Chương 1: Gian da^ʍ
Edit: Cừu ăn thịt
—————
Lạc Anh không ngờ nhiệm vụ đầu tiên lại diễn ra bằng phương thức này.
Cô bị một người đàn ông ôm, mà ở phía trước cô có một thiếu niên cực kỳ tuấn tú, cao khoảng 175cm, mặc một bộ vest trông rất chỉnh chu.
Lạc Anh nghĩ tới nhiệm vụ mà hệ thống giao cho mình, trong lòng hơi khẩn trương, ai biết nhiệm vụ đầu tiên của cô lại da^ʍ mĩ và xấu hổ như thế chứ.
Cô bị người đàn ông phía sau nâng hai chân lên, lộ rõ vị trí bí ẩn của phụ nữ, tựa như món lễ vật cho thiếu niên phía trước xem. Tay cô không tự giác che lại vị trí xấu hổ giữa hai chân, ngước mắt đánh giá thiếu niên: cậu có có bờ ngực rắn chắc, màu da khỏe mạnh, cơ bắp rõ ràng, vòng eo gầy nhưng đầy sức sống, vật nam tính đỉnh cao tầng vải dệt.
Mới chỉ nhìn qua đã khiến cô giật mình, rõ ràng là diện mạo của người phương Đông lại có một cây dươиɠ ѵậŧ thô to như thế. Cô chợt lo lắng là liệu thân thể này có thể nuốt được cây gậy thô như vậy chăng?
- Tích Thành, con đàn bà này tuy là kỹ nữ ai cũng có thể làm chồng, nhưng con yên tâm, ả rất khỏe mạnh, cũng rất chịu cᏂị©Ꮒ. Con hãy dùng dươиɠ ѵậŧ lớn của con đút vào lỗ l** lẳиɠ ɭơ của ả đi.
Con? Lạc Anh có chút choáng, chẳng lẽ đây là một đôi cha con?
Hệ thống sao chẳng nói rõ gì hết vậy.
Thật là, cha thì ôm một phụ nữ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bày ra tư thế xi tiểu bảo con trai cᏂị©Ꮒ, quả thực khiêu chiến nhận tri của cô.
Đầu năm nay lưu hành mốt cha con cùng cᏂị©Ꮒ một phụ nữ sao?
- Ba, con mới mười lăm tuổi, không cần tiếp xúc với phụ nữ sớm thế, ba đừng chọc con ghê tởm.
Thân thể Viên Tích Thành bởi vì tìиɧ ɖu͙© mà phập phồng, nhưng thần sắc lạnh nhạt, phản bác ý cha không lưu tình.
- Hỗn trướng, đối mặt phụ nữ xinh đẹp như vậy còn thờ ơ, chẳng lẽ con muốn cᏂị©Ꮒ đàn ông hả?
Viên Thủ Nghĩa nổi giận, đáy mắt hiện lên dày đặc lửa giận. Uổng công hắn cố tình tìm khắp cả nước mới tìm được một vưu vật cực phẩm. Nếu không phải lo lắng con trai bị gay dụ dỗ thì hắn cần gì phải tốn công sức quan tâm chuyện đời tư của cậu.
- Ba nói cái gì?
Viên Tích Thành lộ ra biểu cảm bị nhục nhã, lạnh lùng nói:
- Sao con có thể thích đàn ông được chứ?
- Ha ha!
Viên Thủ Nghĩa cười, khuôn mặt lạnh lẽo hiện lên vài phần ấm áp.
- Không thích đàn ông là được, ba biết con là xử nam, nhất định không hưởng qua tư vị phụ nữ! Con chưa biết đâu, vυ' đàn bà là đã nhất, âʍ ɦộ mất hồn sẽ làm con trầm luân. Đối mặt một vưu vật như vậy mà còn có thể chịu đựng, trừ phi con bị liệt dương.
Viên Tích Thành bị nghi ngờ năng lực tìиɧ ɖu͙©, lòng tự trọng chịu không nổi, sắc mặt đen hẳn đi, tức giận bừng bừng:
- Ba nói tiếng người sao?
Chẳng qua là cậu có thói ở sạch, không thích cᏂị©Ꮒ lung tung thôi mà bị nghi ngờ liệt dương?
Viên Thủ Nghĩa một tay nâng mông trắng của Lạc Anh, một tay xoa vυ' thành hình dạng da^ʍ mĩ, còn bóp đầṳ ѵú, thần sắc lạnh băng nói:
- Bên cạnh con có một thằng gay, ba không yên tâm, lỡ như con là gay thì thể diện của nhà họ Viên đều mất hết.
- Ba đừng quên Hướng Vĩ là bảo tiêu của con, hơn nữa là ba phái cho con.
Đáy mắt Viên Tích Thành dâng lên một mảnh âm hàn.
- Vậy tại sao ba muốn đuôit hắn thì con lại ngăn cản?
- Đổi tới đổi lui rất phiền!
Viên Tích Thành bất đắc dĩ, cậu không phải gay, cũng sẽ không bước lên con đường kia, bảo tiêu có giới tính gì thì liên quan gì đến cậu?
Đôi cha con này chắc là đã quen cãi nhau rồi nhỉ?
Lạc Anh bị Viên Thủ Nghĩa nắm vυ' xoa nắn thành các loại hình dạng, thân thể này cực kỳ mẫn cảm, tê dại chiếm cứ toàn thân, âʍ ɦộ lặng lẽ ướt, dâʍ ŧᏂủy̠ tí tách chảy ra làm ướt cả quần của Viên Thủ Nghĩa.
Cô đang ở tình thế nan kham, bỗng nhiên trên mông "Bốp!" Bị đánh một cái, bên tai truyền đến thanh âm của Viên Thủ Nghĩa:
-Kỹ nữ, tôi tốn năm trăm vạn tìm tới cô cũng không phải để cô xem kịch, mau chóng hầu hạ chủ nhân phía trước đi.
Viên Thủ Nghĩa nói xong đặt Lạc Anh ở trên mặt đất, "Bốp!" Lại đánh một cái lên mông vểnh của cô.
Lạc Anh đau nhăn mày, quỳ gối trước người Viên Tích Thành, nhìn đũng quần thiếu niên căng phồng, cô không biết làm gì, dù sao linh hồn của cô vẫn là xử nữ, trước nay không tiếp xúc qua loại tình huống này.
- Ngơ ngẩn làm cái gì?- Viên Thủ Nghĩa nhấc chân đạp lên mông Lạc Anh - Tôi bỏ ra năm trăm vạn không phải để mua về đồ dùng trong nhà.
Mông Lạc Anh đau muốn chết, thân mình ngã lên đùi Viên Tích Thành, theo bản năng ôm lấy hai chân cậu, đầu chạm vào gậy thịt dưới háng.
Thiếu niên này đã cứng rồi, quả nhiên là nhìn lỏa nữ đã động tình sao?
Lạc Anh hai mươi lăm tuổi, tuy rằng không chạm qua đàn ông, nhưng không phải con nhóc cái gì đều không hiểu, cũng không phải cô gái tâm lý yếu ớt.
Tuy cô sống thiên về tình cảm, dễ bị thương tổn, nhưng cũng là phụ nữ kiên cường.
Cô biết phải làm thế nào mới có thể vượt qua cửa ải khó khăn hiện tại, hoàn thành nhiệm vụ mới quan trọng.
Huống hồ, dù cô có dâʍ đãиɠ thế nào thì khi trở lại thế giới hiện thực vẫn là cô gái đẹp trong mắt mọi người.
Hai tay Lạc Anh run run móc côn ŧᏂịŧ sung to từ trong quần thiếu niên ra, trong đầu nhớ lại những lúc nguyên thân thể này hầu hạ đàn ông. Muốn khẩu giao không? Trong lòng Lạc Anh nghẹn khuất và do dự.
Ở sau người Viên Thủ Nghĩa lại đạp một chân lên mông cô, cô bèn há mồm ngậm lấy cây gậy thịt kia, đầu lưỡi đảo quanh qυყ đầυ, liếʍ vào trong miệng chất lỏng đầu mũ chảy ra. Tay nhỏ nhẹ nhàng xoa tinh hoàn,vẻ mặt thẹn thùng, miệng mở to, ngậm hơn phân nửa cây sinh thực khí nóng rực của giống đực.
- Cô... cô quả thực không biết xấu hổ...... Buông...... Mau buông ra......
Viên Tích Thành mặt đỏ bừng, đáy mắt lộ ra sự giận dữ, nhưng mà sưng to dưới háng lại khiến cậu không tự giác lấy phương thức giao cấu đong đưa, cảm giác mất hồn nháy mắt làm cậu mất đi lý trí, nhẹ thở dốc, đôi mắt hơi nheo lại.
Tôi cũng không muốn đâu! Trong lòng Lạc Anh đầy bi thương, đây là nhiệm vụ của cô, huống chi phía sau còn có một ác ma tùy lúc sẽ đá cô.
"Bốp!" Mông cô bị Viên Thủ Nghĩa đánh.
- Trả lời chủ nhân hỏi chuyện! Kỹ nữ!
Viên Thủ Nghĩa quát. Trong lòng lại buồn bực, ả kỹ nữ này sao không ói gì giống trong truyền thuyết.
- Tiên sinh, thích em liếʍ trym lớn của ngài không?
Lạc Anh nhịn xuống đau đơn ở mông, dùng đầu lưỡi liếʍ tiền tinh chảy ra, cười quyến rũ, đôi mắt đen lộ ra ánh sáng nhu hòa.
Cô vốn dĩ đã mỹ diễm tuyệt luân, hai cái vυ' không ngừng phập phồng, núʍ ѵú giống như hai quả anh đào tạo nên nhũ sóng tươi đẹp.
Viên Tích Thành hoàn toàn không hề giận dữ nữa, cậu đã thấy qua vυ' phụ nữ trên video nhưng không có ai mỹ lệ như cô gái trước mắt này. Đặc biệt cô ấy còn khẩu giao cho cậu.
Tính dục của cậu tăng vọt, dưới háng cực đại không tự giác chọc vào miệng cô. Rũ mắt nhìn sinh thực khí của mình ở miệng nhỏ ra ra vào vào, cậu cảm giác khí huyết đều dâng lên, cả người nóng cháy sôi trào, rất khó chịu rồi lại thực thoải mái.
Cậu muốn càng nhiều, thọc sinh thực khí vào yết hầu của cô, dùng phương thức giao cấu thâm hầu, nỗ lực cᏂị©Ꮒ khoang miệng cô.