Hoàn Mỹ Ly Hôn

Chương 80: Nam nhân của thần!

Edit + Beta: Ruby

- ----------------

Tháng sáu, nhiệt độ 《 Truy Mộng thiếu niên 》 vượt khỏi mong chờ của tổ tiết mục mà thổi quét khắp internet.

Tại tính đồng hóa thập phần nghiêm trọng, thần tượng đoàn đội một năm chọn ba, thời điểm mỗi quý còn có thể có vài show tạp kỹ khác mới chiếm trước thị trường, tiết mục show tạp kỹ này đại hỏa đúng là không dễ.

Có người tổng kết ra 1 2 3 nguyên nhân《 Truy Mộng thiếu niên 》 đại bạo, như chủ thương hiệu lớn mạnh dạn đầu tư, phía bình đài toàn lực ủng hộ, thể chế thi đấu của tổ tiết mục hồi hộp mười phần đến công lực chỉnh hợp doanh tiêu mạnh mẽ, sự thích ứng phù hợp với chính quốc của nhà sản xuất và định hướng giá trị lành mạnh......

Đương nhiên quan trọng nhất, vẫn là những tuyển thủ thiếu niên nhiệt huyết này, cùng với nhóm khách quý chuyên nghiệp lại cứng rắn.

Chờ chương trình phát đến thời điểm trung đoạn, nhiệt độ đã toàn bộ bạo hết thảy show tạp kỹ hơn nửa năm. Mà Viên Tinh Châu coi như tiền bối trong khách quý duy nhất từng có kinh nghiệm đoàn ngẫu, đồng dạng hút fan đông đảo, trong lúc nhất thời nhiệt độ lần nữa vượt cao, dĩ nhiên vượt xa đám người Nguyên Trừng.

Lại không lâu nữa, cậu năm ngoái quay phim thần tượng, sau khi trải qua mấy lần đổi tên, cuối cùng lấy tên là《Người đại diện của tôi 》, vào nghỉ hè phát sóng.

"Viên ca lần này ổn rồi, " Tiểu Lữ che dù, vừa lướt điện thoại vừa nói, "Em thấy hôm nay người bên truyền thông tham gia xem mảng hội nghị đang khen kỹ năng diễn xuất của Viên ca tăng cao đó."

Diệp Hoài đang ủ đầu rũ tai mà ngồi đó, nghe vậy quay đầu, duỗi ra tay.

Tiểu Lữ lập tức đưa điện thoại qua, giao diện bên trên rõ ràng là vị bình luận phim nổi danh, bình luận một phen với《Người đại diện của tôi 》, cuối cùng khi nhắc tới Viên Tinh Châu, nói cậu là lưu lượng cùng năng lượng có đủ, kỹ năng diễn xuất trực tuyến, tương lai có hi vọng.

"Đương nhiên, vợ tôi lợi hại nhất." Diệp Hoài đưa điện thoại trả cho Tiểu Lữ, cuối cùng thở dài, "Điện thoại tôi đâu? Tôi xem một chút."

Tiểu Lữ lập tức đưa điện thoại của hắn tới. Diệp Hoài nhưng là tự động mở khóa, đăng nhập weixin, mở ra nhóm khen ngợi (*).

[(*) 夸夸群: [Khoa khoa quần] Ngôn ngữ mạng của TQ, thường dùng trên wechat tức là một nhóm trò chuyện với nhiều đám đông, những người "cuồng nhiệt khen ngợi và tâng bốc bạn bằng ngôn ngữ tuyệt đẹp toàn diện".]

Hắn vừa xuất hiện, thành viên trong nhóm khen ngợi lập tức sinh động lên.

"Diệp lão sư ngày hôm nay cũng đang đóng phim sao? Quả nhiên là thanh niên cống hiến hết mình cho sự nghiệp đây."

"Ăn thứ gì mới có thể soái như Diệp Hoài?"

"Diệp Hoài lão sư là tác phẩm nghệ thuật nhân gian, nghệ thuật gia nhân dân, diễn viên đương đại sức mạnh trung kiên, người nối nghiệp ảnh thị ảnh đế, há lại là người người đều có thể so sánh."

"Tôi ngày hôm nay nhìn ngoài lề, kỹ năng diễn xuất của Diệp lão sư quá dữ [ngón tay][[ngón tay]!!!! Quả thực phải làm tan nátlinh hồn của tôi!!"

Diệp Hoài: "???"

" Ba dấu chấm hỏi hình thành phép bài tỉ, tăng cường khí thế! Từ nơi này có thể nhìn ra Diệp Hoài lão sư lòng mang thiên hạ, có khí thế thôn sơn hà, phong thái bao dung vạn vật!"

...

"Đây cũng quá giả tạo." Diệp Hoài bất đắc dĩ liếc mắt, lại lật xuống, nhìn hai câu rắm cầu vồng sau đó nhàm chán tắt đi.

Hắn không nghĩ tới chính mình cũng sẽ có một ngày vào nhóm khen ngợi, nhưng mà bây giờ sự thực đúng là như thế —— hắn tiến vào tổ sau đó liền bị Hàn Xuyên nhằm vào, đối mặt đả kích trào phúng mỗi ngày, Diệp Hoài chỉ có thể vào nhóm khen ngợi, dùng mấy cái rắm cầu vồng đi trung hoà một chút.

Đối với việc này, hắn trong lòng vẫn là phiền muộn chiếm đa số. Kỳ thực ngay từ lúc trước khi Diệp Hoài đi quay show tạp kỹ, Hàn Xuyên liền tìm đạo diễn biểu thị bất mãn, nói tiểu thịt tươi đang yên đang lành đến diễn xuất làm gì, lên show tạp kỹ kiếm tiền vừa nhanh lại thoải mái, thì không nên quay lại. Công việc diễn xuất này cần phải giao cho người chuyên nghiệp tới làm.

Đạo diễn biết người này hiện tại già vị lớn, chỉ có thể ôn tồn dụ dỗ, cũng biểu thị khó xử, Nhã Phách dù sao cũng là nhà đầu tư, hơn nữa fan Diệp Hoài nhiều, lưu lượng lớn, tương lai thời điểm bên sản xuất bán bản quyền còn phải hi vọng việc này nâng giá, ổng nào dám đổi Diệp Hoài đi.

Hàn Xuyên bất mãn trong lòng, chờ sau khi Diệp Hoài trở về liền khắp nơi làm khó dễ. Lúc thường không phản ứng Diệp Hoài, thời điểm diễn xuất lại cố ý áp diễn.

Diệp Hoài hoàn toàn là người mới, gặp được Phó Thịnh như vậy mười phần có thể phát huy ra hoàn toàn, nhưng mà gặp phải Hàn Xuyên như vậy, mười phần liền bị áp chỉ có thể ra ba phần.

Hai người đối diễn lại nhiều, Diệp Hoài không có cách nào, liền không muốn tại trước mặt Hàn Xuyên yếu thế, vì vậy ban ngày làm bộ dáng "Lão tử có tiền, có fan không sao cả ", nhưng chỉ cần trở lại nơi ở, liền lập tức đóng cửa lại đọc sách xem video, nỗ lực sau lưng phi thăng một phen.

Nhưng mà kỹ năng diễn xuất đâu phải là có thể học nhanh cấp tốc như vậy, huống chi Hàn Xuyên cố ý làm khó dễ, vì vậy Diệp Hoài ba ngày hai đầu liền bị tức giận đến buồn bực.

Tiểu Lữ chỉ có thể ở bên cạnh không ngừng ở an ủi, để cho hắn tiêu hỏa. Lại nói Diệp Hoài như vậy đã rất mạnh, trước tiểu trợ lý này cùng từng cùng diễn viên mới cũng là như thế này, tâm tư người nọ mẫn cảm chút, bị áp liên tiếp quên từ, cuối cùng tinh thần đều phải hỏng mất.

"Tiếp tục như vậy không phải biện pháp." Tiểu Lữ hầm hừ nói "Lão dưa muối cố ý đả kích anh, nếu không đổi hắn đi là được."

"Đổi hắn đi? Đổi tôi đi còn tạm được." Diệp Hoài cũng biết mình bị tức đến mỗi ngày nóng nảy, quay phim ra không chừng quá khó xem, "Cậu không thấy đạo diễn đều đang ba phải sao? Chút tiền Diệp Giang quăng vào có thể định nữ chủ là tốt lắm rồi, chuyện nam chủ ổng nào có thể nhúng tay, thật sự coi đoàn phim là nhà ổng à?"

Phim truyền hình chọn vai dính dáng nhưng là mọi phương diện, Diệp Hoài lại không thể gánh rating, Diệp Giang cũng không phải người đầu tư to lớn nhất, Hàn Xuyên vị tôn đại phật này nào dám trêu.

"Vậy tiếp tục như vậy cũng không được a." Tiểu Lữ nói "Hắn mỗi ngày đều đang đả kích anh."

" Có cái gì, Tinh Châu năm đó cũng là đối mặt như thế này." Diệp Hoài phất phất tay, buồn bực nói "Cứ như vậy đi. Đúng rồi, chớ nói cùng Tinh Châu, em ấy phải mệt chết."

Tiểu Lữ thật muốn nói cho Viên Tinh Châu, mà liền không dám làm trái ý tứ Diệp Hoài, đành phải "Ồ" một tiếng gật gật đầu. Sau đó khi về nhà, tiểu trợ lý xem tiết mục ngắn trên mạng giải áp lực, lúc này mới đột nhiên nhanh trí, add Diệp Hoài vào nhóm khen ngợi.

Đương nhiên, thêm nhóm dùng chính là tiểu hào, tiểu trợ lý cùng người nói mình là fan Diệp Hoài, muốn lấy góc nhìn ngôi thứ nhất nghe được người khác khen Diệp Hoài. Nhưng mà lúc này mới thêm vào một ngày, các thành viên nhóm liền không chịu nổi, chỉ có thể chắp vá lung tung, tìm chút từ ngữ không liên quan nhau dài dòng một hồi.

Diệp Hoài nhìn không ý tứ, thoát ra ngoài liền đến xem weibo. Trên weibo đề cập hắn lại hoặc là đang ship CP hoặc là đang liếʍ nhan, thực sự không ý nghĩa.

"Cậu lại mua cho tôi chút chương trình học." Diệp Hoài quăng điện thoại ra, suy nghĩ một chút, liền cầm về, nhếch miệng chụp tấm ảnh tự sướиɠ gửi cho Viên Tinh Châu, biểu thị chính mình rất tốt, sau đó hung ác nói, "Tôi cũng không tin, diễn bộ phim có gì đặc biệt hơn người."

Xế chiều hôm đó, Tiểu Lữ mua video chương trình học download xuống, Diệp Hoài liền dứt khoát tại trường quay phim cầm xem, lẩm bẩm lải nhải, mò mẫn qua lại, giống như cử chỉ điên rồ.

Thời điểm tình cờ, hắn cũng cầm điện thoại lên xem một cái, muốn cùng Viên Tinh Châu lải nhải vài câu, cho dù là nói chuyện tào lao vô nghĩa đều được, nhưng là Viên Tinh Châu vẫn luôn không trả lời cho hắn, Diệp Hoài có sợ mình gửi tin nhắn quá nhiều lần, khiến Viên Tinh Châu cảm giác dị thường, đành phải nhịn xuống.

Lúc hắn bên này âm thầm phân cao thấp, Viên Tinh Châu đang chạy tới 《 Truy phong thiếu niên 》thu hình hiện trường.

Đây là show tạp kỹ cuối cùng của kỳ một, tuyển thủ trước bị đào thải ra cũng sẽ trở về, mọi người cùng thu chế. Vì vậy tổ tiết mục mới thêm phân đoạn khách quý đạo sư cùng nhóm tuyển thủ tâm sự, chỉ là phân đoạn này là mới thêm, mấy vị khách quý đương kỳ không được nhịp nhàng, cuối cùng xác định tại tối hôm đó, rồi lại đυ.ng phải lịch trình ra mắt phim của Viên Tinh Châu.

Tổ tiết mục hết cách rồi, cân nhắc đến phân đoạn tâm sự sẽ không phát sóng, liền chủ động đề xuất khiến Viên Tinh Châu không cần tới, chỉ cần buổi chiều ngày thứ hai tham gia thu hình chính thức liền có thể.

Viên Tinh Châu lại không yên lòng. Phân đoạn tâm sự là để các tiền bối cho nhóm tuyển thủ nói một chút sau này, nói một chút nhân sinh, cùng với hiện thực và khát vọng. Nhưng trong những khách quý khác, âm nhạc đại lão là nhân vật hình thiên tài, năm đó debut liền lấy đợt thưởng lớn. Vũ đạo lão sư cũng là học sinh xuất sắc, từng là ngưu nhân đội quốc gia. Bậc thầy rap yêu thích rất nhiều, chưa bao giờ dùng rap làm nghề nghiệp... Ba vị này đều là đại ngưu khiêm tốn, cách nhóm tuyển thủ có chút xa.

Gần đây so với trước, ngược lại là trải nghiệm của cậu càng phổ thông một ít. Huống chi cậu đi con đường idol chuyển hình diễn viên, cơ hồ là vận mệnh đại đa số thần tượng.

Những đứa bé này bất kể là bị đào thải, hay là muốn debut, lúc này hơn nửa cũng sẽ do dự tương lai của chính mình làm sao.

Ngoài ra, còn có nhóm tuyển thủ rất nhanh sẽ đối mặt các loại lựa chọn cùng hợp đồng, bánh nhân cùng cạm bẫy... Viên Tinh Châu biết mình bỏ qua lần này, căn bản không có khả năng lại cùng những đứa trẻ này gặp mặt tâm sự, vì vậy cùng tổ tiết mục liên hệ, chủ động biểu thị muốn đi qua.

Tiểu trợ lý thay cậu cầm túi, nghe điện thoại chấn động một tiếng sau đó không làm sao lưu ý, chỉ đối Viên Tinh Châu nói: "Anh ngủ trước một lát đi Viên ca, từ sân bay đi qua nhanh hơn nữa đều phải ba mươi phút. Anh trước tiên chợp mắt một chút."

Viên Tinh Châu "Ừ" một tiếng, nhắm mắt lại tựa lưng vào ghế ngồi, đầu óc vẫn như cũ xoay tròn không dừng được.

"Cùng Lý tỷ nói một tiếng, hỏi cô ấy đại ngôn có thể dời lại mấy ngày lại ký hay không." Viên Tinh Châu nói "Tôi mấy ngày nay từ đoàn phim xin nghỉ hơi nhiều. Không vội vã chờ hơ khô thẻ tre sau đó cùng làm đi."

Trợ lý đáp một tiếng.

Viên Tinh Châu: "Lý ca bên kia, nói cho hắn biết bên này còn có chừng mười ngày hơ khô thẻ tre, kịch bản trước tiên đừng gửi qua cho tôi."

"Trước kia xem qua mấy cái nữa? IP cải biên kia không muốn sao? Mặc dù là nữ chủ diễn nhiều, mà nam chủ cũng rất hút fan a." Tiểu trợ lý cười hắc hắc, "Em lại yêu thích tiểu thuyết kia, theo đến mấy năm đây."

" Vậy e sợ không được, tôi xem nguyên tác, cảm giác nguyên tác viết chính là Võ Tắc Thiên, kịch bản được lại thành nương đạo (*)." Viên Tinh Châu nói "Nhìn lại một chút đi, tôi không vội vã tiến vào tổ. Tháng sau còn có thời gian rãnh rỗi không?"

(*) nương đạo: phim chủ diễn là nữ

Trợ lý vội lật ra lịch trình nhìn lướt qua: "Ngày 1, 2 còn không có an bài, ngày khác đều đầy."

"Ừm, vậy hai ngày này để trống. Tôi đi tham ban." Viên Tinh Châu suy nghĩ một chút, lại nói, " Trước tiên quyết định chớ cùng Tiểu Lữ nói."

Hai người nói là nghỉ ngơi, kỳ thực dọc đường đi vẫn là đang tán gẫu cùng an bài công tác.

Trên hộp đèn hai bên con đường in bức ảnh Viên Tinh Châu, là trong cảnh kịch của cậu ở 《Người đại diện của tôi 》. Đại khái là fan mua tiếp ứng, một đường dán đầy, kiểu cách tràn đầy.

Viên Tinh Châu kỹ năng nhìn ra phía ngoài một cái, sau đó liền đóng lại cửa sổ xe lần nữa, chuẩn bị nội dung tán gẫu đêm nay.

Chờ khi hai người đến hiện trường, nhóm tuyển thủ quả nhiên đã chờ lâu lắm rồi.

Viên Tinh Châu thay quần áo khác, không có hoá trang, mới đẩy cửa đi vào, nhóm tuyển thủ liền bùng nổ ra một trận rít gào, có mấy tuyển thủ bị đào thải sau đó đã rất lâu chưa gặp cậu, thậm chí trong mắt chứa lệ nóng mà rơi ra.

Viên Tinh Châu đành phải cười cùng mọi người chào hỏi, sờ sờ mấy đầu người, hoặc là vỗ vỗ vai, ra hiệu mọi người ngồi trở lại đi.

"Tán gẫu gì đây?" Cậu ngồi ở trên ghế giữa, cười nhìn về phía tụi nhỏ.

Có người lập tức gọi: "Viên lão sư, tán gẫu gì đều được!"

Viên Tinh Châu cười cười, "Được, vậy tôi liền tùy tiện nói."

Trước khi cậu thu hình liền hoàn toàn không giấu làm của riêng, chia sẻ từng cái mình hiểu biết. Ngày hôm nay tâm sự, tất cả mọi người cho là cậu sẽ nhắc tới chuyện trên sân khấu, ai biết Viên Tinh Châu lại trước tiên nói từng trải của chính mình debut, năm đó bị người xa lánh khổ sở, cùng với các loại giãy dụa cùng cảnh khốn khó trong lúc chuyển hình.

"Tôi không phải một ví dụ thành công." Viên Tinh Châu thẳng thắn nói "Trước đây tại trong đoàn đội, tôi nhân khí thấp nhất, nói đến, tôi tại nam trong đoàn xem như là thất bại phẩm."

Nhóm tuyển thủ bát quái cùng tin tức ngầm xem không ít, tuy rằng đều biết quá khứ của cậu, thế nhưng không ngờ tới cậu sẽ tự mình nhắc tới.

" Nhiệt độ tôi cơ hồ đều là diễn xuất chiếm được, nhưng bây giờ có thể làm đạo sư cho các cậu, cũng đang nói rõ một vấn đề." Viên Tinh Châu cười cười, nhìn mọi người nói, "... Con đường nào cũng tới thành La Mã. Bất kể là bị đào thải hay là cuối cùng có thể thành đoàn, một chương trình, thậm chí một cuộc kỳ ngộ, đều không thể định nghĩa tương lai của cậu."

Ngày hôm nay bên trong tuyển thủ đang ngồi, ngoại trừ mấy người cuối cùng phải debut, mặt khác tuyệt đại đa số đều là bị đào thải, mọi người nhất thời được câu nói này cổ vũ.

"Vậy chúng em sau này phải làm gì đây?" Có tuyển thủ hỏi thẳng, "Công ty chúng em muốn cho em đi diễn phim chiếu mạng."

"Tại trong một chương trình tuyển tú, tôi đây là diễn viên loại idol chuyển hình, không ngừng mà cổ vũ các cậu theo đuổi giấc mộng, tốt đẹp ca hát... Kỳ thực có chút dối trá. Thế nhưng không cổ vũ các cậu theo đuổi giấc mộng, lại làm trái ước nguyện ban đầu." Viên Tinh Châu nói "Xem chính cậu ưa thích, nếu như bản thân cậu liền đối với diễn xuất cảm thấy hứng thú, nắm chặt một chút cũng không phải không thể."

"Mà tôi cũng không phải cổ vũ các cậu đều tiến vào nghiệp ảnh thị." Cậu vừa cười bổ sung, "Con đường sau này đi như thế nào, hoàn toàn xem chính các cậu khát vọng. Tôi hiện tại thật đáng tiếc một chút chính là năm đó không có thể kiên trì, theo đuổi giấc mộng đuổi tới một nửa, liền bị dọa lui. Tuy rằng con đường nào cũng tới thành La Mã, mà giả như có thể đi con đường chính mình thích nhất, đó đương nhiên là hạnh phúc nhất."

"Thật có thể đi thông nhau sao?" Lại có người hỏi, "Hiện tại cảm thấy ca hát kiếm tiền còn rất khó."

Mọi người cười vang.

Kỳ sinh mệnh của đoàn thể thần tượng trong nước đều rất ngắn, phần lớn thừa dịp nhiệt nhận mấy mở rộng, một hai năm sau liền từng người bay một mình đóng phim.

"Có thể đi thông." Viên Tinh Châu khẳng định nói, "Chỉ cần có ý chí và dũng khí tương đương. Đương nhiên, nếu như chỉ dựa vào thiết lập tính cách cùng khuôn mặt thì không cách nào dài lâu, có thể vì người này yêu thích của các cậu, cuối cùng là tiểu chúng. Trừ phi..."

Cậu muốn nói trừ phi có tác phẩm lực truyền bá tốt, đánh vỡ hàng rào giữa thần tượng tiểu chúng cùng thị trường đại chúng. Nhưng mà mới khởi đầu câu chuyện, liền nghe có người giành đáp.

"Trừ phi chúng em có thể giống như Hoài ca, có nghịch thiên thần nhan!"

Viên Tinh Châu: "..."

"Viên lão sư!" Tuyển thủ E ở phía cuối cùng nhất liền gọi, "Anh biết chúng em lấy biệt hiệu gì cho anh không?"

Viên Tinh Châu đoán liền không có chuyện gì tốt, mà vẫn là không nhịn được hỏi: " Cái gì?"

Tiểu E nói: " Nam nhân của thần!"

Viên Tinh Châu: "..."

"Viên lão sư!" Lại có người nâng tay, ở trong đám người duỗi cái đầu, nghiêm trang hỏi, "Giả như sau đó nửa kia chúng em cũng là người trong giới, nên xử lý như thế nào vấn đề công tác cùng tình cảm? Ngài cùng Hoài ca tình cảm ngọt như vậy, có bí quyết gì có thể chia sẻ không?"

"Yohhh ——" Nhóm tuyển thủ lần này dồn dập sói tru, hô lớn, "Cầu chia sẻ!"

"Muốn nghe chuyện hằng ngày!"

"Một ngày phải gọi điện thoại mấy lần a!"

Viên Tinh Châu: "..."

Vừa vặn nói chuyện tiến hành được trung đoạn, nhân viên công tác lại đây đưa nước, ra hiệu mọi người nghỉ ngơi chốc lát.

Viên Tinh Châu bị người ồn ào mà hơi có chút mặt đỏ, bất đắc dĩ liếc mắt nhìn những bì hài tử này. Bất quá cậu cùng Diệp Hoài đích xác rất nhiều ngày không có nói chuyện. Viên Tinh Châu lấy điện thoại ra, lặng lẽ quay lưng lại, định gửi cho Diệp Hoài tấm ảnh tự sướиɠ. Ai ngờ khung chat vừa mở ra, bức ảnh Diệp Hoài ngược lại là trước tiên nhảy ra.

Diệp Hoài hình như gầy một chút, mà trong hình nhe răng nhếch miệng, tựa hồ trạng thái không tệ.

Viên Tinh Châu không nhịn được nhếch lên khóe miệng, nhưng mà tầm mắt quét qua sau, khi nhìn thấy Tiểu Lữ đầy mặt buồn khổ, liền không nhịn được sửng sốt một chút.

Cậu liền mở qua giao diện tin nhắn gửi Tiểu Lữ, lúc này mới phát hiện Tiểu Lữ đã ba, bốn ngày không gửi tin nhắn cho mình.

Viên Tinh Châu: "..."

Tiểu Lữ nhưng là người nói nhiều, hiện tại liên tiếp mấy ngày không gửi tin nhắn, rất có thể là chuyện người này muốn nói lại không thể nói, cho nên chỉ có thể trầm mặc.

Diệp Hoài lần trước chính là chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, nhờ có Tiểu Lữ báo tin, mình mới có thể buộc người này mời cascadeur. Chỉ là không biết lần này gặp vấn đề gì?