Chương 9: điên cuồng chà đạp thân thể nữ nhi
Biên tập: Cừu ăn thịt
***
CᏂị©Ꮒ một hồi, hắn cảm thấy nên đổi kiểu, vì thế dừng lại động tác bú √υ', đứng lên, đôi tay ôm lấy mông nhỏ của Lạc Anh để hai chân cô vòng lấy mông hắn, từ từ đưa giống đực khổng lồ dưới háng cắm vào trong cơ thể nhỏ hẹp của cô.
Lạc Anh giống như bị đóng cọc trên người hắn, dươиɠ ѵậŧ của hai người dán sát không kẽ hở, "gậy" khổng lồ dưới háng của nam nhân cắm vào "động" nhỏ hẹp của nữ nhân, chỉ là "gậy" quá chi to tướng nên mỗi lần thọc vào "động" khiến nữ nhân vừa đau vừa sướиɠ.
- A... Quá mạnh... A a a... Quá sâu... Đỉnh đau quá... A a a a... Tới rồi... Nữ nhi lại đến... Cha... Cầu xin cha đút nhẹ chút... Đừng thọc vào kia... Quá sâu... A a... Không... Không cần a... Ư......Ư a... Nữ nhi bị cha thọc sắp chết... Không được... Cha đừng thọc... A a a......
Không biết Mộ Dung Dược lấy sức lực từ đâu ra, phu nhân của hắn không thể thỏa mãn nhu cầu của trượng phu hay sao mà hắn cứ như hổ đói vồ mồi tác muốn vô độ, đã bắn trong cơ thể cô một hồi, không có rút ra mà cᏂị©Ꮒ tiếp.
Khi Mộ Dung Dược bắn tinh lần nữa, Lạc Anh cho rằng rốt cuộc hắn cũng thỏa mãn, chịu buông cô ra thì toàn thân cô cũng hư thoát, trực tiếp ngã xuống bồn tắm khiến cô không cẩn thận sặc nước, không biết một ngụm này cô đã nuốt vào mấy trăm triệu bé tinh tử của phụ thân nữa.
Khi cô tưởng rằng có thể nghỉ ngơi thì thân mình bị Mộ Dung Dược túm lên đỡ bồn tắm đứng chổng mông lên, Lạc Anh nghĩ hắn muốn chơi từ sau, nào biết "Bốp!" Mộ Dung Dược hung hăng đánh mông của nữ nhi.
- A!
Lạc Anh kêu thảm thiết.
Thân mình cô trượt sắp ngã, phía sau truyền đến giọng nói lạnh băng của Mộ Dung Dược:
- Nếu ngươi dám ngã xuống thì hôm nay ta sẽ cắt đứt cổ ngươi.
Lạc Anh biết hắn nói được làm được, ở cốt truyện đã biết, hắn thật sự làm như vậy, hơn nữa sáng hôm nay hắn đã thiêu hủy giương mặt của hai đứa con gái khác rồi.
Cắn răng, chịu đựng đau đớn, Lạc Anh tiếp tục bày ra tư thế chịu phạt, mông dẩu cao.
"Bốp bốp bộp......" Bàn tay Mộ Dung Dược rơi xuống cặp mông trắng nõn của thiếu nữ như cơn mưa rào, hắn cắn răng, trong mắt mang theo hận ý mãnh liệt, vì sao khi hủy mặt của hai đứa kia lại quên đứa này, hắn hận, hận cô huỷ hoại mình.
- Ô ô... Cha... Đừng đánh mông nữ nhi nữa... Ô ô... Đau quá... Cha... Cầu xin người... Nữ nhi không dám... Ô ô ô ô......
Mộ Dung Dược liên tiếp đánh hơn mười lần, mỗi một lần đều dùng hết sức, hai cánh mông đẹp của thiếu nữ tràn đầy dấu bàn tay, đã sưng húp.
Lạc Anh khóc đến không thành tiếng, là thật sự khóc thút thít, nhiệm vụ lần này thật con mẹ nó khó tiếp quá. Ai bảo cô giao dịch với hệ thống chứ! Khi Mộ Dung Dược dừng lại, cô cho rằng mình được tha thứ thì ai ngờ mông bị tách ra, dương cụ lửa nóng của nam nhân lại cắm vào.
Lúc này là sinh mãnh cuồng loạn, thân thể nam nhân như lên dây cót, kịch liệt mà mạnh mẽ mấp máy, nhiều lần cắm đại qυყ đầυ vào cung phòng của nữ nhi. Hắn vừa cắm, một bàn tay thường thường lại đánh mông cô.
- Cha... Đừng đánh mà... A... Đau quá... A... Quá sâu... Đau bụng... Cha... A a a a a... Tới rồi... Nữ nhi tới rồi... A... Cha rút gậy gộc đi tiểu ra đi... Nữ nhi không muốn......
Lạc Anh bị phụ thân Tể tướng cᏂị©Ꮒ liên tục cao trào, vị trí giao hợp của hai người dính ướt cả một vùng, chất dịch trắng tung tóe trên từng sợi lông của nam nhân, phần bên trong đùi thiếu nữ trượt xuống từng dòng nùng chước, bụng nhỏ không biết chứa bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙ của phụ thân mà đã hơi hơi phồng lên, mỗi lần nam nhân đút vào là nghe bụng nhỏ thiếu nữ phát ra âm thanh òm ọp.
Thân thể này của Lạc Anh thật non nớt, tuy trải qua Tẩy Tủy Quả cải tạo nhưng thời gian còn ngắn.
Cô bị phụ thân cᏂị©Ꮒ đến chết đi sống lại, có vài lần bị cᏂị©Ꮒ đến ngất xỉu, sau đó lại bị hắn chọc vào miệng tử ©υиɠ phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nùng năng như dung nham kí©ɧ ŧɧí©ɧ tỉnh lại.
Cô tựa như rớt vào bếp lò sôi trào, nóng bỏng dọa người kia vẫn luôn tưới vào cơ thể cô.
Trong không khí tràn ngập mồ hôi mùi hương hoa lan, Lạc Anh đã không thể đứng vững, cánh tay thép của Mộ Dung Dược nắm chặt eo cô khiến cô không tài nào trốn thoát được.
Một hồi cuối cùng, trước khi gã Tể tướng gian da^ʍ nữ nhi hồi lâu này phun ra, hắn dùng đại qυყ đầυ chen vào hậu môn vẫn chưa khai khẩn của nữ nhi làm cái miệng nhỏ hơi hé mở liền phun tinh hoa vừa nhiều vừa nhanh vào trực tràng mảnh mai nọ.
Trong khoảnh khắc ấy Lạc Anh mở to đôi mắt đẹp, cảm thấy bụng như bị phỏng, cơ thể run rẩy, dâʍ ŧᏂủy̠ từ cửa khẩu ào ra, cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cao trào.
Khi Mộ Dung Dược chịu buông cánh tay thì Lạc Anh "Thình thịch!" ngã vào bồn tắm.
Lúc Lạc Anh tỉnh lại, toàn thân không có chỗ nào mà không đau, tiểu huyệt nóng rát xé rách khiến cô kêu rên, bấy giờ cô mới nhận ra có người đang đút nước vào miệng mình.
Cổ họng cô khát khô, theo bản năng há mồm uống nước, dòng nước ấm áp chảy vào yết hầu, cô mở to mắt, đập vào mắt là tuấn nhan coi như hoàn mỹ của Mộ Dung Dược.
Vẻ mặt Mộ Dung Dược lộ nét ưu sầu, ngậm nước trong miệng định mớm cho nữ nhi thì phát hiện cô đã tỉnh.
***
Biên tập có lời muốn nói: cảm ơn các bạn theo dõi bộ truyện này từ đầu đến giờ. Sự ủng hộ của các bạn là động lực rất lớn cho editor tiếp tục, love all!