Trò Chơi Của Gã Hề

Chương 21: Một chương nhàm chán

Dịch: Laoshu

***

Trần Tiếu mở mắt.

"Ơ… Cái trần nhà này….. Mình từng thấy qua!"

Nói ra thì thật…cạn lời! Trong khoảng hơn một tuần trở lại đây, khi mở mắt ra vào mỗi buổi sáng, Trần Tiếu đều nhìn thấy một cái trần nhà xa lạ. Hoặc là do đã đổi chỗ, hoặc là do bản thân đã quên mất.

Hắn khó nhọc chống đỡ cơ thể ngồi lên. Mỗi một khối cơ thịt đều đau nhức vô cùng. Thế cho nên, hắn chẳng thể duy trì nổi tư thế nửa nằm nửa ngồi được đến một giây, đành phải nằm lại về chỗ cũ.

"Phải nói là, ngày hôm qua, cái máy kia rốt cuộc đã làm gì với mình thế này!"- Trần Tiếu nhìn ra mái hiên, chẳng thể nhúc nhích nổi. Cái chống tay nhấc thân mình được có nửa giây lúc nãy dường như đã rút cạn sức lực của hắn. Hiện tại, ngay cả nhếch miệng lên cười đối với hắn cũng tính là tốn sức rồi.

Lúc này, cánh cửa phòng nghỉ tạm phát ra một tiếng "tít", sau đó được mở ra, rồi một người đi giày cao gót bước vào phòng!

Trần Tiếu muốn nhếch đầu qua xem xét, song nói thật lòng là chẳng động đậy được một tí xíu nào.

"Tiếng giày này… Lẽ nào là…?"- Hắn đã rõ ràng người bước vào là ai rồi.

Quả nhiên, một khuôn mặt quen thuộc bước vào tầm mắt của Trần Tiếu. Cũng không thể tính là quen thuộc, mà chỉ là gặp mặt khoảng một tiếng đồng hồ nhỉ. Hơn nữa, trong lần gặp mặt đó, Trần Tiếu cũng không thể động đậy được.

"Thật không ngờ rằng, người mới của Tổ ngoại cần mà bọn họ nói lại chính là cậu."- Ms. Lưu nói với vẻ không mặn không nhạt.

Trần Tiếu gắng sức nở nụ cười mỉm mà hắn tự cho là khá ổn trong khi thực tế lại khó coi muốn chết: "Hi hi hi, tôi cũng không ngờ nha!"

Ms. Lưu cũng không tỏ vẻ gì cả, chỉ lạnh lùng nói: "Sau này, cậu do tôi quản lý!"

Nói rồi, bà ta thảy một chiếc điện thoại màu đen cho Trần Tiếu.

"Tôi rất bận, sáng mai sẽ dành cho cậu một tiếng đồng hồ, hãy đến văn phòng gặp tôi."

Tiếp sau đó, Ms. Lưu quay người bước ra khỏi phòng.

"Hôm nay không tính nói gì với mình à? Mình sẽ bị vứt bỏ ở nơi này một ngày sao?"- Trong lòng Trần Tiếu buồn rầu.

Tiếng bước chân cứ thế xa dần….

"Này! Ngay đến cửa cũng không đóng giúp được à?"

……………………..

Đây thực sự là một ngày bết bát. Bởi vì Trần Tiếu chẳng thể làm được bất cứ thứ gì, chỉ biết nằm trên giường, cảm nhận sự đau đớn khắp mình mẩy.

Mãi đến khi màn đêm buông xuống, hắn mới thử động nhẹ cánh tay.

"Ừ… Chắc có thể động đậy rồi!"- Hắn hài lòng gật gật đầu, sau đó bắt đầu loi nhoi giống như con trùng. Mục tiêu của hắn, chính là cái bảng thông tin bên cạnh cửa sổ kia.

Cả quá trình này rất gian nan. Trước tiên, tứ chi của Trần Tiếu chỉ có thể hoạt động ở góc độ rất nhỏ. Tiếp theo, cái giường quả thực hơi mềm, không trợ lực được, nên Trần Tiếu cần phải huy động cơ bắp toàn thân để giãy giụa. Có điều… mấy cơ thịt này chỉ cần mới động đậy thôi là đã đau nhức muốn chết.

Thế nhưng Trần Tiếu nhất thiết phải lấy cho bằng được cái bảng thông tin kia! Bởi vì… hắn không thể chịu đựng việc chẳng có gì để làm a…..

Cuối cùng, bằng sự nỗ lực không ngừng, Trần Tiếu cũng đủ sức vươn tới thứ đồ ấy.

Ngón tay hắn gắng sức với lấy bảng thông tin.

"3, 2, 1, tới luôn!"

Sau đó, hắn kiên trì tận dụng quán tính của bả vai, giơ cánh tay ra gạt chiếc bảng thông tin lại gần.

"Hi hi hi, cuối cùng cũng tới tay ta!"- Trong lòng hắn reo hò, gấp rút bấm mở máy.

Trang một,

"Thông tin cá nhân"

Quả nhiên, vân tay vừa được quét xong là mở được hạng mục này ngay!

- ------------------------

Họ tên: Trần Tiếu

Chức vụ: Nhân viên Tổ ngoại cần Thành phố K (Khu nghiên cứu sinh vật dị thường số 15)

Cấp bậc: D

Nhiệm vụ trước đây: Không

Vinh danh: Không

Điểm tích luỹ: 0

Tổng quan về năng lực: "Xem chi tiết"

- ------------------------

Trần Tiếu nhìn màn hình, nghĩ: "Ừm... Xem ra cấp bậc này có thể thăng tiến lên nữa. Có điều... vẫn chưa biết được cách thức thăng tiến, đoán chừng nó có liên quan đến phần Điểm tích luỹ hoặc Vinh danh bên dưới đây! Cũng có nghĩa là, mỗi một cấp bậc chỉ có thể tiếp nhận các nhiệm vụ tương ứng mà thôi...... Vậy nếu như phần Điểm tích luỹ đạt được thông qua việc hoàn thành nhiệm vụ, thế thì phần Vinh danh lại là cái quái gì nhỉ?"

Trần Tiếu biết, bây giờ nằm đây đoán mò chắc chắn chẳng đáng tin chút nào nên dứt khoát để dành đến ngày mai hỏi Ms. Lưu cho xong.

Tiếp đó, hắn ấn chọn mục "Xem chi tiết" trong phần "Tổng quan về năng lực", theo đó, màn hình lại xổ ra một bảng tin nữa.

- ------------------------

Sức mạnh: 4

Độ nhanh nhẹn: 5

Tư duy: 2

Huyết thanh: Không

Vũ khí hối đoái: Không

- ------------------------

"Ầy... Nhìn từ các thông số này, đại khái là Hội ký thác sẽ khái quát năng lực của mỗi nhân viên trong Tổ ngoại cần theo một "trị số". Tuy nhìn qua thì chỉ như cài đặt của một loại game trên máy tính, nhưng quả thực có thể hiểu rõ về thiên hướng năng lực của mỗi người".

Trần Tiếu dựa vào sự hiểu biết của bản thân, bèn suy đoán sơ lược như sau: "Trị số" của người bình thường chắc trong khoảng 10 là mức cao nhất. Ví dụ như kẻ có Sức mạnh bằng 10, phỏng chừng sẽ có dáng vẻ của quán quân môn cử tạ một Châu lục nào đó. Còn Độ nhanh nhẹn bằng 10, có thể tương đương với cao thủ khinh công đã luyện hơn hai mươi năm của Thiếu Lâm Tự, chỉ cần "viu viu" hai bước là có thể leo lên được tầng hai.

Vậy thì vấn đề đặt ra là... "Tư duy" bằng 2 có ý nghĩa gì?

Trần Tiếu ngắm nghía cái số "2" này, bộ mặt tỏ vẻ "Mấy người đ.m đang giỡn ông đấy à".

Hắn nghĩ, đối với người bình thường, nếu bình quân là "5", thế thì đây chẳng phải là đang biểu thị bản thân hắn là kẻ thiểu năng à?

Trần Tiếu trợn đôi mắt cá chết lên, sắc mặt không đổi nhưng trong lòng tâm niệm chắc phải tìm cơ hội nói chuyện với nhân viên đo lường những Trị số này một phen.

Buồn thì buồn đấy, nhưng kịch thì vẫn phải diễn tiếp.....

Vậy thì tiếp theo chính là hai chữ "Huyết thanh" vô cùng khả nghi kia. Nhớ lại tốc độ siêu nhiên dường như còn nhanh hơn khoảng dừng một chớp mắt của Mr. Trâu lần trước, có lẽ "Huyết thanh" ở đây chính là một trò hay ho dùng để tăng cường năng lực. Thế nhưng cách sử dụng của nó có hạn chế gì nhỉ? Dù sao cũng không thể chỉ cần thả xuống vài chục cái ống "pặc pặc pặc" là làm ra được người khổng lồ xanh Hulk chứ.

Có nghĩ nhiều cũng vô ích, thế nên Trần Tiếu liếc mắt tới mục "Vũ khí hối đoái". Đây chính là ý trên mặt chữ rồi, chẳng có gì đáng để suy nghĩ nữa.

Thế là, hắn thoát ra khỏi mục lựa chọn thứ nhất. Rồi ấn mở ngay danh mục "Tích điểm hối đoái"

Bởi vì hắn đang gấp gáp muốn nhìn xem "Huyết thanh" và "Vũ khí" gồm những gì.

Sau khi mở ra, hắn phát hiện thứ mình có thể tra cứu chỉ có mỗi một mục "Hối đoái cấp D" mà thôi.

"Ngay cả vật phẩm hối đoái cũng bị hạn chế trong cấp bậc tương ứng hiện tại ư? Xem ra, cái cấp bậc này rất quan trọng nha!"- Trần Tiếu nghĩ, đồng thời mở mục "Huyết thanh" ra xem.

Theo đó, hắn liền phát ra thanh âm ngạc nhiên đặc trưng: "Hở ~~"

"Đây căn bản chính là siêu thị buôn bán thuốc cấm chứ còn gì nữa!"- Câu này không phải là Trần Tiếu đang nghĩ, mà hắn trực tiếp hô lên bất kể xung quanh.

Bởi vì... các loại dược phẩm kỳ lạ trong đây quả thực quá nhiều rồi.

Tuy rằng danh mục là "Huyết thanh", song bên trong lại bao gồm đủ loại thuốc uống, thuốc bôi ngoài và thuốc tiêm mang đi.

Đến giờ phút này, Trần Tiếu rất hưng phấn, bèn giống như con mọt sách mà lần giở từng list danh mục "Huyết thanh" dành cho Khu cấp D đọc nhanh như gió. Ấy vậy mà vẫn ngốn hết hơn hai giờ đồng hồ của hắn.

Vậy thì bây giờ khái quát lại một lượt, những dược phẩm này được chia làm ba loại chính.

Loại thứ nhất, chính là Huyết thanh, cũng chính là loại đắt nhất, phổ biến ở mức giá khoảng 200 điểm tích luỹ.

Thứ đồ hay ho này sau khi sử dụng xong, sẽ gần như mãi mãi tăng cường sức mạnh nào đó cho người dùng. Ví dụ như: cơ bắp, tốc độ phản ứng, thị lực, thính giác,.... Thậm chí, Trần Tiếu còn nhìn thấy một loại huyết thanh có thể tăng cường "độ mẫn cảm cho vị giác" của người và vật. Nói thật, có ai thèm dùng cái thứ đồ này chứ! Sau này khi đi làm nhiệm vụ, đi đến đâu cũng phải vớ một nắm đồ để nếm thử à?

Loại thứ hai, là các dược phẩm công hiệu cấp tốc:

Ý nghĩa như tên! Đây là những loại có dược tính mạnh, công hiệu nhanh, song thời gian duy trì lại ngắn. Còn về tác dụng phụ ư? Thằng ngốc cũng biết chắc chắn là rất nghiêm trọng rồi! Giả dụ như một loại thuốc tiêm, sau khi bơm vào, trong nháy mắt có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ Trung khu thần kinh cảm giác, khiến người ta không biết đau đớn là gì. Sau 10 phút từ khi tiêm vào một người đàn ông, dược tính của thứ này vừa chạy qua cơ bắp liền không thể chịu được mức độ cường đại đến thế, vậy thì phỏng chừng chuyện bị đứt vài sợ gân vẫn còn coi là nhẹ đấy!

Loại thứ ba, chính là một số dược phẩm cấp cứu. Nào là thuốc giảm đau, tiêu sưng dạng xịt, keo cầm máu, v.v... Trần Tiếu nhìn mấy cái hướng dẫn sử dụng, mới phát hiện ra rằng, tuy tên gọi rất phổ thông, song dược hiệu thật sự là bạo phát. Lấy ví dụ như cái keo cầm máu đi. Công hiệu của nó có thể cầm máu trong nháy mắt, hơn nữa, còn trực tiếp thâm nhập vào vùng có vết thương, hình thành một lớp bảo vệ kiểu như "tái sinh vùng da". Nói trắng ra là, anh xịt lên vết thương khoảng vài giờ sau là da mọc lại, nhiều nhất cũng chỉ lưu lại một vết sẹo! Hơn nữa, hầu hết mấy thứ này đều rất rẻ.

"Hắc ngọc đoạn tục cao đây nhỉ!"- Trần Tiếu chửi thề trong lòng.

Tiếp theo, hắn lại ấn vào mục "Vũ khí"

Tuy rằng hắn đã làm công tác tư tưởng sẵn sàng, song khóe mắt không khỏi co giật.

"Cái tổ chức này tại sao còn chưa đi chinh phục thế giới luôn đi chứ… Do cảm thấy chinh phục thế giới quá dễ rồi, nên sẽ không có cảm giác đạt thành tựu ư?"- Hắn tự lẩm bẩm.

Vậy thì, vũ khí hối đoái cấp D gồm có những gì đây?

Trước hết, những thứ đồ ở đây không thể chỉ đơn giản dùng từ súng hay dao để khái quát được, mà chính là…lung tung lộn xộn, cái gì cũng có! Trần Tiếu vừa nhanh chóng xem xét, vừa không ngừng xuýt xoa.

"Đây là súng ngắn ư? Dùng để bắn voi được nhỉ! Bộ súng giảm thanh Barrett 150? Lại còn kêu gào giảm 80% nữa? Mấy người chắc chắn khẩu Barrett này có thể giảm thanh thật à? Còn có Portable howitzer (Lựu pháo tự hành) là cái quỷ gì? Xem ra có thể bỏ nó vào trong túi quần nhỉ! Vẫn còn con dao găm chất liệu titanium này nữa, bình thường phải cất nó vào trong đâu nhỉ đây, có cảm giác nó có thể một nhát cắt nát cả vỏ bao nha….."

Trần Tiếu xem xong phần vũ khí, lại bắt đầu xem tới đồ phòng hộ.

"Ừm… mình cảm thấy mấy thứ đồ ở đây xem chừng đều không đến mức chấn động lòng người a!"- Hắn ít nhiều bình ổn lại tâm tình, ấn mở một vật tên gọi "Áo chống đạn siêu nhẹ"… Sau đó, cái thứ xuất hiện trước mắt hắn chính là một bộ đồ Âu phục rất bình thường!

"Ầy… nói cách khác, bộ Âu phục này có thể chống đạn hả?"- Hắn híp mắt lầm rầm một câu: "Nhìn vào độ dày của chất liệu, hình như ngay cả gió cũng còn không cản được nha! Lại còn tặng kèm cả găng tay leo núi siêu bám dính loại da thuộc, có công năng ghi nhớ dấu vân tay… Đệch cụ nó, chẳng phải đây chính là cách thức mở ra của mình sao?"

"Đôi giày này được lắp đặt thiết bị tăng cường à, dưỡng khí có thể duy trì 200km/h, trong thời gian ba phút! Ferrari hình người nha! Lại còn tặng kèm kim tiêm xyanua vào động mạch chân, đảm bảo chết trong vòng năm phút là cái quái gì vậy a! Nhiệm vụ của cái tổ chức này có thật gây khó dễ cho người ta như vậy không?"

Trần Tiếu cứ thế lần giở gần như hết toàn bộ các vật phẩm hối đoái để xem. Sau đó, hắn ngẩng đầu lên, chợt phát hiện ra ngoài cửa sổ đã bắt đầu có những tia nắng sớm. Mà hình như cơ thể của bản thân cũng miễn cưỡng có sức bước đi được rồi.

"Hay là… Cứ đi báo danh chỗ Ms. Lưu trước cái đã, đúng lúc có thể hỏi xem các thứ liên quan đến Tổ ngoại cần."

Trần Tiếu nghĩ tới đây, bèn vuốt mặt, nở nụ cười.

"Thật trông ngóng những ngày sắp tới nha!"

……………….

"Hi hi hi a hi hi……."

(Chương này kỳ thực rất nhạt nhẽo, bổn tác vốn chẳng muốn viết cái hệ thống tích điểm hối đoái này làm gì, thế nhưng nếu không viết thì sau này lại khó xử lý, thôi thì… cứ thế đi.)

* Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao

Hắc ngọc đoạn tục cao là diệu được của phái Kim Cương ở Tây Vực. Bất cứ ai bị Kim Cương Chỉ Lực đả thương thì cách duy nhất là dùng nó mới có thể hổi phục lại được. Trương Vô Kỵ nhờ truyền y bát từ Điệp Cốc Y Tiên Hồ Thanh Ngưu mà biết rõ nguyên nhân. Từ đó, qua nhiều lần bị lừa tình mới kiếm được loại Cao quý này để chữa trị được cho Du Đại Nam cung Ân Thù Lục.

Thực tế, đây là một loại thuốc có thật trong lịch sử. Nó cũng có công dụng trị thương, cũng có màu đen, nó cũng là dạng cao được luyện chế. Chỉ có là nó không có tác dụng thần thánh như trong truyện mà thôi.

Cái tên Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao có thể dịch ra là một loại cao màu đen như ngọc ( mà hầu như đa số các loại cao được luyện từ thảo dược đều cho ra màu đen) có tác dụng liền lạc gân cốt, trị thương ( đoạn tục). Đơn giản là thế.

Nguyên liệu luyện chế ra Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao thực tế là vị thuốc Đông Y có tên là Tục Đoạn. Đây là vị thuốc có tác dụng bổ can thận, an thai, chỉ lậu, hoạt huyết, làm liền gân cốt (nên có tên Tục Đoạn). Chủ trị các chứng Can thận hư, lưng đau, chân yếu, trị thai lậu, thai trụy, gãy xương, bong gân, sái gân, lở nhọt.

Tóm lại là khi nó được luyện chế thành cao ( tức là mật độ chất cao hơn thuốc khi là thuốc khô thì tác dụng trị thương, làm liền xương cốt nó cao hơn nhiều.