấy không phải người hâm mộ nào cũng là thiên thần nhỏ, mọi người đều đến đây để tham dự buổi concert, nếu màn biểu diễn của cậu quá không giống trước kia, có lẽ họ sẽ thất vọng và tức giận.
Kỹ năng sân khấu không đủ, vậy thì chỉ có thể bù đắp vào các khía cạnh khác.
Thẩm Kim Đài quyết định tặng cho mỗi người hâm mộ xuất hiện thêm một túi quà nhỏ.
Vốn dĩ cuộc gặp mặt này cũng sẽ được phát thêm quà lưu niệm, mọi người thảo luận, quyết định thêm một gói snack vào.
Tình cờ là cậu cũng đang đại diễn cho một nhãn hiệu đồ ăn nhanh quốc dân, vì vậy Lý Mỹ Lan ngay lập tức liên hệ với nhãn hiệu này, nửa chừng đột nhiên quay lại: “Em có muốn thêm một chai sữa nữa không?”
Đại diễn sữa, Thẩm Kim Đài cũng có.
Hai thương hiệu này đều là thương hiệu quốc dân, cũng là hai thương hiệu không cao cấp duy nhất ngoài đại diện nội y của Thẩm Kim Đài.
“Cho mỗi người thêm một bông hồng đi.” Thẩm Kim Đài nói.
“Ý kiến
hay!” Lý Mỹ Lan nói.
Hoa vẫn luôn là nhãn hiệu của Thẩm Kim Đài, đối với màn biểu diễn lần này, trên ngực cậu cũng sẽ cài một bông hồng đỏ, nếu mỗi người hâm mộ bước vào đều được trao cho một bông hồng, như vậy thật sự rất lãng mạn, người hâm mộ chắc hẳn cũng sẽ rất hạnh phúc.
“Lần này chúng ta thực sự lỗ tiền đấy,” Tiểu Đường nói: “Anh Kim, anh bình tĩnh chút, đừng ảnh hưởng đến tiền thưởng cuối năm của chúng em!”
Thẩm Kim Đài cười thành tiếng, “Anh đã chuẩn bị xong bao lì xì cho mọi người rồi, tối nay tổ chức concert xong, chúng ta cùng nhau đi ăn mừng đi, anh sẽ chia cho mọi người!”
6 giờ chiều, sắc trời đã tối hẳn, thời tiết hôm nay không tốt, trời lạnh, nhưng bên ngoài sân vận động Nam Thành lại là một cảnh tượng rất khí thế, chỗ lối vào đã có dòng người xếp hàng dài.
“Đây chắc là bữa tiệc sinh nhật lớn nhất làng giải trí nhỉ? Nghe nói ngay cả sân vận động gần 30.000 người cũng đã chật cứng!”
“Tôi vừa nhìn thấy cảnh chụp ảnh trên không, quá mạnh! Kim fan bây giờ sắp chiếm một nửa giang sơn trong vòng tròn người hâm mộ rồi!”
“Tôi muốn đến hiện trường để xem, tại sao không livestream chứ, Đầu hoa sau mấy năm vắng bóng trên sân khấu, nói thật, tuy lúc trước cậu ta huyết vũ tinh phong, nhưng mị lực sân khấu thực sự vẫn còn đó, tất cả đều là đều do antifan và mấy cái gif quỷ dị Đầu hoa múa làm hại!”
“Tôi nghe nói hôm nay đội của Thẩm Kim Đài dọn sạch tất cả tiệm hoa ở Nam Thành, lần này thực sự là làm trận lớn nha!”
“Cũng đúng, bạn của tôi mở tiệm hoa, nói lúc đầu chỉ cần là hoa hồng, lại ngoài trừ những cái khách đã đặt trước, những cái khác đều bị xe kéo đi hết!”
“Đầu hoa thật nổi tiếng nha, sinh nhật cũng có thể tạo ra thanh thế lớn như vậy!”
“Đèn led của toàn bộ thành phố hình như đều bị Kim fan bao hết rồi nhỉ, nói tối nay muốn gửi cho cậu ta một biển vàng ở toàn thành phố, Đầu hoa nhiều fan, lại càng nhiều fan giàu có!”
“Nói đến fan giàu có, fan giàu có nhất của Thẩm Kim Đài không phải là Diêm Thu Trì sao, anh ta không lợi dụng lần sinh nhật này mà tạo ra đợt phong ba nào sao?”
“Sao tôi lại nghĩ họ sẽ công khai tối nay nhể?”
“Bây giờ người hâm mộ nói chung cũng đã đồng ý rồi phải không? Có lẽ sẽ công khai trong bữa tiệc sinh nhật đi, chỉ là không biết thái tử có đi không.”
Thành thật mà nói, Kim fan nhìn chung cũng nghĩ như vậy, đặc biệt là khi họ thấy nhân viên ở cửa ra vào đang phát hoa.
Nhân viên thì ít, mà ở đây lại có một biển fan, chẳng qua ở đây cũng có một biển hoa, ánh sáng vàng từ lightstick và ánh đèn huỳnh quang phát sáng như nối tiếp nhau hợp lại thành một mảnh, giống như làn sóng thủy chiều.
Lần trải nghiệm theo đuổi idol này của các cô thực sự rất tuyệt vời, còn náo nhiệt hơn cả Tết, ngước mắt nhìn tất cả những người giống mình, cùng chí hướng, vì cùng một thần tượng, trong cuộc gặp mặt ngày hôm nay, những chị em trước kia ríu rít rôm rả trong cùng một nhóm, bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội gặp gỡ trong thực tế.
“Cô lấy được biểu ngữ này ở đâu thế, tôi cũng muốn!”
“Wow wow wow wow, tấm áp phích này của cô trông đẹp quá!”
“Cô đã xem phim mới của anh nhà chưa …… Ừ ừ ừ, mắt tôi sưng lên vì khóc, nhìn mắt tôi này!”
“Chị Thiến Thiến, cuối cùng cũng được gặp chị, em là Tiểu Huệ nè, hôm nay em trang điểm!”
“Chờ kết thúc buổi gặp mặt, chúng ta cùng nhau trở về Đông Thành đi …… Cùng nhau ăn cơm tối? Đúng, đúng, đúng!”
Không khí trong sân vận động rất sôi động, với những người có chung tiếng nói và sở thích với nhau, được ở chung với nhau tất nhiên là một chuyện rất vui vẻ rồi!
Trịnh Tư Tề là người bạn nổi tiếng đầu tiên đến, cậu ta bước vào phòng thay đồ, thấy Thẩm Kim Đài đang trang điểm.
“Chúc mừng sinh nhật.” Trịnh Tư Tề tặng một bó hoa.
Thẩm Kim Đài nhận lấy, ôm lấy cậu ta: “Quá bận rộn, không kịp tiếp đón cậu.”
Trịnh Tư Tề nói: “Tiểu Bạch lát nữa cũng sẽ tới, cậu ấy kêu tôi nói cho cậu.”
Sự xuất hiện của Trịnh Tư Tề và Bạch Thanh Tuyền cùng với các nhân viên an ninh gây ra một vụ náo động nhỏ khi họ đi qua khu vực khán giả, nhưng Diêm Thu Trì xuất hiện lại gây ra một vụ xôn xao lớn hơn.
“Thật á thật á, là Diêm Thu Trì sao?!”
“Nhất định, cao như vậy!”
“Đẹp trai như vậy sao, bản thân Diêm Thu Trì cũng đẹp trai như vậy á? Đi bộ cũng mang theo gió.”
Sự náo động này, Lý Mỹ Lan và những người khác trong phòng thay đồ đều nghe thấy, Tiểu Đường lướt group Kim fan, cười nói với Thẩm Kim Đài, “Các fan đều đoán tối nay anh sẽ công bố chuyện tình cảm.”
“Thái độ của họ như thế nào?”
“Hầu hết đều nói tiếc một cây bắp cải tốt, ahahahahahaha!”
Đoạn video Diêm Thu Trì xuất hiện trong bữa tiệc sinh nhật của Thẩm Kim Đài đã sớm lan truyền trên các diễn đàn, chỉ thấy trong ánh sáng lờ mờ, Diêm Thu Trì mặc áo khoác đen, đội mũ lưỡi trai, đi cùng một nhóm bạn, rất khiêm tốn đi vào khán đài.
Quay càng mờ thì càng đẹp trai, Diêm Thu Trì trong video, cả thân hình lẫn khuôn mặt của hắn đều đang diễn giải cho cái được gọi là khiêm tốn mà xa xỉ.
“Hai người bọn họ thật xứng đôi, thái tử trẻ tuổi đẹp trai nhà giàu, vậy mà lại không có lịch sử tình ái lộn xộn gì, tìm vị anh rể này còn đáng tin cậy hơn mấy tiểu hoa đán khác.”
“Hahaha, cô đã tự động xếp Thẩm Kim Đài là một tiểu hoa đán rồi đó hả?”
“Weibo vừa rồi không phải có tuyển chọn anh rể cho Đầu hoa sao, xếp thứ nhất là Diêm Thái tử nha. Đầu hoa không phải là hoa, ai dám tự nhận là hoa?”
“Đành chịu thôi, Đầu hoa quá nổi tiếng, bình chọn tiểu có cậu ta, bình chọn tiểu hoa cũng có cậu ta.”
*tiểu hoa: ngôi sao nữ trẻ
“Biệt hiệu Đầu hoa thật sự càng nghe càng hay, chúc Đầu hoa và Hoa tỷ phu* đêm nay có một hôn lễ hạnh phúc!”
*tỷ phu: chồng của chị
Sân khấu từ từ được nâng lên trong tiếng nhạc, 30.000 người trong sân vận động bắt động một biển vàng, trong nháy mắt khi Thẩm Kim Đài xuất hiện trên sân khấu, tiếng hoan hô vang lên hết làn sóng này đến làn sóng, màn hình lớn quay từ khán đài tới cậu, cho Thẩm Kim Đài một cảnh cận cảnh, mi thanh mắt hoa, môi hồng răng trông, ánh mắt hơi ướŧ áŧ, nhưng càng nhìn càng thấy trong trẻo có thần, trên ngực có một bông hồng đỏ, nở rộ rực rỡ.
“Ta như con thiêu thân lao tới ngọn lửa, yêu hận thiêu đốt ta.”
Ngay khi Thẩm Kim Đài mở miệng hát, có một vài người hâm mộ thậm chí còn trực tiếp khóc vì phấn khích.
Thẩm Kim Đài của bây giờ và Thẩm Kim Đài ba năm trước đã hoàn toàn khác, gần như là một người mới, nhưng ánh hào quang chiếu vào cậu như thêm mạnh hơn, người hâm mộ cũng nhiều hơn, trung thành hơn, cảm xúc là thứ dễ bị ảnh hưởng cho nhau, nghe các cô gái, chàng trai trẻ xung quanh hét to tên của Thẩm Kim Đài, khó có thể không bị kích động theo.
“Thẩm Kim Đài, Thẩm Kim Đài, Thẩm Kim Đài ……” Tiếng gọi âm ỉ hết đợt này đến đợt khác, bay lơ lửng trên sân vận động, Diêm Thu Trì nhìn thấy Thẩm Kim Đài đang mỉm cười cúi đầu, trong khoảnh khắc đó, đôi mắt đỏ hoe lên.
“A a a a a a,” Bạch Thanh Tuyền vẫy tay đèn với Trịnh Tư Tề, nói, “Tại thời điểm này, tôi cũng là một Kim fan!”
Hắn từng là một Kim fan giả, trốn trong nhóm Kim fan, làm công tác bí mật, nhưng bây giờ hắn thật sự là Kim fan, chân thành hét lên vì Thẩm Kim Đài.
Diêm Thu Trì nghe vậy liền quay đầu lại nhìn hắn.
Bạch Thanh Tuyền cười vỗ Trịnh Tư Tề: “Đi thôi, đến lượt chúng ta lên sân khấu.”
Bài hát chủ đề của buổi concert là bài hát “Thiêu thân lao đầu vào lửa” phối hợp với ba anh kiệt trong “Đông cung tới”, trên sân khấu xuất hiện ba người, Thẩm Kim Đài đứng ở giữa, bên trái là Trịnh Tư Tề, bên phải là Bạch Thanh Tuyền.
Cả khán đài sôi sục.
Bài hát “Thiêu thân lao đầu vào lửa” này được hát tổng cộng hai lần, mở đầu là Thẩm Kim Đài hát, sau đó là phần điệp khúc ba người, sau khi hát xong, Thẩm Kim Đài cầm micro và nói: “Mọi thứ của tôi đều bắt đầu với “Đông cung tới. “, nếu không có Đông Cung, sẽ không có tôi ngày hôm nay, đạo diễn Quách Thụy cùng biên kịch Mạnh Hiểu Thanh đang ở đâu ạ đâu?”
Quách Thụy và Mạnh Hiểu Thanh xuất hiện trên màn hình lớn, hai người họ đứng dậy, mỉm cười vẫy tay.
Tống Vi đóng vai Hoàng hậu Tiêu cũng ở đây, còn có nhân vật đóng vật Trường An, nam diễn viên trẻ Tôn Thần.
“Hai vị trên sân khấu này chắc cũng không cần tôi giới thiệu.” Thẩm Kim Đài cười nói.
Các fan đã trả lời thay cho cậu, cậu mỉm cười, giơ tay chỉ ra bên trái, các fan hét lên, “Trịnh Tư Tề!”
Cậu giơ tay chỉ phía bên phải, các fan lại hét: “Bạch Thanh Tuyền!”
“Cảm ơn rất nhiều, đương nhiên tôi phải cảm ơn các bạn nhiều nhất ……” Thẩm Kim Đài đột nhiên bật khóc, dừng một chút mới nở nụ cười.
Kim fan đều phát cuồng.
Thẩm Kim Đài mỉm cười, trong mắt cầm nước mắt, từng cái nhăn mày từng nụ cười hiện lên trên màn ảnh rộng: “Tôi cũng không biết phải nói gì, giống như bài hát chủ đề chúng ta vừa hát, sử xanh không để lại tên tôi, chỉ có người nhớ, tôi nghĩ, có lẽ sau nhiều năm nữa, sẽ không ai nhớ tên tôi, nhưng tôi biết rằng ít nhất vẫn có mọi người sẽ nhớ đến tôi, tôi rất vinh dự khi được mọi người nhớ đến, nhưng tôi cũng tin rằng dù là vài năm, vài chục năm nữa, tất cả chúng ta vẫn sẽ nhớ về một ngày hai mươi chín tháng cháp, mọi người đã từng cùng trải qua ngày ấy cùng một người tên là Thẩm Kim Đài, cảm ơn mọi người, nguyện ý bên nhau dài lâu, nguyện được luôn làm bạn với nhau! “
Trên màn hình lớn phía sau, xuất hiện Thẩm Kim Đài trang điểm đậm rực rỡ mà cuồng dã trên sân khấu “pickme”, cậu nhảy múa mạnh mẽ, ánh mắt diêm dúa lẳng lỡ, đốt cháy mùa hè năm đó, tiếp theo là một cảnh quay “Đông cung tới”, Lý Tự đang chạy trên cung đường thật dài của cung điện, áo xanh tóc đen mà đi, rồi lại áo đỏ tóc trắng mà đến, sau đó trong tiếng nhạc khuấy động, Lạc Văn Thanh chậm rãi quay đầu.
Cuối cùng là một đoạn video được ghi lại bởi Thẩm Kim Đài, cậu nhìn thẳng vào máy quay, mặt mày rõ ràng, nói: “Xin chào mọi người, tôi là diễn viên Thẩm Kim Đài.”