Tôi Không Làm Người Nữa

Chương 86: Không làm người ngày 86

Trước khi kíp phản ứng, bản năng của Alvis so với ý thức nhanh hơn một bước, hắn lập tức xé rách không gian.

Không tới một giây, không gian trước mặt Alvis đã vặn vẹo tạo ra một vết nứt, mà những binh lính trùng tộc khi nhìn thấy cảnh này liền dừng lại chưa tới một giây, bọn hắn dùng tốc độ nhanh nhất chạy về trong chiến hạm.

Chiến hạm chính được trang bị thiết bị dịch chuyển không gian, định vị là Toussaint tinh, chiến hạm bọn hắn chỉ cần đi theo chiến hạm của quân đoàn trưởng, là có thể cùng nhau trở về Toussaint tinh.

Quân đoàn trưởng lần này đi chiến trường Horus tinh là Alvis và Capelia, vốn Alvis sẽ không đi, mỗi ngày hắn đều canh giữ bên giường Cố Hoài, công tác xử lý văn kiện đều ở trong phòng Cố Hoài.

Lần tác chiến này sở dĩ tới đây, hoàn toàn là bởi vì tham mưu trường không ngừng nói với hắn.

Kể từ sau khi Cố Hoài ngủ say, hai năm này Alvis vẫn luôn mang bịt mắt màu đen, trạng thái hiển nhiên cũng không yên ổn như khi Cố Hoài tỉnh.

Bởi vì như vậy, tham mưu trưởng mới muốn để cho Alvis tới chiến trường phát tiết một chút.

Trước khi Cố Hoài xuất hiện, Alvis cũng dùng chiến đấu để giải quyết cảm xúc khó chịu, tham mưu trưởng chỉ có thể nghĩ tới cách này, thế là hắn đưa ra kiến nghị.

Alvis không hy vọng khi Cố Hoài tỉnh dậy nhìn thấy hắn trong trạng thái bất an, thế là mới đồng ý tham dự lần tác chiến này.

“Bệ hạ!” đồng thời ở trên chiến trường Capelia cũng không nói hai lời liền trở về chiến hạm Euler của mình, chuẩn bị khởi động dịch chuyển không gian.

Vương tỉnh, hơn nữa vừa rồi còn kêu gọi bọn họ.

Chỉ nghĩ tới điều này, trong não của những trùng tộc đang ở xa Toussaint tinh lúc này chỉ còn khoảng không, hiện giờ chỉ muốn theo bản năng đáp lại lời kêu gọi.

“Từ từ, các người muốn làm gì—-“ chú ý tới tình huống khác thường này, những binh lính của chủng tộc khác không thể không can thiệp, trong thanh âm mang theo sự khẩn trương.

Không gian bị xé rách nứt ra, nhớ rõ rằng hình như được sử dụng để di chuyển vị trí, những binh lính trùng tộc này không rên một tiếng đơn độc tác chiến, hay là nói….

Muốn rút lui??

Nhưng mà không có tên trùng tộc nào giải đáp thắc mắc của bọn hắn, không gian bị sẽ rách sắp thành hình, mỗi một binh lính trùng tộc đều nhìn chằm chằm nơi không gian đang vặn vẹo.

Nhưng ngay tại cảnh tượng bắt đầu trở nên hỗn loạn này, cuộc tấn công bất ngờ của kẻ thù khiến cảnh tượng đã loạn này càng thêm loạn.

Kẻ thù phát hiện bọn hắn.

Vốn chi bộ đội bọn hắn đang ẩn nấp để chờ đợi thời cơ ra tay chớp nhoáng, đột phá lớp phòng thủ cho kẻ thù một kích trí mạng, nhưng hiện tại, bọn hắn nghiễm nhiên mất đi ưu thế.

Nhưng ngay cả như vậy, bộ đội trùng tộc vẫn thờ ơ.

Nhìn thấy hình ảnh này trên không gian ba chiều, Hammer cuối cùng cũng ngồi không yên: “Không có khả năng, trùng tộc không có khả năng sẽ lâm trận rút lui—-“

Không phải là kẻ thù, sau khi làm đồng minh, trùng tộc có thể lấy tin cậy để hình dung, Hammer không tin bộ đội trùng tộc sẽ làm ra hành vi lâm trận rút lui.

Cũng bởi vì từng có một kỉ niệm đáng nhớ, từ kinh nghiệm đã trải qua Hammer đã có những hiểu biết khác về trùng tộc, hắn gần như là người đầu tiên không tin trùng tộc phản bội.

Nếu muốn khiến cho những quân đội của chủng tộc khác bị thiệt hại, lẽ ra trùng tộc phải làm điều đó trong những trận chiến đầu tiên, hơn nữa đối với trùng tộc

mà nói quan trọng nhất chính là vị đang ngủ say kia, trùng tộc không có khả năng sẽ hứng thú phát động chiến tranh….

Từ từ—–

Có thể nào??

Trong chiến hạm chỉ huy hai tên tướng lãnh nhân loại không nói gì liếc mắt nhìn nhau, từ trong ánh mắt đối phương có thể nhìn ra sự kinh ngạc và vui mừng.

Phảng phất như muốn cho sự dự đoán của hai người một câu trả lời, không gian ba chiều chiếu ra hình ảnh của chiến trường xuất hiện một không gian vặn vẹo khác, mà khi không gian vặn vẹo này xuất hiện, quân lính trùng tộc đang rút lui lập tức dừng lại bước chân.

Vị trí đã được đặt ở một nơi khá chính xác, Cố Hoài cũng có thể sử dụng dị năng dịch chuyển không gian, xé rách không gian đến Horus tinh.

Lời dụng tinh thần lực xác nhận vị trí, Cố Hoài biết Alvis đang ở một nơi rất xa, nhưng hắn đã để Alvis đợi lâu như vậy, hiện giờ tỉnh lại, Cố Hoài quyết định chủ động đi tìm đối phương.

Gặp mặt, rồi cùng nhau quay về Toussaint tinh, không chỉ là Alvis, hắn cũng đã để những trùng tộc khác đợi thật lâu.

Thế nhưng trước khi xé rách không gian tiến hành dịch chuyển, Cố Hoài hiển nhiên không lường trước được, nơi không gian nứt ra lại là chiến trường.

ở phía trên quân đội Talz xuất hiện không gian vặn vẹo khiến cho quân đội Talz sinh ra cảnh giác, bọn họ lui về một phạm vi nhất định, tạm dừng giao chiến trên mặt đất với bộ đội tinh minh.

Nhưng ngoài dự liệu của mọi người—- ngoại trừ trùng tộc, quân đội hai bên nhìn thấy sinh vật không rõ xuất hiện ở trong không gian vặn vẹo thì đều hơi sửng sốt.

Đó là một con ấu tể có lớp lông tơ màu đen, có dựng đồng màu hoàng kim tròn vo, thoạt nhìn rất nhỏ yếu và không có khả năng công kích.

Vừa được chuyển tới nơi, Cố Hoài hoàn toàn không biết tình huống ở xung quanh, nhưng hắn cảm giác thân thể hình như bị ai đó giơ lên.

Bởi vì ánh mắt vừa vặn nhìn thấy quân đội trùng tộc ở không xa, lúc này Cố Hoài lập tức liền phát ra thanh âm.

“pi.”

Thanh âm ấu tể thực mềm mại, thực rõ ràng là thanh âm của ấu tể, thanh âm thực nhẹ, nhưng ở trên chiến trường không hiểu sao lại rất yên tĩnh vẫn có thể nghe rõ ràng.

Đó là—-

Quân liên minh tinh minh gần như trực tiếp sững sờ tại chỗ, không vì gì khác, chỉ vì bọn hắn biết thân phận của con ấu tế đang ở trên tay một gã người Talz là gì.

Binh lính các chủng tộc sửng sốt thậm chí là có một giây ngừng hô hấp, ánh mắt bọn hắn kinh hoàng nhìn bộ đội trùng tộc bên mình.

Dừng tay!!

Mau dừng tay, mau buông ra—-!!

Ý thức được tình huống không ổn nhóm binh lính liên quân nhìn chằm chằm tên người Talz, trong lòng không ngừng hò hét câu nói này.

So với giao chiến với người Talz và sự hung tàn của trùng tộc, mọi người bỗng nhiên phát hiện, bọn hắn vẫn thà chọn cái trước thì hơn.

Nhưng mà, sự hò hét trong lòng bọn hắn không truyền đi được, tên người Talz cầm con ấu tể có lớp lông tơ màu đen quơ quơ, giống như là đang xác nhận đây là thứ gì.

“….” Cả chiến trường lập tức yên lặng trong chớp mắt.

Cho dù là làm đồng minh, nhưng một bộ phận quân tinh minh cũng không nhịn được mà cách xa binh lính trùng tộc.

Vừa rồi đối mắt với tình huống ngoài dự liệu, quân tinh minh cũng không muốn lui bước, nhưng hiện giờ nhìn tình huống của bên trùng tộc, bọn hắn nhịn không được bước sang bên cạnh một bước.

Bọn hắn có một dự cảm không tốt, không…. Thậm chí không thể nói là dự cảm, đây là một cảm giác thật sự nguy hiểm.

Thực rõ ràng lúc này Alvis đang ở vị trí thống lĩnh binh lính trùng tộc, khuôn mặt cũng không phải vô biểu tình như bình thường, trên khuôn mặt hắn xuất hiện một nụ cười cực lạnh, khóe miệng hơi hơi kéo lên độ cong.

Nhưng tươi cười như vậy đặt ở trên người Alvis, là tín hiệu cực kỳ nguy hiểm, đại biểu bản năng hiếu chiến của hắn đã bị kích phát hoàn toàn.

Nhưng nếu chỉ nói là hủy diệt thì không đủ, còn hơn cá hủy diệt và cướp đoạt, trùng tộc kể từ sau khi có vương, học tập nhiều nhất chính là bảo vệ.

Chỉ vì bảo vật trân quý còn đang bị kẻ thù nằm giữ, những trùng tộc ở đây là đang liều mạng nhẫn nhịn chứ không phải là hành động hấp tấp.

Thế nhưng kẻ thù hình như không cảm nhận được sự quái dị của liên quân tinh minh, hình như cảm thấy đây cũng không phải là vật gì quan trọng, tên người Talz kia cau mày chán nản, buông tay khiến cho con ấu tể trên tay hắn rơi xuống mặt đất.

Rơi xuống đất, chiều cao không lớn, với cơ thể trùng tộc đương nhiên sẽ không có khả năng bị thương.

Nhưng một màn này ở trong mắt binh lính trùng tộc thì hoàn toàn không phải như vậy, vương bọn hắn bị ném trên mặt đất, nhất định sẽ rất đau.

Vương sẽ rất đau—-

Một cảm giác kinh hoàng ngay lập tức chạy thẳng lên lưng những người binh lính liên quân, lúc này, Hammer trong phòng chỉ huy của chiến hạm suýt chút nữa làm rung chuyển cái bàn trước mặt, da đầu đang phát run nhìn cảnh tượng trên màn hình ba chiều.

Trùng tộc…. có thể sẽ phát điên.