Nữ minh tinh vs chồng và con trai: Phiên ngoại một ( hoa viên 3P)
Edit: Cừu ăn thịt
***
Ngoài cổng lớn nhà họ Viên.
- Bông hoa hồng này cho Shima. Còn bông hoa hồng này cho Yohaku.
Cậu bé trai tựa như thiên sứ phấn điêu ngọc trác trộm từ phòng của mẹ hoa hồng đỏ đưa cho Shima và Yohaku.
Hai cô bé mới năm sáu tuổi, vốn dĩ nhận được hoa hồng rất vui vẻ nhưng thấy trong tay đối phương cũng có, cùng nổi giận.
- Thiên Nhất, cậu lăng nhăng quá, không nên tặng hoa hồng như vậy......
Khuôn mặt Shima phúng phính, đôi mắt tràn đầy tức giận nhìn chằm chằm Yohaku.
Thiên Nhất bị quát lớn quay đầu, đầy mặt ủy khuất nói:
- Vì sao không thể tặng như vậy?
Mẹ của bé đồng thời nhận hoa hồng của ba ba và ông nội, có vấn đề gì đâu?
Chỉ là loại chuyện này không thể nói ra bên ngoài, từ khi bé còn nhỏ đã được ông nội và cha dặn dò không thể kể chuyện trong nhà với người ngoài.
Thiên Nhất mới năm tuổi tiểu không có rối rắm bao lâu đã được tài xế và bảo tiêu nhà họ Viên mời lên một chiếc Bugatti để tới nhà trẻ quý tộc trong thành phố.
Hoa viên nhà họ Viên.
Trong khoảng đất trống ước chừng trăm mét vuông bên cạnh vườn hoa hồng địa, ở giữa có trải một tấm chiếu, một mỹ nhân toàn thân trần trụi như đang động dục quỳ bò, cặp mông tròn trịa nhếch cao, đôi tay chống trên mặt đất, ngửa đầu khẩu giao cho một thanh niên phía trước tuổi trẻ nam tử, gậy thịt thô to dưới háng tiến vào khoang miệng cô, xương hông mấp máy, dùng phương thức nam nữ giao cấu không ngừng cᏂị©Ꮒ, lực độ của cậu quá lớn khến hai cái vυ' to cô gái lay động, cậu cảm giác được, duỗi tay cầm chúng nó trong tay.
Đáng tiếc không có sữa, thật hoài niệm mỗi ngày uống sữa quá! Trong lòng cậu nghĩ.
Phía sau mông người phụ nữ xinh đẹp có một người đàn ông trung niên đang quỳ, một tay hắn chen vào kẽ mông cô, hai ngón tay trên tay khác chọt vào âʍ đa͙σ cô không ngừng biến hóa các loại thủ pháp, thọc vào rút ra, tàn sát bừa bãi, xoay tròn, moi đào......
- Anh, anh muốn liếʍ hậu môn của em!
Viên Thủ Nghĩa nói xong cúi thấp đầu, đầu lưỡi chen vô kẽ mông, tìm được vị trí hậu môn, lè lưỡi miếm quanh cơ nếp uốn, nhẹ nhàng tìm tòi, đầu lưỡi tiến vào cái miệng nhỏ, kéo dài vào bên trong tràng đạo sâu thẳm ướt nóng, hung hăng liếʍ thành ruột.
Xúc cảm ướt nóng, kỳ diệu kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm toàn thân sôi trào lên, thân thể Lạc Anh rùng mình, đột nhiên chảy ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠, "Xuy!" Dọc theo ngón tay hắn phun ra trên cằm hắn, rãnh mông cô và ngực hắn ướt đẫm, mà ngay cả tấm chiếu dưới chân cô cũng ướt một khối.
Lạc Anh há miệng định hô hấp, lại bị nam căn Viên Tích Thành thọc tới cổ họng, rốt cuộc không phát ra một chút thanh âm. Bỗng nhiên một luồng tanh hàm dính trù thông qua thực quản, rót lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào dạ dày cô.
Viên Tích Thành tuổi trẻ lực tráng, khi rút ra còn đang phun ra, cằm Lạc Anh dính bọt mép.
- A......Ưm ưʍ...... A...... – Cô không kịp nuốt nùng tinh trong miệng, bỗng nhiên âʍ đa͙σ và tràng đạo đồng thời co rút, kêu một tiếng, ngã lên chiếu. - A......Sướиɠ quá...... Thủ nghĩa...... Không cần...... Đừng moi âʍ ɦộ...... Cũng đừng moi c̠úc̠ Ꮒσα...... Đau quá......
Hai tay Lạc Anh cào cấu lung tung, góc chiếu nhăn dum dó, hai cái đùi đạp loạn xạ, âʍ ɦộ tràn ra dòng chảy nhỏ giọt.
Nước của cô luôn luôn đủ đầy, đặc biệt khi cao trào phun ra càng nhiều.
Viên Thủ Nghĩa đã từng thí nghiệm qua, từ khi cô động dục đến cao trào ước chừng có nửa ly dâʍ ŧᏂủy̠. Cũng là lần đó, hắn uống sạch kia ly dâʍ ŧᏂủy̠ kia không còn giọt nào.
Viên Thủ Nghĩa lại cảm thấy không đủ, khiêng một cái đùi Lạc Anh lên vai, lột ra cánh mông cô nghiêm túc quan sát, hậu môn kiều nộn, bởi vì cao trào không chút nào cảm thấy thẹn ở trước mặt hắn lúc đóng lúc mở, có phải đang chào hỏi hắn hay không nhỉ? Mời hắn cᏂị©Ꮒ cô chăng?
Rót hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào ruột cô vẫn luôn là một trong những ham thích tính ái của hắn.
Viên Thủ Nghĩa dâʍ ŧᏂủy̠ từ âʍ đa͙σ chảy ra, dùng ngón tay bôi khắp hậu môn, thuận thế trộm đem ngón giữa cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα phấn nộn không ngừng co rút lại, nương dâʍ ɖị©ɧ bôi trơn chậm rãi chen vào hậu môn.
- Đã rất nhiều...... A a...... Từ bỏ...... A......
Dựa theo dĩ vãng kinh nghiệm, Lạc Anh biết kế tiếp hắn muốn cᏂị©Ꮒ c̠úc̠ Ꮒσα cô, thân thể còn đang cao trào bị hắn moi như vậy, nháy mắt lại khó chịu, cô rêи ɾỉ nói:
- Thủ nghĩa......Con trai...... Cho em gậy thịt...... CᏂị©Ꮒ chết em...... A...... Âʍ ɦộ lại ngứa phải làm sao......
- Mẹ muốn con cᏂị©Ꮒ thế nào cơ?
Viên Tích Thành quỳ gối trước mặt mẹ ruột, dươиɠ ѵậŧ dưới háng thẳng tắp chỉ môi Lạc Anh, vài giọt dính trù trên qυყ đầυ tích táp dính lên chóp mũi và môi cô.
- Trước sau đều phải cᏂị©Ꮒ......âʍ ɦộ muốn ăn gậy thịt lớn...... Cú© Ꮒσα cũng muốn ăn chim to......
Lạc Anh không rảnh suy tư nói.
- Mẹ muốn ngồi xe rung không?
Viên Tích Thành cúi đầu khẽ hôn môi cô, ngậm lấy cái lưỡi cô dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, giơ tay xoa xoa vυ' cô, trong lòng nhộn nhạo, đôi mắt hơi hơi nhíu lại, đáng tiếc không có sữa, thật nên sinh thêm một đứa, đến lúc đó liền có sữa ăn.
Ngồi xe rung!
-Ừm......Được...... Mẹ muốn ngồi xe rung......
Con ngươi Lạc Anh mê mang.
Được hai ông chồng phụng dưỡng là may mắn của cô, từ năm ấy ở Hokkaido bị Viên Thủ Nghĩa bắt gian, cô bị cặp cha con này cùng nhau gian da^ʍ ba tháng, đến mùa đông dọn đến Đông Kinh. Ở vùng ngoại ô Đông Kinh mua một tòa kiến trúc phỏng đường có phong cảnh rất đẹp, bố cục cao nhã đại khí, cổ xưa độc đáo lâm viên nghệ thuật, là nơi vợ chồng định cư rất tốt.
Bởi vì Nhật Bản là quốc gia lσạи ɭυâи hợp pháp cho nên định cư Nhật Bản. Nhưng chuyện cha con chung một vợ không thể tiết lộ ra ngoài, người hầu và bảo tiêu có sân riêng, không được chủ nhân cho phép mà vào chủ viện chỉ có một đường chết.
Khi Thiên Nhất không ở nhà, một vợ hai chồng tùy ý trình diễn sinh hoạt tìиɧ ɖu͙©, phòng khách, tiền viện, hậu viện, bể bơi, trên đại thụ, chơi xe, chơi trên ngựa......
Viên Thủ Nghĩa mua một con tuấn mã từ Mông Cổ, cô bị hai cha con kẹp ở trên lưng ngựa, chạy vòng quanh trại nuôi ngựa Viên gia, cô bị hai cây sinh thực khí hung hăng xuyên thủng hai huyệt trước sau.
- Được...... Ngồi xe rung!
Viên Thủ Nghĩa nói, mặt đối mặt ngồi xuống với con trai, bốn bàn tay to nâng Lạc Anh lên, hai chân cô rộng mở, tư thế giống xi tiểu được bọn họ đặt ở trung gian, hai huyệt trước sau bị bọn họ lột ra, nhắm ngay hai con chim to nóng hừng hực, gậy thịt thẳng tắp chậm rãi đút vào trong thân thể của cô.
Bởi vì mặt quay về phía Viên Thủ Nghĩa nên cô ôm chặt cổ hắn.
Sau lưng là Viên Tích Thành.
Bụng nhỏ bỗng nhiên đan xen hai cây sinh thực khí vừa cứng vừa to tiến vào đường đi hẹp hòi, bụng nhỏ cô lồi lên.
- A... A... Thật thoải mái... Thủ nghĩa... Nhẹ chút... Đừng cung thao hỏng rồi... Tích Thành...Con trai ngoan của mẹ... Đừng quá dùng sức... Ruột đau quá......
Lạc Anh kêu lên chói tai, liều mạng xoắn cặp mông đẫy đà tuyết nộn, nam căn xuyên thủng thân thể cô mang đến từng đợt du͙© vọиɠ, mãnh liệt đến phảng phất có thể xuyên thấu linh hồn, xuyên thấu cốt tủy!
Hoa hồng trong vườn dường như bị tính dục cảm ứng, lay động cành lá.
- A...... Muốn cᏂị©Ꮒ hỏng rồi a...... CᏂị©Ꮒ quá sâu...... Thủ nghĩa...... Chuối chọc dạ dày đau...... Tích Thành...... Tích Thành chậm một chút...... Ruột sắp lòi ra rồi...... Ư ư...... A......
- Em kêu to như vậy không sợ bị người hầu và bảo tiêu cho Thiên Nhất nghe tháy à?
Trong miệng Viên Thủ Nghĩa phát ra thô suyễn, bóp mông cô, nam căn thô to toàn bộ đi vào âʍ đa͙σ, cúi đầu hôn vào trong miệng tiếng thét chói tai của cô, tay trái bóρ ѵú cô, tay phải định bóp một bên khác thì phát hiện đã bị Tích Thành giành trước rồi, thằng nhóc này luôn cướp vợ với cha nó! Hắn nghĩ như vậy, cái tay kia trượt xuống vị trí hai người giao hợp, đè lại âm đế ướt hoạt, chậm rãi vuốt ve.
Lạc Anh chịu không nổi tính dục như vậy, một luồng sóng nhiệt oanh một tiếng nổ tung trong đại não, ôm cổ hắn, đưa cái lưỡi liều mạng chui vào khoang miệng hắn, bị hắn hung hăng hôn.
Hai cây dươиɠ ѵậŧ càng thêm điên cuồng trong cơ thể cô, lần lượt đi vào cả cây, gân xanh trên gậy thịt bạo khởi, còn muốn thô to hơn vừa rồi nữa, căng hai huyệt đến trong suốt, gần như xé rách.
A! Đau quá, đau quá! Lạc Anh hỏng mất nghĩ, lại không nhịn được du͙© vọиɠ chồng chất, cô muốn càng nhiều càng nhiều. Hai mắt Lạc Anh say lờ đờ mông lung, thần chí mơ hồ không chừng, một bàn tay vươn ra sau cầm nam căn cᏂị©Ꮒ trong ruột mình, lại sờ cây gậy thịt của Viên Thủ Nghĩa ở phía trước.....
Trong đầu cô hiện lên nhật kí năm ấy nhìn thấy, là hòm thư Tích Thành viết trong máy tính, một lần kia cậu đã quên điểm ×, bị cô thấy được, thì ra Tích Thành là con trai huyết mạch tương liên với cô.
Cô vẫn luôn cho rằng lσạи ɭυâи với cha chồng đã rất khủng bố, hóa ra lâu nay cô vẫn luôn lσạи ɭυâи với con trai ruột thịt, còn cùng nhau sinh ra kết tinh tình ái.
Khi hai dòng nùng tinh rót vào tràng đạo và âʍ đa͙σ, xúc cảm cực nóng với kɧoáı ©ảʍ ngã vào địa ngục khiến đầu óc Lạc Anh trống rỗng, nằm liệt trong lòng ngực Viên Thủ Nghĩa, toàn thân run rẩy vài phút.
Nữ minh tinh vs chồng và con trai: Phiên ngoại hai ( hoa viên 3P)
Edit: Cừu ăn thịt
***
"Bốp!"
Một tiếng thanh thúy vang lên trong không gian chạng vạng.
Lạc Anh đang tản bộ trong đình viện cảm thấy mông tê rần, ngay sau đó bị hai cánh tay ôm lấy, cô quay đầu thì thấy Viên Tích Thành có vẻ mệt mỏi phía sau.
Không phải cậu đi Châu Phi xây trạm phát điện à?
- Con về lúc nào vậy?
Viên Tích Thành không trả lời, chỉ dùng vài giây liền lột sạch đồ của vợ khiến thân thể cô trần trụi bại lộ trong không khí, không màng Viên Thủ Nghĩa và bọn bảo tiêu ở thư phòng mở họp, không để bụng tầm mắt dâʍ ɖu͙© bọn họ nhìn qua đây.
Cậu đi Châu Phi công tác một tháng, tuy rằng mỗi ngày đều call video với cô nhưng khó kìm được nỗi khổ tương tư. Cậu mới hai mươi ba tuổi, thanh nien trai tráng khỏe mạnh bị cấm dục một tháng quả thực muốn mạng.
- Để con cᏂị©Ꮒ mẹ nhé, chim bự của con muốn bắn tinh trong âʍ ɦộ mẹ...... Xin mẹ đấy...... Mẹ...... Để con cᏂị©Ꮒ âʍ ɦộ mẹ đi mà......
Cậu vội vàng ấn cô nằm bò trên bàn.
Cô xoắn thân mình giãy giụa cũng không thoát khỏi cậu kìm chế.
Một tay Viên Tích Thành đè cặp mông trắng nõn của cô, một tay móc ra gậy thịt thô to gân xanh bạo khởi từ đũng quần đút vào kẽ mông trắng nõn phía trước.
- Tích Thành, đừng làm ở chỗ này, sẽ bị người ngoài nhìn thấy.
Lạc Anh bảo vệ vòng ngực tiếp xúc với bàn đá, cách cửa sổ cô cũng cảm giác được tầm mắt nóng rực trong thư phòng, cô không thể chịu nổi cảm xúc xấu hổ khi bị bảo tiêu nhìn cô với chồng gian da^ʍ.
Bỗng nhiên "Bốp!" Một tiếng giòn vang, cô bị đánh mông đau kêu lên.
Viên Tích Thành xoa cánh mông bị đánh đot lên của mẹ, vội vàng nói:
- Những tên bảo tiêu ở phòng khách trước đây từng luân gian tập thể mẹ, bọn họ từng bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong âʍ ɦộ của mẹ mà, còn lo lắng bị xem sao? Mẹ yên tâm đi, bọn họ là cấp dưới trung tâm nhất của ba, sẽ không bại lộ riêng tư của nhà chúng ta đâu.
Nhiều năm chung vợ với cha làm cậu không bảo thủ như trước nữa, mỗi khi nhìn đến cô bị cha cha đè cᏂị©Ꮒ là toàn thân cậu nóng lên.
Lạc Anh nhớ tới bảy năm trước bị mười mấy bảo tiêu nhà họ Viên luân gian, vẻ mặt có chút hoảng hốt, vừa ngước mắt liền phát hiện bọn đàn ông cách một tầng cửa sổ đều nhìn sang đây, mấy gã đứng trước đã từ đũng quần móc ra sinh thực khí thủ da^ʍ.
Viên Thủ Nghĩa đứng ở đằng trước, gậy gộc dưới háng thật lớn vô cùng.
- A...... Không cần...... Dươиɠ ѵậŧ quá lớn...... Âʍ ɦộ không có ướt...... Sẽ đau......
Lạc Anh bị con trai ấn trên bàn đá cẩm thạch, không thể nhúc nhích, cái miệng nhỏ phía dưới bị chọc đau, không khỏi cầu xin.
Viên Tích Thành cảm giác hoa huyệt của mẹ còn khô khốc, vội khom người tách ra cánh mông tuyết nộn, mặt dán kẽ mông, chóp mũi đỉnh cơ vòng, há mồm phun ra nước bọt nên cái miệng nhỏ, đầu lưỡi liếʍ qua cơ vòng rồi chuyển sang liếʍ láp cái miệng nhỏ chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, ngón tay lại cho vào cơ vòng, cảm thấy bên trong càng ngày càng gấp, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy vào miệng cậu cũng nhiều lên.
Mẹ của cậu vẫn mẫn cảm như vậy, liếʍ vài cái liền ướt.
- A...... Con trai...... Không cần...... Không cần liếʍ...... Sẽ bị nhìn thấy......
Viên Tích Thành lại giống như không nghe được, môi rời âʍ ɦộ của mẹ, lại đút ba ngón tay vào bên trong, không hề quy luật đâm chọt, ngay cả cơ vòng cũng bị cắm hai ngón tay, chọc Lạc Anh kêu a a, bất chấp ánh mắt nóng rát của mười mấy nam giới trong thư phòng, lắc mông kêu to.
Viên Thủ Nghĩa cởϊ qυầи qua háng, một tay nâng tinh hoàn, một tay đỡ gậy thịt thẳng tắp đi nhanh ra thư phòng.
Hắn hiện tại muốn đổi một loại phương thức giao cấu, chịu đựng lửa dục bảo một người bảo tiêu đem một con ngựa Mông Cổ đỏ thẫm đến rồi cởi sạch quần áo trước mặt bảo tiêu, nhảy lên lưng ngựa, nắm dây cương, đi đến bên cạnh đôi nam nữ giao cấu trên bàn đá, duỗi tay ôm cô gái xinh đẹp bị con đè ở dưới lên.
- Anh, cùng anh chơi lắc lư trên ngựa nào.
Viên Thủ Nghĩa ôm Lạc Anh xoay tròn thân mình, mặt đối mặt đặt ở trước người, lạnh lùng nói với con trai bên bàn đá:
- Muốn cᏂị©Ꮒ thì đi lên cùng nhau.
Cùng nhau, cha con chung vợ, biểu diễn rung ngựa, bị mười mấy nam nhân vây xem sao?
Lạc Anh ngồi trên lưng ngựa xóc nảy, hai bầu đại vυ' tạo nên làn sóng dập dờn, đôi mắt Viên Thủ Nghĩa nheo lại, giơ tay nắm một cái vυ', thấp giọng nói:
- Đừng sợ, cứ để cho bọn họ vây xem, không phải em thích bị cᏂị©Ꮒ à? Để anh cᏂị©Ꮒ thoải mái sẽ cho bọn họ làm tính nô của em, khi tâm tình anh tốt có thể cho bọn họ gia nhập.
Nhật Bản là một quốc gia tôn trọng tính dục, tổng bộ công ty Viên thị từ Hoa Quốc dọn đến Đông Kinh, Viên Thủ Nghĩa đã chịu ảnh hưởng của văn hóa Nhật Bản, hắn thích hình ảnh da^ʍ mĩ của Lạc Anh lúc bị cᏂị©Ꮒ, mỗi lần quan sát tiểu huyệt của cô bị gậy thịt con trai căng ra, cả người hắn kích động không thôi, hóa ra xem JAV trực tiếp càng thêm mỹ diệu.
- Không...... Em không cần bọn họ...... Thủ Nghĩa...... Em chỉ cần anh và Tích Thành.......
Lạc Anh biết hôm nay khó thoát khỏi trận giao cấu này, ôm cổ người đàn ông trước người, đưa lưng nhường cho Viên Tích Thành để hai cha con kẹp cô ở bên trong.
Khi hai cây gậy thịt chui vào hai cái miệng trước sau giữa hai chân cô, thân thể cô được nâng cao hơn lưng ngựa, chống đỡ trọng tâm là hai cây dươиɠ ѵậŧ, toàn thân cô như treo trên người họ.
Viên Thủ Nghĩa dùng cà vạt cột cô vào người mình, cầm hai cái đùi đẹp vòng quanh eo.
Co gái mỹ lệ thân trắng như ngọc, bầu ngực to bị hai gã đàn ông xoa nắn trong tay, hơn nữa khẩn trương vì bị mười mấy đàn ông quan sát, cô nhẹ giọng yêu kiều rêи ɾỉ, giơ tay nhấc chân trong da^ʍ mĩ lại lộ ra hương vị thánh khiết.
Bọn bảo tiêu đều đi ra thư phòng, đứng dưới ngựa, loáng thoáng nhìn thấy chỗ tư mật bị hai cây gậy to dút vào, bọn họ không thể nhẫn nại được nữa, nhìn da^ʍ mĩ cảnh tượng, đồng loạt thủ da^ʍ.
- Trên lưng ngựa làʍ t̠ìиɦ quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Thủ Nghĩa!
Lạc Anh cao trào đồng thời rêи ɾỉ nói ra kɧoáı ©ảʍ của mình.
Không biết qua bao nhiêu lần, 3P đổi thành 2P, Viên Tích Thành xuống ngựa.
Lạc Anh bò trên lưng ngựa, mông bị một đôi bàn tay to của Viên Thủ Nghĩa ngồi phía sau nâng lên, một cây cột nóng bỏng chậm rãi tiến vào thân mình, dưới mông cô là chứng cứ giao cấu ướt đẫm.
Không cần phải hắn làm ra bất kỳ động tác nào, con ngựa đỏ thẫm đã chạy vòng quanh đình viện, trong lúc xóc nảy cũng đem sinh thực khí của hắn hung hăng đưa vào chỗ sâu trong tử ©υиɠ cô.
Viên Tích Thành quan sát một hồi thì dưới háng lại cứng lên, đây là một buổi thịnh yến dâʍ ɖu͙©, sao cậu có thể không cứng chứ.
Viên Thủ Nghĩa rót đầy nùng tinh vào Lạc Anh rồi tùy ý qυყ đầυ còn nhỏ giọt, nhảy xuống lưng ngựa tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhường cô gái âu yếm cho con trai.
Tóc dài Lạc Anh mướt mồ hôi, bị Viên Tích Thành ôm lấy làm mãnh liệt, cô nằm liệt trong lòng cậu, bị cậu nâng lên hai chân vòng lấy hông cậu, nam căn thô to thọc vào chỗ tư mật nhất của phụ nữ.
Đôi mắt cô mê mang, nhộn nhạo xuân tình, người chồng hai mươi ba đã cường tráng hơn năm đó gặp nhau, mỗi ngày cᏂị©Ꮒ cô bảy tám lần mà thần thái vẫn sáng láng, làm cô cực kỳ phê.
Hai người chồng yêu thật tốt.
Cô đã ba mươi sáu tuổi nhưng không hề thay đổi, thời gian cũng không thể để lại dấu vết năm tháng lên cô, giống như vĩnh viễn không già, dáng người đẫy đà quyến rũ mê người tràn ngập mị hoặc độc đáo mị lực, hấp dẫn hai người đàn ông của cô.
***
Editor: đại công cáo thành!!!
Có thể mình sẽ nhảy qua thế giới 3 luôn nhé, thế giới 2 có phần ch*ch tập thể mình không hứng thú edit cho lắm. Thịt thà thế giới 3 và 4 ngon lành nhất bộ luôn.