Chương 6 bị anh chồng gian da^ʍ, phun nướ© ŧıểυ, âʍ ɦộ cắm dưa chuột
Edit: Cừu ăn thịt
***
Hoắc Lão Héo nhịn không được vươn tay vỗ nhẹ sống lưng con dâu, giúp cô đỡ bị nghén, Hoắc Lão Đại đổ một ly nước sôi để nguội đưa qua, Lạc Anh súc miệng, cũng đã hết muốn ăn.
- Muốn ăn cái gì, cha làm cho con nhé?
Hoắc Lão Héo lo lắng nói.
- Muốn...... Muốn ăn chua.....
Lạc Anh chớp chớp mắt phượng ướŧ áŧ, đầu lưỡi phấn nộn liếʍ liếʍ môi dưới khiến dưới háng hai cha con xôn xao.
Chua nam cay nữ, sinh con trai rồi.
Hoắc Lão Héo vui mừng hớn hở, người nhà quê làm ruộng yêu cầu lao động, mười đứa con gái cũng không quan trọng bằng một đứa con trai, có nhà sinh con gái nhiều, không phải bị chết chìm, thì cũng nuôi như nuôi chó con cho ăn canh cặn rau dại qua ngày.
Bởi vậy tạo thành nam nhiều nữ thiếu, trong thôn đếm không hết đàn ông độc thân giống như lão đại Hoắc gia.
- Ăn chua tốt, ăn chua tốt......
Nghĩ mình sắp năm mươi còn có con trai, Hoắc Lão Héo dâng lên cảm xúc kiêu ngạo, cảm giác tuổi trẻ hơn. Bảo con trai lớn chăm sóc con dâu rồi cầm giỏ đi chợ.
Lạc Anh đứng lên định thu thập chén đũa.
- Về phòng nằm, ta rửa chén cho.
Hoắc Lão Đại từ trên tay Lạc Anh đoạt lấy chén đũa, không ngờ sẩy chân Lạc Anh khiến nước canh trong chén tạt lên người cô, Hoắc Lão Đại cuống quít lau lau nước canh trên quần áo.
Chỗ nước canh đổ trúng cũng khá tế nhị, vừa lúc ở giữa hai chân Lạc Anh, da thịt cô mềm mại, cho dù cách một tầng vải dệt cũng cảm nhận được. Ngón tay Hoắc Lão Đại tê dại, dưới háng không tự chủ trướng đại, hình ảnh tối hôm qua cᏂị©Ꮒ âʍ ɦộ cô chợt lóe trong óc, ngón tay tự động sờ soạng phần bên trong đùi cô.
Cổ đại thịnh hành quần thủng đáy.
Ngón tay Hoắc Lão Đại tiếp xúc đến nụ hoa non mềm của cô, ngón tay đẩy ra khe thịt, bị ướt hoạt bên trong kí©ɧ ŧɧí©ɧ thân thể run lên.
Lạc Anh giống như bị kinh hách, cuống quít lui về phía sau, eo chạm vào ghế trên, co hô lên "A nha!", thân mình nghiêng nghiêng ngả ngả.
Hoắc Lão Đại vội ôm cô vào ngực, bộ ngực to của nữ nhân run rẩy dính sát vào hắn, ma xát ra điện áp mấy ngàn Vôn, trong óc Hoắc Lão Đại ong một tiếng, tràng cảnh đêm qua cᏂị©Ꮒ âʍ ɦộ lập lòe trước mắt, bàn tay to ôm eo Lạc Anh nhịn không được âu yếm dọc theo đường cong vòng eo mỹ lệ sờ đến kẽ mông.
Cái tay cắm vào âʍ ɦộ cô tiến vào âʍ đa͙σ, bắt chước dộng tác giao cấu chọc vào rút ra.
- Đại ca... Buông ta ra... Cầu xin ca......
Lạc Anh như bị dọa sợ, ra sức giãy giụa hắn giam cầm. Nếu không có cô âm thầm làm động tác nhỏ thì Hoắc Lão Đại đã đau lòng mà buông ra cô, nhưng Lạc Anh sao để hắn buông ra mình chứ, dùng tích phân đổi da^ʍ dược với hệ thống, đầu ngón tay nhẹ nhàng bắn ra, da^ʍ dược hóa thành một tia sáng tiến vào thân thể Hoắc Lão Đại.
Kɧoáı ©ảʍ mới lạ khó có thể hình dung như sóng triều cuốn đi năng lực tự hỏi của nam nhân, Hoắc Lão Đại lộ ra hàm răng trắng bóng, thở hổn hển bên tai Lạc Anh nói:
- Em dâu, thật xin lỗi, để đại ca cᏂị©Ꮒ một hồi... Ta yêu nàng lắm... Nàng sẽ thích......
Hoắc Lão Đại vừa nói vừa moi đào động âʍ ɦộ của Lạc Anh, nhiệt khí phun trên mặt cô, vươn lưỡi liếʍ môi đỏ cô. Bàn tay vòng quanh người Lạc Anh quơ quào cởϊ áσ cô, quần thủng đáy cũng cởi đi, thân thể nữ tính mỹ lệ trần trụi bại lộ ở trước mặt hắn, bầu ngực tuyết trắng lúc ẩn lúc hiện khi cô giãy giụa, núʍ ѵú tạo nên nhũ sóng, yêu diễm kèm theo dâʍ đãиɠ.
Hoắc Lão Đại rêи ɾỉ, dùng yếm của cô cột đôi tay cô đang giãy giụa cột ra sau lưng.
Trong mắt Lạc Anh lộ sự cầu xin:
- Đại ca, không cần...... Không cần......
Nói cô dối trá cũng được, vô sỉ cũng được, cô đã trải qua hai đời, chơi đùa các loại nam nhân, hiện tại thích hưởng thụ một hồi lạc thú bị nam nhân hàng đêm gian da^ʍ.
Hoắc Lão Đại bị Lạc Anh hạ da^ʍ dược, thân thể như lửa đốt, dưới háng cao cao chót vót, sao mà nghe lọt tai, đẩy chén đũa trên bàn cơm qua một bên, ôm cô ngồi xuống bàn, hắn đứng trước mặt cô, cúi đầu ngậm một bên vυ', liếʍ mυ'ŧ mấy cái rồi bẻ ra hai cái đùi đẹp thon dài, đêm qua đèn dầu tối tăm chưa có thấy rõ âʍ ɦộ thần bí của nữ tính, hiện tại có thể xem rõ ràng, cửa động no đủ, phía trên có lông tơ ngắn mềm mại, một cái khe ở giữa đỏ bừng, động âʍ ɦộ ướt dầm dề hơi hé mở chảy ra một dòng nước trong veo.
Lạc Anh xấu hổ mặt đỏ bừng, đôi tay bị trói, dùng sức vặn vẹo thân hình, nhắm hai mắt khóc kêu:
- Đừng nhìn phía dưới mà...... Đừng xem......
Hoắc Lão Đại mới nếm thử tính dục, mức độ nghiện đang cao, hai tròng mắt lộ ra phấn khởi khó có thể nhẫn nại được đối với cơ thể phụ nữ, nâng hai cái đùi cô lên, tỉ mỉ ngắm nhìn cửa động kia, dùng tay khảy khảy âm đế mẫn cảm, dùng lòng bàn tay lôi kéo vê nắn, một tay kia nâng thứ to lớn dưới háng mình ma xát âʍ ɦộ khiến cô kiều suyễn liên tục, không bao lâu liền chảy đầy chất lỏng trên tay nam nhân.
Hoắc Lão Đại đưa vào trong miệng liếʍ liếʍ chất lỏng dính nhớp kia, cảm thấy ngọt lành vô cùng, du͙© vọиɠ trong mắt càng đậm, lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai mảnh cánh hoa non mềm. Khàn giọng nói:
- Em dâu thích dươиɠ ѵậŧ to của ca ca... âʍ ɦộ nóng quá...ướt quá... cần dươиɠ ѵậŧ nam nhân an ủi...
Đêm qua cᏂị©Ꮒ cô xong về phòng xem quyển da^ʍ thư kia, hắn biết một ít chữ nên biết âʍ ɦộ nữ nhân chảy nước là dấu hiệu động dục.
- Không... Không phải... A... Không cần...
Đôi mắt to tròn của Lạc Anh tràn ngập nước mắt và cầu xin thương xót, động âʍ ɦộ bị xâm phạm dâʍ ŧᏂủy̠ tràn lan, tích táp chảy trên qυყ đầυ cực đại của hắn.
Hoắc Lão Đại đột nhiên phát lực, "Bẹp!" da^ʍ căn thô to đẩy vào huyệt động âʍ ɦộ nữ tính, thấy còn lộ ra nửa khúc, lại dùng một chút lực, nguyên cây hoàn toàn đi vào thân thể nữ nhân.
Bụng nhỏ bằng phẳng của Lạc Anh gồ lên, đau đớn khiến cô rụt rụt thân mình, nhưng kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như thủy triều bao phủ cô. Dưới thân đã lan tràn, chỗ bàn ăn dưới mông đã ướt đẫm, chiếu sáng óng ánh.
- A... A... Quá sâu... âʍ ɦộ ăn không vô.....
Lạc Anh cắn môi dưới, hai chân rộng mở, cự căn nam nhân trong cơ thể không ngừng đẩy đưa, trong miệng phát ra thanh âm áp lực ê a.
- Âʍ ɦộ có thể ăn hết...Em dâu... Ca ca cᏂị©Ꮒ âʍ ɦộ em dâu... Dươиɠ ѵậŧ lớn có phải đã tiến vào tử ©υиɠ hay không......
Những lời này có trên quyển da^ʍ thư kia, khi cᏂị©Ꮒ âʍ ɦộ nên nói da^ʍ từ lãng ngữ để gia tăng tình thú.
- Có... có... A a......
"Phạch phạch phạch......" Tiếng thân thể va chạm nhau vang lên bên tai, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào chỗ giao hợp của hai người. Hoắc Lão Đại cúi đầu nhìn nam căn lần lượt tiến vào thân thể nữ nhân, chợt nắm một cái chân của cô khiêng trên vai, một tay nâng mông cô dùng sức đè xuống dưới háng mình làm thân thể hai người kết hợp chặt chẽ với nhau.
Đồng thời quan sát biểu cảm của em dâu, đợi cho mỹ nhân lộ ra vẻ mặt hưởng thụ, hắn đột nhiên cho nguyên cây hoàn toàn đi vào, nguyên cây rút ra, lại nguyên cây hoàn toàn đi vào.
- A... Ca ca... CᏂị©Ꮒ quá nhanh... A... A a... Chậm... Chậm một chút... A... Ư...
Thanh âm nữ nhân nhu mị, ngọt nị rêи ɾỉ, khuôn mặt tinh xảo nhiễm sắc xuân, con ngươi nửa mở triền miên lưu chuyển. Miệng anh đào nhỏ khẽ nhếch, bị cᏂị©Ꮒ đến lời nói cũng nói không lưu loát, hai cổ tay bị cột vào sau lưng hết xoắn.
Hoắc Lão Đại du͙© vọиɠ đầy người, chỉ muốn nhét luôn hai quả trứng vào trong động âʍ ɦộ cùng nếm thử sung sướиɠ như trên mây.
- A a...
Lạc Anh thét chói tai, thân thể co rút, lượng lớn nhiệt dịch đậm đặc phân bố, tưới lên nam căn đang cᏂị©Ꮒ mình. Thân thể sau khi cao trào co rút lại, động âʍ ɦộ càng chặt chẽ kẹp nam căn, thân thể co thành một đoàn.
- Âʍ ɦộ chật quá......
Loại cảm thụ này càng thêm mất hồn, Hoắc Lão Đại dùng sức cᏂị©Ꮒ, thân thể mấp máy càng mãnh, bám riết không tha thẳng tiến, qυყ đầυ cực đại va chạm tử ©υиɠ nữ nhân, cung khang chữ o bị nam căn thô to thọc thành 0, tựa hồ muốn thọc vào dạ dày cô.
- A... A a... Quá lớn... Sắp nứt vỡ rồi... Ư ư.....
Thanh âm nữ nhân nức nở.
- Em dâu đừng sợ......
Đầu gậy được tử ©υиɠ nữ tính hút lấy hút để khiêu chiến thần kinh hắn. Thắt lưng đột nhiên tê rần, Hoắc Lão Đại gầm nhẹ một tiếng, bạch tinh đặc sệt dính nhớp giống như suối phun từ mã mắt bắn thẳng vào tử ©υиɠ nữ nhân, rót mãn cung khang dính trù nóng bỏng, thời gian bắn tinh dài kinh người.
Hoắc Lão Đại vừa bắn vừa rùng mình, hai chân đứng trên mặt đất run rẩy rất nhẹ, hai tay chộp lấy cặρ √υ' của cô.
A... Thoải mái......
Lúc này, trong viện truyền đến tiếng bước chân.
- Lão đại, ra đây chút.
Là Hoắc Lão Héo đã trở lại.
Hoắc Lão Đại bỗng nhiên bừng tỉnh, rút ra sinh thực khí còn chảy nùng tinh từ trong cơ thể Lạc Anh, âʍ ɦộ nữ tính không kịp khép kín trào ra lượng lớn bạch trọc dọc theo kẽ mông tuyết trắng tụ thành một bãi dưới bàn ăn.
- A... Sao...Làm sao đây...... – Lạc Anh hoảng loạn khóc thút thít – Không thể bị cha chồng thấy a......
Hoắc Lão Đại định nói thấy cũng không sao, lão đã cᏂị©Ꮒ em dâu một tháng rồi, bụng em dâu còn mang con lão đấy. Nhưng hắn chỉ muốn trong lòng cô chứa mình hắn, không muốn lộ ra tin tức còn có một người nam nhân khác hàng đêm cᏂị©Ꮒ âʍ ɦộ cô.
Hoắc Lão Đại hô với ra cửa sổ:
- Cha đợi lát nữa!
Nói xong nhặt lên quần áo Lạc Anh từ trên mặt đất, thấy âʍ ɦộ cô còn đang chảy nùng tinh bèn cầm lấy nửa trái dưa chuột trên bàn ăn cắm vào lấp kín nùng tinh, đôi tay vòng qua sau lưng Lạc Anh bế cô lên đi vào phòng ngủ cách vách, rồi vội vội vàng vội chạy đi.
Lại đã quên cởi trói cho đôi tay Lạc Anh cùng với lấy ra ở nửa trái dưa cắm vào âʍ ɦộ cô.
Lạc Anh lo lắng kinh động Hoắc Lão Héo cũng không kêu hắn trở về.
Hoắc Lão Đại lấy thịt heo và bao lớn bao nhỏ thức ăn trong giỏ từ tay phụ thân, lấy một bao dâu tây định đi rửa, nói với phụ thân:
- Từ sáng sớm em dâu vẫn đói bụng, cha đi nấu một chén cháo đi, nàng đang mang bầu con cha đó.
Hoắc Lão Héo vừa nghe vội đi phòng bếp.
Hoắc Lão Đại múc một thùng nước giếng rửa dâu tây rồi đi vào phòng ngủ Lạc Anh, thấy thân thể xinh đẹp tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nghiêng người nằm trên giường, hai chân kia mở ra, âʍ ɦộ còn cắm một trái dưa chuột xanh mơn mởn, dưới háng hắn lại cứng lên.
- Mau... Cởi bỏ dây thừng cho ta... Ta muốn đi tiểu... Không nín được......
Lạc Anh nghẹn tiểu mặt đỏ bừng, trần trụi thân mình khổ sở xoắn tới xoắn đi.
Hoắc Lão Đại lấy ra khúc dưa chuột trong âʍ ɦộ Lạc Anh.
Lạc Anh rêи ɾỉ, đột nhiên một dòng nướ© ŧıểυ từ miệng âʍ ɦộ phun ra ào ào thành hình parabpl.
- A... Thế nào... Đi tiểu......
Lạc Anh khóc nức nở hô lên.
Hoắc Lão Đại quỳ gối trước mặt cô, khuôn mặt đối diện với âʍ ɦộ, dòng nướ© ŧıểυ kia phun toàn bộ trên khuôn mặt vuông vức của hắn, đôi mắt hắn đen lại, hít sâu một hơi, cúi đầu, đồng thời há miệng lấp kín âʍ ɦộ nữ tính, nuốt vào từng ngụm nướ© ŧıểυ.
- Sao ca uống nướ© ŧıểυ của ta?
- Uống ngon lắm.
Hoắc Lão Đại chậc lưỡi, đầu lưỡi liếʍ sạch sẽ âʍ ɦộ Lạc Anh, lo lắng phụ thân xông tới nên vội vàng mặc quần áo cho cô, đổi khăn trải giường sạch sẽ.
***
Editor có lời muốn nói: muốn có chương mới thì hãy ném vote vào mặt tui điiii, để tui có động lực vứt tiết tháo edit nhanh nhanh nhóe :3