Yến Thanh Trì tưởng điện thoại quấy rầy, nên cũng không để ý, nhưng số điện thoại lại gọi tiếp, Yến Thanh Trì bấm từ chối, hắn lại tiếp tục gọi, kiên trì không ngừng, Yến Thanh Trì hơi tò mò rốt cuộc là ai, vì thế thuận tay nhấc máy, "Alo."
Bên kia điện thoại truyền đến một âm thanh y không quá quen thuộc, hắn nói, "Yến Thanh Trì, cậu đúng là tuyệt tình a."
Yến Thanh Trì, "A?"
"Sao vậy, bây giờ cậu hồng, thì quên tôi rồi?"
"A?" Yến Thanh Trì hơi ngốc, "Anh là?"
"A," Đối phương cười lạnh một tiếng, "Quả nhiên hồng thì trở mặt không biết người, năm đó lúc ở bên tôi nói cái gì yêu tôi yêu đến không được, bây giờ thế nào, hỏi tôi "anh là ai"? Tôi là ai? Cậu nói xem tôi là ai!"
Yến Thanh Trì nghe hắn nói, nhanh chóng tự hỏi một chút, hơi không xác định hỏi, "Lý Tân Nhiên?"
Dù sao từ lúc xuyên qua tới giờ đã trực tiếp ở bên Giang Mặc Thần, như vậy, người từng có gút mắt tình cảm, còn từng ở bên nhau với nguyên chủ mà y có thể nghĩ đến cũng chỉ có tra nam Lý Tân Nhiên lúc đầu bị y bắt gian trên giường, hành hung đầu chó.
Lý Tân Nhiên cười một tiếng, "Nha, nghĩ ra rồi a."
Yến Thanh Trì hơi câm nín, "Bây giờ anh tìm tôi làm gì?"
"Làm sao, cậu phát đạt, tôi chỉ tìm cậu cũng không được."
"Có việc thì nói, không có việc thì tôi cúp máy."
"Chờ một chút," Lý Tân Nhiên vội vàng giữ y lại, hắn an tĩnh một lát, sửa lại phong cách lúc nãy, thay một bộ ngữ khí ôn nhu bất đắc dĩ, "Thanh Trì, anh biết anh sai rồi, chúng ta làm hòa đi."
Yến Thanh Trì quả thật nhịn không nổi trực tiếp cười ra tiếng, "Lý Tân Nhiên, anh tính xem tôi bắt gian anh trên giường là tháng mấy, bây giờ là tháng mấy, hoá ra qua thời gian dài như vậy anh mới biết là anh sai rồi a, cung phản xạ của anh cũng quá dài rồi."
Lý Tân Nhiên câm nín, thầm nói còn không phải cậu giấu sâu như vậy. Đổi số điện thoại đổi WeChat, nhà ở chung cũng không về.
Tuy rằng Lý Tân Nhiên và nguyên chủ Yến Thanh Trì từng ở bên nhau một khoảng thời gian, nhưng vì "Yến Thanh Trì" vẫn chưa come out với người nhà và bạn bè, cho nên vẫn chưa dẫn hắn đi gặp người nhà, cũng chưa gặp qua bạn bè và người đại diện của "Yến Thanh Trì".
Lý Tân Nhiên biết hắn ký hợp đồng với một công ty quản lý, là một minh tinh nhỏ, nhưng thấy hắn hình như cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, mỗi ngày đều oán giận công ty bất công, đồng nghiệp đều là đồ ngốc, nên cũng không để ý. Đối với hắn mà nói, "Yến Thanh Trì" chẳng qua là một cái trạm nghỉ ngơi của hắn, hắn biết "Yến Thanh Trì" thích mình, cũng tình nguyện hưởng thụ sự yêu thích của "Yến Thanh Trì" với hắn, hắn không ngừng đòi hỏi từ "Yến Thanh Trì", dựa vào "Yến Thanh Trì" sống những ngày tháng tốt hơn.
Nếu nói "Yến Thanh Trì" còn gì làm hắn không hài lòng, chính là "Yến Thanh Trì" không chịu lái xe với mình, Lý Tân Nhiên yêu cầu qua vài lần, "Yến Thanh Trì" đều từ chối, thậm chí Lý Tân Nhiên từng dùng phép khích tướng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn, hỏi hắn, "Em không muốn, có phải bệnh liệt dương không a?"
"Yến Thanh Trì" chỉ ủy khuất nhìn hắn, nói, "Anh nói bậy gì đó a."
Lý Tân Nhiên không biết vì sao "Yến Thanh Trì" không muốn, nhìn một mỹ nhân như vậy ở trước mặt mình, lại ăn không đến miệng, khó tránh khỏi có hơi bất mãn, vì thế hắn bắt đầu nɠɵạı ŧìиɧ tìm kiếm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, để những người khác thỏa mãn bản thân mình.
Sau đó hắn đã bị Yến Thanh Trì vừa xuyên đến quyển sách này bắt gian tại giường, hành hung đầu chó, biểu hắn cút đi.
Vì trước kia không biết người nhà và bạn bè của "Yến Thanh Trì", sau khi Yến Thanh Trì đánh hắn lại trực tiếp kết hôn với Giang Mặc Thần, dọn tới nhà Giang Mặc Thần. Cho nên sau khi Yến Thanh Trì đổi di động, đổi số WeChat thì Lý Tân Nhiên tìm không được y. Hắn cũng đã nghĩ đến việc từ bỏ, kết quả khi xem "Tới Chiến Đi! Bằng Hữu!" nhìn thấy nhân khí của Yến Thanh Trì một đường bay lên, Lý Tân Nhiên mới biết Yến Thanh Trì trèo lên được cây đại thụ Nam Tranh, trở thành khách quý thường trú đứng đầu bảng tổng nghệ lâm thời.
Có một lần lúc ăn cơm với bạn bè, hắn nhìn tiệm cơm đang mở "Tới Chiến Đi! Bằng Hữu!", hừ lạnh một tiếng.
Bạn bè theo hắn ánh mắt nhìn qua, cảm khái nói: "Ai, mấy minh tinh a, một ngày kiếm chắc còn nhiều tiền hơn chúng ta kiếm một năm, đáng tiếc tôi không có đứa bạn minh tinh nào, bằng không sướиɠ chết tôi rồi. Đừng nhìn, nhìn thì cậu cũng không quen biết người ta, có cái gì đẹp đâu."
Lý Tân Nhiên bất mãn, "Ai nói tôi không quen biết, Yến Thanh Trì kia chính là bạn trai cũ của tôi."
Bạn bè cười ha ha, "Vậy thì Giang Mặc Thần là anh trai tôi này."
Lý Tân Nhiên bất đắc dĩ, chỉ là thầm nghĩ, cái chén bể trước kia bây giờ biến thành chậu châu báu, không lẽ hắn không được lợi ích gì, hắn nghĩ biện pháp liên hệ Yến Thanh Trì, để y tha thứ cho mình, hai người tiếp tục ở bên nhau. Nếu y không chịu tha thứ cho mình, được thôi, hắn còn chưa xoá hình lúc trước hai người dắt tay nhau, tin tưởng bây giờ Yến Thanh Trì nhất định sẽ đồng ý bỏ tiền ra mua.
Đào y một bút, mình cũng không mệt.
Lý Tân Nhiên nghĩ rất hoàn hảo, nhưng mà không cách nào xài được, nhưng lúc hắn đang lo lắng, có người nhắn một tin cho hắn.
Nội dung tin nhắn rất đơn giản: Anh còn thích Yến Thanh Trì không? Muốn liên hệ cậu ta không? Gọi số điện thoại này đi.
Lý Tân Nhiên ngốc, đây là gì đây đi mòn giày sắt tìm không thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công?! Tuy rằng hắn cảm thấy tin nhắn này tới một cách không thể hiểu được, nhưng vẫn kìm không nổi dụ hoặc, gọi đi, ban đầu bên kia không bắt máy, Lý Tân Nhiên tiếp tục gọi, sau đó đối phương cúp luôn.
Vốn Lý Tân Nhiên đang do dự lại kiên định lên, không ngừng gọi điện, sau đó, hắn nghe được ân thanh quen thuộc, "Alo."
Nháy mắt Lý Tân Nhiên cười lên, hắn biết, ngày lành của hắn sắp tới.
Hắn nắm di động, trả lời: "Thanh Trì, anh đã suy nghĩ lại, anh sẽ không bao giờ làm bậy nữa, em tin tưởng anh."
"Nói mấy lời này với tiểu tình nhi của anh đi, tôi còn có việc, không thể nhiều lời với anh."
"Từ từ," Lý Tân Nhiên vội vàng gọi y lại, "Thanh Trì, em đã hạ quyết tâm không tha thứ anh, không hợp lại với anh sao?"
"Tôi là đồ ngốc bức à? Cùng một cái hố ngã hai lần? Anh đúng là coi trọng mình quá."
Lý Tân Nhiên cười lạnh, "Nếu như vậy, vậy cậu cũng đừng trách tôi không khách khí, cậu biết trong tay tôi có mấy tấm ảnh đi, cậu nói, nếu bây giờ tôi đăng mấy tấm ảnh thân mật của chúng ta, nói chúng ta là một đôi, công ty của cậu sẽ nghĩ như thế nào? Còn phủng cậu tiếp à? Fan của cậu còn thích cậu à?"
"Thì ra là chờ tôi ở đây a." Yến Thanh Trì nói.
Y nhớ lại nguyên tác, trong nguyên tác, nguyên chủ thích Lý Tân Nhiên, nhưng lại chưa come out với người nhà và bạn bè, cho nên vẫn luôn rất cẩn thận cẩn thận với đoạn cảm tình này, thậm chí có hơi cẩn thận quá đáng, hắn muốn tình yêu của mình thật thuần khiết, thuần khiết đến không lẫn một tia tạp chất nào, bao gồm nɧu͙© ɖu͙©. Hơn nữa Yến gia có gia huấn không cho phát sinh quan hệ trước khi kết hôn, cho nên nguyên chủ cũng chưa từng chụp qua mấy tấm ảnh quá tư mật với Lý Tân Nhiên.
Huống hồ, từ lúc bắt đầu quen với Lý Tân Nhiên, vì thân phận minh tinh của mình, nguyên chủ cũng thường xuyên ra ngoài, Lý Tân Nhiên lại không quá để ý hắn, lúc hai người ở bên nhau, chụp ảnh chung đều là nguyên chủ chủ động muốn chụp, đúng là Yến Thanh Trì không cảm thấy ảnh chụp trong tay Lý Tân Nhiên sẽ có bao nhiêu riêng tư.
Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là y không biết ảnh chụp của Lý Tân Nhiên thế nào, nhưng video của Lý Tân Nhiên cái dạng gì, y lại biết.
Yến Thanh Trì cười cười, "Lý Tân Nhiên, anh thêm WeChat của tôi, tôi cho anh coi cái này."
"Cái gì?"
"Số di động này, anh thêm tôi, tôi chờ anh."
Yến Thanh Trì nói xong, cúp điện thoại, bất đắc dĩ thở dài, y vốn tưởng rằng đoạn video mình quay kia chắc vĩnh viễn ở trong di động của mình, không có một ngày thấy được ánh sáng. Không nghĩ tới, vậy mà tra nam này lại tự mình dâng lên tới cửa.
Yến Thanh Trì click mở đoạn video đua xe tình cảm mãnh liệt, thật là quay quá tuyệt vời, vô luận là góc độ hay là hình ảnh, đều vô cùng ưu tú, không hổ là tinh phẩm xuất ra từ tay mình.
Yến Thanh Trì nhìn yêu cầu bạn tốt WeChat của mình nhiều ra một cái, nhanh chóng bấm đồng ý.
Y gửi trò chuyện giọng nói với Lý Tân Nhiên, "Gửi cái hình mà anh cho là thân mật qua đây cho tôi nhìn xem."
"Cậu đang chơi tôi?" Lý Tân Nhiên cả giận nói.
"Đương nhiên không phải, dù sao tôi cũng phải xem đồ vật trên tay anh đủ để làm tôi cho anh xem đồ vật trên tay tôi không chứ."
Lý Tân Nhiên lạnh nhạt "a" một tiếng.
Yến Thanh Trì khuyên hắn, "Anh đang lo lắng cái gì? Anh gửi tôi, ảnh chụp anh nên có vẫn có, anh vẫn có thể cho tôi hấp thụ ánh sáng, ngược lại là tôi, có thể sau khi xem ảnh anh gửi, sinh ra khủng hoảng, cho anh tiền. Anh gọi điện cho tôi, còn không phải là muốn tiền sao, thế nào, bọn bắt cóc còn phải để con tin nói nói mấy câu để chứng minh con tin thật sự ở trong tay bọn họ, anh không cho tôi xem gì hết, còn muốn tay không bắt sói?"
Lý Tân Nhiên nghĩ nghĩ, cảm thấy y nói có đạo lý, vì thế mở album của mình ra, tìm được tấm ảnh hai người dắt tay đăng trên vòng bạn bè WeChat, lưu lại, gửi qua cho Yến Thanh Trì.
Yến Thanh Trì nhìn nguyên chủ và Lý Tân Nhiên đang ngồi trước bàn trên ảnh chụp, nguyên chủ dựa vào hắn, bàn tay đan chặt tay hắn, vẻ mặt cười vui vẻ, một bên cảm thấy nguyên chủ đúng là ngốc, một mảnh chân tình cho chó ăn. Một bên lại cảm thấy quả nhiên mình đoán không sai, Lý Tân Nhiên cũng không có ảnh chụp gì thân mật quá mức.
Loại ảnh chụp trình độ này, hoàn toàn không đủ dùng.
"Chỉ nhiêu đó?"
"Cậu đừng xem thường nó, bây giờ cậu chính là thần tượng nhân khí, cậu nói nếu tôi đăng bức ảnh này lại đăng một đoạn tình sử của chúng ta, đối với cậu thế nào cũng có ảnh hưởng không tốt a."
"Lời này có vài phần đạo lý." Dù sao, lấy lòng dạ hẹp hòi gần đây của Giang Mặc Thần, nhìn thấy loại ảnh chụp này, chắc lại âm dương quái khí.
"Một khi đã như vậy, tôi cũng cho anh xem đồ vật trong tay tôi vậy, nhưng anh phải chuẩn bị cho tốt, đồ vật trong tay tôi, kinh bạo hơn cái này nhiều."
Lý Tân Nhiên tò mò, "Rốt cuộc cậu có cái gì?"
Yến Thanh Trì chọn xong mấy tấm ảnh mình chụp lại trong video, gửi qua cho Lý Tân Nhiên.
Nháy mắt biểu tình của Lý Tân Nhiên đều thay đổi, giận dữ hét: "Sao cậu lại có mấy cái đó!"
Yến Thanh Trì mấy tấm ảnh mình gửi qua, chỉ cảm thấy vô cùng phù hợp tiêu chuẩn càn quét mấy nick xxx của quốc gia, vì thế y nhanh nhanh chóng rút về.
Lý Tân Nhiên quả thật bị thao tác thiếu đánh này của y chấn kinh rồi, "Sao cậu còn rút về!"
"Không thì thế nào? Anh còn muốn lưu về tự thưởng thức tư thế oai hùng của mình? Đừng nha, gần nhất an ninh mạng nghiêm khắc như vậy, tiền thưởng báo cáo 60 vạn lận đó, trình độ ảnh chụp này của anh, truyền ra ngoài, chắc tôi cũng phải khóc trong song sắt, cho nên vì để tôi có thể sống yên ổn qua năm nay, vẫn để tôi tự mình giữ vậy."
"Yến Thanh Trì!" Lý Tân Nhiên tức chết.
——————————