Chương 8: không ngừng gian da^ʍ con gái ruột
Biên tập: Cừu ăn thịt
***
Thái giám cởi bỏ dây thừng trên cổ tay Lạc Anh, ôm cô xuống bàn gỗ. Phần bên trong bắp đùi trắng nõn của Lạc Anh chảy xuống chất dịch đặc sệt, hai chân cô run lên, không tài nào đứng vững, bọn thái giám dời đi cái bàn làm cô không có vật gì để bám víu, vậy nên thân thể cô lảo đảo ngã lên người Mộ Dung Dược, hai tay mở ra thuận thế ôm hắn.
Hai nam nữ trần trụi ôm ấp nhau, hình ảnh hết sức cảm động, ai không biết sự thật chỉ cho rằng đây là một đôi phu thê yêu nhau mà thôi.
- Cha!
Lạc Anh vòng lấy cổ Mộ Dung Dược, thanh âm nhu mị có thể mềm hoá nhân tâm.
Mộ Dung Dược nhắm mắt lại, trong lòng kinh hoàng như nổi trống, vật tượng trưng của giống vừa mới mềm xuống lại cứng lên, đại qυყ đầυ ma xát da thịt bóng loáng mềm mượt như tơ lụa của thiếu nữ.
Bàn tay nhỏ nhắn của thiếu nữ chạm vào vết dây thừng trên người hắn, trong mắt lộ ra đau lòng.
- Cha có đau hay không?
Mộ Dung Dược không thể hiện thái độ gì, tỏ vẻ im lặng là vàng, tuy nhiên khi thiếu nữ nói chuyện thì hai bầu vυ' to cũng va chạm phải ngực hắn, cảm giác tê dại nhè nhẹ nổi lên bán đứng cảm xúc của hắn, tuy nhắm mắt lại nhưng mày vẫn nhíu.
- Hà công công, ông có thể cởi xích sắt cho cha ta được không?
Lạc Anh cầu xin Hà Man. Cặp lông mi thật dài còn vươn một giọt nước mắt, giống như xuất thủy phù dung thanh lệ thoát tục.
- Được, chỉ cần các ngươi làm theo ý chỉ hoàng đế thì mọi chuyện dễ thương lượng, thậm chí tạp gia có thể xin chỉ thị hoàng đế đổi chỗ khác thoải mái hơn cho phu thê các ngươi.
Hà Man nhấn mạnh hai chữ "phu thê".
- Chỉ cần cha khỏe mạnh thì các ngươi muốn gì ta cũng đồng ý.
- Ha hả, không dám, không dám.
Hà Man được hồi đáp, chỉ huy hai tiểu thái giám cởi xích sắt cho Mộ Dung Dược. Y nói được thì làm được, sai người nâng vào một cái bồn tắm to, rót vào nước ấm rồi bảo Lạc Anh tắm gội.
Lạc Anh ngồi trong bồn tắm, tiểu huyệt bị Mộ Dung Dược cᏂị©Ꮒ sưng trong nước ấm ăn mòn khiến cô đau đớn, mắt đẹp nhíu lại, đỡ cạnh bồn, nói:
- Cha có muốn vào tắm luôn không?
Mộ Dung Dược trần trụi thân mình ngồi ở trên ghế, đôi tayche hạ thể, tầm mắt ngó nghiêng ngó dọc.
- Ha hả, nếu Tể tướng không chịu vào thì tạp gia không hoàn thành công việc đó.
Hà Man cười ha ha hai tiếng, khom người nói:
- Mời Tể tướng tắm gội.
Mộ Dung Dược thở dài, đã đến nước này thì phản kháng còn có ý nghĩa sao? Từ trên ghế đứng dậy, đi vào bồn tắm, chân dài bước vào ngồi xuống. Không gian bồn tắm nhỏ hẹp, hai cha con khó tránh khỏi đυ.ng vào nhau.
Mộ Dung Dược duỗi chân ra liền chạm trúng giữa hai chân nữ nhi, xúc cảm hoa huyệt non mềm làm mũi chân hắn tê dại.
- A!
Lạc Anh đau hô một tiếng, sắc mặt trắng bạch, tay nhỏ che lại tiểu huyệt, cơ thể hơi co lại.
Mộ Dung Dược lắp bắp kinh hãi, buột miệng thốt ra:
- Thế nào?
- Mộ Dung tiểu thư là lần đầu tiên, tiểu huyệt rất non nớt, chỉ sợ bị Tể tướng đại nhân cᏂị©Ꮒ hỏng rồi.
Hà Man từ nhỏ bị thiến làm thái giám, đã hầu hạ qua hai nhiệm kỳ hoàng đế, kiến thức rộng rãi. Y lấy một cái bình thuốc nhỏ đặt ở trên bàn:
- Đây là thuốc tiêu sưng hóa ứ, phi tử trong cung đều dùng, hiệu quả trị liệu rất tốt, chờ tắm rửa xong, Tể tướng đại nhân có thể bôi lên tiểu huyệt của nữ nhi ngài.
Mộ Dung Dược nhíu mày nhìn nữ nhi, chẳng lẽ thật sự cᏂị©Ꮒ hỏng rồi, nghĩ âʍ đa͙σ cô thì nhỏ mà con gà của mình lại to, cắm ở bên trong tựa như quần áo trẻ nhỏ mà cho người trưởng thành mặc thì không rách mới lạ! Hà Man sai người để khăn lông, bồ kết, bàn chải đánh răng bột đánh răng, nước trà, cùng với hai đĩa điểm tâm tinh mỹ ở cái bàn cạnh bồn tắm, chỉ có quần áo thì không có mảnh nào.
Muốn cho Lạc Anh thuận lợi mang thai sinh con thì cần chế tạo một môi trường thông thoáng. Hà Man biết rõ nếu ép quá thì ai biết tiểu thư tướng phủ có thể cố ý sẩy thai hay không.
"Ầm." Hà Man mang theo tiểu thái giám rời đi, khóa lại cửa địa lao.
Mộ Dung Dược nhắm mắt lại, phía sau lưng ỷ trên vách bồn, dòng nước ấm áp làm hắn thả lỏng, giờ khắc này hắn mới có thể nghỉ ngơi.
Một đôi cánh tay ngó sen nhu nhược không xương leo lên cổ hắn.
Mộ Dung Dược mở to mắt.
Thiếu nữ mười lăm tuổi thanh xuân xinh đẹp, hơi thở thật điềm mỹ, dung nhan tuyệt thế đủ để bắt lấy trái tim của hết thảy nam nhân ở thế gian.
Ánh mắt Mộ Dung Dược sáng quắc nhìn nữ nhi.
- Cha không thoải mái sao?
Ngón tay thon dài của Lạc Anh xoa xoa huyệt thái dương cho Mộ Dung Dược, mắt to lấp lánh, một lọn tóc rũ xuống dọc theo gương mặt cô, lông mi thật dài hơi hơi chớp, nữ nhi hết sức chuyên chú an tĩnh dịu dàng lại khiến Mộ Dung Dược dấy lên du͙© vọиɠ. Hai bàn tay to bóp véo đủ trò hai bên ngực cô.
Hai vị phu nhân của hắn đều có vυ' nhỏ, lần đầu tiên tiếp xúc vυ' to như vậy, xúc cảm cực đã, khi hắn bị xích sắt vây khốn đã muốn động thủ sờ soạng.
Nhớ tới từ ngày hôm qua tướng phủ bị sao, cho tới hôm nay vô cùng nhục nhã, dần dần trong lòng Mộ Dung Dược bỗng trào lên nỗi căm hờn, hận đứa con gái này đã làm hỏng danh tiết của mình nên xuống tay không chút ôn nhu nào, kéo cô ngồi lên đùi, thô bạo đút cự thú dữ tợn vào con đường nhỉ hẹp, đại qυყ đầυ thẳng tắp chạm tới chỗ sâu nhất, Lạc Anh giật mình hô một tiếng, eo thon nhảy lên lại bị bàn tay to của hắn ấn xuống.
Gậy thịt của Mộ Dung Dược thuộc hàng khủng, đã thế còn dùng tư thế này khiến chú gà chạy thẳng tới tử ©υиɠ của Lạc Anh làm cô đau buốt nằm liệt trong lòng ngực Mộ Dung Dược, không nhịn được xoắn thân mình, yêu kiều rêи ɾỉ biến thành khóc thút thít:
- A a a... Từ bỏ... Cha... tiểu âʍ ɦộ của nữ nhi sắp bị thọc hỏng rồi... Cầu xin cha... Tha nữ nhi... Cha......
Mộ Dung Dược chỉ cắn răng phát ra kêu rên, tay trái thò xuống chỗ giao hợp của hai người dò tìm cánh bướm nhẹ nhàng vuốt ve, cúi đầu ngậm một bầu vυ' của cô, núʍ ѵú nhập miệng kèm theo mùi hương hoa lan nhè nhẹ làm trong lòng hắn rung động, cᏂị©Ꮒ càng thêm hăng say.